Chương 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Dupa J.

Warning: chương có phân cảnh R-18, cân nhắc kĩ khi đọc.

.....




Hina tính làm gì đây? Không phải là... chuyện đ-đó chứ?

Takemichi nghĩ vậy mà trái tim cứ đập bình bịch to đến mức cậu nghe rõ mồn một, và sau lưng thì mồ hôi túa ra như tắm.

Takemichi ngắm nhìn Hina... 

Chiếc gáy thon thả với những sợi tóc mây rối bời như phóng đại trước mắt.

Tấm lưng thon thả đến mức thấy rõ xương cánh bướm mê người.

Cậu bất giác tưởng tượng nếu là làm từ đằng sau, tấm lưng mảnh mai ấy sẽ run rẩy đến cỡ nào...

Aaa chết mất!

Takemichi xấu hổ lấy tay che mặt. Mới nghĩ đến đó đã ló đầu lên rồi.

Chắc là do cậu chưa từng trải qua chuyện này bao giờ...

Tuy đã gần 30 tuổi, nhưng sự thật cậu là trai tân vẫn không thể chối cãi. Những lần nắm tay, ôm ấp hay chạm môi gì đó, đều ít ỏi đến đáng thương.

Thế nên cậu hoàn toàn không có kinh nghiệm gì cả.

Làm sao đây?!

"Takemichi-kun?"

"V-vâng!? Anh đây!"

Takemichi giật bắn, đường cong quyến rũ sau chiếc váy cưới thánh khiết gần ngay trước mắt, cùng giọng nói ngọt lịm gọi tên cậu...

Cảm giác vừa giống tiên nữ lại vừa giống nữ quỷ Succubus gọi tên cậu trong giấc mộng vậy...

Takemichi sực tỉnh, thật muốn tát cho bản thân một cái.

Cậu đang nghĩ vớ vẩn gì vậy!

Takemichi cố giữ cho mình một cái đầu lạnh, cậu hít một hơi thật sâu.

Rồi cậu thẫn thờ nhận ra rằng dù cậu có cố gắng đến đâu, hai bàn tay chết tiệt vẫn cứ run lên một cách không tự chủ mỗi lúc vươn lại gần Hina.

Đừng run nữa đi, mất mặt quá!

Hina vẫn kiên nhẫn đợi cậu.

Takemichi cắn răng.

Chẳng lẽ lại muốn đầu hàng?

Không bao giờ.

Cậu nín thở, đôi tay dù run cầm cập nhưng vẫn giúp Hina kéo khóa xuống.

Chiếc váy cưới nặng nề vừa được buông thả liền rơi xuống nền đất, Takemichi chưa kịp lấy lại nhịp thở bình thường, chỉ kịp trố mắt nhìn.

Cậu đờ đẫn nhìn lên, thân hình hoàn mỹ của Hina hiện rõ như nụ hồng đột ngột nở rộ... tấm lưng mảnh mai cùng làn da láng mịn như tỏa sáng trước mắt cậu.

Quả nhiên còn đẹp hơn cả tưởng tượng!

Khi Hina xoay người, trái tim thoi thóp lập tức muốn ngừng đập.

Thân hình nhìn từ phía trước còn quyến rũ nóng bỏng hơn gấp bội... Xương quai xanh mê hồn, chiếc cổ gầy vẫn luôn đeo sợi dây bốn lá mà cậu tặng, toát lên vẻ quyến rũ đến kì lạ. Bả vai nhỏ nhắn hơi cong lên. Bên dưới, hai chiếc bánh bao trắng trẻo được che đậy nửa kín nửa hở bằng bộ đồ ren thiết kế tinh xảo, mơ hồ thấy được rãnh ngực sâu hun hút mê người...

Takemichi lập tức thấy mũi mình không ổn, cậu vô thức quẹt mũi, thật may là không chảy máu.

"Takemichi-kun... thấy sao?"

Đôi mắt to tròn của Hina long lanh liếc nhìn cậu, giọng ngọt như mật hỏi cảm nhận của cậu...

Nếu ai đó hỏi Takemichi có thích không, cậu sẽ gật đầu túi bụi trong thầm lặng.

"Anh..."

Hina vội vàng sáp lại gần hơn, như đang chờ câu trả lời của cậu.

Takemichi ngại ngùng nhìn Hina rồi lại cúi mặt, cậu không thể nhìn thẳng được!

"Thực ra, anh không biết nên làm gì cả..."

Takemichi chỉ thấy mặt mình nóng ran như sắp bốc khói khi tự mình thú nhận như thế.

"Anou..."

Hina ngập ngừng, hai tay bồn chồn đan vào nhau. 

"Nếu Takemichi-kun không ngại, Hina sẽ hướng dẫn anh..."

Như bày tỏ lòng quyết tâm, mắt cô sáng rỡ nhìn cậu một khắc không rời, đứng đậy tuột chiếc váy ra khỏi cơ thể nõn nà. Đôi chân thẳng dài mơn mởn cứ thế bày ra trước mắt cậu.

Cô dùng vẻ ngượng nghịu nhìn cậu làm cậu thêm hồi hộp, khiến cậu hít thở không thông.

Ánh mắt bất ngờ rơi trên vùng tam giác mật được giấu kín. Cậu lập tức không dám nhìn cúi gằm mặt, trong đầu chỉ vang vọng lời cám dỗ khi nãy.

Hướng dẫn...

Takemichi quả thật khóc không ra nước mắt, cậu thấy cứ ngược ngược sao sao.

Nếu cậu có chút kinh nghiệm thì tốt rồi, đừng như bây giờ là được rồi.   

Cứ giống như cậu là trẻ vị thành niên bị Hina dụ dỗ.

Nếu trên tay cô kẹp một điếu thuốc bạc hà, chặn cậu lại trong tư thế kabedon tiêu chuẩn, kết hợp dáng vẻ quyến rũ hất tóc, thiếu điều nói thêm: "Nhóc có muốn thử cảm giác mạnh không?" Là chuẩn bài.

Cậu khổ sở cười nhạt trong lòng.

Sao vậy hả tôi ơi???

Ước mơ của cậu là được trở thành chồng của Hina, ước mơ thứ hai là chăm sóc thật tốt cho cô, cậu có thể học nấu ăn, tuy không cần xuất sắc nhưng đủ để khiến cô muốn trở về nhà mỗi ngày. Sau cùng là khiến cô si mê cậu không dứt ra được... Và con đường ngắn nhất chính là kĩ năng "phương diện kia"...

Cả người căng cứng bất động một chỗ, cậu hồi hộp vê góc áo.

Kinh nghiệm về chuyện kia gần như bằng không, cậu thấy áp lực không thôi, sợ cô sẽ thấy cậu nhàm chán.

Làm sao bây giờ....

Trong lúc cậu trăn trở, Hina đã tiến đến.

Cậu ngạc nhiên chòng chọc nhìn cô từng bước nhích lại gần, đôi mắt mở to khi Hina đang ở ngay trước mặt.

Hina dìu lưng cậu tựa vào cạnh giường, uyển chuyển ngồi lên đùi, tay chủ động ôm lấy gáy, vuốt mái tóc vuốt keo đến rối tung.

Cô bất ngờ lên đặt đôi môi mềm lên trán cậu, từ từ di chuyển xuống...

Trái tim cậu lập tức nện mạnh như trống.

Takemichi nắm chặt tay, căng thẳng dựng đứng sống lưng.

Nhớ đến nụ hôn đầu tiên giữa hai người, cũng là nụ hôn đầu của cậu...

Cảm giác thật hoài niệm.

Cái chạm môi ấm áp dưới làn mưa tầm tã, đến giữa lúc cậu rệu rã nhất, cũng chính là động lực giúp cậu bước tiếp đến tận bây giờ.

Nghĩ lại, dường như mỗi lúc cậu mất hết hi vọng và tinh thần mệt mỏi, Hina đều ở bên cạnh cậu.

Nếu không có em, chắc anh chẳng thể đi xa được đến mức này...

Takemichi ngửa đầu, trực tiếp đặt lên đôi môi mềm kia một nụ hôn.

Hina bất ngờ vì hành động đột ngột này, cả cậu cũng bị giật mình với bản thân. Tiếp xúc thân mật vốn dĩ xuất phát từ bản năng, đến khi não bộ nhận ra cũng không kịp rút lại nữa rồi.

Mềm quá.. Đã bao lâu rồi cậu mới được hôn lên nó nhỉ?

Cảm giác sung sướng lạ lẫm này...

Thời gian qua tất cả chỉ là cậu tự hồi tưởng rồi tưởng tượng ra mọi thứ có thể làm với Hina... Được một lần nữa chân thật cảm nhận, cơ thể không khỏi phản ứng chậm chạp.

Hina vuốt tóc cậu, dịu dàng đáp trả.

Thân thể cứng ngắc dần thả lỏng, cậu nhắm chặt hai mắt, bàn tay bên người lặng lẽ đặt lên thắt eo Hina, xúc cảm mềm mịn trong tay khiến cả người lập tức thoải mái.

Cậu bắt đầu hòa mình vào nụ hôn.

Kiểu chạm môi đằm thắm nhẹ nhàng khiến cậu thỏa mãn, đến nỗi khi bị thứ ẩm ướt ấm áp kia chạm phải, Takemichi giật thót.

Lưỡi!

Cậu nhận ra đó là lưỡi Hina.

Miệng cậu há hốc vì bất ngờ, đầu lưỡi kia thuận thế tiến vào thăm dò.

Chiếc lưỡi như mèo con nhút nhát trốn tránh, chặn trái tránh phải bị Hina đuổi theo, bắt lấy chậm rãi vờn trong khoang miệng.

Sau một hồi bị động dưới Hina, cậu bất đầu quen với tiết tấu, cuốn ngược lấy đầu lưỡi kia. 

Đầu tiên là dịu dàng, lúc sau lại mạnh bạo triền miên giao nhau một chỗ, khắp không gian ngập tràn tiếng chùn chụt nóng bỏng, nước bọt của hai người được trao đổi qua lại, ngọt lịm đến mê hồn.

Có thể do lần đầu hôn lưỡi, cậu chưa từng biết nó lại say mê thế này, cả cơ thể lâng lâng khó tả như lơ lửng ngoài không gian. Tùng nhịp thở trở nên nhẹ bẫng như hòa làm lại một với nhau. Thân nhiệt chậm rãi tăng cao, hai tay Takemichi đặt bên hông Hina, theo bản năng xoa nắn nhịp nhàng.

 Cả hai hôn đến dưỡng khí dần vơi đi, cậu cởi nút áo trên cùng để dễ thở, tay Hina bỗng chộp lấy tay cậu cùng nhau cởi từng nút áo xuống.

Đến nút thứ tư thì Hina dừng lại, chậm rãi đứng dậy dìu cùng cậu đứng lên. Trong khi hai đôi môi vẫn dây dưa một chỗ không rời, Hina vòng tay cậu ôm hông cô. Bàn tay nhỏ nhắn trượt vào trong cổ áo ôm lấy cổ cậu. Cả cơ thể dựa sát lại gần, vẽ những đường cong uốn lượn vào nhau.

Đôi môi cắn lấy sâu hơn, Takemichi say mê mút lấy lưỡi nàng, một tay nâng đùi nàng lên, cánh tay rắn chắc ghì lấy lưng ép chặt cơ thể mềm mại vào lòng, đầu lưỡi dần dần xâm lấn khoang miệng nàng, tấn công mạnh mẽ khiến đối phương dần trở nên yếu thế. Động tác mạnh bạo tấn công không kịp thở của cậu khiến vạt áo sơ mi dần trượt khỏi bả vai, hờ hững mở rộng.

Cậu nâng cằm Hina lên để khuấy đảo vào sâu hơn, Hina bất ngờ mở bừng mắt.

Đôi tay níu chặt cổ cậu, Hina bị mút lấy khát khao, cô khó chịu cào nhẹ. Takemichi ngày càng tấn công sâu thêm, khoang miệng cạn sạch dưỡng khí, cô nhíu mày khẽ đẩy Takemichi ra.

Vẻ mặt thỏa mãn sững lại, bộ dạng giống như đang thưởng thức mĩ vị bị cắt ngang giữa chừng.

Takemichi khó hiểu nhìn cô mặt mày đỏ ửng thở dốc, khuôn ngực trong lòng phập phồng lên xuống sống động, yết hầu không tự chủ lên xuống một chặp. Nước bọt dính kéo dài giữa môi hai người, nhiễu xuống tận cằm, Takemichi liền cúi đầu liếm sạch, liếm xuống cạnh cổ, kết hợp hôn chốc nhát lên từng nơi, cậu khát khao liếm từng chỗ...

Cậu chỉ hành động theo bản năng, không hề hay biết bản thân đang vô tình châm lửa.

Cả người nhộn nhạo, bị Takemichi vụng về dựng lên khao khát nóng bỏng trong người, Hina cắn môi, cởi sạch nút áo của Takemichi. Động tác thành thục cố đảo ngược vị thế, cô đẩy cậu ngã xuống giường.

Chiếc nệm đàn hồi đỡ lấy cậu, cậu hơi nhổm dậy, si mê ngắm nhìn người phụ nữ của cậu đang buộc gọn mái tóc ra đằng sau.

"Hina đẹp thật đấy?..."

Không biết bao nhiêu lần lòng cậu thầm cảm thán như thế, lần này buột miệng nói ra, cả hai đều ngại ngùng bối rối. Hina đang quấn tóc động tác trở nên luống cuống.

Takemichi-kun thật biết cách làm cho cô ngày càng thích cậu mà.

Mái tóc buộc vội hơi rối, dây áo một bên tuột xuống cũng không buồn kéo lên, trông còn mê người hơn cả lúc bình thường....

Khi Hina cúi xuống, bầu ngực tròn trĩnh đung đưa một cách tinh tế. Phía dưới, thắt eo nhỏ nhắn tuyệt đẹp và bờ mông căng mọng khẽ vểnh lên.

Thân hình lúc cô bò đến thật sự quyến rũ như hồ ly.

Takemichi bị hớp hồn, chống tay lặng nhìn Hina trèo lên người cậu. Cô tiến lại gần hơn, đẩy người bên dưới nằm rạp xuống, cúi đầu trực tiếp hôn lên cần cổ Takemichi.

Người cô hơi đè lên cậu, rãnh ngực sâu hun hút khiến cậu không thể rời mắt, bộ ngực mềm vô tình cọ vào tấm thân trần của cậu...

Cảm nhận thấy 2 nụ hoa nhỏ dựng đứng qua lớp ren mỏng khẽ khàng ma sát, cổ họng khô nóng, hô hấp của cậu trở nên nặng nề...

Phía dưới căng phồng một cách bắt mắt.

Tiếp xúc da thịt thân mật khiến bầu không khí nóng lên trong giây lát.

Tâm trí Takemichi trống rỗng, Hina đang hôn lấy từng chỗ trên người cậu, cô tinh nghịch ngậm  núm thịt trước ngực, uốn lưỡi mút thật sâu, tay còn lại mân mê bên kia...

"Ư..."

Trên trán thoáng chốc nổi đầy gân, cảm giác sung sướng lạ lẫm khiến máu nóng càng đổ dồn xuống phía dưới.

Một tay Hina luồn xuống vùng bụng phẳng lì dẻo dai, xuống nữa đến xương hông nổi bật cạnh cạp quần. Thân hình bán khỏa thân của cậu có sức hút kì lạ, đến mức khiến cô mê mẩn không thể rời mắt...

"Takemichi-kun thấy sao?"

Hina rời khỏi ngực cậu, ngẩng đầu hỏi, động tác dưới tay vẫn không ngừng khiêu khích.

"Anh..."

Takemichi không thể thốt lên lời, từng giác quan trên cơ thể đều run rẩy trước xúc cảm kì lạ...

Phần gồ lên cứng rắn kia thật bắt mắt, Hina vừa chạm vào, tiếng thở trên đỉnh đầu càng nặng nề.

Máu nóng trong người chảy mạnh, từng cái chạm trên người mỗi lúc càng trở nên táo bạo. Ham muốn mạnh mẽ trong lồng ngực mỗi lúc một trào dâng. Thân thể nhẹ bẫng vô thực này cứ như không còn là của cậu nữa, cậu hít một hơi thật sâu.

Cô ngửa cổ liếc nhìn, chỉ thấy khuôn mặt cậu phủ lên một màu đỏ hồng, lan rộng ra cả hai tai, hơi thở nóng hổi phả xuống từng đợt gấp gáp, đôi mắt nhuốm màu dục vọng nhìn chằm chằm động tác bên dưới, như thể đang ra lệnh cô làm thỏa mãn cậu.

Vẻ đẹp bị ham muốn thao túng của cậu khiến cô phát cuồng, chỉ cần nhìn cậu như thế này thôi, cô đã thấy cả lồng ngực lẫn bụng dưới đều nhói lên...

Cô chạm vào thắt lưng muốn tháo xuống.

Đột ngột Takemichi lật người đè Hina xuống dưới thân, mái tóc đen rối bời, đôi mắt xanh sáng quắc, cậu nói:

"Anh yêu em..."

Tròng mắt Hina mở rộng, cô chăm chú nhìn vào ánh mắt nghiêm túc của cậu, cậu cũng nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi nói từng chữ:

"Anh yêu em nhiều lắm, Hina."

Trong lồng ngực đánh thịch một cái, bị bất ngờ tấn công, nhịp tim bị đẩy nhanh, xúc động đến mức hốc mắt nóng ran.

"Anh lúc nào cũng đột ngột vậy nhỉ?"

Takemichi đưa đôi mắt luôn chứa đựng yêu thương nhìn cô dần trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Cậu nói chắc nịch như một lời thề:

"Cả đời này anh sẽ trân trọng em!"

Hina mãn nguyện cười hạnh phúc.

Bên trên, Takemichi chậm rãi cúi xuống, thì thầm vào tai cô:

"Cho nên, hãy cho anh."

Giọng nói thanh ngọt bình thường giờ phút này trở nên đặc biệt quyến rũ.

Cô bật cười.

Họ đã thành vợ chồng rồi. Vốn dĩ anh đâu cần phải hỏi ý kiến của cô.

Nhưng Takemichi vốn là người tuyệt vời như vậy.

Mọi thứ đều nói lên anh tôn trọng cô, muốn có sự đồng ý của cô trước khi làm chuyện này...

Thật là.

Mỗi giây mỗi phút cô dành bên người này đều vui sướng đến khó tả, cảm giác chỉ lơ đãng một giây cũng thấy phung phí. Cô luôn muốn người này, muốn cả hai quấn lấy nhau, cùng hòa vào làm một.

Hai tay vươn ra sau gáy dịu dàng hôn lấy cậu, dồn hết tình cảm của mình vào nụ hôn, cùng cậu day dứt không rời.

Takemichi vừa đáp lại Hina, vừa luồn tay vào áo lót, bàn tay bao trọn thỏ trắng mềm mượt, cậu say mê dùng chút lực nắn bóp một bên.

Cậu quyến luyến đáp chuyển xuống hôn cằm, xương quai hàm và vùng cổ.

Tuy động tác hơi vụng về nhưng vẫn khiến cả người cô xao xuyến khó cưỡng, cứ thế đầu hàng nép vào cậu, mặc cậu muốn làm gì thì làm.

Một tay cậu đỡ lấy lưng, tiện tay cởi áo lót, hai con thỏ trắng lặng lẽ rung rinh trước mắt.

Cậu ngây ngẩn ngắm nhìn, chợt cúi đầu thô bạo ngấu nghiến nụ hồng dựng đứng nổi bật kia.... Hina như bị điện giật, cơ thể càng lúc càng nóng.

"Ah... Take-chan..."

Tiếng than thở nhẹ bẫng cùng biệt danh thân mật kia, cả người cậu rần rần như bị hàng vạn con côn trùng gặm nhấm, máu nóng lộn ngược dòng, đổ hết xuống dưới.

Bàn tay hư hỏng men theo xương chậu lướt thẳng xuống dưới, vụng về mơn trớn.

Tuy kinh nghiệm bằng không, nhưng kiến thức thì vẫn có. Cậu biết đâu là điểm nhạy cảm.

Cách lớp quần lót, cậu gảy nhẹ điềm lồi giữa hai múi thịt.

Cả người Hina giật nảy, run rẩy khép chặt hai chân.

Takemichi học ở đâu thế?

Hai tay trên dưới kết hợp xoa nắn, Hina thổn thức không ngừng, buông hàng thôi không chống cự.

Cảm giác bị động như cá nằm trên thớt bị khiêu khích liên tục cả người trở nên yếu ớt, mềm nhũn. Hina bất lực nằm trong lòng Takemichi.

Hina chống tay trước ngực cậu, đẩy nhẹ cậu nằm xuống giường rồi trèo lên, vô tình lại ngồi xuống đúng chỗ kia. Cô rít mạnh một hơi, phía dưới ướt át bị đụng càng thêm nóng bừng, cảm giác trống trải khiến cô khao khát được lấp đầy...

Vẻ mặt chuyển từ ngạc nhiên đến hứng thú của Takemichi vô cùng sống động, đôi mắt sáng ngời dõi theo cô, giống như đang mong chờ hành động tiếp theo.

Tâm trí vì ánh nhìn của Takemichi mà trở nên trống rỗng, trong phút chốc không biết làm gì tiếp theo.

Đột nhiên, Takemichi giữ lấy eo cô, khẽ cạ thân dưới. Cơ thể như có dòng sét đánh qua, lập tức trở nên đình trệ.

"Tháo thắt lưng cho anh, Hina."

Giọng nói khàn khàn vì kìm nén dục vọng, nghe tựa âm thanh mời gọi của ma quỷ.

Thân nhiệt của Hina không ngừng tăng cao, đôi tay bị bản năng sai khiến run run tìm tháo thắt lưng. Tiếng lách cách mờ ám vang lên, ánh mắt cô như bị thôi miên mà cuốn vào đũng quần căng lên như túp lều nhỏ.

Cô tự tay cởi bỏ quần dài, boxer cố gắng ôm lấy vật đó, vừa được giải phóng liền bật ra, run run một hồi rồi đứng thẳng ngạo nghễ.

Màu hồng đẹp đẽ, kích thước khá chuẩn thẳng dài và nổi lên chút gân.

Tim cô đập bình bịch trong lồng ngực.

Đôi tay nắm lấy, vuốt nhẹ rồi nắm lấy đầu khấc, xoa một vòng rồi ấn nhẹ trên đỉnh đầu.

"Hự..."

Takemichi nặng nề thở ra một hơi, trán rịn ra mồ hôi. Cặp đùi Hina mở rộng trên người, khuôn mặt đỏ bừng nhìn vào vật đó của cậu.

Takemichi ngửa đầu nhìn trần nhà, lầm bầm đọc bảng cửu chương để giữ bình tĩnh.

Không được sỗ sàng. Không được sỗ sàng...

Hina một tay cởi bỏ quần lót, một tay xoa nắn, lòng bàn tay nhỏ bé vừa ấm vừa mềm, cảm giác còn tốt hơn nhiều so với tay cậu.

Cậu khoan khoái thở dốc.

Vì quá thỏa mãn chìm đắm mà bị động tác tiếp theo của Hina làm cho hết hồn.

Sau một hồi vuốt, cô kẹp nó ở vùng đất thần bí kia, nhuần nhuyễn trượt lên trượt xuống, dòng nước trong suốt ở nơi đó chảy ra làm ướt từ trên xuống dưới vật cứng, khiến nó càng trở nên lấp lánh.

Thanh âm tục tĩu bên dưới nho nhỏ vang lên.

Kích thích thị giác lẫn thính giác và cả bên dưới khiến cổ họng Takemichi liên tục tuôn ra những tiếng hừ hừ đầy dễ chịu. Cậu gối tay ra sau đầu, tay kia đặt lên eo Hina, trông giống như bậc quân vương hài lòng hưởng thụ.

"Take-chan, em vào đây..."

Hina dựng thẳng dương vật, đặt đầu khấc ngay chỗ cửa vào, lòng cậu nóng như lửa.

Đầu mày thanh tú khẽ nhíu, từ từ đưa nó vào, dịch lỏng bên trong liên tục chảy ra giúp quá trình tiến vào trở nên thuận lợi.

"Chặt quá..."

Takemichi khẽ than thở.

Giây phút được chôn vùi sâu bên trong Hina, dù mới tiến vào một nửa, nhưng cảm giác được bao bọc chặt chẽ như dòng điện chạy dọc sống lưng. Takemichi cắn chặt răng rít mạnh một hơi, còn sướng gấp trăm gấp vạn lần tự thủ.

Hina chậm rãi ngồi xuống, nuốt lấy toàn bộ vào sâu tận cùng. Cậu cảm nhận được vách thịt mà đầu quy chọc phải.

Bên trong nóng hổi, chặt khít như muốn cắn đứt cậu, sướng đến nỗi cậu ở bên trong cả đời cũng được.

Bên dưới căng trướng bị lấp đầy trong chốc lát, Hina cắn môi, gấp rút thở ra mấy hơi nhẹ.

Chờ một lát, cô chậm rãi nhấc mông lên rồi từ từ hạ xuống, vách thịt ấm áp bao chặt lấy cậu, động tác nuốt vào nhả ra trơn tru khiến hô hấp của cậu như bị đình trệ.

Cảm giác lần đầu được nếm trải tuyệt vời thật đấy, tuyệt đến mức cậu còn tự hỏi không biết đây có phải thiên đường không...

Tựa hương vị trái ngọt đậu tại đầu lưỡi, day dứt đến phát nghiện. 

Từ bên dưới nhìn lên quả là một cảnh tượng khiến cậu mê đắm, Hina đang từng nhịp nhún xuống, làn da của nàng như phủ lên lớp nhũ lấp lánh đẹp mê hồn, miệng nhỏ phía dưới đang ngậm lấy cái của cậu mà không ngừng giao hợp...

Không khác gì thiên thần sa ngã, cùng chìm đắm trong dục vọng với cậu.

Chỉ nghĩ thôi cũng khiến cậu phấn khích đến tột độ.

Tốc độ nhịp nhàng hiện tại dần khiến cậu cảm thấy chưa đủ, cậu cảm thấy có thể vào sâu hơn nữa, nhịp có thể đẩy nhanh hơn nữa. Cực khoái có thể cao trào hơn nữa...

Takemichi nhổm dậy hôn Hina.

Vì động tác mà đột ngột đục thẳng vào trong, Hina bị ăn bất ngờ, chưa kịp nói gì thì bị cú thúc mạnh của Takemichi làm cho tan rã.

"Hức... Take-chan..."

Takemichi vừa thúc vừa nâng cô nằm xuống giường, hai tay chống xuống nệm làm điểm tựa, thắt lưng chậm lại một chút, lực cũng vừa phải, từng nhịp đẩy vào đều chắc nịch.

Mỗi lần đi vào đều đâm sâu lút cán, vật cứng tinh nghịch xoay vòng vòng bên trong, khuấy động Hina run rẩy. Mỗi cú thúc đều cọ qua điểm G, rồi đâm vào tận cùng, nhấn chìm cô vào dục vọng.

"Ah... ah...."

Tiếng rên rỉ theo từng nhịp đục mà nức nở cất lên.

Take-chan hư quá.

"Ring... Ring..."

Tiếng chuông điện thoại vang lên giữa căn phòng nóng bỏng, cả hai đều khựng người nhìn về điện thoại của Hina để ở bên cạnh. 

Hina ngại ngùng nhìn thoáng qua màn hình, khẽ đẩy Takemichi ra.

"Chờ một chút, đồng nghiệp của em gọi..."

Chưa dứt câu, Takemichi bất ngờ thúc mạnh thân dưới. Không cho cô nức nở thêm một tiếng nào, cậu che kín miệng cô, với lấy điện thoại cô ấn nút nghe.

"Vâng? Vợ tôi đang đi tắm..."

"Ưm!..."

Thân dưới không ngừng thúc mạnh vào bên trong khiến cô muốn nức nở, tiếng rên rỉ bị bịt chặt, chỉ còn những tiếng thổn thức vang nhẹ từ vòm họng.

"Tôi sẽ nhắn vợ tôi gọi lại cô sau."

Cô kinh ngạc đờ đẫn nhìn lên Takemichi nghiêng đầu kẹp điện thoại trên vai, một tay bịt miệng một tay nhẹ nhàng xoa nắn điểm nhạy cảm trước ngực. Khuôn mặt ngây thơ đỏ ửng nhìn cô khẽ nở nụ cười, hơi thở gấp gáp trả lời điện thoại từng câu một.

"Vâng, cảm ơn lời chúc của cô. Chúc cô buổi tối tốt lành."

Nhịp thở gấp gáp cùng giọng nói khàn khàn ái muội của cậu... liệu đồng nghiệp của cô có biết không?...

Takemichi cúp máy tắt nguồn rồi quăng điện thoại sang một bên, bàn tay lớn rời đi, đồng thời chộp lến trước ngực cô xoa nắn. Nhịp hông thả chậm như đang tận hưởng.

"Take-chan xấu tính quá..."

Hina ngắt quãng nói không rõ, Takemichi ngây thơ nghiêng đầu, cất lời:

"Bên trong Hina ấm lắm, anh không muốn rời đi."

Hina ôm mặt thầm than.

Đáng yêu quá!

Takemichi vừa đâm thụt, vừa cúi đầu xuống hôn lên môi cô, vẻ mặt thật là tội lỗi hỏi khẽ:

"Anh làm vậy... sẽ không sao chứ?"

Đáng yêu như thế này là phạm quy rồi.

Khuôn mặt nóng bừng muốn bỏng, cô không thể nói lên lời nào.

"Có sao không vậy? Hina? Hả? Trả lời anh..."

Mỗi một cuối câu hỏi, Takemichi lại thọc vào sâu thêm, dường như nếu cô không trả lời sẽ không dừng lại. Cô không chịu nổi bấu mạnh vai cậu.

"Dược rồi mà, không sao cả..."

Mặc dù cô không rõ đồng nghiệp có biết được không, nhưng hiện tại cô không thể nghĩ thêm về vấn đề đó nếu Takemichi cứ "tấn công" cô thế này...

"Anh làm đã tốt chưa? Em có sướng không?"

Nhịp hông dẻo dai uyển chuyển đẩy về phía trước, tốc độ hiện tại không nhanh không chậm, trêu chọc muốn điên loạn. Cô muốn cậu nhanh thêm chút nữa hoặc chậm lại một chút, cảm giác nông không tới sâu không đến này khiến cô cảm thấy bứt rứt.

"Ah... Take-chan, nhanh thêm chút đi..."

Chưa dứt lời, hông của Takemichi đã đẩy đến tới tấp, thân thể lắc lư dữ dội, Hina bất lực bấu chặt cánh tay Takemichi.

Nhấp đoạn, Takemichi cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng nhạt kia, dùng đầu lưỡi nuốt lấy từng hơi thở. Nhiệt độ gian phòng không ngừng tăng cao, tiếng mông đùi va chạm với nhau, xen kẽ với tiếng thở dốc của Takemichi và tiếng rên rỉ bị chặn lại trong khoang miệng của hai người.

Cứ thế không biết qua bao lâu, giữa tiếng rên rỉ nóng bỏng, cả hai dần bị đẩy lên đoạn cao trào, Takemichi đẩy mạnh thắt lưng về phía trước, tiếng da thịt va lấy nhau mỗi lúc một gấp gáp. Hina chới với như sắp chìm, cô bất lực vươn tay về phía trước, Takemichi bắt lấy hôn vào lòng bàn tay, hơi thở nóng rực phả vào dao động theo từng nhịp đẩy.

Thân nhiêt nóng bừng như trong lò than, cậu đan tay với cô, nắm lấy thật chặt, cặp nhẫn cưới cọ vào nhau theo thân nhiệt mà bỏng rát ngón áp út, cực kì tương xứng.

"Anh sắp... Anh sắp ra rồi..."

Takemichi gằn giọng ngân lên, hông cậu thúc gấp đến tê dại. Cậu túm hai tay Hina đè lên đỉnh đầu, thân dưới kịch liệt đưa đẩy, tiếng bạch bạch dữ dội liên tiếp vang lên không ngừng, kéo theo khoái cảm ồ ạt như lũ cuốn. Hina theo bản năng ưỡn người về trước.

"Ah...!!!"

Cô rên lên một tiếng dài đầy ngây ngất. Cửa mình co rút không ngừng, khoái cảm dâng cao như sóng thần khiến cô ngây dại thở gấp gáp.

Bên dưới đột nhiên thắt lưng Takemichi cứng lại, cậu nhanh chóng muốn rút ra nhưng Hina đã ngăn lại.

"Hina, anh sẽ ra bên trong mất."

"Không sao, anh cứ động đi."

Takemichi cắn răng, thúc mạnh thân dưới, dòng tinh nóng hổi như nham thạch bắn sâu vào tử cung, cả người Hina co giật, cô bấu chặt lấy cánh tay Takemichi, ngón chân co quắp không ngừng.

Takemichi sảng khoái thở ra một hơi dài. Cậu cúi người đầy yêu thương hôn lên Hina.

Tiếng thở dốc nặng nề trên đỉnh đầu của sau khi bắn... thật đúng là một âm thanh quyến rũ, cô mê mẩn nhắm mắt tận hưởng cảm xúc thăng hoa đầy ảo diệu.

Takemichi gạt đi mấy sợi tóc tán loạn trước trán Hina, cậu đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng.

"Hina có mệt không?"

Takemichi của hôm nay sung sức đến lạ, khiến cô mệt lả. Cô chỉ lặng lẽ rúc vào ngực cậu coi như lời thừa nhận.

Đợi Hina ổn định, cậu bế bổng cả người cô lên, đi lấy hộp khăn giấy ở cạnh cửa sổ.

Vật cứng vẫn cắm bên trong cô, đi một bước nhích ra một chút, bước thêm bước nữa lại chôn vào trong, chẳng biết vô tình hay cố ý cọ xát, thân nhiệt cơ thể vừa hạ lại bắt đầu nóng lên lên...

Hina gục đầu vào vai cậu, tiếng rên vô thức kẹt giữa cổ họng, Takemichi nhìn người con gái bủn rủn trong lòng, ngây thơ hỏi ngay:

"Sao thế Hina? Em khó chịu ở đâu à?"

Hina kìm nén tiếng thở dài

Anh không biết thật sao?

Nên gọi anh là nai hay là cáo đây?

Đặt Hina xuống giường, Takemichi rút thân dưới khỏi nơi ấm áp, việc đầu tiên là lấy khăn giấy lau sạch cho Hina trước, sau đó mới vệ sinh bản thân.

"Em đi tắm đây."

"Hả? À ừ."

"Đi tắm chung chứ?"

"Gì?!"

Takemichi hỏi lại, rồi lại trả lời ngay, mặt đỏ như gấc.

"Em tắm trước đi."

Hina nhịn cười đến rung cả vai. Đúng là nai con, vừa làm chuyện đó với nhau, xong kêu tắm chung lại ngại. Nhìn vẻ bối rối của cậu, Hina cầm lòng không được muốn trêu chọc:

"Sắp đến lượt Mikey-kun đấy?"

Nhìn vẻ sững sờ như trong dự liệu, Hina cười khúc khích.

"Chuẩn bị kĩ trước chờ cậu ấy là được."

Đùng đùng!

Gì mà l-l-lượt gì cơ???

Takemichi nghe tiếng sấm nổ bên tai.

Chết khứa! Cậu thế mà quên bẵng mất Mikey.

Dù cậu có chậm hiểu tình hình thế nào, cậu cũng biết Mikey giờ là "chồng" cậu. Mà vợ chồng thì...

Nghĩ đến chuyện kia...

Thần kinh cậu bắt đầu căng thẳng, chuyện này biết thì vẫn biết một chút, nhưng mà... cậu với Mikey...

Nhìn phản ứng của mọi người thì dường như chuyện này rất bình thường.

Chẳng lẽ Mikey và Takemichi tương lai có làm với nhau rồi?

Cũng bình thường với cái thân thể này sao?

Có thực sự ổn không?

Ổn không hả tôi ơi?

Takemichi bức bối vò đầu bứt tóc.

Tưởng tượng đến bàn tay thô ráp của Mikey đi dạo khắp người cậu, dụ dỗ cậu bằng những lời ngọt ngào, thô bạo cắn lấy môi cậu. Rồi một tay bận rộn vuốt cho cậu, tay kia thì nắm lấy tay cậu cùng nhau vuốt lấy thứ cứng rắn của cậu ta. Sau đó, Mikey sẽ thỏa mãn thở ra một hơi dài....

Mới nghĩ một chút, vô vàn hình ảnh không phù hợp với trẻ em liền ập đến trong đầu cậu. Mặt cậu nóng bừng như lửa đốt, hai tai đỏ rực như sắp nhỏ ra máu, cậu đơ người với chính suy nghĩ của bản thân.

Tuy hồi trước cậu luôn thắc mắc một người khó gần, chỉ quan tâm đến Taiyaki và Dorayaki ở trên giường sẽ có dáng vẻ như thế nào... nhưng thế này cũng quá... quá... kích thích rồi.

Chuyện tình nam nam thời điểm hiện tại cũng đã khá phổ biến, cậu biết rõ trong vấn đề đó, phải có một người đóng vai trò "nhận"....

Thú thật cậu từng nghĩ đến chuyện kèo trên kèo dưới với Mikey, nhưng đó là chuyện từ rất lâu về trước rồi. Lúc đó cũng chỉ nghĩ qua một chút... rằng giả dụ, giả dụ thôi... nếu là hai người họ, thì ai trên ai dưới?

Nửa đêm cô đơn không ngủ được nào đó, vì cái thời tiết nóng nực chết tiệt mà cậu cứ liên tưởng linh tinh, ngoài mơ mộng Hina thì cảnh cậu nghĩ đến nhiều nhất là dưới thân Mikey!!

Bất an xen lẫn hồi hộp và phấn khích xâm lấn toàn bộ trái tim, cậu ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng đi đi lại lại, dáng vẻ phiền muộn y hệt chú cún con mới lớn.

Hina thấy, vô thức phì cười.

Bị cô thấy hết, Takemichi càng xấu hổ gấp bội, bối rối không nên trốn ở đâu.

Dễ thương...

Take-chan là cái đồ con nai dễ thương!

...


Tui có bú truyện trong khi viết cần không?
Đương nhiên là khồng rồi! Thế sao tui lại phê thế này???

Tui mong sẽ không bị Wattpad gắn cờ, không thì tui khóc thét. Nếu bị gắn cờ thật thì tui đành phải chuyển sang dạng pdf cả chương này và chương 3, 4.

Đầu truyện tui có để lịch đăng là 2 tuần một chương. Nhưng dạo này mải chạy deadline quá sợ quên đăng truyện nên tui định đổi thành một tuần một chương, vào thứ 5.

Nếu không có gì thay đổi thì 28/4 tui sẽ trở lại.




......................................

17:00 ngày 21/04/2022.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro