Chapter 3: Loki

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn đọc đầu tiên của chương 2.1 ơi, làm ơn xoá truyện cậu đăng trên truyen99.com/doc-truyen/trai-cai-tao-ac-nhan-cua-peter-parker/267289940.html giùm tôi với. Ít nhất cậu phải hỏi ý tôi trước khi mang đi nơi khác chứ ạ, tôi vừa xem lại và cậu vẫn chưa xoá. Nên hoặc xoá đi hoặc tôi sẽ không đăng tiếp. Hoặc đăng tiếp nếu cậu ib vs tôi.

Vậy, ờm, mình làm gì bây giờ?" Peter lên tiếng hỏi trổng, hai tay nó nắm cả mớ tóc mà giật, cố gắng đè xuống cảm giác hoảng loạn đang dâng trào khi nó nhìn thân thể bất tỉnh trên sofa.

"Chôn y sau vườn?" Wade gợi ý. Peter tạm dừng cơn quẫn trí năm giây để liếc xéo gã đầy quở mắng. Nó nhìn Nicolai ra ý hỏi, nhưng anh chỉ nhún vai.

" Cả chú cũng vậy sao? " Nó hậm hực thốt lên, dụi đôi mắt đỏ ngầu. Nó thèm được đi ngủ, hoặc quay ngược thời gian về trước khi Loki cày một hố rộng ba mét trong ruộng bắp cải bảo bối của nó, hoặc đơn giản là lại được ngồi vu vơ trên chiếc xích đu ngoài hiên.

Loki rất nguy hiểm, Peter không nghi ngờ gì chuyện đó. Y là kẻ dối trá đại tài, lại sở hữu quyền năng pháp thuật và một lô một lốc vũ khí chết người. Hơn nữa, y còn là một vị thần, thế Peter lại càng không có tuổi để giao du. Nhưng hiện giờ, trên khắp người hắn lỗ chỗ những vết bỏng to tướng, còn lớp áo da thì thấm đẫm máu.

"Hắn đang bị thương ," Nó buột miệng, không hề suy tính xem hai người kia phản ứng ra sao. Wade hứ lên rõ to và khoanh chặt hai tay. Peter vận hết nội công để giữ cho hai mắt không díu lại. Ngày hôm nay đã quá dài rồi, nó chỉ muốn về giường ngủ thôi, cái mớ bòng bong này để đến khi nó tỉnh táo lại rồi giải quyết cũng được. Đang đứng sau chiếc sofa, Nicolai bước lại, lầm bầm gì đó bằng tiếng Nga. Peter kinh ngạc thấy Wade trả lời, những âm tiết lạ tai tạo thành một câu rền rĩ ỉ ôi đầy tức tối. Cả hai bắt đầu một cuộc đấu mắt quái đản, sau một hồi, Wade là người đầu hàng, gã vung hai tay lên trời và thở dài sườn sượt.

"Về ngủ đi," Nicolai quay sang nói với Peter, mặt không biểu lộ chút cảm xúc. "Tụi này sẽ canh chừng."

"Ừa, ngủ ngon mơ đẹp nha Petey. Đừng chờ." Wade nhún vai nói. "Cũng không phải lần đầu anh đây phải canh gác xuyên đêm." Câu cuối cùng gã vừa cằn nhằn trong miệng vừa lườm Nicolai. Anh chẳng nói chẳng rằng, ngồi xuống kế bên sofa, hai mắt không rời thân thể bất động một giây nào. Peter thấy hơi áy náy vì bắt hai người phải thức đêm, nhưng thôi, ngày mai nó sẽ đền bù bằng cách nấu bữa sáng và cho họ nghỉ một ngày. Wade dựa người vào tường, gật đầu chào nó.

Peter thiếp đi ngay khi vừa đặt đầu lên gối. Đêm đó nó mơ thấy đôi mắt màu lục bảo và mùi đổ nát.

__

Đã trọn một tuần mà Loki vẫn im lìm, đến nước này thì Peter chuẩn bị tuyên bố y là người thực vật mất thôi. Mắt Nicolai đã xuất hiện hai quầng thâm xì, tóc tai rối bù bao lấy khuôn mặt nhợt nhạt lởm chởm râu. Nếu Wade chịu bỏ mặt nạ ra, Peter dám cá gã cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Cả ba đã chán ngấy sự căng thẳng này đến tận cổ. Thứ Sáu rồi, Peter không ao ước gì hơn là được tắm nước nóng, ngồi đọc một quyển sách hay, và ném bắp rang cho bầy chó của Nicolai.

"Hay là mình khiêng tên này qua phòng phụ trên tầng một đi, chỗ cách xa mấy phòng ngủ nhất ấy?" Cuối cùng Peter đề nghị khi đang đút nước ép táo cho Loki bằng một lọ nhỏ mắt, phá vỡ sự im lặng ngột ngạt bao trùm lên phòng khách. Nó ngưng tay, ngước nhìn hai người đang ngồi xụi lơ ở chỗ bàn bếp, mỗi ông ôm một cốc cà phê to tướng (ly của Wade cắm chiếc ống hút ngoằn ngoèo màu hồng chói).

Hai người đàn ông trao đổi một tràng tiếng Nga, rồi Wade thở dài, đút tay vào chiếc túi thần kì (Peter gọi nó như vậy sau khi Wade không chịu xì ra trong túi đựng những gì), gã lục lọi rồi rút ra một đôi còng dày cui thô ráp, đúc từ thứ kim loại đen tuyền kì lạ nào đó. Nicolai gật đầu, duyệt.

"Ô kê, bắt đầu thôi," Wade nhìn Peter, ngân nga lảnh lót.

Đừng đọc chùa đi màaaaaa😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro