Chap 79+80+81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 79 Thù hận

Hai người đang nói chuyện vui vẻ, Miley đi vào. Gulf đứng dậy.
Dù Mew không nói gì khi cậu ở cạnh lúc anh bàn công việc, nhưng Gulf vẫn hiểu chuyện lánh đi. Một là do đó là việc nên làm, hai là vì muốn anh thoải mái làm việc mà không cần kiêng dè ánh mắt của cậu.
"Em vào tìm đồ thổi bong bóng."
Mew ôn nhu gật đầu, nhìn Gulf khuất bóng rồi mới dời mắt sang Miley
"Nói đi."
Miley cúi đầu, nói nhỏ về việc bà Traipi đã tới pub Dejavu.
"Đánh luôn sao?" Mew có chút ngờ vực.
"Vâng. Traipi phu nhân có vẻ không ưa quản lý của Dejavu là mấy. Đánh rất nặng tay."
Mew nhếch môi, vẻ mặt trịch thượng đầy ngạo mạn hiện lên sự hài lòng.
"Xem ra không cần đánh phủ đầu, mẹ Traipi thay tôi làm rồi."
Bao nhiêu năm ở trong hắc đạo, chút bản lĩnh cỏn con của Siven đều bị Miley và Mill trong một ngày moi móc ra hết.
Muốn động đến tiểu gia chủ Jong gia, nhưng làm việc quá nhiều sơ hở, đúng là không biết tự lượng sức mình.
"Vậy... không cần đánh sao ạ?" Miley rút điện thoại, hỏi một lần nữa chắc chắn hơn để ra lệnh lui quân.
Ánh mắt doạ người của Mew lại xuất hiện, anh thẳng người, bình thản ra lệnh.
"Chủ mưu khoan hẵng đánh, đánh chó của hắn trước."
"Vâng!"
Siven nghe tin mẹ bị bà chủ Traipi gia đánh, lập tức từ bang hội thu nhận hắn chạy về.
"Mẹ ! Mẹ có sao không?"
Jena đang chườm đá, thấy con về liền cau mày đưa ra sấp hình mà bà Traipi để lại.
"Cái gì đây?"
Siven xem từng tấm hình, ánh mắt lạnh đi.
"Phải, là con để đàn em gửi hộp quà có dao lam với thủy tinh cho Gulf. Mẹ muốn đánh muốn phạt gì cũng được." Giọng điệu bất cần dường như quá quen với sự chất vấn sắp tới của mẹ.
"Mẹ đã nói là không được đụng đến Gulf! Đã bị tống vào tù 7 năm rồi con còn chưa nhận ra sao?" Siven đứng bật dậy lớn tiếng mắng con trai.
"Con bỏ việc về đây không phải để mẹ nhắc về nó."
"Nhưng là con sai với người ta!" Jena càng tức giận.
Sao bà lại sinh ra thằng con ngỗ ngược vậy chứ? Nhưng chính bản thân bà cũng biết rõ. Chỉ khi nhắc đến Gulf,  Siven mới có thái độ như vậy thôi.
"Siven à, con ganh đua với Gulf làm gì? Chẳng phải lúc trước hai đứa thân thiết lắm sao?"
"Sao mẹ cứ bênh chằm chặp Gulf Kanawut đó thế?"  Siven cắn môi uất hận.
"Chúng ta sống được tới giờ là nhờ Traipi gia bao dung cho một con đường sống. Con bớt làm hại đến con trai họ đi." Miệng nói ra, nhung trong lòng vụn vỡ từng mảnh nhỏ.
Siven bị ức chế lâu ngày, anh ta không chịu đựng mà la lớn.
"Con trai họ? Bọn họ cướp con của mẹ thì có!"
"Con câm miệng ! Đi ! Đi mau!!!" Bà Jena hoảng loạn, nước mắt đau đớn cũng từ đó tuôn rơi.
Đau khổ lắm chứ ...
"Gulf! Lại đây cho em xem cái này." Mew ngồi trên ghế dựa xem video vừa gửi đến, vẫy vẫy tay gọi chồng nhỏ của anh.
Gulf rút chân lên khỏi hồ nước, cầm đồ thổi bong bóng chạy tới.
"Sao vậy?" Gulf nghía xem điện thoại của anh.
Mew ngồi thẳng người, kéo Gulf ngồi lên chân mình. Một tay vòng qua eo giữ cho em khỏi ngã, một tay cầm điện thoại mở video.
Nội dung video là một người đàn ông nước ngoài bị dồn vào hẻm cụt đánh hội đồng.
"Ủa, nhìn quen quen ta." Gulf nheo mắt nhìn kĩ.
"Nhìn xem có nhận ra không?" Mew ngước mắt soi biểu cảm của Gulf.
Cậu mà hiện lên tia ghét bỏ nào anh tắt ngay video, thuyết minh bằng miệng luôn cho Gulf của anh khỏi sợ.
"À, hình như là cái người tặng hình cho em ở Ba Lan á. Hồi đi Ba Lan tối về em kể anh á."
Mew gật gù. Thái độ của Gulf như vậy chắc là chưa biết gì cả, cũng không tính đến việc tính sổ tên gửi đồ hại cậu.
"Em biết tại sao cậu ta bị đánh không?"
Gulf híp mắt, ánh mắt ngờ vực
"Anh đánh hả?"
Mew không chút giấu giếm, gật đầu giải thích.
"Phải. Cái hộp quà mà em nhận được là anh ta gửi cho em."
Gulf bất ngờ quay hẳn sang
"Thật á? Em có hoạ hoằn gì với anh ta đâu?"
"Em biết  Siven chứ ? Là anh ta sai hắn đi làm." Mew vuốt vuốt lưng Gulf xoa dịu cậu, một bên thì vẫn kể ngọn ngành.
" Siven?" Cậu chẹp miệng, gương mặt hiện lên sự khó chịu. "Cái tên đó đến bây giờ em vẫn không hiểu hắn làm sao? Hồi em học đại học tụi em còn thân nhau lắm mà."
Mew nhướng mày
"Đến bây giờ? Ngày xưa tụi em đã xảy ra chuyện gì à?"
Quái lạ, nếu Gulf và  Siven trước đó có quan hệ xích mích gì, tại sao Miley lại không tra được. Là Traipi gia che đậy sao?
Gulf có chút do dự, nhưng vẫn phụng phịu, tự thuyết phục mình bình tĩnh, kể lại .
"Nhớ lần anh biết em ngửi được mùi heroine không?"
"Nhớ."
"Là do bảy năm trước, lúc em mới vào bệnh viện Angel, Siven bẫy em. Hắn vu cho em lợi dụng quyền hạn buôn bán, vận chuyển heroine trái phép trong bệnh viện."
Nói một hơi dài, cậu ngừng lại nhìn Mew. Anh không bất ngờ, cũng chẳng ngạc nhiên, chỉ im lặng lắng nghe cậu nói.
Đợi một lúc sau, chỉ thấy Gulf nhìn anh mà không nói tiếp. Máu hóng drama trong người anh lại sôi sục.
"Em kể tiếp đi, anh vẫn nghe đây."
"Hết rồi!" Gulf ngang ngược cắt đứt câu chuyện, khiến Mew cũng phải bức xúc.
"Rõ ràng là cốt truyện hấp dẫn mà em kể nhạt như nước ốc vậy?"
Này là bức xúc thiệt nha.
"Anh nói lại thử xem?" Gulf tia ánh mắt lạnh lùng đanh thép ngang người anh.
"À không, anh đùa mà. Chỉ cần phu nhân kể anh liền nghe không sót một chữ."
Này là rén thiệt luôn nha.
___________________________________
Chap 80  Bắt cóc

Siven ôm một bụng hậm hực ra khỏi Dejavu, đến một hẻm nhỏ, hắn rút điện thoại ra, cay nghiệt ra lệnh.
"Không cần đợi nữa! Chỉ cần thấy có cơ hội, bắt Gulf Kanawut tới nhà hoang."
Tên thuộc hạ bên kia điện thoại khó xử.
"Đại ca! Kenny vừa bị chặn đánh hội đồng, làm vậy có bứt dây động rừng không?"
Siven cau có không dám tin.
"Gì cơ? Ai đánh? Bị đánh ở đâu?"
"Anh vừa đi khỏi, Kenny ra ngoài mua bia liền bị chặn đánh ở hẻm nhỏ đầu ngõ."
Siven có chút hoảng. Đánh như vậy chính là thẳng thừng tuyên chiến còn gì nữa. Lại còn đánh ngay trên địa bàn của mình.
"Được rồi. Cứ chuẩn bị đi, để tôi sắp xếp."
Vừa cúp máy,  Siven lập tức gửi tin nhắn cho Lý Phụng Linh.
"Đàn em tôi vừa bị chặn đánh, Lý đương gia có thể cử thêm người không?"
Rất nhanh sau đó, một dòng tin nhắn rất phóng khoáng được gửi đến.
"Được."

Mew vừa cầm điện thoại vừa không hài lòng than vãn.
"Anh vẫn không thích em làm bạn với cô Lý đó chút nào."
Gulf cười khổ bất lực
"Thôi mà. Chỉ là xin in4 thôi anh có cần ghim lâu đến thế không?"
"Cần!" Mew khẳng định chắc nịch. Nguyên do anh đã nói rất rõ từ trước rồi.
(Ai không nhớ xem lại chap 66)
Chuyện là vừa lúc nãy Gulf nhận được điện thoại của Lý Phụng Linh. Cô ấy sang thành phố A du lịch, muốn nhờ Gulf đón và tìm giúp khách sạn tốt.
Mew vừa nhắn tin bảo cấp dưới an bài nơi ăn ở cho Lý Phụng Linh theo lời chồng nhỏ, miệng vừa lẩm bẩm.
"Bang Phượng Hoàng cũng có thế lực ở thành phố A mà, sao không tự bảo thuộc hạ tự đi đón thiên kim đi. Nhờ vả em làm gì."
Gulf vỗ trán. Mỗi khi nhắc đến những người có âm mưu mấp mé cậu, Mew lúc nào cũng dùng giọng điệu nhỏ nhen như vậy.
Tại sao ư? Nhăm nhe chồng nhỏ của anh, tại sao anh phải rộng lượng với họ?
"Anh nhắn cho cấp dưới của anh giúp em cái đi rồi hẵng than tiếp." Gulf thở dài yêu cầu thoả hiệp.
Gulf thật ra cũng giống các vị phu nhân khác ở hắc đạo thôi. Tuy có được chồng cưng sủng tận trời thì với những đối tác của chồng cũng nên khách sáo một chút.
Huống hồ Lý Phụng Linh tương lai sẽ là chủ nhân của đối tác làm ăn lớn của chồng lớn. Gulf biểu hiện như vậy cũng là vì trách nhiệm của một đương gia chủ 'mẫu' tốt thôi.
Mew càu nhàu thêm vài câu rồi sắp xếp người đi đón Lý Phụng Linh.
Còn thêm tin nhắn giao việc của Cyrus. Bảo là cái gì mà cả phu nhân lão đại và phu nhân lão tam đang mang thai, không tiện tiếp Lý Phụng Linh, nhỡ đâu đang tiếp thì ở nhà có người xảy ra chuyện họ không an tâm.
Mrw phỉ nhổ cái lý do của hai người anh em gặp hoạ gắp bỏ vào tay thằng em mình.
Hai phu nhân nhà họ mang thai ổn định, thậm chí còn lên cân vù vù, Gulf của anh mới là người dễ xảy ra chuyện đây này.
Một chiếc xe khách xám trắng chạy từ từ đến trước cửa bệnh viện. Chiếc xe mờ ám dừng lại, như đang chờ thời cơ.
Hôm nay Gulf tới bệnh viện để Min cẩn thận kiểm tra vết thương.
Mew có việc bận nên cậu đi cùng bé Na và hai vệ sĩ.
"Gulf đang tới, chuẩn bị sẵn sàng!"
Cửa xe khách từ từ mở ra. Một người đàn ông mặc đồ bệnh nhân lân la tới gần nhóm người Gulf.
Anh ta cầm cặp lồng, giả vờ trượt chân hất cặp lồng đầy đồ ăn nóng về phía bé Na và hai vệ sĩ, tách họ ra khỏi Gulf.
Từ hai bên hai người giữ lấy Gulf nhanh chóng đẩy cậu lên xe. Chiếc xe khách rồ ga phóng nhanh bỏ chạy.
"Cậu chủ nhỏ!" Bé Na la lên, quên cả nóng hốt hoảng chạy theo chiếc xe nhưng đã không kịp.
Hai vệ sĩ kia lại giữ lấy tên đổ thức ăn lên người bọn họ, một người lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.
"Đã lên xe rồi thưa cậu chủ."
Bọn họ không giống như chủ nhân vừa bị bắt đi chút nào cả, bình tĩnh như không vậy.
Còn Gulf ở trên xe, cậu cũng không giống như bị bắt cóc chút nào cả. Gương mặt chỉ có sự lạnh lùng, không chút lo âu.
Hai tên bắt cóc ngồi bên cạnh cậu, suýt chút bị doạ chạy. Bọn họ suýt chút bị khí thế bức người của cậu làm lầm tưởng họ mới là người bị bắt cóc cơ.
Mew Suppasit ra khỏi phòng họp, Miley liền báo cáo.
"Cậu Jong, chiếc xe đang đi tới công viên bỏ hoang ở ngoại thành. Cô Lý đang ở ngoài, nghe tin tiểu gia chủ bị bắt cũng muốn cùng đi chung tới chỗ bọn kia."
Mew nhíu mày.
"Bảo cô ta đi xe riêng đi, thân thiết đâu mà đi chung."
Lý Phụng Linh đã đứng khoanh tay dựa vào cửa.
"Nói như tôi muốn đi chung xe với anh chắc, chẳng qua tôi mới sang chưa kịp mua xe thôi."
Lý Phụng Linh bĩu môi. Quả nhiên bỏ crush Mew chuyển sang crush Gulf là điều đúng đắn nhất trên đời. Gulf lạnh lùng nhưng vẫn lịch sự, nhẹ nhàng. Còn Mew miễn nói tới đi, không những cọc cằn mà còn nhỏ nhen nữa.
"Chưa mua thì đi taxi đi, xe tôi lát tôi chở chồng tôi về." Mew vừa xem bản đồ định vị Gulf vừa cãi nhau với Lý Phụng Linh.
Lý Phụng Linh không còn nét mặt khó coi nữa, trực tiếp bày vẻ khinh khi.
"Đùa Mew Suppasit? Xã hội đen đi đánh nhau mà anh bảo đi taxi. Để người ta báo cảnh sát giùm hay gì?"
"Tôi đâu có trách nhiệm đưa cô đi, cô nói với tôi làm gì? Vô ích." Mew vứt lại một câu, trực tiếp bỏ đi.
Lý Phụng Linh tức đến nghiến lợi, cô lia mắt tới Miley.
"Chở tôi đi!"

Trên xe chỉ có mỗi tài xế là đàn em của  Siven, còn lại đều là người của Lý Phụng Linh.
Gulf không bị đánh thuốc mê, cũng chẳng bị đánh ngất.
Người thường bị bắt cóc sẽ bị trói tay trói chân mặc kệ đau thương. Thế mà mấy tên bắt cóc này rất tinh tế. Trói ngang người tránh để cậu bị đau tay.
Ừ thì lỡ bị bắt cóc rồi, phải làm cho giống bị bắt cóc chứ.
"Các người đưa tôi đi đâu?" Gulf theo tâm lý người bị bắt thông thường giả vờ hoảng sợ la lớn.
Người của Lý Phụng Linh còn chưa nói câu nào. Tài xế đã ngạo mạn lớn giọng.
"Câm miệng lại. Còn làm ồn tao đánh!"
Gulf thực sự im lặng.
Không phải cậu sợ mà là cậu nhịn. Gulf từ khi được Mew chiều hết mực đã không nghe lọt tai mấy lời nói nặng rồi. Cho nên ai nói nặng cậu một câu cậu đốp chát hai câu.
Gulf sẽ ghi nhớ tên này và câu này. Xong việc cho nó lên thớt.
Cậu thở dài, bị bắt cóc chán quá!
Gulf bỗng nhớ đến lời Mew.
"Em cứ yên tâm. Xung quanh em đều có người mình. Em sẽ không gặp nguy hiểm!"
___________________________________
Chap 81 Chân tướng

Một lúc lâu sau, Gulf được đưa vào một công viên bỏ hoang. Họ đưa cậu vào, ném cậu vào một lều xiếc thú.
Chỗ này ở ngoài ngoại thành nhưng lại sát nội thành, từ nãy đến giờ đi lâu là do tên tài xế đi vòng quanh để đánh lạc hướng tai mắt của bang Sharp.
Gulf bĩu môi, trong lòng thở dài buồn thay cho tên tài xế tận tụy với sai người.
Tính toán kĩ như vậy cũng không tính đến việc ngoài mình ra trên xe người nào cũng gắn định vị.
Đúng là hết sức đề phòng người ngoài nhưng quên mất trong nhà nuôi cáo.
"Gulf Kanawut! Lâu rồi không gặp!"
Giọng nói cợt nhả vang lên thu hút sự chú ý của cậu.
" Siven! Hoá ra là anh." Tâm trạng tức tối không che giấu.
Siven ngày xưa là một bác sĩ giỏi, tiền đồ rộng mở. Ngày anh ta vu hoạ cho Gulf cậu vẫn không tin. Mãi cho đến khi trợ lý của ba Traipi mang bằng chứng tới cảnh sát nộp, cậu được thả ra, cậu mới ngậm ngùi biết được, mình đã mất đi một người anh thân thiết.
"Tại sao vậy? Không phải trước khi tôi chính thức vào Angel, chúng ta vẫn rất tốt sao?" Gulf nhăn mặt gặng hỏi.
Siven lúc này rút một điếu thuốc. Chốn ngục tù bào mòn đã bào mòn anh ta quá nhiều. Khi xưa là một bác sĩ đầy triển vọng, đẹp trai, lịch lãm. Bây giờ thì người gầy khô, ánh mắt chứa đầy ác niệm, còn biết hút thuốc nữa chứ.
"Bắt tôi đến đây là muốn giết tôi chứ gì? Nhưng trước khi giết cũng phải nói tôi biết lý do tôi bị đâm sau lưng là gì chứ."
Khuôn mặt thiên sứ dần trở nên bất cần, càng ngày càng lạnh.
Siven cười lớn, cười đến điên cuồng. Hắn sải bước dài đến chỗ Gulf, dí điếu thuốc đang cháy vào chỗ tường sát tai cậu.
Gulf phản ứng nhanh nên tránh được. Cậu ngẩng đầu lên, trước mặt cậu bây giờ là ánh mắt đầy dã tâm, thù hận.
"Gulf Kanawut. Tôi hận cậu nhất trên đời này. Tại sao cùng một mẹ sinh ra, cậu lại là đại thiếu gia ăn sung mặc sướng, còn tôi phải mang tiếng không cha, bước ra đường lại sợ người ta chỉ trỏ chứ?"
Ánh mắt Gulf dần chuyển sang ngờ vực.
"Anh nói gì cơ? Ai cùng một mẹ sinh ra?"
Tiếng cười rợn gáy của Siven lại vang lên.
"Không biết chứ gì? Đúng là Traipi gia bảo vệ cậu thật tốt. Một chút tổn thương cũng không muốn để cậu phải chịu."
Lông mày Gulf càng nhíu chặt, giọng nói lạnh tanh có chút khẩn trương.
"Nói cho rõ ràng! Đừng có ba hoa!"
Nụ cười của Siven chợt tắt, ánh mắt xoáy sâu vào Gulf, tay bóp chặt cằm cậu.
"Có biết tình trạng hiện tại của mình là thế nào không? Đừng có nói cái giọng đại thiếu gia với tôi!"
Gulf cũng không vừa, ánh mắt lạnh tanh chiếu thẳng vào mắt hắn. Thuộc hạ nhìn quanh cũng cảm thấy ngột ngạt. Ánh mắt thật quá đáng sợ.
Siven tinh thần có chút bị kéo xuống, vội buông tay tát Gulf một cái, lấy lại thế cầm trịch.
Gulf cắn răng. Nhịn!
"Không sao. Còn nhiều thời gian, cậu muốn biết tôi sẽ cho cậu biết."  Siven vẫy tay với một thuộc hạ.
Một chiếc ghế được mang tới,  Siven ngồi xuống. Cảnh tượng bây giờ giống như  Siven đang xử tội Gulf vậy, nhưng mỗi tội khí chất không bằng!
"Cậu không phải con của Traipi phu nhân."
Trong lòng Gulf khó chịu. Người từ nhỏ đến lớn nuôi nấng mình, cái gì cũng nghĩ cho mình, vậy mà không phải là mẹ ruột.
"Ừ."
"Ừ? Cậu bình tĩnh hơn tôi nghĩ đấy." Siven mở to mắt bất ngờ.
Vốn tưởng nói ra, cậu sẽ la hét thảm thiết không bình tĩnh nổi nữa chứ.
Nhưng đâu còn cách nào khác, tính cách Gulf vốn là vậy. Dù chuyện lớn đến thế nào đi nữa cậu rất ít khi hoảng, thường sẽ chấp nhận sự thật rất nhanh và tìm cách giải quyết. Dù có kích động, cậu cũng không biểu lộ thái quá ra ngoài. Một con người thực sự quá lý trí!
"Nói tiếp đi."
"Cậu và tôi là anh em cùng mẹ khác cha là..."
" Siven! Con dừng lại cho mẹ !" Giọng  Jena vang lên.
Các thuộc hạ đều đồng loạt đứng dậy vây quanh bảo vệ  Siven.
"Mẹ ?"  Siven bất ngờ đứng dậy nhìn ra cửa.
Ánh mắt như có lỗi của Gulf cũng hướng về phía Jena.
Thì ra... đó là mẹ.
Ngoài cửa có Jena, có Mew Suppasit có Miley.
"Tại sao các người lại ở đây?"  Siven bị bắt gặp làm chuyện xấu, giọng điệu chột dạ vang lên.
Mew khoan cho hắn một ánh mắt, chuyển mắt đến người thương đang bị trói ngồi bệt xuống đất.
Anh nhìn xuống sàn, sàn đất dơ bẩn thế này, lại dám cho phu nhân nhà anh ngồi đó.
"Mẹ đã bảo đừng đụng vào Gulf mà!" Jena tiến đến gần đầy tức giận.
Tâm trạng của Siven liền bị xoay chuyển. Anh ta ở với bà từ nhỏ đến lớn, nhưng có chuyện gì dính vào Gulf, cậu cũng được bà ưu tiên hơn.
Vì cái gì chứ? Gulf còn không biết bà là mẹ cậu mà!
Siven thở hồng hộc, sự tức giận bị đẩy lên, hắn bất ngờ quay đầu lao về phía Gulf.
"Bắt lấy hắn!" Giọng Lý Phụng Linh đanh thép vang lên.
Cả mười thuộc hạ vây quanh bảo vệ hắn lúc nãy đồng loạt quay vào phía trong chĩa súng vào đầu hắn, đè hắn xuống đất.
"Chúng mày điên à? Làm cái gì vậy?"
Lý Phụng Linh lại xuất hiện từ phía sau, rất thong thả đi tới chỗ Gulf.
"Giữ cho chặt, đừng có để hắn phát điên động tới bảo bối của tôi."
"Lý Phụng Linh? Cô điên rồi sao? Kia là Gulf Kanawut là người cô ghét cay ghét đắng!"
Siven như muốn chết đứng, còn thấy cảnh tượng Lý Phụng Linh không quan tâm đến anh ta, chỉ lo cãi nhau 1 vs 1 với Mew.
"Nè! Ai là bảo bối của cô? Bớt nhận vơ dùm cái." Mew cũng tiến lại chỗ cậu, nhanh đến nỗi sợ Gulf bị đem đi.
"Ê làm lão nhị thì bớt nhỏ nhen dùm cái, tôi đã động gì đến của nhà anh chưa?" Lý Phụng Linh khoanh tay đanh đá.
"Cô mấp me Gulf là cô đụng đến tài sản vô giá của tôi rồi đấy!" Meq vừa cãi cọ vừa cởi trói ôm Gulf vào lòng.
Phải! Ngày xưa kiếm chuyện để nói với nhau còn khó. Từ lúc Gulf xuất hiện, Mew mở miệng một câu Lý Phụng Linh sẽ giành một câu. Hai người họ chí choé không còn giống đương gia của một bang phái hùng mạnh chút nào.
Nhìn cảnh này là đủ biết, mình bị chơi một vố đau rồi.
"Các người... Các người... Chơi tôi à?"  Siven nhìn không nổi cảnh tượng mấy người họ cứ nói chuyện như không có chuyện gì.
Gulf suy nghĩ rồi rất tỉnh gật đầu
"Hình như là thế!"
Gulf mím môi cười, gõ nhẹ đầu Gulf
"Tinh quái!"
Siven tức không nói nên lời: "Lý Phụng Linh! Cô rõ ràng thoả thuận với tôi, bây giờ lại quay lưng phản tôi. Cô đùa tôi à?"
Lý Phụng Linh rất nhanh gật đầu, biểu cảm quang minh chính đại của cô mới chính là điều chọc tức người ta.
"Ừ. Thì vụ này từ đầu đến cuối có mình anh nghiêm túc thôi mà!"
Rõ rồi!
Ngay từ đầu, là anh ta bị họ nắm thóp rồi trêu đùa trên lòng bàn tay.
Còn chưa đủ trêu ngươi, Mew còn bồi thêm một câu
"Thông cảm đi. Lâu lắm mới gặp một đối thủ ngu như vậy, không chơi thì phí."
#KyoKyoLoveMewGulf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro