Chương 34: Chuyến tàu ba năm trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đáng chết.

Quên mất lúc này còn giám sát.

Hắn đưa mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, nhìn thấy cô cong khoé môi một cách chua sót, ngực bỗng nhiên không thoải mái.

Đi theo hắn khiến cô khó chịu như vậy?

"Được, không để cho phòng an ninh xem, còn trực tiếp thì chúng ta tự xem!"

Cung Âu tuỳ tiện nói, cuối đầu lại hôn môi cô.

Lần này, Thời Tiểu Niệm không giãy dụa, cô nhất định phải luôn ghi nhớ, giữa bọn họ còn có một hợp đồng ô nhục.

Cung Âu càng hôn càng sâu, nụ hôn truượt xuống vai cô, hai tay ôm lấy cô, đi ra thang máy.

Lần này, hắn dùng chính là bế công chúa.

Hắn ôm cô thẳng một đường tới căn nhà mới mua, đêm nay còn rất dài, hắn không vội, từ từ đến.

Thiên Chi Cảng, căn hộ duplex cao cấp sang trọng 650 mét vuông.

Khi ánh sáng mặt trời chiếu xuống từ phía Đông, Thời Tiểu Niệm tỉnh dậy trên một chiếc giường thật lớn, mỗi lần hít thở, tất cả đều là hơi thở trên người Cung Âu.

Đêm nay, cô không ngủ ngon, lúc tỉnh lúc mê.

Một hồi, Cung Âu ôm cô đến không thở được, một hồi, cô lại mơ mơ màng màng nghĩ đến bóng dáng biến mất trên hành lang kia, hẳn là sẽ không trùng hợp như vậy chứ.

Cô quay đầu, nhìn về phía rèm cửa được ánh sáng chiếu vào.

Trời đã sáng.

Thời Tiểu Niệm đứng dậy, lại bị Cung Âu ôm cặt vào lòng, bá đạo xem cô như một cái gối ôm, tay chân cũng bị quấn chặt, làm cho cô không thể tự do hoạt động.

Người đàn ông này ngủ cùng cô thật sự là bái phục.

Thời Tiểu Niệm mở hai tay hắn ra, Cung Âu không động đậy tí nào, vẫn ôm lấy cô.

Lát sau, Thời Tiểu Niệm mệt đến thở không ra hơi, bắt đầu dùng sức mà đẩy.

"Làm gì?"

Bị đánh thức, Cung Âu từ từ mở hai mắt, nhíu mày, vẻ mặt đầy ý không vui.

"Đi vệ sinh." Cô tìm một cái cớ, không muốn chọc giận hắn.

"Nước tiểu thật nhiều, cả đêm cũng đi vài lần."

Cung Âu lúc này mới buông sự giam cầm với cô ra, nằm trên chiếc giường thoải mái tiếp tục ngủ.

"......"

Thời Tiểu Niệm nhìn thấy hắn ngủ thiếp đi liền thở ra một hơi, vén chăn xuống giường, rón rén đi ra căn phòng lớn.

Đẩy cánh cửa tinh xảo hoa lệ được làm riêng, Thời Tiểu Niệm vừa đi ra ngoài thì thấy quần áo rơi trên đất, mỗi cái một nơi, là của cô và Cung Âu.

Tối hôm qua, cô bị Cung Âu hôn sâu ở cửa vào, hai người luôn dính sát nhau.

Lúc đến phòng ngủ, trên người cô đã không còn gì nữa.

Không muốn nghĩ tới điên cuồng tối qua, Thời Tiểu Niệm nhặt quần áo của mình lên mặc vào, ngẩng đầu, nhìn đại sảnh khổng lồ trước mặt.

Tối hôm qua, cô chưa nhìn kĩ được căn nhà này.

Không giống với lâu đài đế quốc phong cách Châu Âu xa hoa, trang trí nơi này hoàn toàn theo phong cách hiện đại, đơn giản nhưng không mất đi vẻ cao quý, lấy màu vàng và màu trắng làm tông nền chính, khắp nơi được trang trí bằng những vật thuỷ tinh có nét nhu hoà của phái nữ.

Căn nhà thật lớn.

Căn hộ này thật sự đứng tên cô, Thời Tiểu Niệm nhìn xung quanh, bỗng nhiên có chút hiểu được vì cái gì mà nhiều phụ nữ bám lấy Cung Âu như vậy.

Hắn chỉ cần động một nón tay, thì có ngay một căn hộ duplex tại khu đắt tiền nhất toàn Á, điều kiện mê hoặc như vậy bao nhiêu người có thể không động lòng đây?

Thời Tiểu Niệm ở bên trong đi tới đi lui hai ba vòng mới tìm thấy cửa lớn, cô mang giày vào, vửa mở cửa thì thấy Phong Đức và một đám vệ sĩ như người gỗ đứng ở bên ngoài.

"Thời tiểu thư, chào buổi sáng." Phong Đức hỏi.

"Ừm, tôi phải về dọn một chút đồ của tôi." Thời Tiểu Niệm nói.

Thật ra cô muốn nhân lúc Cung Âu ngủ, chạy nhanh trở về tắm rửa đổi một bộ quần áo sạch sẽ, hít thở chút không khí tự do.

"Thì ra là như vậy." Phong Đức nghiêng người "Căn nhà lúc trước Thời tiểu thư thuê, tôi đã trả nhà rồi, đồ của cô tất cả đều ở đây, cô kiểm tra một chút, xem có quên gì không?"

"........"

Thời Tiểu Niệm ngây người, ra bên ngoài thì thấy trên hành lang đặt khoảng mười thùng giấy lớn.

Này thì hay rồi, toàn bộ đều chuyển đến cho cô.

Nhà cxung trả luôn, hoàn toàn không chừa cho cô đường lui, cô còn có thể nói gì nữa?

Thời Tiểu Niệm cười khổ một tiếng "Chuyển vào đi, tôi kiểm tra một chút."

Vệ sĩ lập tức chuyển những thùng giấy đi vào, từng thùng từng thùng đặt trong đại sảnh. Thời Tiểu Niệm ngồi chồm hỗm trên đất kiểm tra, Phong Đức chờ ở một bên "Thời tiểu thư, bên này cần tôi chuẩn bị cho cô bao nhiêu người hầu?"

"Không cần, tôi không quen có nhiều người." Thời Tiểu Niệm lập tức cự tuyệt, vén mái tóc dài ra vành sau tai.

"Nhưng một mình dọn dẹp căn hộ lớn như vậy có chút vất vả?" Phong Đức thiện ý nhắc nhở.

Thời Tiểu Niệm ngẩng đầu nhìn bốn phía một vòng, đúng vậy, nơi này xác định là quá lớn, cô một mình dọn dẹp thật sự là hơi khó.

"Tôi sẽ tìm người làm bán thời gian." Thời Tiểu Niệm nói.

"Tôi có thể giúp."

"Phong quản gia." Thời Tiểu Niệm lấy bản phác thảo của mình ra, vẻ mặt thành thật nói "Tuy rằng đây là nhà dùng tiền của Cung Âu mua, nhưng nếu tôi đã ở đây, hy vọng có thể tự do sắp xếp không gian của mình."

"Vâng, Thời tiểu thư."

Phong Đức không có ý kiến, nhìn Thời Tiểu Niệm ở đó sắp xếp.

Cách nhìn của thiếu gia thật lợi hại, Thời Tiểu Niệm nhìn rất thản nhiên, ngoan ngoãn thanh thuần tinh khiết, nhưng bên trong mang theo chút chống đối, thích tự do, đối với trói buộc phản tác dụng rất lớn.

"Cám ơn."

Thời Tiểu Niệm cười cười, nghĩ thầm căn hộ này cô cũng chỉ ở tạm thời mà thôi, chờ cô tìm được bằng chứng chứng minh mình trong sạch, cô sẽ rời khỏi.

Nói đến chuyện này.

Thời Tiểu Niệm đứng lên, ôm bản phác thảo hỏi Phong Đức "Phong quản gia, tôi muốn hỏi ông một chút chuyện ba năm trước đây, chính là chuyện mà nói tôi bò lên giường Cung Âu ấy."

Nếu cô không thể đi bệnh viện kiểm tra, cũng chỉ có thể bắt đầu điều tra từ chuyện này để tìm ra manh mối.

"Thời tiểu thư vẫn muốn chứng minh mình trong sạch." Phong Đức mỉm cười, nói "Vậy cô hỏi đi."

"Mùng một đầu năm ba năm trước, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?" Thời Tiểu Niệm hỏi.

Phong Đức trầm mặc một lát, nói "Kỳ thật sự tình cụ thể tôi cũng không biết rõ ràng, chỉ biết là ngày đó, thiếu gia tham gia một buổi tiệc của những người nổi tiếng, trên du thuyền là 'Baha' "

''Baha?" Thời Tiểu Niệm sửng sốt.

"Thời tiểu thư vẫn còn nhớ?"

"Có." Thời Tiểu Niệm gật đầu, ôm chặt bản phác thảo trong tay "Lúc ấy tôi và một người bạn đại học đăng kí làm phục vụ trên một du thuyền, đó là buổi tiệc dành cho những người nổi tiếng kéo dài suốt 3 ngày."

Một công việc béo bở với mức lương một ngày là 1000 nhân dân tệ, cô rất có ấn tượng.

Ngay lễ mừng năm mới, cô vội vàng về nhà một chuyến rồi nhận lời lên chuyến tàu.

"Thời tiểu thư, cô cuối cùng cũng nhớ ra rồi." Phong Đức nhìn thấy hi vọng, vội vàng tiếp tục nói "Vâng đúng là suốt ba ngày, ngày đầu tiên thiếu gia đã bị bỏ thuốc, cũng không biết thế nào, đêm đó có một người phụ nữ vào phòng của ngày ấy, sau đó liền...."

Sau đó liền xxoo.

Thời Tiểu Niệm gật đầu, ý bảo ông nói tếp.

"Thiếu gia tức giận, điều tra hết những người trên du thuyền, cuối cùng điều tra được là cô Thời tiểu thư." Phong Đức nói "Lác ấy, thiếu gia chỉ trừng phạt đơn giản với cô chứ không truy cứu nữa."

Nếu không phải sau đó lại điều tra cô có thể mang thai, thiếu gia chắc là sẽ không gặp cô nữa.

'Trừng phạt đơn giản?" Thời Tiểu Niệm kinh ngạc, đột nhiên nhớ lại khoảng thời gian đi học, một chuỗi sự việc liên kết với nhau.

"Vâng."

"Cho nên lúc tôi học đại học, bị ghi chép có lỗi nặng do quan hệ nam nữ không đàng hoàng là các người làm?" Cô nghĩ tới.

"....." Phong Đức ngầm thừa nhận.

"Có nhầm hay không, toàn là chuyện vô căn cứ, nói tôi đã lên giường với biết bao nhiêu người đàn ông, chuyên tìm đàn ông đã có vợ, làm cho các thầy cô giáo ác ý chấm điểm không đạt cho tôi, hại tôi không thể đường đường chính chính mà tốt nghiệp!"

Nghĩ tới chuyện này, Thời Tiểu Niệm muốn phát điên.

Đó là khoảng thời gian vô cùng u ám trong cuộc đời cô, chung quanh đều là lời đồn nhảm, cô có chết cũng không biết ai hại cô, thì ra là Cung Âu!

Cái tên đàn ông xấu xa này, ba năm trước đây đã huỷ diệt cô một lần rồi!

"Dám bỏ thuốc tôi, cô là người đầu tiên, đó chỉ là trừng phạt nhẹ!"

Một giọng nói lười biếng ở phía sau cô vang lên.

Là Cung Âu.

Phong Đức cung kính cuối đầu.

Thời Tiểu Niệm vừa muốn xoay người, đã bị Cung Âu từ phía sau ôm lấy, hắn mặc áo choàng tắm, trên người toả ra mùi sữa tắm nam, cúi đầu chôn sâu vào cổ cô, dùng sức hít lấy, vô cùng mờ ám.

Sớm biết cô làm cho hắn hứng thú như vậy, ba năm trước nên bắt cô về.

Cung Âu há miệng, trên chiếc cổ trắng nõn của cô bị cắn một cái.

"Á"

Thời Tiểu Niệm bị cắn đau, lập tức lấy tay che cổ, Cung Âu lại gặm ngón tay cô, không nhẹ không nặng mà cắn.

Đúng là chó điên.

Cô bị cắn đến run rẩy.

Cung Âu khẽ cười một tiếng "Tay cô thật đúng là mẫn cảm.'

Cắn một chút liền run.

"......."

Tên háo sắc này, không thấy quản gia còn ở đây sao.

Thời Tiểu Niệm xoay người, đối mặt nhìn hắn, một tay còn lại ôm bản phác thảo, nghiêm trang nói "Cung tiên sinh, tôi hiện tại đã hiểu rõ chuyện ba năm trước, tôi nghĩ nên nói rõ ràng với anh."

Cung Âu nhìn chằm chằm cô, môi mỏng mím lại, ánh mắt thâm trầm, người khác đoán không ra.

Sau một lúc lâu, Cung Âu lười biếng ngồi xuống sofa, sau đó dựa vào, giọng nói trầm thấp gợi cảm "Nói"

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm vội vàng buông bản phác thảo, đi đến trước mặt hắn nói "BA năm trước, tôi quả thật làm phục vụ trên tàu Baha, nhưng tôi thề, chưa từng bỏ thuốc với anh, càng không lên giường cùng anh."

Nghe vậy, Cung Âu cười lạnh một tiếng "Nếu cô muốn nói những điều này thì cũng vô ích, thế thì đừng nói nữa."

Hắn tin kết quả điều tra của mình, không tin lời cô nói.

"Tôi nói là sự thật." Thời Tiểu Niệm có chút lo lắng nói "Bữa tiệc của mấy người nổi tiếng này chắc chắn là có camera giám sát, kiểm tra một chút sẽ biết."

Cung Âu lại cười lạnh một tiếng.

"Thời tiểu thư." Phong Đức đứng một bên nói "Ngày đó bữa tiệc đa số là những nhân vật cực kì lớn, tuy là tiệc nhưng là có rất nhiều chuyện quan trọng cần bàn bạc.... Cho nên, đêm đó không có thiết bị giám sát, để đảm bảo sự riêng tư."

Không có giám sát.

Thời Tiểu Niệm đứng đó, đột nhiên nhớ tới lúc đăng kí nhân viên nói với cô, không thể mang di động hoặc bất cứ thiết bị điện tử nào lên tàu, đề phòng chụp lén.

Cũng tức là, căn bản không ai ghi lại chuyện ba ngày kia.

"Còn gì để nói?"

Cung Âu nhìn Thời Tiểu Niệm, đôi mắt đen rất sâu, mơ hồ có chút không vui.

Cô vội vã muốn chứng minh mình trong sách như vậy, muốn nhanh chóng thoát khỏi hắn?

"Vậy.....Vậy anh cũng không thể một mực khẳng định tôi bỏ thuốc, tối hôm đó trên tàu chở nhiều khách như vậy." Thời Tiểu Niệm chất vấn nói.

"Thời tiểu thư, chúng tôi điều tra một cách tỉ mỉ nhất, mới có thể xác định là cô, điểm này không cần hoài nghi." Phong Đức một bên nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro