Chap 61+62+63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 61 Sà vào lòng em

Khi nào câu trả lời của Gulf vẫn chưa hé lộ, Mew vẫn đứng trước tủ đồ giả vờ suy suy ngẫm ngẫm.
Gulf xoa xoa cằm hồi lâu rồi mới nói: "Chắc là năm na..."
"GULF!" Cậu chưa kịp nói hết câu, Mew bất ngờ gọi lớn khiến Gulf giật mình làm rớt điện thoại xuống nệm.
Trả lời sai rồi, không cần trả lời nữa !
Trong lúc Gulf đang vuốt vuốt ngực trấn an bản thân khỏi cơn bạt vía, Mew đã nhanh tay bắt lấy chiếc điện thoại trên giường.
"Gulf và tôi có việc rồi. Cúp đây." Hành động nhanh hơn cả tia chớp.
Gulf ngơ ngác, tay vẫn vịn ngực không hiểu chuyện gì.
Mew biểu cảm đầy uất ức sà vào lòng cậu.
"Gulf à, anh không muốn có con đâu."
Đến khi nghe được câu nói tràn đầy nỗi niềm của Mew là lúc anh đã nằm gối đầu lên đùi cậu, tay ôm lấy eo, mặt úp vào bụng thon.
Gulf bật cười vì hành động làm nũng đáng yêu kia, cậu thuận thế xoa đầu anh.
"Anh sao vậy?"
"Không đẻ đâu." Mew chun chun mũi, càng siết chặt mặt mình vào bụng Gulf.
Gulf tặc lưỡi vỗ nhẹ vào vai anh.
"Em đẻ chứ có phải anh đẻ đâu mà."
Mew dụi dụi đầu vào bụng cậu nũng nịu: "Nhưng mà không thích có con đâu."
Gulf nhíu mày bất lực. Chồng lớn này của cậu ra đường thì lạnh tanh không ai dám gần, lúc ở riêng với cậu như một phiên bản khác vậy. Vô cùng trẻ con.
"Cho em ba lý do xem."
Nhận được lời thoả hiệp của Gulf, Mew lập tức bật dậy ngồi trước mặt phu nhân, biểu cảm không chút gì có vẻ là đã ủy khuất khóc nhè trong lòng chồng nhỏ.
"Đau em, vướng víu, không có lợi."
vừa nghe liền thấy khó hiểu.
"Đau thì là chuyện thường. Nhưng mà vướng với không có lợi thì em chưa hiểu ý anh lắm."
Mew nắm lấy tay Gulf, xoa xoa lấy lòng, miệng nhuần nhuyễn như thuyết giảng một bài luận văn của chính mình tự biên soạn.
"Bình thường có hai người thoải mái bao nhiêu, có thêm một đứa suốt ngày oe oe bám lấy có phải vướng không ?"
Anh càng nói Gulf càng bất lực trong lòng. Thấy cậu làm vẻ mặt lắng nghe, anh càng nói hăng say.
"Sinh con ra nào tã, nào sữa, nào bình rồi phải thức khuya trông giấc nó ăn, nôi niếc, quần áo, vớ giày đủ thứ. Thấy lợi chỗ nào đâu?"
"Anh thật là con của anh chưa ra đời mà anh đã thế rồi." Gulf điểm lên mũi anh mồm không nhịn được cười.
Chỉ vì không muốn có con mà biến mình thành ích kỉ, nhỏ nhen vậy sao? Người ta muốn có con không được. Anh thì nhất quyết không muốn có.
"Em không cần khuyên nữa. Dù đúng hay sai cái cục nợ đó chui ra giờ này không chừng anh nhét nó ngược vào thật đó." Mew khoanh tay hất mặt, tỏ vẻ không thoả hiệp.
Anh kiên quyết rồi!
Gulf chẹp miệng nhìn anh. Anh thì nghiêm túc nhưng cậu thì không, từ nãy đến giờ toàn là cười thôi. Bộ dạng của Mew thật sự là chọc cậu cười không nhặt được mồm đây này.
"Thôi mà. Được làm cha mẹ thiêng liêng bao nhiêu, anh lại nói con mình như thế. Chẳng giống ai cả."
Lúc này Mew mới thở dài: "Em chắc là chẳng giống ai chứ? Em thấy bố mẹ có coi anh là con ruột không?"
Anh nhắc đến cậu mới nhớ. Lần nào gặp mẹ Jong cũng bám dính lấy cậu, nếu không nhắc nhỏm gì tới Mew, chắc bà cũng quên mất con trai ruột của bà cũng đến.
Gulf nhìn anh với ánh mắt đầy hoài nghi. Nhìn từ trên xuống như soi từng lỗ chân lông.
"Ừ nhỉ? Vậy thì gen nhà không những mạnh về ngoại hình, trí óc mà còn mạnh sang cả tính cách chăng?"
Mew tặc lưỡi, anh một lần nữa sà vào lòng phu nhân.
"Sao cũng được, anh không cần biết. Tóm lại là bây giờ không được để nó tòi ra."
Gulf loé lên một tia tinh nghịch, cậu làm vẻ bất đắc dĩ.
"Vậy thì không được chơi trần nữa đâu. Em không uống thuốc đâu. Mang b*o c*o s* hay ra ngoài tùy anh chọn."
Quả nhiên trong mắt Mew loé lên tia do dự. Sau đó anh nhìn Gulf với ánh mắt đáng thương.
"Thật sự là không còn cách khác sao?"
Gulf tuyệt tình cắt đứt hi vọng của anh: "Không."
Mew thở dài, vẻ mặt mếu máo rất ấm ức. Có những chuyện không phải vì mình muốn lấy đá tự đập chân mình. Nó chỉ là tình cờ thôi.
"Nhưng anh vẫn không muốn em bị nghén không ăn được gì, đau đớn suốt mấy tiếng đồng hồ một mình chịu đựng." Nói rồi anh trườn lên dựa đầu vào vai Gulf.
Cậu thuận tay xoa đầu anh, trong mắt ánh lên niềm hạnh phúc. Đoạn trò chuyện này của hai người càng minh chứng rõ nét hơn, càng khẳng định mạnh mẽ rằng, cậu lấy đúng người rồi!
Lấy đúng người là sao? Tức là việc xã hội áp đặt chỉ của mình bạn nhưng họ suy nghĩ tính toán tỉ mỉ, lo lắng từ đầu đến cuối cho bạn không sót một điều gì.
"Vậy khi nào em mới được sinh em bé?"
Mew xoa xoa cằm suy nghĩ rồi rất nghiêm túc với Gulf.
"Chắc là khi nào khoa học tìm được cách cho anh mang thai hộ em. Lúc đó em thích là đẻ, em muốn liền đẻ."
Trong lòng có một dòng nước mát chảy qua. Gulf cười cười bông đùa.
"Anh mà cũng chịu phiền phức vậy sao?"
Mặt Mew đen kịt lại, anh nâng cằm Gulf đối mặt với mình.
"Phiền phức cái gì, để em không phải chịu khổ, anh làm được. "
Gulf nhịn không được nữa bật cười thành tiếng.
Ha ha ha.
Trêu chồng vui quá đi .
"Đùa anh đó. Nữ dễ thụ thai. Nam thì rất khó, anh tưởng muốn có bầu ngay dễ lắm à."
Thao thao bất tuyệt một, kết quả là tự mình rối hết cả lên, trong lòng không yên, còn phu nhân thì ngồi im xem như xem kịch.
Mew đơ người
"Anh là trò đùa của em à?"
___________________________________
Chap 62 Chợ đêm

Gulf vừa tủm tỉm khoác tay Mew đang giận dỗi bên cạnh.
Mew giận dỗi nhưng không im lặng một giây nào. Vì anh hiểu được, mỗi lần phu nhân giận thật không nói với anh lời nào anh cũng rất hoang mang.
"Anh nói cho em biết nhá. Anh là anh đang giận, nhưng mà tại anh thương em lắm anh mới cho em khoác tay đấy."
Đúng là thương lắm.
Gulf nhà anh đẹp như thế, cả trai hay gái đều có thể là mối đe doạ. Buông ra một cái là mất ngay.
Hai người cùng đi, một người tủm tỉm ôm lấy còn một người hất mặt không quan tâm. Nhưng thỉnh thoảng người lớn hơn vẫn liếc liếc mắt nhìn xem người nhỏ rồi cười thầm. Vẻ ngoài thì giận dỗi nhưng bên trong tình cảm, cưng chiều biết bao.
Mill và Miley là hai cận vệ luôn phải theo sát thì còn bốn vệ sĩ bang Phượng Hoàng điều theo bảo vệ đối tác làm ăn lớn nhất của họ.
Một vệ sĩ lên tiếng giới thiệu.
"Quẹo sang trái sẽ là chợ đêm lớn nhất khu vực này. Không biết Mew tổng và phu nhân muốn tiếp tục dạo phố hay ghé ngang chợ đêm ạ?"
Gulf nghe lời giới thiệu liền ngó ngó đầu nhìn theo phía tay của vệ sĩ đó. Đúng là có rất nhiều người ra vào, có vẻ là một khu chợ sầm uất.
Mew tuy mang mặt lạnh nhưng vẫn thấy được biểu cảm mong đợi, tò mò khu chợ đêm kia của Gulf.
"Muốn đi à?"
Gulf nghe tiếng của chồng, không quay đầu lại mà gật đầu hào hứng.
"Ừm ừm. Nhìn mấy người họ cài cái gì trên tóc kìa."
"Đâu ?" Tính hóng hớt cùng nhau không bỏ được.
Nghe Mew hỏi Gulf chỉ chỉ trên đầu những người phía xa.
Nào là cài con cá, con bướm đủ màu sắc, có cả con mèo, nói chung là 12 con giáp và một số con vật khác.
Gulf hứng khởi kéo Mew lại gần hơn lối vào.
"Anh vệ sĩ ơi, cái người ta cài trên đầu kia là gì vậy?"
Gulf đứng lại nhìn về phía bốn vệ sĩ đang cẩn thận quan sát bốn phương canh chừng nghiêm ngặt, bảo vệ hai người họ.
Một vệ sĩ trả lời cậu: "Đó là trâm cài thưa phu nhân."
Gulf và Mew bất ngờ quay đầu nhìn nhau.
"Trâm cài á? Tưởng mấy cái hình hoa nhỏ nhỏ đính ngọc ngà vàng bạc các thứ chứ." Gulf bất ngờ.
"Cái phu nhân nói là trâm cài của các tiểu thư, công tử thường ngày. Còn trâm cài hình con vật này là đồ chơi dân gian, thịnh hành từ đời nhà Tống, thường dùng để chúc mừng các dịp lễ Tết náo nhiệt."
Hai chồng chồng thích học hỏi nghe lời khai sáng liền đồng thanh ồ một cái.
"Phải ha, sắp đến Tết âm lịch."
Mew quay sang Gulf, giọng điệu rất dịu dàng.
"Có muốn mua không?"
Gulf hít sâu một cái rồi mím môi tiếc nuối.
"Thôi. Mua cũng không cài được, tóc em và anh ngắn lắm."
"Không sao. Nếu em thích mua vài cái về chơi cũng được." Mew rất bình thản đáp.
Tiền anh đâu có thiếu. Không lẽ một trăm cái cài tóc này không mua nổi cho phu nhân mang về ném chơi.
"Thôi, thôi, không mua đâu. Mua không dùng được phí tiền lắm." Gulf là bác sĩ, tính tiết kiệm cũng rất cao, nghe anh nói cậu liền chối từ.
Vệ sĩ thấy thế liền nói thêm.
"Ở phía trước cũng bán cả trâm cài với mũ giật nữa, hình thù cũng đáng yêu không kém."
Vệ sĩ vừa dứt lời, Gulf liền kéo tay Mew chạy về phía được chỉ.
"Từ từ thôi, ngã bây giờ. Ai cướp mất của em đâu." Mew cười rất tươi nhưng vẫn lắng lo cho Gulf từng chút một. Phu nhân nhà anh háo hức như một đứa trẻ vậy.
Giận dỗi gì đó bỏ qua một bên đi, bây giờ điều quan trọng nhất là họ đang rất vui vẻ.
"Mua bờm cài hình mèo con không?"
"Hông, hông thích bờm cài." Giọng của Gulf bỗng nũng nịu khiến Mew mềm nhũn người ra.
Giọng anh càng dịu dàng hơn.
"Vậy lấy mũ giật nhé?"
"Anh đội chung với em." Gulf gật đầu rồi chọn một cái hình mèo con đội lên đầu.
Trần đời từ lúc cha sinh mẹ đẻ Mew nào có thích mấy cái mũ này đâu. Nhưng anh lại không nỡ làm người nhỏ đang háo hức, nôn nao trước mặt mất hứng.
"Em chọn cho anh đi." Cuối cùng vẫn là mềm lòng trước sự vui vẻ của chồng nhỏ.
Gulf đã xem cả rồi, không có cái cậu nghĩ là phù hợp với anh.
"Không có hình cá hề nhỉ?"
Vệ sĩ bên cạnh liền nhanh nhảu dịch cho người bán hàng.
Người bán hàng gãi gãi đầu có chút hoang mang
"Cá mập thì có chứ cá hề chúng tôi chưa nghĩ tới để làm."
Gulf chẹp miệng hiu hiu buồn. Mew nhìn biểu cảm của chồng nhỏ liền xoa đầu trấn an, giọng điệu vô cùng cưng nựng.
"Không có cái này thì lấy cái khác. Miễn là em chọn, anh đều thích."
Gulf mát lòng cười hì hì. Cậu nhìn đi nhìn lại gian hàng rất tỉ mỉ, đến người bán còn chảy mồ hôi vì hồi hộp. Gulf là người mua cơ mà biểu cảm của cậu như là chuyên viên kiểm định chất lượng hàng hoá vậy. Đi chơi mua đồ thôi có cần bày vẻ mặt nghiêm túc thế không? Nhưng thân là người làm ăn buôn bán, ông đâu có nói vậy với người ta được, chỉ có thể im lặng cầu mong sạp hàng của mình sẽ yên bình đón vị khách tiếp theo.
"Hmmm, hổ nha?"
Hổ được nha. Đội cái mũ này mặc dù nhìn không được nghiêm chỉnh lắm nhưng hình hổ thì chắc cũng vớt vát được chút hình tượng.
Mew gật đầu cười
"Được." Rồi anh nhìn Miley. Anh ta hiểu chuyện móc tiền mặt trả tiền.
Mew cúi đầu chờ Gulf đội lên cho mình, nhưng cậu lại tháo cái mũ giật hình thỏ của mình xuống trước.
"Sao vậy?"
"Anh đội mèo đi. Em muốn đội hổ." Nói rồi Gulf vui vẻ đội cái mũ thỏ lên cho anh, cũng đội mũ hổ cho mình.
Mew thở dài ba phần bất lực bảy phần nuông chiều. Lời nói phát ra từ miệng tuy chán nản nhưng không hề làm Gulf mất hứng.
"Đẹp chứ ?"
Gulf bật cười
"Hahaha. Đẹp. Đẹp lắm."
Trên đời này tìm được một người đàn ông vì bạn mà đeo lên người thứ anh ta chưa từng thích trước một đám đông, ắt hẳn người ấy rất thương yêu bạn.
Ở đây cũng vậy để Mew Suppasit khô khan khó chiều đội cái mũ mèo con trước phiên chợ đêm náo nhiệt này, người đội chỉ có thể là Gulf Kanawut, người mà anh ta thương yêu nhất thôi.
___________________________________
Chap 63 Náo loạn chợ đêm

Không khí chợ đêm vui như trẩy hội. Gulf háo hức nắm tay Mew kéo đi ghé hết hàng này đến quán nọ.
"Bánh hành này ngon nha, thơm." Gulf nhăm nhăm cắn một miếng rồi đưa Mew cắn nốt.
Gulf đã quyết định sẽ thử hết cả cái chợ đêm này luôn, vì vậy mỗi sạp họ sẽ chỉ mua hai hoặc bốn phần chia cho hai người, hai cận vệ và bốn vệ sĩ ăn thử.
"Phu nhân thật tốt bụng. Cảm ơn phu nhân."
"Cảm ơn phu nhân."
Gulf mỉm cười gật đầu, cũng không nói gì nhiều với bọn họ.
Mew vòng tay qua eo Gulf sờ sờ. Cảm nhận được bàn tay không mấy lịch thiệp kia, Gulf một tay cầm bánh hành một tay vỗ bép xuống tay Mew.
"Chốn đông người anh làm gì vậy?"
Mew đặt tay lên môi mình ra hiệu im lặng, rồi ghé sát tai cậu thì thầm
"Đào hoa quanh em nhiều quá, anh giúp em đuổi bớt đi."
Gulf nghe vậy liền ngẩng đầu, quanh sạp bánh hành họ đang đứng đông lạ thường đa số là những cô gái trẻ xinh xắn, nhưng họ không mua hàng mà chỉ đứng nhìn theo Gulf và Mew thôi.
Lại chuẩn bị nhỏ nhen với người không quen rồi đấy.
Gulf chẹp miệng
"Anh ôm như vậy họ không những không đi mà còn nán xem nhiều hơn đấy anh tin không?"
Các tiểu ca ca ngon nghẻ thuộc về nhau thì còn gì bằng. Họ cầu còn không được ấy chứ.
Trong đầu Mew bỗng hiện lên hình ảnh mấy cô nhân viên Jong thị hôm Gulf xuất hiện ở công ty anh. Náo loạn !
"Vậy bây giờ phải làm sao?" Lúc này xem ra Mew còn bối rối hơn cả Gulf.
"Họ nhìn em kìa." Mew thiếu chút là giãy đành đạch giữa chợ.
Anh không muốn người khác ngắm chồng nhỏ anh đâu.
Gulf nắm lấy bàn tay anh
"Cứ kệ họ đi."
Mew định nói gì đó, ngẩng đầu lên lại bắt gặp khuôn mặt cún cưng vô cùng đáng yêu của Gulf. Cuối anh vẫn đổ gục trước phu nhân nhà mình thôi.
"Ừ, mặc kệ."
Nhận được câu trả lời vừa ý, Gulf vui vẻ kéo tay anh đi quán tiếp theo.
"Ngon không?" Mew vuốt tóc Gulf ra sau, tránh để cho chúng dính vào thức ăn, ôn nhu hỏi.
Gulf vừa cầm cây xiên nướng vừa tỉ mỉ nếm thử.
"Hơi cay, nhưng mà ngon."
"Người Trung Quốc thích ăn cay." Mew gật đầu, bệnh dạ dày của anh nặng, anh từ chối mấy món này. Gulf nếm món nào cay cũng không cho anh đụng tới. Đến giờ việc đó thành thói quen luôn rồi, bệnh dạ dày cũng giảm đáng kể.
Mua chục cây nhưng Gulf chỉ ăn có một cây rồi chạy đi chỗ khác xem. Đương nhiên mấy cây còn lại đưa xuống chỗ các vệ sĩ rồi.
Một người khều tay Choi Wook Sik giơ ngón cái lên cảm thán.
"Phu nhân tốt bụng quá. Hai người thật tốt số."
Miley và Mill ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng gào thét dữ dội.
Phải đánh đổi bao nhiêu năm phục vụ Jong lão nhị khó tính, lạnh lùng kia để có được ngày hôm nay đấy.
Bỗng họ bị khều một tay, phu nhân nói nhỏ: "Lát chụp hộ tôi mấy tấm."
Còn chưa kịp hiểu ý Gulf thì một thanh âm vang lên khiến họ vừa hiểu vừa thán phục phu nhân. Phu nhân thật là anh minh!
"Đậu hũ thối kìa anh." Gulf reo vang lên. Còn Mew thì muốn quay đầu chạy trốn. Con người thanh lịch từ nhỏ đến lớn như anh có bao giờ ưa mấy món này đâu.
Má ơi cái mùi.
Mew nửa muốn nửa không muốn giằng tay người yêu ra. Nhưng anh vẫn không làm mặt mày méo xẹo đi theo phu nhân.
"Anh sao vậy? Ai giựt sổ đỏ nhà anh?"
"Thúi " Mew bịt mũi oán thán.
Gulf bật cười, tay vuốt vuốt lưng anh thuyết phục.
"Anh thử một lần đi. Ăn vào là ghiền luôn á."
Mew lắc đầu nguầy nguậy. Thúi như vậy ăn còn khó chứ nói chi là ghiền.
Người bán hàng nhanh chóng đưa ra một phần đậu hũ thối rán.
Mew đứng lườm nguýt Miley và Mill phía xa. Anh em xương máu cái quái gì. Không trượng nghĩa gì cả. Anh thì đứng hưởng mùi đậu hũ thúi nghẹt cả mũi, bọn họ thì giả vờ ngắm ngắm cảnh rồi lùi càng ngày càng xa, còn giơ điện thoại chụp hình.
Gulf ăn thử một miếng, bên ngoài giòn bên trong mềm mềm. "Ngon."
Nói rồi cậu xiên một miếng đưa đến miệng Mew. Mew liều mạng bịt chặt mũi, lắc đầu kịch liệt.
"Không ăn đâu. Mùi nó thum thủm ."
"Ăn đi mà. Ăn một miếng thôi."
"Thôi." Mew kiên quyết từ chối.
Không phải anh phụ sự kì vọng của Gulf mà là nó nặng mùi ngoài sức tưởng tượng của anh.
Cậu cứ đứng năn nỉ anh ăn, đến nỗi ông chủ hàng đậu phụ thối cũng ra đứng mép khuyên hộ. Nhờ vệ sĩ dịch ra.
"Cậu trai à, anh thử đi không chết được đâu."
Một hồi lâu sau vợ của ông chủ cũng ra khuyên cùng.
"Ăn thử mới biết chứ. Thử một miếng đi chàng trai."
Gulf có hơi bất lực, xiên miếng khác đến cho anh.
"Chủ hàng cũng ra rồi nể mặt chút ăn một miếng đi ha."
Mew mếu máo, khổ sở kêu than
"Nó thúi lắm, anh nói thật."
Gulf đang định đưa lên miệng cắn một miếng cho Mew thì một tiếng gào lớn vang lên.
"Cẩn thận !!!"
Mew và Gulf đồng loạt bị vệ sĩ xô ngã xuống đất.
Phần đậu hũ thúi đáng thương bị văng lăn lốc xuống đất. Người xung quanh khủng hoảng chạy hỗn loạn. Trước mặt họ là một đám đông hung dữ.
Mew đỡ Gulf dậy, vẫn chưa để bọn vừa phi một con dao găm về phía họ vào mắt.
"Em không sao chứ?"
"Không sao." Gulf nhanh chóng lắc đầu, miễn cho anh lo lắng.
Đảm bảo phu nhân không sao Mew mới bắn một tia chết chóc về phía bọn người đó. Chợ đêm náo nhiệt lúc nãy giờ đây không một bóng người.
"Muốn đánh thì quang minh chính đại mà đánh. Đánh lén là không đẹp đâu."
Một vệ sĩ tức tối nhìn về phía tên đứng đầu: "Có biết đây là ai không? Chúng mày ăn gan hùm hả?"
Tên kia không những không bị áp chế, còn ngạo ngược tuyên bố
"Mew Suppasit chứ gì? Bọn tao chỉ cần đấm vào mặt nó mấy phát thôi. Nếu chống cự... Tao lỡ tay giết người... cũng không sao."
#KyoKyoLoveMewGulf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro