Chương 4: Thâm tình nam chính(4).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những đứa trẻ sau được Võ Hồn Điện lựa chọn bồi dưỡng sau khi thức tỉnh võ hồn sẽ được đem đến các chi nhánh quan trọng của Võ Hồn Điện để tham gia huấn luyện, dần chọn ra có thiên phú tốt tạo thành 1 nhóm, đưa lên tổng bộ của Võ Hồn Điện bồi dưỡng.

Bởi vì vị trí gần gũi, nguyên chủ hôm qua vừa thức tỉnh hồn điện liền dễ dàng được võ hồn điện người dẫn đi cùng vài ba đứa trẻ khác dẫn đến 1 trong những chi nhánh lớn của Võ Hồn Điện, rồi sau đó được quản lí viên hướng dẫn đi đến ký túc xá. Nguyên chủ quả thật là 1 cái non nớt đứa trẻ, sẽ không biết chủ động đi quen với người khác nhưng cũng nghe lời người lớn thật sự, được người kia bảo phải nghe lời ở trong phòng không chạy lung tung, tiểu hài tử liền thật sự nghe lời không rời xa căn phòng, cũng không đi ra ngoài ăn uống luôn, cứ thế ngủ 1 mạch dài rồi sau đó bị người xuyên qua.

Này xui xẻo hài tử, kiếp trước bị tình trắc trở tra tấn điên rồi, kiếp này tuổi tiểu hài nhi còn nhỏ liền nằm say giấc trong giấc mộng vĩnh viễn, vẫn là làm Mị Nguyệt hơi có chút áy náy.

Tiểu hài tử lộ ra buồn rầu khuôn mặt, thở dài ra tiếng, mà vị kia thỏ bông nhân nàng phát ngốc mà lại trốn đi rồi, tiểu nữ hài thấy nơi này không ai, trời lại bắt đầu sáng, đoán chính mình đã mất 1 nén hương để trốn đi, nho nhỏ thân ảnh cũng chỉ đành đi rửa mặt vệ sinh, không lại suy nghĩ lung tung, nhanh chóng làm xong đi đến quảng trường trước cổng tổng chi nhánh bộ.

Lúc này đã có cái khuôn mặt hiền hòa nam nhân trên người mặc đồng phục của Võ Hồn Điện khuôn miệng hiện lên, mặc dù còn nửa canh giờ nữa mới bắt đầu việc tập trung, nam nhân vẫn đứng đó chờ đợi. Nam nhân có lẽ cũng thấy được Mị Nguyệt, bất quá bản thân nguyên chủ là cái ngoan ngoãn ít nói bảo bảo, Mị Nguyệt liền không lộ ra kì quặt mà đôi mắt ngây thơ nhìn trước mắt chưa tan sương trắng, 1 mặt đợi người.

Không đến 1 khắc sau, những đứa trẻ khác cũng nhanh chóng chạy đến, nam nhân nhìn đội ngũ nhỏ bé trước mắt, khuôn miệng hiện lên hiền hòa tươi cười.

"Tốt, tốt, hài tử, các ngươi đều tới đủ rồi. Hơn nữa còn tới sớm như vậy, khổ cho các ngươi." Nói nói, người đàn ông từ sau người móc ra 1 bao bánh bao lớn, sảng khoái tươi cười nói: "Tới, mỗi đứa tạm thời lấy 2 cái bánh bao điền bụng bái, tuy hiện tại đã nguội bớt 1 chút nhưng vẫn còn ấm áp lắm. Các ngươi tất cả đều ăn xong rồi, ta sẽ dẫn các ngươi đến lớp học xếp lớp cho các ngươi."

Tiểu hài tử là cái ngây thơ sinh vật, được 1 người xa lạ đối xử tận tâm như vậy, đặc biệt là mấy đứa nhỏ nghèo, đôi mắt đều muốn ứa ra cảm động nước mắt, đối với cái này tận nghĩa nam nhân nói xong cảm tạ rồi mới cầm lấy bánh bao. Mị Nguyệt cũng không ra vẻ, bụng nàng cũng đang đói vang, nàng làm theo những đứa trẻ khác rồi nhận bánh bao, không ngờ thiếu nữ lại được vị này đại hồn sư bồi thêm 1 câu: "Ăn ngon miệng, hài tử."

Mị Nguyệt nhìn qua vị này đã có tuổi nam nhân, nghiêm túc cầm 2 cái bánh bao trên tay gật đầu, tựa như 1 cái ngu ngốc hài tử giống nhau.

"Hảo."

Nam nhân kia cười 1 tiếng, đứng ở 1 bên chờ đợi mấy đứa trẻ đều ăn xong rồi, sau đó bắt đầu dẫn đường, vừa chỉ ra phương hướng vừa nói rõ cho bọn nhỏ từng nơi trước mắt.

Võ Hồn Điện không hổ là cái có tham vọng đại thế lực, mặc dù Mị Nguyệt không rõ lắm quyền lực hay sức mạnh của thế giới này, rốt cuộc kịch bản biết trước tương lai chỉ là 1 hàng chữ đen in trên thân giấy trắng mà thôi, đối với 1 cái hiện đại người như Mị Nguyệt mà nói, huyền ảo này tính từ vẫn làm nàng tương đối mơ hồ. Thành thật mà nói, nơi này tuy là phân bộ nhưng xây dựng đến không tồi, bên ngoài bao vây nơi này phân viện thành trì cũng rộng lớn thực. Dựa theo tiểu hài tử trí nhớ, hôm qua chiều tối mới đến nơi này mà đèn đã sáng rực trên hàng đường dài, con người đi trên phố đảo cũng tấp nập thật sự. Hơn nữa, đối với những đứa trẻ đến từ Võ Hồn Điện, một số cửa hàng có giảm giá lên đến 0-50% để mua sắm, chi tiêu mỗi tháng cũng được Võ Hồn Điện cung cấp 1 lượng tiền vừa đủ, còn sẽ làm người kí lục lại thời gian và vật phẩm mua bán để hạn chế thiếu nam thiếu nữ tuổi càng lớn tiêu tiền như đổ nước ra bờ sông. 

Phương pháp này cũng 1 phần nào làm cho những đứa nhỏ ở vũ Hồn Điện tự rèn luyện được tâm tính của mình, càng lớn lên càng hiểu chuyện.

Chuyến đi loanh quanh vùng này cũng không có gì đặc biệt, Mị Nguyệt nhanh chóng ghi nhớ các chi tiết và con đường đi của cái này Võ Hồn Điện phân bộ trung tâm vào trong đầu của mình. Sau nửa ngày được dẫn đi để quen thuộc khu vực mới, đám trẻ nhỏ đều được dẫn tới lớp học ngôn ngữ cùng lí luận, sau đó là học các chương trình khác. Một ngày lịch trình cứ như thế định ra cho bọn nhỏ non nớt.

Từng ngày từng ngày trôi qua đi, Mị Nguyệt ngày càng hòa nhập vào cùng 1 đám tiểu hài tử, trở thành nhất không được để tâm kia nhóm hài tử, rốt cuộc ngoại trừ học tập trí nhớ tương đối tốt ra, nguyên bản thiếu nữ võ hồn thật sự không có chút gì gọi là tiến triển, bởi 3 tháng tới này nàng bất quá chỉ có thể nâng hồn lực của bản thân lên cấp 4, trong khi đó những đứa trẻ cùng thế hệ của nàng đã là hồn lực cấp 8, cấp 9, thậm chí là cấp 10, này đột ngột xuất hiện 1 cái cấp 4, vẫn là hết sức đột ngột.

Bất quá, không ai biết được, trên người tiểu nữ này rõ ràng có cái quải :)))).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro