Chap 82+83+84+85+86+87+88+89

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 82 Trong vòng tay mẹ

"Không đùa nữa. Chỗ này không kín đáo, về trước đã." Mew nghiêm túc xốc Gulf lên, bế cậu khỏi nơi bẩn thỉu này.
Gulf sực nhớ ra gì đó, vỗ vỗ vai anh.
"Khoan, em còn việc chưa làm."
New nhướng mày đợi cậu nói tiếp
"Hửm?"
"Cứ thả xuống đi mà."
Chân vừa chạm đất, Gulf liền vẫy thuộc hạ đang giữ đàn em của Siven lại. Đó chính là tên tài xế đã mắng cậu trên xe.
Người vừa được đưa tới, Gulf vung tay lấy đà muốn đánh người. Nhưng vừa gần chạm đến mặt tên đó, Gulf khựng lại, quay về chỗ chồng.
"Anh, đấm nó hộ em."
À, tay phải Gulf bị thương. Nếu không ba giây trước tên tài xế đã bay răng ra ngoài rồi.
Mew nhận được sự tín nhiệm của phu nhân liền ôn nhu gật đầu. Quay sang tên kia, biểu cảm đã quay ngoắt một trăm tám mươi độ, lạnh tanh.
Anh vung chân đạp vào bụng hắn, tên kia vì đau nên khuỵu xuống.
"Bốp." Sự chú ý bị dời đi, lập tức liền bị ăn một cú đấm trời giáng. Khoé miệng lập tức bật máu.
Lý Phụng Linh nhìn hai người họ, trong lòng thầm cảm thán.
Đúng là một cặp trời sinh, chồng nhỏ tưng, chồng lớn hứng.
"Đi! Về sân nhà muốn đánh sao thì đánh." Lý Phụng Linh sảng khoái dẫn đường mặc dù cô chỉ biết đường ra khỏi lều xiếc thú thôi.
Mew bế Gulf lên, nói với Miley lo cho bà Jena, con trai bị người ta trực tiếp bắt đi như vậy, người hoảng hốt đứng còn không vững kìa.
Mew đi lướt ngang Jena, Gulf nhìn bà ấy. Ánh mắt đó không bi thương cũng chẳng áy náy, nhưng chẳng thể nhìn ra được điều gì.

Sau khi đưa Siven và thuộc hạ của hắn vứt vào tầng hầm của bang Sharp, Lý Phụng Linh hết việc, được Miley chở đi nhậu.
"Tạm biệt nha bảo bối!" Lý Phụng Linh vẫy tay chào Gulf.
"Đã bảo không được gọi bảo bối!" Mew can thiệp.
Lý Phụng Linh le lưỡi tinh nghịch. Cô quay đầu lên xe của Miley. Những tưởng họ sẽ rời đi ngay, nhưng Lý Phụng Linh kéo cửa sổ xuống, trêu ngươi Mew.
"Tôi cứ gọi đấy, anh làm gì tôi ? Lêu lêu."
Mew khó chịu định cãi nhau với cô ta thì bị Gulf cản lại, chiếc xe của Miley cũng đi mất.
"Thôi mà. Cô ấy là người tốt." Gulf vuốt vuốt lưng cho anh nguôi ngoai.
"Nếu không vì cô ta bảo vệ em, còn lâu cô ta mới được nói chuyện với anh kiểu đó. Hừ." Mew đanh đá nhìn theo hướng chiếc xe.
Từ hôm Lý Phụng Linh có in4 của Gulf, cô cũng chưa nhắn cậu lần nào. Nhưng vừa nhận được tin nhắn của Siven, Lý Phụng Linh liền thấy chuyện bất bình cap màn hình gửi crush!
Siven nhắn tin ngỏ ý muốn Lý Phụng Linh cùng chia tách gia đình Mew và Gulf, thì ngay ngày hôm đó 'người sắp bị hại' đã biết tuốt kế hoạch của Siven rồi.
Gulf cứ canh cánh trong lòng lý do Siven năm xưa đâm sau lưng mình, bây giờ lại muốn hại mình lần nữa. Vì vậy cậu bảo Lý Phụng Linh khoan vạch trần hắn ta, lập ra kế hoạch dụ hắn ra ánh sáng.
Mew ban đầu cũng bù lu bù loa lên không muốn cho nhưng cuối cùng vẫn mềm lòng trước thỉnh cầu của tiểu gia chủ.
Thôi, anh đành sắp xếp kế hoạch để bảo vệ an toàn cho cậu vậy.
Kế hoạch của một cái não IQ cao và hai cái não 'làm anh làm chị' trong giới hắc đạo vừa hoàn hảo vừa cợt nhả. Ngoài chuyện hộp quà, bọn họ không đoán được, để Gulf phải chịu thiệt. Còn lại thì đúng như lời Lý đương gia đã nói, trong chuyện này từ đầu đến cuối bọn họ đều vờn quanh Siven một phút cũng không hề nghiêm túc.
"Thôi, chúng ta vào nhà." Gulf vỗ nhẹ tay anh, hất mặt vào phía trong biệt thự.
"Đi." Mew nắm tay Gulf kéo cậu vào nhưng Gulf lại đứng sững lại.
Anh quay đầu, nhướng mày nhìn cậu. Gulf hơi do dự, đầu hơi nghiêng về phía sau.
À, còn có Jena, từ nãy giờ bà vẫn cúi gằm mặt, không nói tiếng nào.
Mew liếc sơ qua dáng vẻ khép nép của người phụ nữ kia rồi anh dịu dàng đến giữ lấy vai cậu. Giọng điệu trấn an thủ thỉ:
"Anh biết em khó xử. Anh ở đây cùng em, đừng lo."
Gulf ngước đôi mắt cảm kích, yếu mềm gật đầu.
"Mời cô vào trong ạ." Mew thay Gulf nói chuyện với bà Jena.
Mew dìu Gulf vào trong, bà Jena thì cúi gằm mặt, dáng vẻ liễu yếu đào tơ khiến người ta thương xót.
Ở phía trong, ba mẹ Traipi đã ngồi chờ sẵn. Nghe tin Gulf bị bắt cóc, bậc phụ huynh lập tức định chạy đến chỗ con, nhưng vừa ra cửa liền gặp Mill. Thế là họ đành đến Euphoria chờ.
"Ôi con trai của mẹ, không sao chứ con?" Bà Traipi lo lắng đứng dậy đi về phía Gulf. Ông Traipi cũng ùa đến xem con trai.
Đỡ cậu ngồi xuống, bà mới chú ý rằng, ngoài Mew và Gulf còn có thêm một người.
Sự lo lắng thể hiện ra mặt lúc nãy cũng bị giấu vào, khí chất đương gia chủ mẫu lại bung ra.
"Cô đến đây làm gì?"
Bà Traipi mặt lạnh hỏi. Mỗi lần nhìn thấy con hồ ly tinh này là máu dồn tới não.
Jena bị điểm tên liền sợ hãi thu người lại như rùa rụt cổ.
Bà Traipi định đến đẩy cô ta ra ngoài thì bàn tay liền bị nắm lại, nhưng bàn tay này không ấm áp, mà đang lạnh toát run run.
Bà Traipi cúi đầu nhìn đứa con trai cơ mặt đang cố gắng bình tĩnh, nhưng thân thể thì lại run lên từng hồi. Con rể bà cũng đang hết mực ở cạnh vỗ về, an ủi. Bà nâng bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu trấn tĩnh con trai.
Đoạn, bà lạnh lùng lia mắt sang bà Jena, tone giọng lạnh ngắt.
"Cô đã nói gì với nó?"
Người Jena lập tức run bần bật, tiếng nấc bật ra vô cùng bi thương.
"Mẹ... Con biết rồi. Biết cả rồi... Con không phải con của mẹ." Gulf yếu ớt thốt ra, lòng cậu quặn thắt, đau đớn vô cùng.
Ông Traipi đứng sau ghế sofa, chỉ lặng lẽ vỗ vai vợ và con trai an ủi. Dù sao năm đó ông cũng có lỗi, bây giờ ông có tư cách gì mà lên tiếng chứ.
Jena cúi đầu càng thấp. Thấy con mình nũng nịu trong tay người khác, gọi người khác là mẹ, người mẹ nào nhìn cảnh này ai mà không tủi thân. Rõ ràng là con mình sinh ra mà.
Mew thở dài, lúc này anh chỉ có thể nắm tay chồng nhỏ mà chẳng thể làm gì. Giọt nước mắt nào rơi thì anh lấy khăn giấy chấm, chứ mẹ con người ta đang ôm nhau, sao anh giựt ra được.
Bà Traipi bần thần, ngồi phịch xuống sofa, ôm lấy Gulf vào lòng, nước mắt bắt đầu rơi. Gulf trong vòng tay mẹ, nhịn không được, nước mắt ấm ức trào ra như một đứa trẻ.
"Không... Con là con của mẹ. Từ trước đến nay đều là con mẹ, sau này cũng vậy. Con mãi là bé Gulf ngoan ngoãn của mẹ." Bà vừa nói vừa vuốt vuốt lưng cậu, hết sức yêu thương, ôm ấp không rời.
___________________________________
Chap 83  Nhận mẹ

Hai mẹ con Traipi ôm nhau không rời.
Ai mà ngờ hai con người lạnh lùng, thanh cao như hai mẹ con bà Traipi lại có ngày sướt mướt ôm nhau thút thít thế này chứ.
"Sao mà ngốc thế, lại bày ra kế hoạch như vậy. Con muốn biết thì cứ nói với mẹ, mẹ kể cho con được mà. Sao lại mạo hiểm bản thân như vậy chứ?" Bà Traipi vừa ôm con, vừa nghẹn ngào khóc.
Mew nhìn chồng nhỏ mắt đã sưng đỏ nhưng khó xử nhìn bà Jena lại nhìn mẹ chồng nhỏ.
"Mẹ, vừa gặp thôi mẹ đã khắt khe với cô Jena như vậy. Gulf sợ mẹ vì tức giận chuyện cũ mà không chịu nói ra nên mới mạo hiểm để tìm đến sự thật."
Cái Gulf không nói được ra khỏi miệng Mew cũng thay cậu nói rồi. Gulf càng rúc sâu vào lòng mẹ Traipi mà chảy nước mắt.
Bà gõ nhẹ đầu con trai, miệng buông lời trách mắng nhưng gương mặt đoan chính đã ngấn lệ.
"Thằng nhóc này, ngu ngốc!"
Ông Traipi vỗ vai bà, rồi chầm chậm ngồi xuống cạnh hai mẹ con đang thắm thiết ôm nhau. Ông chỉ tay về phía bà Jena.
"Ngồi xuống đi. Chuyện cũ đều nói ra một lần, Gulf cũng đủ khôn lớn để tự quyết định rồi."
Lúc này ông không còn là ông chồng luôn đứng phía sau để vợ thị uy phía trước nữa. Mà chính là Traipi lão gia quyền lực nắm giữ Traipi gia.
Bà Jena cẩn thận ngồi xuống, từng biểu cảm đều rụt rè, e ngại khiến người ta thương xót.
Bà Traipi cũng thu mình lại, không còn khí thế trị chồng trị con, mà ngoan ngoãn làm hậu phương vững mạnh.
"Anh nói đi, em... nói không nên lời."
Bà Traipi nhịn lại tiếng nấc cụt trong cổ họng, nghèn nghẹn nói nhỏ với chồng.
Ông vỗ vỗ tay vợ mình, người vợ ông yêu thương nhất trên đời.
" Jena! Mẹ ruột của con!" Ông Traipi nhìn Gulf, lạnh lùng chỉ vào bà Jena, một ánh mắt cũng không bố thí cho bà ta.
"Hồi đó vừa cưới mẹ con vào nhà được bốn tháng, ta phải đi công tác. Ta bị bỏ thuốc đưa lên giường. Người bỏ tiền hại ta là đối tác, người nhận tiền chính là cô ta!"
Ánh mắt căm phẫn của ông Traipi chiếu thẳng vào khuôn mặt người đời cho là yêu kiều của Jena. Đáng tiếc, gương mặt này, ông nhìn chỉ thấy đáng hận.
Jena thu mình lại, lắp ba lắp bắp thanh minh như năm đó.
"Tôi... Tôi... Tôi cũng vì kiếm tiền. Năm đó Siven mới sinh được 1 năm, tôi điều dưỡng cơ thể không tốt, kiếm được việc làm nên..."
Tâm mi Gulf có chút rung động, cậu nhớ lại lời Siven nói, anh ta bảo ra đường lại bị khinh miệt về xuất thân. Cậu hơi run run hỏi. Trước khi bà ta trả lời, Gulf vẫn hi vọng mẹ ruột sẽ không làm cái nghề mà cậu đang nghĩ.
"Xin hỏi... cô... làm nghề gì?"
Mew quan sát Gulf, lúc này anh dịu dàng len tay lên hai vai cậu giành nhẹ về phía mình. Mẹ Traipi ý thức được liền buông ra, quay sang thút thít ôm tay chồng.
Anh hiểu được chủ ý của Gulf, nhưng bà Jena đang cúi gằm mặt sợ nói cũng không dám nói. Anh đổi một câu dễ hơn.
"Nếu cô ngại nói, có thể cho chúng tôi biết  Siven là con của ai không?"
Jena bặm môi, giọng nhỏ như muỗi kêu
" Khách của tôi."
Gulf đau lòng nhắm mắt, ngăn nước mắt trào ra, bất lực dựa vào ngực Mew. Hèn chi  Siven lại hận cậu như vậy. Cùng có mẹ là gái làng chơi, nhưng giờ may mắn hơn Siven, có cha nhận, có vợ của cha nuôi. Chắc là năm đó còn trẻ, thù hận che mờ lý trí nên mới hại cậu.
"Cô vẫn là nên câm miệng trước khi vợ tôi động thủ đánh người.
" Ba Traipi quan sát nét mặt của vợ, rồi cảnh cáo Jena.
Ba Traipi hướng phía con trai
"Năm đó là vợ của ta hiền thục, không những không bỏ ta mà còn nhận con về nuôi nấng đến bây giờ... Haizz, chung quy cũng tại ta. Nếu hôm đó ta về sớm thì cũng không xảy ra cớ sự như vậy."
Bà Traipi khịt mũi, hoả tâm năm đó của bà như bị khơi dậy lần nữa. Dù biết chồng mình bị gài bẫy nhưng vẫn cắn răng bỏ qua được chuyện này. Bà hận không thể dùng dao cùn cứa vào người cô ta cho máu chảy nhỏ giọt tới chết. Nhưng bà không làm vậy. Bà cho cô ta nơi ăn chốn ở, đưa cô ta cái cần câu để mưu sinh nuôi sống Siven. Không những vậy còn ôm ấp, nuôi nấng Gulf hết lòng như con của chính mình sinh ra.
Mew xoa xoa lưng Gulf, nhìn thấy cậu lòng mề quặn thắt mà chỉ có thể an ủi, anh xót xa vô cùng.
"Ổn chứ?"
Gulf gật đầu, cậu hít một hơi sâu. Chuyện cũng biết rồi, thân là con cái, chuyện nên làm cũng phải làm thôi.
Cậu dịch người, quỳ gối xuống sàn trước mẹ Traipi, mẹ hốt hoảng. Mê cũng bất ngờ, nhưng rất nhanh, anh cũng quỳ xuống cùng Gulf.
Quỳ gối cúi đầu cảm tạ ơn nuôi dưỡng của người đã dìu dắt chồng nhỏ của anh, không mất mặt!
"Con làm gì vậy Gulf? Aida hai đứa làm gì vậy?"
"Mẹ cứ để con quỳ. Mẹ không sinh con nhưng mẹ nuôi con lớn..." Gulf từ chối đứng dậy, cậu nghẹn lời oà lên tiếng khóc và những lời chưa từng nói ra.
"Con cảm ơn mẹ..."
"Mẹ! Con cảm ơn vì mẹ đã yêu thương chồng con." Mew gật đầu như một sự kính trọng từ tận đáy lòng.
Người ta có câu mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng. Mẹ Traipi đây ấp con người khác, bế bồng trong tay từ khi bập bẹ chưa biết nói. Dù bà không sinh ra đứa con ruột nào cả. Nhưng bà có một đứa con trai đi liền khúc ruột - Traipi thiếu, Gulf Kanawut.
Mẹ Traipi hít một hơi thật sâu, hai tay xoa đầu hai phu phu đang quỳ trước mặt.
"Đứa trẻ ngốc, cảm ơn gì chứ. Con ngoan của mẹ, mẹ không thương con thì thương ai."
Bà Jena chứng kiến một màn tình cảm gia đình nồng ấm không khỏi rơi nước mắt. Một nửa hối lỗi, một nửa xót xa. Năm đó bà ta đem con đến Traipi gia quậy để đòi chu cấp, chưa từng nghĩ đến ngày hôm nay phải khổ sở mong chờ một tiếng gọi mẹ từ con ruột của mình.
Gulf được Mew đỡ dậy, anh còn vuốt dọc sống lưng tiếp động lực cho Gulf.
"Anh cùng em. Không sao."
Gulf gật đầu, rời vòng tay mẹ Traipi, tiến đến chỗ bà Jena.
Bà Jena không dám ngẩng đầu nhìn. Biết được sự thật rồi mà vẫn mẹ con thắm thiết,  Jena xác định rồi. Cậu chỉ cần một câu đuổi, bà lập tức đi.
Nhưng đáp lại bà, là thứ khiến bà không thể ngờ.
"Mẹ..."
Jena có chút khó tin, nước mắt chực chờ tuôn trào
"Con gọi ta là gì?"
Gulf khịt mũi, hít nước mắt vào trong, dùng gương mặt tươi tỉnh nói với bà.
"Mẹ."
Jena kích động tiến tới như muốn ôm nhưng lại khựng lại, dè dặt nhìn ông bà Traipi rồi hỏi Gulf.
"Ta... có thể ôm con không?"
Gulf không trả lời, chỉ dang tay đón lấy bà vào lòng.
Không khí ngột ngạt cũng bày đi mất, thay vào đó là sự ấm cúng của tình thương.
"Phu nhân dạy con thật tốt." Ông Traipi huých vai vợ
"Đương nhiên, con tôi mà." Bà Traipi tự hào kiêu ngạo.
Nếu xét ra,  Jena có hai đứa con, một đứa do bà nuôi, một đứa do Traipi gia dạy dỗ, đặt chúng vào tình cảnh biết mẹ mình là gái làng chơi liền thấy rõ sự khác biệt.
Siven khi nghe thấy liền bắt đầu thù hận, đặt ganh tị lên người Gulf, cố tình tìm cách trả thù người em cùng gốc gác nhưng được sống tốt hơn hắn.
Còn Gulf lại hoàn toàn khác, cậu chỉ tự nuốt khó chịu vào trong, chấp nhận sự thật và cố gắng thoả lòng cả hai bên, giữ tròn đạo hiếu, tình nghĩa đến cùng.
"Con thật sự nhận ta sao? Siven nó..."
Gulf chặn miệng Jena lại, cậu lắc đầu.
"Anh ấy vô tình không có nghĩa là con sẽ vô nghĩa. Mẹ dù không có công dưỡng cũng có công sinh. Tóm lại, không có mẹ sẽ không có con, con sẽ không làm chuyện bất hiếu."
Mew cũng tự hào vuốt tóc cậu. Chồng anh vừa ngoan lại vừa hiểu chuyện nữa.
"Con..."  Jena định nói gì đó, lại lắc đầu, cảm thán một câu.
"Con đã trưởng thành rồi."
___________________________________
Chap 84  Bệnh viện

Siven bị nhốt dưới tầng hầm của bang Sharp, nhưng hắn tốt số hơn nhiều người ở đây, được ăn cơm, được đi lao động và quan trọng nhất là không bị đánh.
Gulf đứng từ xa nhìn Siven nhổ cỏ cùng một số người khác.
"Hắc bang mà cũng có vụ cho cải tạo này nữa sao?"
Mew bật cười xoa đầu cậu
"Hắc đạo đâu chỉ có mỗi chém giết đâu em."
"Vậy cái mô hình đưa mấy tên có tội đi nhổ cỏ này là cái gì?" Gulf nghiêng đầu chờ câu trả lời.
"Đây là đãi ngộ của những nhân tài không may phạm sai. Nếu phạm tội nhẹ cho cải tạo như phạm nhân trong tù rồi lại tiếp tục cho ở lại bang làm việc. Đương nhiên! Các chức vụ, quyền hạn trước đó đều bị tước, phải bắt đầu lại từ vị trí thuộc hạ." Mew ôn tồn giảng giải.
"Vậy là... vì lời của em nên anh mới cho  Siven vào diện này hả?"
"Trước đó em bảo sợ mẹ Jena đau lòng nên muốn tha cho Siven, anh cũng tức lắm chứ. Hắn hại tay em ra nông nỗi này."
Nói rồi gương mặt khó chịu nắm lấy tay quấn băng gạc của Gulf. Cậu mím môi xem biểu hiện của chồng.
Gulf thực sự chính là bảo vật trên đầu tim của Mew. Cậu gặp nạn chưa kêu than gì anh đã oán đến tận ông trời rồi..
"Thôi được rồi. Siven không quan tâm đến máu mủ ruột rà nhưng em thì để ý tới. Nói gì thì nói đó cũng là anh trai cùng mẹ sinh ra của em. Không thể tàn nhẫn với anh ấy được."
Gulf xoa xoa tay anh.
Mew long lanh hưởng thụ sự bao dung của Gulf. Thực ra anh thấy không nói cũng không ai nghi ngờ về huyết thống của Gulf và Traipi phu nhân. Hai người có rất nhiều điểm giống. Giả dụ như đều lạnh lùng với người ngoài nhưng với người thân lại rất khoan dung, nhân hậu nè.
"Gulf, anh phát hiện ra là chuyện gì em cũng rất cứng rắn trừ khi đụng đến gia đình." Mew thở dài bất lực trước lý lẽ của Gulf.
"Đúng rồi, em là con người của gia đình đó." Gulf hiên ngang nhận lời khen còn không ngại khen thêm chút nữa.
"Ồ." Mew làm lố biểu cảm bất ngờ.
Ánh mắt Gulf sắc lại
"Ồ là ý gì? Biểu cảm đó là ý gì? Trêu em phải không?"
"Áa, phu nhân, bình tĩnh. Đây là nơi làm việc cho anh chút uy nghiêm, đừng dí anh mà."
Giọng giả vờ kêu la thảm thiết của Mew chọc cậu bật cười.
"Đây là tự anh làm anh mất uy nghiêm đó." Gulf bụm miệng cười.
Thấy cơ mặt phiền não của Gulf đã buông hẳn xuống, Mew nắm tay cậu.
"Đi! Lâu rồi không đấu súng cùng nhau. Làm một trận chứ nhỉ?"
Gulf nhướng mày, mím môi tỏ vẻ quan ngại.
"Muốn cùng em đấu cũng được thôi, nhưng lúc thua anh đừng có giãy đành đạch."

Thời gian thoăn thoắt thoi đưa, rất nhanh đã tới tháng 5, cũng chính là gần đến ngày dự sinh của Jin.
Gulf đang xử lý tài liệu thì có một cuốc điện thoại của Mew tới. Nhưng người lên tiếng không phải chồng cậu và anh ta còn làm cậu giật bắn người.
"Gulf, Jin nhà tôi vỡ ối rồi!!!" Cyrus hoảng loạn la lắm, có thể nghe thoang thoảng tiếng rên rỉ đau đớn của Jin.
"Mau đưa tới bệnh viện đi, nhanh, đẻ rơi bây giờ." Gulf rất bình tĩnh hướng dẫn cho Cyrus.
Mew được Gulf cử đến đưa cho Jin thuốc bổ. Từ đầu đến cuối không được cầm điện thoại nói với chồng một câu nào, anh cầm đồ đạc ra xe hộ nhà Cyrus.
Cyrus đúng thật bình thường điềm tĩnh bao nhiêu đến lúc cần bình tĩnh thì rối bời bấy nhiêu. Tay chân cứ cuống cả lên.
"Bây giờ... Bây giờ Gulf tới bảo bệnh viện." Cyrus run bần bật chuyển lời với Mew.
"Thế thì đợi gì nữa, anh bế anh dâu ra xe để em lái."
Mew vừa cố lái xe thật nhanh, thật an toàn vừa quan sát Jin.
Jin từ khi vỡ ối đến giờ đau đớn không ngừng, mặt cắt không còn giọt máu, miệng không kêu nhiều nhưng mồ hôi trên trán cũng chảy thành hột.
Sinh con... đau vậy sao ?
Vừa đến cửa bệnh viện Angel, băng ca đã đứng chờ sẵn. Các bác sĩ thoăn thoắt di chuyển Jin đến phòng chờ đẻ.
Gulf không đi theo. Cậu là khoa cấp cứu không phải hộ sinh.
Gulf đứng trước cửa chờ chồng đi đậu xe. Mew vào gửi xe rồi nhanh chân bước đến chỗ chồng nhỏ.
"Em không vào sao?"
"Em đợi anh cùng vào."
Mew và Gulf khoác tay nhau cùng dắt díu đến phòng chờ sinh.
"Anh nói thật, em đừng đẻ." Mew e dè nhìn sắc mặt phu nhân mà nói.
"Lại nữa hả? Đừng nói với em anh bị anh dâu doạ sợ rồi nha." Gulf mở to đôi mắt tinh quái nhìn thẳng vào anh.
"Có đâu..." Mew bĩu môi tránh ánh mắt của chồng nhỏ.
"Anh nhìn em coi nào, là bị doạ rồi chứ gì?" Gulf buông tay Mew, chạy lên trước chặn đầu anh, anh quay đầu đi đâu cậu chặn đầu ở đó đến khi anh chạm mắt cậu thì thôi.
"Eeee, đôi mắt láo liên." Gulf chọc ghẹo Mew. Biết thừa anh sĩ diện chột dạ, nhưng chọc ghẹo thì vui chứ sao.
Gulf nhón người lên, tay giữ lấy má anh. Lúc đầu Mew còn né tránh, đến khi Gulf càng lại gần, anh mới ôm eo cậu, kéo vào người mình.
"Hoá ra phu nhân thích như vầy à." Giọng điệu đầy lưu manh gợi đòn.
Gulf nhìn xung quanh, ngại ngùng đánh thùm thụp vào ngực anh.
"Buông ra. Đang ở bệnh viện mà làm gì vậy." Gulf vừa nói vừa dùng sức đẩy ra.
Nhưng cậu càng đẩy có người lại xấu xa càng dùng sức siết chặt cậu vào lồng ngực anh.
"Buông ra coi!!" Gulf dùng hết sức đẩy, nghiến răng nghiến lợi bảo anh buông.
"Thơm một cái rồi anh buông."
Gulf ngừng phản kháng. Mew lần tay xuống eo Gulf, vòng tay kéo phần eo thon của cậu về phía mình khiến cậu và anh một chít khoảng cách cũng không có.
"Thơm cái gì mà thơm." Gulf đẩy má anh lệch sang một bên, từ chối cái mỏ hồng đang chu chu lên.
Mew bỗng nghiêm giọng
"Bây giờ muốn thơm em cũng khó phải không?"
Gulf buông tay khỏi mặt anh, im lặng. Tưởng cậu đã quy phục, Mew mỉm cười cúi xuống.
Nhưng chưa chạm đến môi cậu, cảm giác đau nhói ở đầu ngực truyền đến khiến sống lưng Mew căng cứng lên.
"Ây ây ây, đừng đừng, đau anh."
Gulf dùng hai ngón tay ngắt một bên đầu ti mew, mạnh tay không hề có chút thương cảm.
Nhưng vì đang ở bệnh viện, Mew chỉ có thể nhỏ nhỏ cầu xin bé nhỏ nhà mình buông tay.
"Buông ra em ơi, đau anh... á á đừng có xoáy, đứt thì em lấy gì em xài."
"Sao nãy em ban nãy em bảo buông không buông?" Gulf nghiêm giọng chấn chỉnh.
"Anh sai, anh sai. Em buông ra đi mà đau.."
___________________________________
Chap 85  Thử ở bệnh viện

Gulf dẫn Mew vào phòng chờ sinh của Jin.
Quả nhiên, Cyrus đang lo sốt vó xoa lưng, bóp chân cho Jin.
"Bác sĩ bảo thế nào anh?" Gulf quan sát Jin.
"Mở được 5 phân gì đó, bảo phải chờ thêm." Cyrus vừa xoa lưng Jin vừa trả lời.
Mew kéo một cái ghế sofa nhỏ về phía gần giường cho Gulf ngồi. Cậu gật đầu rồi ngồi xuống, Mew cũng ngồi cùng.
"Anh dâu à, bụng... đau lắm sao?" Mew nuốt nước miếng, thận trọng hỏi.
Jin vén tóc ướt nhẹp mồ hôi, khó khăn mở miệng trả lời.
"Nó đau lên từng đợt dữ dội, còn qua rồi thì nhè nhẹ ở mức chịu được."
Mew tái mét mặt
"Vậy là đau liên tục luôn hả anh?"
Jin gật đầu.
Gương mặt bất an của Mew quay sang Gulf. Cậu lại phì cười.
"Anh làm sao nữa?"
"Đau kìa." Mew nhăn mặt.
"Nhưng mà chịu được." Gulf bất lực giải thích.
"Thôi, anh vẫn không nỡ để em đau đâu." Mew chẹp miệng, hạ quyết tâm.

Vì Jin còn chưa đẻ được nên Gulf dắt Mew về phòng làm việc ăn trưa.
"Phòng của em đây sao?"
Mew vừa bước vào liền cảm thán. Đãi ngộ cho bác sĩ giỏi quả nhiên khác biệt. Phòng của Gulf rộng rãi, bên ngoài có bàn làm việc, cách một bức tường là phòng nghỉ bên trong. Còn có phòng tắm.
Gulf để anh tự tham quan, rút điện thoại gọi cơm trưa.
"Hôm nay có sushi với thịt heo chiên giòn xào lá húng quế, chờ chút sẽ có người mang lên."
Mew gật đầu rồi tiếp tục xem xét vài bức tranh trên tường.
"Phòng làm việc cũng toát lên vẻ thanh tao."
Gulf mỉm cười
"Em vẽ đó, thấy sao?" Cậu chắp tay sau lưng lân la tới gần anh.
Mew bất ngờ quay lại nhìn cậu, tay đưa ra đón lấy bàn tay của Gulf, kéo cậu đến cạnh mình.
"Tự hào ghê!"
"Sao tự hào?"
"Có một phu nhân đa tài như vậy, không tự hào sao được." Mew vuốt đỉnh đầu Gulf, giọng nói hết mực sùng bái.
Gulf cười tới vui vẻ, nhưng lại bĩu môi mắng yêu anh
"Lại nói lời mật ngọt."
Mew quay người Gulf lại, áp lưng cậu vào ngực mình, ôm cậu từ phía sau, bàn tay của hai người trìu mến đan vào nhau.
"Lời ngọt hơn anh còn chưa nói mà đã buông súng đầu hàng rồi sao?" Anh thì thầm vào sát tai cậu.
"Nhột." Gulf rụt cổ lại vì hơi thở ấm nóng phả vào tai.
"Bao nhiêu lần rồi vẫn chưa quen à?"
Biết được tai là điểm nhạy cảm của Gulf, không lần nào là Mew không chọc ghẹo. Đương nhiên không lần nào là không trả giá nhưng anh vẫn thích trêu.
"Quen cái gì mà quen, còn đang ở bệnh viện, em phải làm việc." Gulf nhăn nhó né tránh đụng chạm đẩy ra.
Mew dừng lại, anh siết bụng cậu, cằm dựa lên vai. Giọng điệu nghiêm túc nhưng thái độ lại lưu manh.
"Anh nhớ không lầm hôm nay buổi chiều không phải ca trực của em. Vả lại, bây giờ là giờ nghỉ trưa." Anh ghé sát vào mặt cậu. "Vì vậy anh có làm gì em... cũng không ảnh hưởng gì đến công việc của em."
Mặt Gulf méo xẹo, sao cậu muốn đánh người thế nhỉ?
Anh vạch trần cậu thì thôi đi, cái thái độ còn cợt nhả ra vẻ: Anh biết tuốt em rồi nhá!
"Làm chuyện xấu mà còn lý lẽ." Gulf lầm bầm lườm anh.
Mew càng ôm chặt, ghì sát cổ cậu, nhắm mắt hít hà 'mùi người' của chồng nhỏ.
"Anh chỉ là cùng chồng anh ân ân ái ái thôi, sao qua miệng em lại thành làm chuyện xấu rồi."
Gò má của cậu hơi phiêm phiếm hồng. Lý do này của anh đúng, cãi sao được. Dù sao mọi không trực ca chiều, đây cũng là giờ tan tầm của Gulf.
Vả lại lần trước ở phòng làm việc của anh rồi, để cho công bằng, cũng nên thử một lần ở phòng làm việc của cậu.
Thấy cậu im lặng, Mew nhanh chóng coi như em nhà đã đồng ý.
Anh nhanh chóng xoay người cậu lại, đẩy Gulf áp lưng vào tường, hôn lấy đôi môi anh đào non mềm kia.
Nụ hôn của Mew mang theo sự trân ái, yêu chiều, sâu hơn trong đó là sự tôn trọng, nhường nhịn, cùng nhau cuồng dã, cùng nhau rực cháy mãnh liệt. Dục hoả rất nhanh được thổi bùng lên, họ cuốn vào nhau càng hăng say.
Mew vuốt dọc từ vành tai xuống cần cổ quyến rũ, lướt qua bờ vai tinh tế, mơn trớn cánh tay nõn nà, trắng trẻo rồi nắm trọn bàn tay vàng ngọc của người anh yêu.
Từng chỗ anh đã đặt tay qua, anh lướt nhẹ bờ môi mỏng ấn nhẹ xuống. Không để lại một vết tình thắm đỏ nhưng thắp lên nơi đó những màu phiếm hồng do cơ thể Gulf tự phản ứng.
Người bị đốt lửa, Gulf nóng nực giằng co bàn tay trong tay của Mew muốn cởi áo blouse bác sĩ ra.
Mew cười, bỏ nhỏ từng tiếng dịu ngọt vào vành tai Gulf.
"Đã gấp rồi sao?"
Ánh mắt Gulf sâu hoắm lại. Quên mất! Với chồng của cậu, luôn phải chơi chiêu để anh không 'đủ sức' trêu chọc cậu nữa.
Nghĩ là làm, Gulf đưa chân vào giữa hai chân anh, nhẹ nhàng cà cạ. Cơ thể của Mew không dễ nảy sinh phản ứng, nhưng với tiểu gia chủ lại rất thật thà. Cậu chỉ cần chủ động một chút, anh liền căng cứng đến phát điên.
Gulf cũng nhón người, áp má vào má anh, giọng điệu đùa bỡn không kém cạnh chồng lớn chút nào.
"Ồ.... Anh cũng gấp!"
Hơi thở của Mew trầm xuống, nhịp điệu đồng đều với nhịp cạ của chân Gulf.
"Phát hiện ai đứng dậy rồi nha."
Gulf thổi nhẹ hơi ấm vào cần cổ Mew, liếm nhẹ yết hầu khiến anh không nhịn được tiếng rên thoải mái.
"Ah~"
Nói về bạo gan, Gulf chưa từng khiến Mew có cơ hội thấy chán khi ở trên giường.
"Tiểu yêu tinh này!" Mew thở dốc nắm lấy bờ mông căng tròn vỗ lên.
Mew sờ sờ lại nắn nắn nơi yêu thích của mình. Gulf cũng không vừa, bàn tay mớn trớn vừa cổ vừa lưng, chân cạ sát vào hạ bộ chồng.
Tiếng gọi trên màn hình điện tử báo vào. "Bác sĩ Traipi! Tôi giao thức ăn cậu đặt ạ!"
___________________________________
Chap 86 Nghiêm túc

Cả Mew và Gulf đều đồng loạt thở hắt ra, biểu cảm mất hứng cũng giống hệt.
Gulf vỗ vỗ vai anh.
"Em ra lấy đồ ăn."
Cậu chỉnh lại quần áo, chạy lăng xăng ra mở cửa để lại Mew đứng trầm cảm úp mặt vào tường.
Bao nhiêu lời để dụ dỗ được mèo con, ai dè bị phá đám. Mew bàng hoàng thở dài ngồi xuống ghế dựa.
Gulf cầm hai hộp thức ăn vào đặt trên bàn. Cậu quay sang định bảo anh ăn, nhưng nhìn gương mặt chán nản kia đành đặt thức ăn xuống, đi tới dỗ dành.
Gulf vươn tay ôm hai bên má anh, niềm nở hỏi
"Làm sao vậy?"
Mew phụng phịu chẳng nói, vài giây sau lại liếc xéo ra cửa. Anh nheo mắt.
"Em gọi shipper quay lại đây! Anh phải vote 1 sao cho đơn vị vận chuyển đó."
Vừa nói anh vừa hùng hổ đứng dậy như muốn đuổi theo. Cũng may, Gulf níu anh lại kịp.
"Người ta là bếp ăn của bác sĩ bệnh viện Angel, lấy đâu app đánh giá cho anh vote."
Gulf kéo áo anh lại, đẩy ngược anh xuống ghế.
"Thôi, ăn đi ha." Gulf kéo hộp thức ăn lại gần, mở ra đưa đến trước mặt anh. Cậu cũng mở hộp cơm của cậu ra.
"Không làm tiếp à?"
"Ăn đi rồi tính mà."
Mew uất hận không động đũa, gương mặt hằn học tức tối nghiến răng nghiến lợi nhìn vào không trung.
Nhưng đâu có làm gì được, chồng nhỏ của anh lấy cớ rửa tay chạy tót vào nhà vệ sinh rồi. Lúc ra ngoài còn dùng giọng điệu vô cùng ngây ngô như không có chuyện gì xảy ra hỏi anh
"Anh vẫn chưa ăn à?"
Mew hậm hực nhìn cũng không thèm nhìn, chỉ hứ một cái quay mặt đi chỗ khác.
Gulf thở dài tách đũa, dúi vào tay chồng, kéo ghế anh sát lại bàn để anh ăn.
"Ăn đi mà."
"Tức." Mew hằm hằm thốt lên một tiếng.
Gulf nhanh chóng xúc cơm thưởng thức.
Mew gắp một gắp sushi lên, lại bỏ xuống.
"Không thể giao hàng tinh tế một chút sao? Cứ phải chọn ngay lúc đó để mà giao."
"Nào, mấy chuyện như vậy người ta cũng có biết đâu mà."
Mew chun mũi, lặng lẽ gắp thức ăn lên ăn.
Gulf nhìn anh chịu thua mà ngoan ngoãn ăn trưa chữ vui vẻ viết hẳn lên mặt.
Anh vừa nhai vừa cau mày không hài lòng "Không ngon bằng em làm."
"Người ta là đầu bếp lâu năm của bệnh viện, anh bớt có nịnh em đi." Gulf cười khanh khách vạch trần.
Nhưng Mew vô cùng thản nhiên đáp
"Em ở một đẳng cấp khác."
Gulf bất lực, chống tay lên bàn vỗ trán. Kiểu này thì no thính rồi, ăn uống cái nỗi gì nữa.
Mew dù mất hứng đến đâu thì vì giây sau cũng chủ động thả thính làm thân với phu nhân nhà mình thôi.

Sau khi ăn xong, Mew ngoan ngoãn ôm Gulf ngủ trong phòng riêng bên trong phòng làm việc. Mãi đến khi điện thoại của Gulf reo lên, Vivian báo Jin đã vào phòng đẻ, họ mới rời nhau ra.
Từ xa, Mew hoàn toàn chết trân trước tiếng gào thét thảm thiết của Jin. Tiếng la lấn át cả tiếng của hộ sinh và lời an ủi của Cyrus.
Cyrus được vào trong phòng sinh với Jin nhà anh, nghe tiếng đau đớn của anh ấy, mồ hôi cũng chảy nhễ nhại, miệng liên tục nói xin lỗi.
"CYRUS AAAAAA, ĐAUUUU QUÁ!!!"
"Anh xin lỗi, anh xin lỗi!"
"ĐAUUUUU, HƠ... AAAAA"
"Cố lên em, anh xin lỗi mà, ráng lênn"
Mew nuốt nước bọt, mặt đen xì lẳng lặng nắm tay Gulf. Cậu ngước nhìn gương mặt tái mét của anh.
Có vẻ như nếu Gulf muốn sinh con thì sẽ phải vượt qua ải của Mew rồi.
Nhìn người ngoài sinh thôi mồ hôi hột đã túa như mưa, đến lượt Gulf là người nằm trong đó, chắc anh ngất xỉu tại chỗ.
"Anh muốn ra ngoài đi dạo với em không?" Gulf lắc lắc nhẹ tay anh.
Mew vẫn nhìn chăm chăm vào phòng sinh, nhưng ánh mắt có chút trầm xuống. Cuối cùng nghe được lời hỏi nhỏ của anh. Có vẻ đây là lần nghiêm túc nhất trong những lần nói về con cái.
Không tấu hài!
Không lố lăng!
Hoàn toàn nghiêm túc!
"Em, em có thật sự thật sự muốn sinh em bé không?"
Gulf cũng bị sự nghiêm trọng trên gương mặt anh làm cho thẳng lưng, nghiêm túc lại.
"À... "
"Em cứ nói, anh tôn trọng em."
"Em cũng muốn có mấy đứa. Sinh đẻ đau là chuyện đương nhiên. Nhưng mà có con cái để chia sẻ, yêu thương nhau là chuyện tốt." Gulf thật thà trả lời.
Mew bặm môi gật gù. Anh nắm càng chặt tay Gulf.
"Mill tìm ra một nơi có máy thử mang thai. Có các cấp độ trải nghiệm từ tháng đầu tiên đến khi đẻ. Anh... muốn thử hiểu cảm giác của em. Nếu như quá đau..."
Mew bất giác ôm Gulf vào lòng, cằm tựa lên vai cậu, giọng nói tựa hồ rất yếu ớt, chân thành.
"...đau quá thì thôi. Mình nhận con nuôi nhé! Em mà chịu không nổi... anh thực sự không biết phải làm sao"
Nghe đến câu này, Gulf cảm giác chồng mình sắp chực trào nước mắt. Cậu xoa lưng anh an ủi.
"Hiểu rồi, hiểu anh thương em rồi."
May là khu vực phòng sinh của Jin thuộc khu VIP vắng người, nếu không ngày mai Mew tổng sẽ lên thẳng trang đầu các mặt báo vì hình ảnh sướt mướt bên chồng nhỏ ngoài phòng sinh của anh dâu. Và sẽ có một trận bão cảm thán cho tình anh em thấu trời của Cyrus và Mew mất.
___________________________________
Chap 87  Máy trải nghiệm mang thai

Quả nhiên sau khi xem xong mặt mũi bé con nhà Cyrus, Mew đã kéo Gulf đi đến chỗ Mill giới thiệu.
Đó là một phòng khám tư, cái máy đó là vì bác sĩ sản khoa thấy thương cho những người mẹ bị chồng không ra gì đối xử tệ. Mỗi lần cô ta khám bệnh, chỉ cần thấy chồng không đi khám thai định kì cùng vợ hay có hành động không tôn trọng, cọc cằn với vợ, cô sẽ dụ tên đó ngồi vào máy. Máy chỉ hoạt động trong thời gian tối đa 30 phút, nhưng đa số đấng mày râu 'bị thử nghiệm' ngồi được vài phút đã rên rỉ xin tha.
Bác sĩ đẩy gọng kính lên nhìn rõ hai người đàn ông trước mặt mình.
"Muốn thử máy trải nghiệm chuyển dạ thật?"
Mew nghiêm nghị gật đầu.
Nữ bác sĩ hơi chau mày đánh giá
"Được rồi. Dũng khí này không phải ông chồng nào cũng có. Tôi sẽ miễn phí phí trải nghiệm cho hai người."
Cô bác sĩ định tiến lên trước dẫn đường thì lại nghe được câu khẳng định chắc nịch của người đàn ông cao lớn hơn.
"Chỉ mình tôi thôi. Em ấy không cần."
"Tại sao?" Sự hiếu kỳ hiện lên mặt của vị bác sĩ sản khoa.
Mew không trả lời, chỉ thẳng thắn nhìn vào mắt Gulf với một sự chắc chắn. Cảm giác như hai người đều rất hiểu suy nghĩ của nhau, không cần nói, chỉ cần nhìn nhau là đã hiểu. Gulf không hỏi, tin tưởng nắm chặt tay anh. Mew không nói, yêu thương truyền khích lệ đến cho Gulf.
Nữ bác sĩ dường như nhìn ra được điều gì đó trong ánh mắt thâm tình của cặp đôi này.
Họ không nói lời mật ngọt, chỉ động viên khích lệ nhau trong âm thầm. Tuy không chút phô trương nhưng nhìn vào vẫn cảm nhận được tình yêu vô bờ.
Khoé mắt cô ấy có chút tinh vi. Hiểu rồi! Ánh mắt đó chính là: Để anh trước, nếu quá đau thì cảm giác này không cần thiết trong đời em.
"Đi thôi. Tôi không muốn nhìn hai người show ân ái đâu." Bác sĩ gạt đi tâm sự, rất nhanh khôi phục gương mặt nghiêm túc.
Mew đã yên vị vào máy. Anh có chút hơi hồi hộp. Gulf thấy hành động có chút đứng ngồi không yên của Mew, liền chủ động nắm tay anh.
"Không sao đâu, em đây."
Cấp độ 1, Mew cảm giác có vẻ giống có gì đó đụng vào bụng.
"Ổn không anh?"
"Hình như cảm thấy gì đó ở bụng."
Cấp độ 2, sự đụng chạm càng rõ rệt, vùng bụng bắt đầu xuất hiện những cơn co thắt nhẹ.
"Nó hơi nhói rồi. Tăng thêm một cấp đi." Mew gật đầu, chịu được.
Cấp độ 3, những tia điện đau nhói làm Mew bất ngờ siết tay Gulf lại.
"Không sao chứ?" Gulf giật thóp mình.
Mew lắc đầu tỏ vẻ vẫn ổn
"Nó giống đau bụng thông thường nhưng đến khá bất ngờ.
Bác sĩ gật đầu, tăng thêm một cấp.
Cấp độ 4, Mew cảm nhận được rất rõ sự nghịch ngợm bất ngờ của những tia điện nhẹ vào bụng ở một điểm cố định.
"Sao?" Gulf tò mò hóng hớt.
"Hình như là cấp độ thấy con đạp." Mew một tay bất giác giữ bụng trả lời.
Mặt bác sĩ bỗng hiện lên tia nghiêm trọng: "Sẵn sàng chưa, cấp 5 trở đi sẽ khiến rất đau đó."
Mew đương nhiên không chùn bước, đã ngồi ở đây rồi, còn trốn được đi đâu.
"Được."
Cấp độ 5, những cơn co giật ở bụng làm Mew hơi nhíu mày, cảm giác chân và lưng cũng bị làm cho tê rần đi.
Cấp độ 6, cơn đau thắt ở bụng đến liên tục khiến anh không nhịn được phát ra tiếng kêu bất ngờ. Cái gì đây, giống như dùng búa đập vào bụng vậy.
Sức lực của Mew hình như cũng dần đuối. Gulf nhíu mày lo lắng, xoa nhẹ tay anh, giúp anh tỉnh táo.
"Không ổn thì dừng nhé."
Mew không trả lời, chỉ nhắm mắt lại cau mày, hình như đang ước lượng gì đó.
Nữ bác sĩ bấm tăng thêm một cấp.
Cấp độ 7 dường như khiến lục phủ ngũ tạng đồng loạt rối loạn lên một lần. Mew thở gấp, những cái "đập" vào bụng càng gia tăng và càng mạnh hơn.
Giống như ... lần anh bị gãy xương sườn. Cũng bị búa đánh trúng. Cảm giác đó như thực vậy.
"Không... Không... Dừng đi... Dừng." Mew vừa thở hồng hộc vừa ôm bụng.
Bác sĩ nhanh chóng tắt máy. Gulf vội vàng giúp anh tháo dây nhợ ra.
Mew vuốt ngực định thần. Gulf lo lắng ngồi hẳn xuống vuốt lưng anh, miệng không ngừng hỏi han.
"Đau lắm à ? Anh ổn không vậy? Nói gì đi chứ anh?"
Mew vừa xoa bụng vừa thở: "Không... Em không đẻ... Anh quyết định rồi... Chúng ta nhận con nuôi."

Vừa rời khỏi phòng khám tư, Gulf có tâm trạng dạo phố nên Mew bảo tài xế đi phía sau, còn anh và cậu nắm tay tản bộ trên vỉa hè.
"Mew à, hay là anh cho em sinh con đi." Gulf trầm trầm một lát rồi đề nghị.
Mew lập tức giật nảy mình, tóc gáy anh như dựng hết lên.
"Không phải vừa nãy em không thấy, còn chưa đến cấp đẻ anh đã không chịu nổi, em làm sao mà chịu được! Không đẻ."
Gulf bật cười đánh yêu vào cánh tay anh.
"Thiệt tình, người ta đang nghiêm túc mà."
"Nãy giờ anh có chỗ nào không nghiêm túc?"
"..."
Gulf có hơi đứng hình trước câu nói ngang ngược nhưng đầy quyết tâm của Mew.
Thật ra vừa nãy chứng kiến Mew vì mình thật sự ngồi vào máy chiêm nghiệm một phần của đau đẻ, Gulf lại càng muốn sinh con cho anh.
Không phải là muốn chọc ghẹo hay làm khó anh gì. Mà là trong thâm tâm Gulf thực muốn sinh con cho người đàn ông này.
Gặp được anh, không chỉ tìm được người chồng tốt mình mà còn là tìm được người cha tốt cho con cái mình.
"Em muốn sinh con cho anh." Gulf nắm càng chặt tay anh, đầu tựa vào vai rộng của Mew.
Người đàn ông nào nghe được câu này từ người mình yêu không mềm lòng thì chắc chắn không yêu người kia hết lòng.
Thâm tâm của Mew liền tan mềm như bọt biển, anh vân vê bàn tay nhỏ trong tay mình.
"Vẫn như cũ, anh không muốn cục nợ sẽ là nhân tố làm đau em xuất hiện."
"Xem anh kìa, có ai nghe chồng nhỏ nói muốn có con mà như anh không?" Gulf cười khổ. Không nghiêm túc với anh được quá 3 giây mà.
Mew trắng trợn tuyên bố
"Nếu chưa từng có thì anh sẽ là người đầu tiên! Dám làm đau phu nhân của anh anh ghét!!"
"Nhỏ nhen!" Gulf cau mày bất lực mắng.
"Thích vậy!"
___________________________________
Chap 88 Trúng độc đắc rồi

Từ hôm đi đến phòng khám tư kia đến nay, bất cứ lần nào gần gũi, Mew cũng vô cùng cẩn thận. Hôm nay cũng vậy!
Mew cẩn thận mang bao vào lần nữa rồi mới tiếp tục hiệp 2.
"Nhất định phải vậy sao?" Gulf nằm trên giường với cơn tê dại, thấy Mew cẩn thận không khỏi cười khổ.
Mew xốc người Gulf ngồi lên người mình. Anh vuốt ve tấm lưng trần nuột nà của cậu, giọng nói cũng mang theo thập phần ái muội.
"Thà cẩn thận bây giờ còn hơn chín tháng sau phải hối hận."
"Lỡ mang thai thì đẻ thôi, em không sợ mà... Aa~"
Gulf còn chưa nói hết câu, Mew đã vào đến lút cán khiến cậu không nhịn được kêu lớn.
Từng cú đưa đẩy dây dưa đầy nhiệt lửa tình trơn tru khiến Gulf s**g s**ng nói không thành tiếng, chỉ có thể ê a hưởng thụ khoái cảm.
"A... Aa... ưm... nhẹ ... nhẹ... ư..."
Mew để Gulf ngả nhẹ người ra sau, anh rê lưỡi quanh đầu ti ngậm mút.
"Đã bảo không đẻ mà cứ lì lợm... Phải phạt em thật nặng mới được." Mew dứt lời liền dùng răng day nhẹ đầu ngực khiến Gulf mềm nhũn.
Quả nhiên, Mew Suppasit chỉ bắt nạt được Gulf Kanawut ở trên giường thôi.
Làm được mấy phút, họ lại đổi tư thế. Mew lật người chồng nhỏ lại, để cậu áp lưng vào ngực mình.
Nếu Gulf thích tư thế nằm sấp và ra vào từ phía sau thì Mew thích tư thế để cậu ngồi dựa lưng vào ngực anh mà động đậy.
Tư thế này khiến anh có thể vừa nhấp vừa thuận tay xoe tròn quanh đầu ngực lại vừa có thể tận hưởng cần cổ non mềm, không những thế còn rất tiện phả hơi vào tai trêu cậu. Tình thú hơn nữa thì cũng có thể làm ở trước gương...
"Phu nhân ~ em bạo cỡ nào đi nữa đến tư thế này lại e thẹn như một con mèo là sao vậy?" Mew lại chơi trò phả hơi vào tai chọc ghẹo.
Mặt Gulf chỉ hận không thể đem một trái cà chua đến để bên cạnh so sánh thôi.
"Lư.. lưu manh... Lời thế này... aa...mà anh cũng... ưm... nói ra được.."
Tiếng kêu r*n không thể kiềm chế được, Gulf muốn lấy tay bịt miệng. Tư thế anh thích lại là tư thế khiến cậu ngại ngùng nhất. Bởi vì nhìn vào mỹ cảnh trên người Gulf đều hiện rõ mồn một, còn người hưởng thụ lại được che chắn không hở chút nào.
"Aa... ưm... ha... đừng liếm gáy..."
Gulf càng r*n Mew càng làm loạn.
"Á á, em ra... đừng... s**ng quá..."
Gulf càng thở dốc, Mew càng luân động càng nhanh. Anh ra vào liên tục khiến bao nhiêu kích thích đều xông thẳng tới não.
"Gulf!" Mew trầm giọng lớn.
"Á~" Gulf căng người bắn tinh, đồng thời cũng cảm thấy trong mình nhận được một vài tia ấm nóng.
Cậu mệt mỏi hạ người, thoáng qua gương mặt còn hiện lên đắc ý.
Mew tháo bao, nằm xuống ôm chầm lấy Gulf. Cằm anh cạ cạ lên đỉnh đầu cậu.
"Làm nữa không em yêu?"
Gulf ưỡn người mè nheo quấn sát vào anh lắc đầu nguầy nguậy.
"Không muốn nữa. Tắm cho em đi."
Mew mỉm cười vuốt ve chiều lòng
"Rồi, bế em đi tắm cho em còn ngủ, được chưa?"
"Được rồi." Gulf nhe răng mèo con đầy hài lòng.

Ngày tháng êm đềm trôi qua, bé gái nhà Cyrus được hai tháng, Cyrus cũng đi làm lại, công việc của Mew cũng bớt được nhiều.
Nhưng lão đại vừa quay lại thì lão tam liền xin nghỉ, lý do là hai tháng nữa phu nhân Clara cũng sắp sinh em bé. Milan phu nhân còn đích thân bay từ Nga về chăm bẵm.
Mew vừa bận rộn ở bang vừa bận ở Jong thị nên không thể quấn phu nhân. Vì vậy ứng dụng tin nhắn được khai thác triệt để.
Nemo: Em rảnh chưa?
Hạt dẻ: Vẫn đang hội chẩn.
Nemo: Khi nào em mới rảnh.
Hạt dẻ: Không biết.
Hạt dẻ: Anh không họp sao?
Nemo: Đang họp.
Hạt dẻ: Méc ba chủ tịch nè.
Nemo: Suỵt! Lát anh mua bánh cá cho.
Hạt dẻ: Thèm.
Nemo: Matcha hay truyền thống?
Hạt dẻ đang soạn tin nhắn.
Nemo: Chọn cái gì không biết, lấy cả hai.
Mew nghĩ nghĩ lại để thêm một câu chọc cười phu nhân, để cậu làm việc bớt căng thẳng chút.
Nemo: Anh có tiền mà, mua cả nhà máy socola còn được nói chi là 2 vị.
Quả nhiên Gulf đọc xong câu đó liền cười khúc khích.
Cậu nào đang trong hội chẩn gì, cậu đang trong phòng tập thể của khoa cấp cứu.
Min lại đẩy thêm một đĩa xoài tới gần Gulf. Nãy giờ Gulf vừa nhắn tin với chồng vừa nhâm nhi gần hết dĩa xoài chua lè chua lét mà anh cô 'không biết mua' mua từ Đông Bắc Thái Lan về.
"Bác sĩ Gulf?" Vivian cắn miếng xoài cũng thấy gai óc nổi lên, thế mà Gulf có thể ngồi ăn như không.
"Sao ?" Gulf ngẩng đầu.
"Theo bác sĩ lâu như vậy tôi không biết là bác sĩ thích ăn chua." Vivian cười gượng bỏ miếng xoài xuống. Có chấm muối cũng còn chua lè.
Gulf đơ người nhìn đĩa xoài chua vơi hơn nửa ở chỗ mình.
Kang cũng nghi ngờ nhìn Gulf.
"Tôi không biết lựa xoài, tưởng cậu ráng ăn cho tôi vui. Nhưng mà nhắc mới để ý, ăn cho vui cũng không thể nào ăn lia lịa mấy miếng chua lè chua lét vậy được."
Gulf nhìn ba con người đang nhìn chằm chằm vào mình, cậu bình tĩnh suy xét.
"Có thể là hợp khẩu vị.. hoặc là cấn bầu."
Nhận được lời này của Gulf, cả phòng xáo xào cả lên.
Bác sĩ Kang gọi người quen khoa sản. Min ra sức gọt thêm xoài. Vivian vớ vội lấy laptop kiểm tra, rà soát lịch trình làm việc của Gulf. Bác sĩ A đi lấy que thử thai. Gulf nghệch người nhìn cấp dưới của mình đang tán loạn bận rộn.
"Thử buổi sáng chính xác, vào luôn đi Gulf!" Kang đẩy bạn thân về phía nhà vệ sinh.
Ở phía ngoài chờ Gulf thử, bác sĩ A hỏi nhỏ mọi người.
"Có nên gọi người thân của bác sĩ Gulf lên không ạ?"
Kang, Min và Vivian đồng thanh: "Không!"
Kang kí đầu bác sĩ A: " Khùng vừa vừa phải phải thôi. Gulf coi trọng riêng tư cỡ nào đâu phải anh không biết."

Gulf rất nhanh đã thuận lợi đến phòng làm việc của tổng giám đốc Jong thị mà không có trở ngại nào.
Cốc cốc cốc.
"Vào đi!" Giọng nói nghiêm nghị lãnh đạm của anh không sai vào đâu được.
Gulf không vào, lại đưa tay gõ cửa lần nữa.
Cốc cốc cốc
"Vào !"
Gulf cười nhỏ, càng nhây gõ thêm lần nữa. Các trợ lý ngồi bên ngoài cúi gằm mặt làm việc, không dám ý kiến gì.
Bởi vì họ biết dù Mew tổng có bị chọc tức xông ra ngoài, khi thấy phu nhân lòng cũng mềm ra như cái bánh tráng ngâm nước thôi.
Cốc cốc cốc.
Mew lại nghe tiếng gõ cửa, nhìn qua cửa sổ lại thấy trợ lý của anh không ai đứng dậy, bực bội dồn lên, Mew đẩy ghế đứng dậy ra ngoài.
Mở mạnh cửa định mắng cả nhân viên lẫn người phá anh.
"AI CHO ĐẾN QUẬY..... ủa em xã hả?"
Đấy! Bảo mà! Tone giọng câu trước là đỉnh cao của sự phẫn nộ thì câu sau là đỉnh cao của ôn nhu.
___________________________________
Chap 89  Báo tin vui

"Sao lại tới giờ này? Tan làm rồi à?"
Mew đến tủ lạnh, lấy một bình sữa chuối tự làm và một bịch cookies.
Từ hồi biết làm sữa đến giờ, nơi nào có Mew, Gulf sẽ không thiếu sữa uống.
"Anh xong việc chưa?" Gulf đón lấy ly sữa mà Mew rót ra, tròn xoe mắt hỏi.
Thấy dáng vẻ tròn tròn đáng yêu của cậu Mew không nhịn được, ngồi xổm xuống trước mặt cậu, nựng nựng hai bên má núng nính.
"Sao? Muốn đi đâu hay làm gì à?"
"Không phải, muốn cho anh coi cái này thôi."  không gạt tay anh ra, để anh sờ đã tay, còn mình uống sữa.
Mew mỉm cười rút trong túi que thử thai đưa cho anh.
Mew nhìn, lại tròn xoe mắt nhìn Gulf
"Cái này là cái gì em?"
"Anh không biết?"
Mew hồn nhiên lắc đầu.
"Que thử thai." Gulf dựa lưng vào sofa nghiêm túc trả lời.
Mew rất tự tin về sự cẩn thận của mình. Anh không để Gulf uống thuốc tránh thai mà chính mình tự mang bao. Vì vậy Mew hiện giờ vẫn tưởng Gulf đùa.
"Xời, em mua làm cái gì, thử cũng không có đâu."
Gulf lại đắc ý chặt lại một câu
"Một vạch là không, hai vạch là có."
"..." Mew nhìn que thử thai.
Là hai vạch đỏ chói.
Chớp chớp mắt, anh lại nhìn Gulf.
"Hmm." Lại nhìn que thử thai.
Vẫn là hai vạch. Nhìn có chút gai mắt đó.
Rồi lại nhìn Gulf.
Lặp lại hành động đó khoảng ba bốn lần Mew rơi vào trầm tư.
Hai vạch thật! Không phải lấy bút đồ lên.
"Không thể a, anh đeo bao rất cẩn thận mà!" Mew cố chấp không tin.
"Em chọc thủng đó!" Gulf hiên ngang phán một câu khiến Mew muốn ngã khuỵu.
Mew vò vò đầu, anh mím môi, lại chẹp miệng. Gương mặt căng thẳng tột độ.
"Em có thai thật á?"
"..."
"Thật là có bầu rồi ư? Không thể nào!"
"..."
"Ví dụ giờ có cách nào khác không?"
"Anh muốn bỏ con?"
"Không phải. Ý là để em đẻ không đau ý."
"..."
"Thiệt tình ở đâu thì ở đó đi, chui vô đây chi không biết." Mew hậm hực vỗ nhẹ vào bụng thon chưa có gì khác thường của cậu.
Gulf bật cười, ghẹo gan, đánh lạc hướng anh
"Phải chọc tận 4 hộp mới dính, anh chậm hơn em tưởng nha ~ "
Mặt Mew đen lại. Mặc dù ở nhà chỉ có thể bật công tắc và bật khóc, nhưng động đến vấn đề này thì phải bật chồng nhé!
"Nè, cách một lớp bao như thế, có mỗi một lỗ thủng nhỏ tí như thế mà dính bầu đó!" Mew dẩu mỏ cãi.
"Tốn hơn một tháng mới dính..."
Câu nói này hơi bị trêu ngươi, đến Mew sĩ diện bị chôn sâu từ khi lấy chồng xong cũng phải ngoi lên biểu tình.
"Này, xài cho đã bây giờ chê phải không? Mới có thai thôi đã bắt đầu chê bai chồng rồi chứ gì?"
Rõ ràng là thể hiện ấm ức của mình nhưng câu nào cũng là nhắm vào con mà lườm nguýt.
"Nào, có con không mừng à?" Gulf hỏi nghiêm túc.
"Không!" Ngắn gọn, súc tích.
"Không trẻ con nữa, đã có bảo bối rồi!" Gulf khẽ vào tay anh tỏ ý răn đe.
Nào có ông bố nào con chưa ra đời đã công khai ghét bỏ con thế.
"Không, anh có mỗi em là bảo bối thôi." Mew vẫn không chút thiện ý nào với 'tin vui' này.

Mew đưa Gulf đến nhà bố mẹ Jong, bố mẹ Traipi, rồi đến cả chỗ mẹ Jena.
Ở nhà bố mẹ Jong.
Mẹ Jong vui vẻ đến trào cả nước mắt, bà lục tất tần tật đồ bổ nào là nhân sâm, mè đen, nấm linh chi...
"Con ngoan của mẹ, sắp tới cơ thể sẽ hơi khó chịu chút, có gì gọi cho mẹ ngay nhé."
Bố Jong nãy giờ không thấy mặt mũi thì bây giờ lại từ trên lầu đi xuống, vừa đi vừa phủi cái hộp gì đó.
Mew đến đỡ giúp bố. Bố Jong lấy cái khăn phủi bụi
"Nè, Gulf, né né ra cẩn thận bụi con."
Biết là không nên ganh tị với chồng nhỏ đặc biệt hơn là chồng nhỏ đang mang thai. Nhưng mà anh mới là người dễ bị dính bụi chứ, anh ngồi xổm cạnh bố, còn Gulf ngồi tận trên sofa, xa tít tìn tịt kia cơ mà.
"Lúc mang thai tâm lý sẽ thất thường, dễ nổi nóng đến chính mình cũng không kiểm soát được. Cho nên con bực bội cái gì cũng phải nói ra, cũng phải xả ra ngoài, không được nhịn..."
Ông đặt một cây chổi lông gà màu tím lên bàn. Mẹ Jong mím môi hơi ngại.
"Cho con cái này, chổi này đánh mạnh nó cũng ít rụng lông, xài bền, mang thai Mew mẹ con dùng, để dành đến giờ dùng vẫn tốt." Ông Jong cẩn thận dặn, còn bắt Mew mỗi tuần phải giặt rồi phơi lên mới an toàn cho con dâu nhỏ của ông.
Gulf mím môi nhịn cười nhìn Mew hề hề đáng thương nhận nhiệm vụ.
Biết mình sẽ bị xử nhưng không được tránh là cảm giác đau đớn đến thế nào.
Ba Jong cầm một cái gậy mát xa, quay sang dặn Mew
"Tối dù chồng nhỏ có đau lưng hay không có nhức mỏi hay không cũng phải mát xa cho thằng bé. Biết chưa?"
"Dạ!" Mew gật đầu nghiêm túc tiếp thu.
Gulf bụm miệng nhưng không dám cười. Đúng là khoảnh khắc dạy con trai chăm con dâu có bầu đầy đặc sắc.
Ở Traipi gia.
"Mẹ sẽ kêu bên trang trại đưa rau củ, thịt, hải sản qua cho. Mua ở ngoài không tốt, đồ trang trại thì mùa nào thức nấy nhưng an toàn." Mẹ Traipi vừa sờ sờ má mềm của Gulf vừa hiền từ dặn dò.
Cậu sà vào lòng mẹ. Nhắc đến chuyện cũ là lại chạnh lòng, nhưng mà mỗi lần ôm mẹ đều là cảm giác thân thuộc khó tả.
"Mẹ~~~ con lần đầu mang thai mẹ phải chỉ cho con hết." Gulf nũng nịu trong lòng.
"Biết rồi, thương con nhất nhà được chưa." Bà dịu dàng xoa đầu con trai.
Mew trong bếp cùng bố Traipi nấu chè, ngó ra ngoài xem chồng nhỏ liền ôn nhu mỉm cười.
"Con, lấy cho bố đường phèn." Ba Traipi gọi.
Mew giật mình quay vào: "Dạ dạ... Ủa bố, đường phèn là cái gì?"
"Cái đường đóng cục lớn đó."
Mew cầm một bịch muối hột đưa tới. Nó cũng đóng cục, cũng lớn so với các hạt gia vị mà.
"Đây ạ."
Ba Traipi nhìn bịch muối, ông thở dài: "Thôi để ba làm, ra ngoài đi con."
Đến nhà mẹ Jena.
Mẹ Jena làm quản lý pub Dejavu, cũng ở đó luôn. Nhưng mà ở trên tầng trên.
Bà Jena không có đồ gia truyền, cũng không có trang trại lớn hay đồ gì cho Gulf. Bà chỉ có vài mẫu thiết kế quần áo vẽ cho Gulf hồi còn bé xíu.
"Cái này cho con trai. Là mẹ vẽ cho con hồi nhỏ. Mẹ sẽ đặt người làm rồi vẽ thêm mấy bộ cho bé gái." Jena có hơi tiếc, lúc Gulf còn nhỏ, bà chỉ có thể vẽ rồi ôm lấy mà nhớ nhung, cũng chẳng có tiền mà đặt may chỗ này chỗ nọ.
"Mẹ có lòng rồi." Mew gật đầu khách sáo rồi nhận lấy đưa cho Gulf cùng xem.
Siven đi từ ngoài vào, nhìn thấy Gulf ngồi cũng thấy ái ngại. Tuy đã được em trai tha thứ, nhưng anh ta không cách nào đối diện với cậu được. Anh lủi thủi đi vào phòng riêng.
"Em có thai rồi... anh." Gulf gọi lớn.
Siven bất ngờ quay đầu. Nhận được một chữ 'anh' này, trong lòng Siven không biết dâng lên bao nhiêu hổ thẹn.
"Chúc mừng." Siven quay đầu bỏ lại một câu rồi đi nhanh vào phòng.

"Anh nghĩ anh Siven có phải đang tránh mặt em không?" Gulf ngồi tựa vào ngực Mew, nghịch ngợm vạt áo anh.
Anh xoa đầu trấn an
"Bầu chưa lớn mà đã nhạy cảm, suy nghĩ lung tung vậy rồi sao?"
"Đâu có, em chỉ nghĩ chút xíu thôi."
"Chút xíu thôi á hả, chữ buồn nó hiện rõ trên trán em rồi nè." Mew búng nhẹ vào trán cậu.
Gulf phụng phịu nhắm tay anh cắn tới. May mà Mew nhanh rút lại kịp.
"Ôi trời ơi, anh giỡn thôi mà, em cắn thật à?" Mew trố mắt, bàn tay gõ trán cậu tuy chưa bị cắn nhưng anh vẫn bất giác xoa xoa.
"Ai bảo chọc em." Gulf giận lẫy khoanh tay không thèm nhìn anh.
Mew cũng dịu lại, anh kéo kéo tay áo cậu.
Gulf quay sang chú ý, ánh mắt kiểu như anh nói đi, em nghe đây.
"Muốn cắn anh không?"
Gulf nhíu mày, cậu bỗng cảm thấy mình sắp chuẩn bị bị chồng trêu.
Quả nhiên!
Mew đặt một ngón tay lên môi mình
"Em có thể cắn vào đôi môi này." Còn kèm một cái nháy mắt đầy tinh quái.
Gulf quả nhiên đỏ mặt, cậu mím môi, ngại: "Lưu manh... ưm."
Cậu chưa mắng hết câu, đôi môi ngon lành liền bị chiếm dụng. Mew hôn phu nhân ngấu nghiến, hôn đến mặt đỏ bừng bừng.
Rời môi Gulf, anh còn hôn phớt lần nữa.
Chụt.
"Yêu em."
#KyoKyoLoveMewGulf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro