chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 7

Sáng ngày hôm sau…

Lingling Kwong tỉnh dậy, nheo mắt một chút vì ánh sáng mặt trời, cô cảm nhận được ngay một sự ấm áp ở bên cạnh.

Cô quay sang, thấy Orm Kornnaphat đang ôm lấy cô, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đang áp sát đầu cô, từng hơi thở đều đặn phả nhẹ bên tai.

Được nhìn Orm ở cự ly siêu gần như vậy vào buổi sáng, còn điều gì tuyệt vời hơn? Giá như điều này có thể kéo dài mãi mãi.

Lingling ngó nghiêng khắp căn phòng, cô thấy một túi đồ ăn được đặt trên bàn. Hôm qua vì quá mệt nên cô ngủ rất sớm, lúc cô ngủ Orm còn chưa quay về nữa, cô cũng chẳng buồn ăn luôn. Giờ thì đồ ăn nguội hết rồi.

Orm Kornnaphat chắc hẳn tối qua đã rất vui, cô ấy đã mong chờ cơ hội được gặp mẹ ở Navana từ mấy năm nay mà. Vui cho nên mới có hứng chủ động ôm cô đi ngủ như vậy.

Nhưng tiếc là Lingling không có đủ thời gian để tận hưởng phút giây yên bình này lâu, cô cần phải vào khu công nghiệp để làm vài việc. Cô từ từ rời khỏi Orm, rồi cài chiếc gối vào lòng cánh tay cô ấy, cô chuẩn bị và rời khỏi phòng.

---

Vài tiếng sau, Orm tỉnh dậy, hôm qua cô không ngủ sớm nên lúc mở mắt là giờ trưa rồi.

Không thấy Lingling Kwong đâu cả, chắc hẳn đã đi làm. Orm kiểm tra điện thoại, cô thấy tin nhắn dặn dò của Lingling. Lingling bảo cô không được ra khỏi phòng để tránh bị phát hiện, rồi cô ấy đã đặt 2 suất đồ ăn cho cô để sẵn lên bàn, nhắc rằng nhớ hâm nóng nó lên rồi ăn, trong khách sạn có lò vi sóng, Orm liếc thấy hộp đồ ăn cô mua cho Lingling tối qua đã được thay thế bằng đồ ăn khác.

Orm mỉm cười vì sự quan tâm của Lingling, qua chuyến đi này, cô cảm thấy cô xao xuyến với Lingling Kwong thêm chút nữa.

Đêm hôm qua thậm chí cô còn chẳng ngủ ngay sau khi lên giường, cô dành thời gian ngắm Lingling Kwong rất lâu, nhìn chị ta từ trên xuống, rồi từ phải qua trái, từng đường nét, một cách chi tiết.

Cô đã có cơ hội được ở gần Lingling Kwong rất nhiều, nhưng cô chưa bao giờ nhìn kỹ chị ta đến như vậy. Càng nhìn chị ta, cô càng nghe thấy tiếng tim đập của mình rộn ràng lên từng nhịp.

Chết rồi….cô yêu Lingling Kwong mất rồi…

Lòng hận thù, sự ghét bỏ mà bấy lâu nay cô tiết kiệm, cô chắt chiu, đã uổng phí hoàn toàn.

Lingling Kwong đến hoàng hôn là có mặt tại phòng khách sạn, trời vừa mới chớm tối. Thực ra tối nay có một buổi tiệc mừng giám đốc trụ sở chính đến thăm khu công nghiệp nhưng Lingling đã thẳng thừng từ chối, vì kiểu gì cô cũng phải uống rượu nếu tham gia bữa tiệc đó.

Orm Kornnaphat đã nói rằng không thích cô uống rượu, nên từ hôm đó cô đã không còn uống rượu nữa. Thậm chí cô còn giải tán cả cái tủ đựng rượu của cô ở nhà, cô đem đi bán đấu giá hết, toàn những hũ rượu quý không, có những chai mà cô mua ở nước ngoài khi đi công tác, giá trị lịch sử của nó không đùa được đâu. Cái tủ đựng rượu đó giờ đã thành tủ đựng ly và café rồi, chủ tịch Kwong cách đây mấy ngày còn hỏi cô là tại sao không sưu tập rượu nữa, có hôm ông muốn uống kết hợp với bữa tối, thì cô trả lời đơn giản là cô không thích.

Vì Orm Kornnaphat mà cô thay đổi ngoạn mục quá, chính cô còn chẳng ngờ tới.

Vì không muốn ở lại lâu tại nơi khỉ ho cò gáy này, nên Lingling đưa Orm đi ăn tối rồi xuất phát về phía sân bay

Trên đường đi hai người không nói gì nhiều, Orm thì nghe lời mẹ Koy, tỏ ra không biết gì về chuyện giúp đỡ của Lingling. Cô bặm môi suy nghĩ không biết nên nói lời cảm ơn với Lingling như nào, lấy hết can đảm một hồi, rồi cuối cùng cô cũng lên tiếng.

- Lingling….

- Chị đang nghe đây – Lingling vẫn đang tập trung lái xe.

- Nếu chị cần bất cứ điều gì, cứ nói cho em biết nhé – Orm ngập ngừng nói.

Lingling bật cười, rồi cô dừng xe lại tại góc đường. Orm khó hiểu khi thấy Lingling dừng xe.

Lingling chủ động tháo dây an toàn của mình, rồi tháo của Orm, rồi kéo cổ cô ấy về phía mình, rồi hôn mạnh bạo.

- Hmm… - Orm ngạc nhiên.

Lingling dùng cả hai tay giữ lấy Orm, nếm từng chút từng chút hương vị lưỡi của cô ấy. Từ lúc cô hôn được Orm Kornnaphat, là cô như kiểu bị nghiện, thèm khát điều đó mỗi phút mỗi giờ.

Cái sự khao khát khi chưa được động vào, nó không thể bằng cái sự khao khát khi đã được động vào.

Lý trí của cô phải mạnh mẽ đến mức nào thì mới có thể nhịn khi nhìn thấy đôi môi đầy đặn câu dẫn của Orm Kornnaphat mỗi ngày cơ chứ. Orm mỗi khi nói, hay mỗi khi ăn, đôi môi đó đều có chút chu lên, như kiểu muốn mời gọi cô đến đớp lấy vậy.

Có thể người khác không thấy như thế, nhưng cô thấy như vậy.

Sau vài phút với nụ hôn mãnh liệt này, Lingling rời ra, khiến cho Orm thở hồng hộc, lồng ngực cô thiếu oxy lắm rồi.

- Orm, chị luôn cần một lý do chính đáng để được hôn em – Lingling nhìn thẳng Orm mà nói, với khoảng cách chỉ bằng một đốt ngón tay, cô thấy trên khuôn mặt như bị rút cạn năng lượng của Orm, phảng phất màu đỏ rượu, hình như là ngại.

- Lingling, em….

- Sao?

- Em.. yêu…. chị - Orm nhỏ giọng nhất có thể, nhưng đủ để Lingling nghe thấy.

Lingling mỉm cười.

- Chị sẽ coi đó như là một lời cám ơn – Lingling nói xong trả Orm về vị trí cũ, cô thắt dây an toàn lại cho cô ấy, rồi về lại chỗ ngồi của mình.

Chiếc xe tiếp tục được lăn bánh.

Orm Kornnaphat bị sốc, cô đã lấy hết sự dũng cảm để rặn ra ba cái từ đó, rồi Lingling Kwong coi nó là gì cơ? Lời cám ơn?

Ừ thì cô rất muốn cám ơn Lingling, nhưng ý cô không phải vậy.

Cô cảm giác…như mình vừa tỏ tình rồi bị từ chối vậy…

Lingling Kwong…..xảo quyệt….đáng ghét.

Trong lúc Orm đang hậm hực trong người, thì Lingling bắt đầu nói.

- Em gặp mẹ em rồi đúng không?

Orm nghe thấy câu hỏi của Lingling nhưng đang mải bực mình nên không muốn trả lời, cô hướng mắt nhìn cây cối đang chạy đua ở ngoài.

- Orm, có nghe chị nói không?

- Có, em gặp mẹ em rồi – Orm đành trả lời, tông giọng bớt mềm hơn trước.

- Chị biết mục đích em muốn đến Navana, em đã biết sự thật này rồi, thì tuyệt đối không được cho ai biết nhé – Lingling căn dặn.

- Vâng – Orm trả lời đối phó, ý đồ của cô Lingling Kwong đoán được là điều dễ hiểu, vì chị ta rất tinh ý. Rồi sau đó cô dành thời gian tức cái chuyện kia, hiện đang không cách nào nguôi được.

Báo hại mấy ngày sau, Orm Kornnaphat quyết tâm bơ đẹp Lingling Kwong. Sau cái đêm hai người làm tình, cô quan tâm chị ta nhiều hơn, chủ động hỏi han, rồi sáng vào phòng xem chị ta mặc cái gì đi làm, ăn sáng món gì nữa, nhưng giờ cô không thèm làm cái điều đó nữa, cô quay về trạng thái như mấy năm trước, Lingling sai gì thì làm, không thì mặc kệ.

Nhưng cô không thấy Lingling để ý đến tâm trạng của cô, có vẻ như chị ta quen với việc bị cô bơ suốt mấy năm nay rồi, nên việc cô mặc kệ mấy ngày gần đây, cũng là chuyện bình thường đối với Lingling.

Điều đó làm cô còn hậm hực hơn nữa.

Lingling Kwong theo đuổi một người không được đáp lại lâu quá nên giờ bị ngốc rồi hả, lời nói yêu của Orm Kornnaphat thực sự không có tác dụng?

Đột nhiên cô nhận được một cuộc gọi của ba Korn, ba nói sơ qua về kế hoạch sắp tới, rồi ông bảo cô tìm cách nào đó dẫn dụ Lingling Kwong đến một khu hẻo lánh tên Ratburana vào buổi tối, nằm ở rìa phía đông thành phố Bangkok.

Orm phân vân trong lòng, cô có nên nói hết suy nghĩ của cô cho ba Korn nghe hay không. Việc cô không coi Lingling Kwong là kẻ thù và Lingling thực sự rất tốt bụng vì đã giúp đỡ mẹ Koy, nhưng việc giúp đỡ này thì cô lại không được phép tiết lộ.

Ba Korn và Sing đang có một kế hoạch nào đó, và kế hoạch này chắc hẳn sẽ làm hại Lingling Kwong một chút, và đó là điều Orm không muốn.

Cô cứ đắn đo như vậy suốt cả đêm…

---

Tối đến, Lingling trở về nhà sau khi kết thúc một ngày làm việc căng thẳng, cô gọi Orm đến phòng để tắm cho cô.

Hôm nay Metawin Opas đến văn phòng gặp cô nói chuyện, anh ta là một youtuber nổi tiếng trên mạng, bằng tuổi cô. Công ty điện tử GMM là một công ty mới nổi gần đây, nói về tài sản thì chỉ bằng một góc của Thaioil. Sau khi nói chuyện với anh ta xong cô mới biết rằng chủ tịch Kwong sẽ đổ tiền vốn cổ phần cho GMM sau đám cưới, gia đình Opas chắc chắn vì tiền nên mới chấp nhận cái hợp đồng hôn nhân này. Còn chủ tịch Kwong thì chỉ quan tâm đến việc có cháu trai, ông thấy gen nhà Opas tốt.

Còn cô thì đắm chìm vào tiêu cực, cô đã vạch ra một kế hoạch cho riêng mình, nhưng cần thời gian để thi hành, và cuộc hôn nhân này sẽ khiến cô phải rời xa Orm Kornnaphat.

Suốt bao nhiêu năm nay, cô ở cùng nhà với Orm, ăn cùng với cô ấy một bữa ăn, đôi lúc ngủ cùng cô ấy trên một chiếc giường, thật sự hạnh phúc. Dù Orm chẳng có tình cảm sâu đậm gì với cô, nhưng đối với cô vậy là quá đủ.

Chủ tịch Kwong hối thúc cuộc hôn nhân này diễn ra nhanh nhất có thể, còn chuẩn bị một đội ngũ thay thế khi Lingling mang bầu và không thể làm tròn vị trí giám đốc, thậm chí nhà cửa cho cặp đôi cũng đã mua luôn rồi. Ông ra lệnh cho cô trong vòng 1 năm phải có thai, ông đặt lệnh như là đặt ra mục tiêu chỉ số kinh doanh hàng tháng vậy.

Cuộc đời này thật trớ trêu, khi ngày xưa Lingling khao khát có được tình yêu của Orm Kornnaphat, thì cô không có, còn khi bây giờ Orm đã có chút gì đó với cô, thì cô không còn khao khát đó nữa. Vì cô không còn đủ khả năng để khiến Orm hạnh phúc nếu hai người đi tới một mối quan hệ nghiêm túc.

Gần đây Orm còn mạnh dạn nói lời yêu, đáy lòng Lingling Kwong đã nhảy cẫng lên, nhưng cô đã từ chối nó, cô không cần Orm yêu cô nữa, nên cô đã giả vờ phủ nhận lời yêu ấy.

Cô yêu Orm Kornnaphat là được rồi, chỉ cần từ một phía thôi là đủ rồi.

Orm có yêu cô thì cũng là điều tạm thời thôi, vì cô ấy biết ơn việc cô đã giúp đỡ gia đình cô ấy, cô không có tệ hại như chủ tịch Kwong.

Đó không phải là tình yêu, mà chỉ là lòng biết ơn.

Orm đã tới, cô ấy ngồi xuống bên cạnh khi Lingling đã yên vị trong bồn nước nóng. Orm từ đằng sau chạm vào gáy của Lingling, rồi từ từ miết dần xuống dưới.

- Hôm nay chị mệt mỏi lắm hả? – Orm xoa bóp vai cho Lingling.

- Ừm – Lingling nhắm mắt hưởng thụ.

Orm dùng tay kỳ cọ từ vai xuống cánh tay, rồi tới ngực, mọi chuyển động nhẹ nhàng của cô làm cho Lingling thấy thoải mái, người kia ngửa đầu một chút, giãn cơ mặt, có vẻ như sướng quá sắp ngủ đến nơi rồi.

Orm chầm chậm ôm lấy Lingling từ đằng sau, Lingling Kwong khi đi làm thì xõa tóc, lúc ăn thì cột tóc cao, còn lúc tắm thì búi tóc, để hở toàn bộ hõm cổ trắng hồng, thật sự rất đẹp. Cô đặt môi mình lên làn da quyến rũ đó, lưỡi liếm nhẹ.

- Orm….. – Lingling rùng mình, Orm Kornnaphat sắp động vào dục vọng của cô rồi.

- Chị có thể mua cho em một món quà được không? – Orm đặt cằm vào vai Lingling, chất giọng nhẹ nhàng phả vào tai khiến Lingling muốn phát nghiện.

Lingling có thể đoán được ý của Orm, 5 ngày nữa là đến sinh nhật cô ấy, chắc hẳn muốn được tặng quà sinh nhật đây mà.

- Được chứ, em muốn gì cũng được – Lingling mỉm cười. Cứ mỗi năm vào sinh nhật Orm, cô đều chủ động tặng cho cô ấy những món quà vật chất. Xe của Orm đang đi là cô tặng, vòng tay, vòng cổ, đồng hồ vàng, túi xách, cũng là do cô tặng hết.

Nhưng đây là lần đầu tiên Orm chủ động yêu cầu một món quà.

- Có một con đường tên là Ratburana, nằm ở phía đông thành phố, ở đó có một cửa hàng bán đồ cổ, chỉ mở cửa vào buổi tối.

- Vậy là em thích đồ cổ, cụ thể là món đồ gì?

- Hộp mỹ phẩm Ai Cập.

- Chỉ vậy thôi hả? đương nhiên chị sẽ mua cho em – Lingling bật cười

- Chỉ vậy là sao….đồ cổ mắc tiền mà.

- Đến xe hơi chị còn mua tặng em thì đồ cổ có là cái gì đâu.

Orm vẫn giữ nguyên tư thế ôm Lingling, cô bặm môi và cảm thấy có lỗi, Lingling đang trông rất vui vẻ và cô thì ngược lại.

Cứ như vậy một lúc lâu, rồi Lingling kéo Orm lại.

- Bước vào đây.

Lingling giúp Orm cởi đồ rồi Orm bước vào bồn tắm. Lingling cột tóc lại cho Orm, rồi dẫn cô ấy vào một nụ hôn. Orm đáp lại nhiệt tình, rồi đẩy Lingling dựa vào thành bồn, cô đâm mặt vào từng làn da ở cổ, để lại những dấu hôn chói lọi.

- Ahhh… - Lingling kêu lên.

Orm ấn nút thoát nước, để cơ thể của Lingling được hiện ra, cô ngậm lấy đầu ngực của cô ấy, day day một cách đam mê.

Lingling không chịu nổi, cong người hết cỡ, cô không hiểu tại sao Orm lại mãnh liệt như vậy. Cô ấy chủ động chạm vào những điểm nhạy cảm của cô, trong khi cô chỉ đơn giản chỉ muốn được tắm chung.

Giờ thì cơ thể cô đang được tắm hoàn toàn bởi nước bọt của Orm rồi.

Orm cúi xuống, đâm đầu vào phía dưới, khiến Lingling hét lên ngây dại, một luồng điện khoái cảm chạy dọc từ đầu xuống chân, tiếng rên rỉ của Lingling Kwong vang rộng cả căn phòng tắm.

Rồi một ngón tay thon dài tiến vào bên trong, khiến người kia phát điên…

Lingling thở mạnh, Orm Kornnaphat có lẽ muốn chắc chắn việc cô sẽ đến Ratburana, nên mới cất công làm mấy cái việc này đây. Cái ngón tay kia đang được đẩy tốc độ, khiến cô ngã gục, cô giật hông lên, cơ thể căng cứng, rồi thả xuống.

Lingling đẩy Orm ngồi lên thành bồn tắm, nơi cánh cổng kia vốn đã ướt nhẹp rồi, cô không chần chừ xâm nhập thẳng vào, tay còn lại chạm lên môi Orm, ngăn chặn tiếng hét của cô ấy. Orm đón nhận sự sung sướng ở dưới, miệng mút lấy ngón tay của Lingling.

- Nhanh nữa – Orm yêu cầu.

Lingling chấp thuận…

- Argggg… - Orm lên đỉnh rồi thả lỏng cơ thể.

- Em làm ngón tay chị mỏi mệt quá – Lingling cười cười phàn nàn. Cô bật nước rửa chỗ dưới cho Orm.

Lingling mỉm cười, ẵm Orm lên bằng hai tay, cô đỡ mông cô ấy, để hai chân Orm quặp lấy eo cô. Lingling đưa Orm lên giường. Orm tháo búi tóc cho Lingling, rồi ôm trọn người lớn hơn trong vòng tay.

- Lingling…. – Orm nhẹ nhàng gọi.

-…………. – Lingling lười nhác không muốn trả lời, cô có linh cảm rằng cô nên giả vờ đi ngủ luôn, để không cần phải đáp lại Orm nữa.

- Lingling, em thật sự rất yêu chị…

Lingling nghe thấy rõ ràng câu nói vừa rồi, cô rất hạnh phúc, nhưng cô không có can đảm đáp lại. Cô sẽ đem lời nói ngọt ngào đó vào giấc ngủ, rồi chôn sâu lời tỏ tình của Orm vào đáy lòng, và khóa nó lại.

Đám cưới sắp diễn ra rồi, cô không thể đáp lại lời yêu của Orm.

Orm chờ đợi phản ứng của Lingling, nhưng có vẻ người kia đã ngủ mất rồi. Cô đành thở dài, rồi nhắm mắt ngủ.

End chap 7.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lingorm