🌼Chương 5: Lần đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Salad

Nhìn chằm chằm hoa phùng gian nan nuốt ngón tay mình, Phong Ương tự chủ cực đại, vẫn không để người bé nhỏ mềm mại trên người mình dịch ra. Ngược lại anh để dương vật đã cứng rắn kiên quyết hướng về phía hoa cốc Tam Tam, như có như không cọ nụ hoa mềm mại ướt nóng.

Hạ thân truyền đến xúc cảm nóng bỏng cứng rắn, Tam Tam tuyệt vọng biết rõ đó là cái gì, cô không ức chế được sợ hãi mà run rẩy. Cô không muốn như vậy! Cô không thể để mình bị cường bạo như vậy!

“Lăn! Cút ngay, anh là cầm thú!”

Tam Tam giống như nổi điên bắt đầu giãy giụa, hai tay bị buộc chặt ở trên cột giường, sớm đã thít chặt để lại vết hằn đỏ sậm, chân cũng không ngừng đá loạn.

Phong Ương chỉ nhìn thấy Tam Tam dưới ánh đèn sáng ngời, thân thể mềm mại trắng nõn giống như cá chép bạc ở dưới ánh nắng nhảy loạn, cực kì loá mắt. Lại không nghĩ tới cô làm như vậy, cánh hoa mềm mại vẫn luôn cọ xát cái thật lớn của mình, cái miệng nhỏ mềm mại nhẹ khép mở. Muốn chết!

Không biết là ai dùng sức, cự thạc đỉnh một chút chọc vào giữa hai mảnh cánh hoa của Tam Tam, Phong Ương có một loại xúc động ào ạt muốn bắn ra, mắt hồng trần trụi ,dùng sức bắt lấy hai chân Tam Tam, quát, “Mẹ nó, đừng động cho lão tử!!”

Còn chưa có sử dụng đao kiếm thật đã tiết ra, loại sự tình này trong mắt đàn ông là chuyện không dám ngẩng đầu, huống chi các phương diện của Phong Ương đều cường đại hơn so với người khác! Động tác của người dưới thân khiến cho anh tiết ra dễ như trở bàn tay, Phong Ương phẫn nộ!

Từ khi nào tự chủ của anh kém như vậy?!

Phong Ương rống như vậy, liền dọa Tam Tam đang khẩn trương sợ. Cô như là bị người ta bắt nạt, mắt to ướt dầm dề vừa sợ hãi vừa tuyệt vọng, chỉ dám thở nhẹ.

Không hổ là làm nghệ sĩ, diễn thật đúng chỗ! Rõ ràng là diễn nhưng Phong Ương lại sinh ra tình cảm chưa từng có. Điều này làm cho anh đang bị dục hỏa thiêu đốt càng thêm bực bội.

Cùng với hô hấp dày nặng, Phong Ương thô bạo hành động.

Không muốn nhịn nữa!

Phong Ương kéo hai chân Tam Tam ra, sử dụng ánh mắt chết người nhìn thẳng chỗ bắp đùi cô. Côn thịt thật lớn đã sớm trướng thành màu tím, hướng sâu vào trong hai cánh hoa nhỏ.

“Đau ··· đau quá.” Hạ thân truyền đến đau đớn khiến cho Tam Tam tuyệt vọng kinh hô nước mắt trượt xuống. Nơi đó của Tam Tam vốn nhỏ, hơn nữa cô gái nhỏ mới mười bảy tuổi còn chưa có nẩy nở, bị một đồ vật nóng bỏng thô cứng tiến vào sao có thể chịu nổi.

Vừa tiến vào ,được cắn gắt gao khiến người vui sướng, Phong Ương thở hổn hển, anh mới dừng lại một chút.

Thật chặt! Quy đầu mới chỉ vào nam căn Phong Ương cũng đã hưng phấn lên, anh không chờ kịp mà muốn thử cảm giác được tiểu huyệt bao vây hoàn toàn. Nơi đó vừa chặt vừa mềm mại, có hai loại cảm thụ rõ ràng xuất hiện đồng thời, trong nháy mắt khoái cảm tê dại truyền đến da đầu, Phong Ương tự nhiên kêu lên một tiếng.

“A! Đau ··· cầu xin anh đi ra ngoài, đi ra ngoài ···” Tam Tam khóc ròng nói, hạ thân chưa từng bị xâm phạm qua bị một vật cứng rắn nóng bỏng thọc mở, thừa nhận cực đại thống khổ.

Phong Ương phát hiện đi vào cũng không dễ dàng giống như anh tưởng tượng, đẩy nửa ngày một phần ba cũng chưa đi vào, hoa huyệt chặt ngoài dự đoán!

Nếu lui ra ngoài làm cô ướt át một lần nữa hiển nhiên là không có khả năng, tên đã lên dây không thể không bắn.

Chỉ đành phải nâng thân thể Tam Tam lên làm u cốc đối diện vật thật lớn để dễ dàng làm. Phong Ương thẳng lưng, kiên quyết đẩy ra tầng tầng thịt non, cũng một phát phá tan tầng lá mỏng bảo vệ thuần khiết.

Tất cả đều đã bị huỷ hoại.

Trong nháy mắt khi Phong Ương đi vào, Tam Tam từ sợ hãi biến thành tuyệt vọng cùng thống khổ. Vì sao cô phải bị đối xử như vậy! Vì sao muốn đơn giản mà tồn tại đều thành vọng tưởng. Không biết được đáp án cô chỉ có thể bất lực rơi lệ.

Phong Ương không thấy có gì trong ánh mắt thống khổ của cô, cho rằng cô là lần đầu tiên quá đau cho nên mới khóc. Anh khó có thể ngăn chặn ý muốn trừu động của mình, cúi đầu hôn hôn hai tròng mắt cô, trấn an nói, “Đừng khóc. Anh chờ sau khi em thích ứng mới lại động.”

Tại phương diện này, anh từ trước đến giờ chưa từng suy xét cảm thụ của người khác, cũng không biết cái của anh trước nay không có nhiều người thích ứng được, chỉ lo cho mình vui sướng. Cô thật sự quá nhỏ, Phong Ương tìm lấy cái cớ thuyết phục chính mình.

Lời hứa hẹn vừa nói ra khỏi miệng, anh liền thấy hối hận.

Rõ ràng ở trong tiểu huyệt mềm ấm chật hẹp lại không thể động, quá trình này là cực độ tra tấn người, từng giọt mồ hôi của Phong Ương nhỏ giọt ở trên thân thể tuyết trắng của Tam Tam. Vì để cô thích ứng tốt, một bàn tay Phong Ương tìm đến chỗ hai người thân mật tiếp xúc xoa nhẹ, ngón tay cái ấn lên ngọc châu.

“Ngoan, thả lỏng, đừng cắn chặt như vậy.”

Phong Ương cưỡng chế ý muốn vọt vào, lừa gạt Tam Tam thả lỏng. Ánh mắt cuồng nịnh cực nóng của anh không che dấu chút nào mà nhìn cô chăm chú. Khuôn mặt nhỏ thuần khiết vô hại đã nhiễm sắc thái tình dục, môi anh đào hơi mở phát ra tiếng nỉ non tựa thống khổ tựa vui thích.

Nhưng Phong Ương mới vừa động, người dưới thân liền kêu lên, “Không cần, đi ra ngoài. Cầu xin anh đi ra ngoài ···” Bởi vì thân thể khẩn trương, tiểu huyệt cắn anh lại càng căng chặt, lại bất động nữa anh sẽ điên mất!

“Lễ vật nhỏ, em cầu xin anh cái gì?” Liếm vành tai ngoan ngoãn của cô, dụ hoặc nói.

Toàn thân Tam Tam bởi vì bị hạ dược nên vô lực, hơn nữa Phong Ương thân kinh bách chiến làm đủ tiền diễn càn rỡ, đầu óc cô hỗn độn, ý thức càng lúc càng mơ hồ, thân thể dần dần nóng lên.

“Cầu xin anh ··· ra, đi ra ngoài.” Môi hồng nhuận nhuận, yếu ớt mở miệng, Phong Ương nhìn mà muốn nuốt nó vào.

Chống lại cái miệng nhỏ của cô, Phong Ương hài hước cười, “Cầu xin anh cái gì? Cầu anh làm em sao, như em mong muốn.” Anh không tính sẽ nhịn, hiện tại điều duy nhất anh muốn làm chính là, tận tình rong ruổi trên cái người nho nhỏ mềm mại này.
==========

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro