🌼Chương 8: Bôi thuốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Salad

“Khi nào cô ấy sẽ tỉnh?”

“Tớ nói nè Phong Ương, cậu quá đói bụng nên ăn quàng à, một cô bé nhỏ cũng ăn, tự cậu nhìn xem cậu đã biến em ấy thành dạng gì.” Trong thanh âm người phụ nữ toàn là oán trách bất bình. “Cậu là thoải mái tiết dục.Nhưng em ấy là lần đầu tiên!”

Bị làm đến ngất, hạ thân bị xé rách còn thêm phát sốt, cô gái nhỏ này cũng quá đáng thương. Nhìn cô ấy như vậy phỏng chừng còn chưa thành niên đâu, Phong Ương vậy mà cậu cũng hạ thủ được.

“Tớ không muốn nghe lời dư thừa, khi nào cô ấy sẽ tỉnh.” Ai nói anh thỏa mãn, đương nhiên anh cũng suy xét đến cô là lần đầu tiên, cho nên không nảy sinh ý ác độc muốn cô, bằng không tình huống của cô so với bây giờ nhất định sẽ càng thảm.

Nghĩ vậy, Phong Ương liền muốn cầm điện thoại lên gọi chửi Tiêu Tử Thích. Hương vị của cô đích xác ngon miệng, nhưng cũng chưa trải qua sự đời.

“Tớ sợ cậu rồi, chờ em ấy nghỉ ngơi đủ rồi, tự nhiên sẽ tỉnh lại.” Người phụ nữ mặc áo blouse trắng một tay đỡ trán, cô đã sớm cảm thấy giao lưu với Phong Ương thật khó khăn. Phong Ương này luôn làm theo ý mình, kiêu ngạo như vậy, không biết trước kia cọng dây thần kinh nào của mình bị hỏng mà kết giao với Phong Ương.

Dụ Nhạc Dao trừng mắt nhìn Phong Ương một cái, ném cho anh một lọ thuốc mỡ tiêu sưng rồi đi.

“Nhớ bôi thuốc cho em ấy, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tớ.” Nếu không phải anh trả tiền thuê cao, Nhạc Dao sẽ không muốn làm bác sĩ tư nhân của anh.

Tam Tam tỉnh.

Nhưng cô hy vọng mình có thể vẫn luôn ngủ như vậy đến, cô sẽ không cảm thấy thống khổ.

Cô đã làm sai cái gì, vì sao lại gặp phải loại chuyện này.

Cô không có ước mơ vĩ đại, kỳ vọng của cô đối với tương lai rất nhỏ rất nhỏ, cô chỉ cần một việc yên ổn, một căn nhà nhỏ ấm áp, một chiếc xe đạp, một con chó to đáng yêu nghe lời.

Nhưng người đàn ông kia là tội phạm, là ác ma huỷ hoại cô.

Đột nhiên cô ý thức được trong phòng còn có người, là anh ta. Dường như tự mình phòng bị , toàn thân Tam Tam khẩn trương, nhắm chặt hai mắt vây quanh người như em bé mới sinh.

Phong Ương sớm đã biết Tam Tam tỉnh, nhớ tới Dụ Nhạc Dao nói cảm xúc của cô sẽ không ổn định, nên cũng không tới gần cô.

“Tam Tam là nghệ sĩ dưới trướng công ty giải trí Phong Đỉnh đúng không?.” Phong Ương đã điều tra bối cảnh cùng với chuyện Tam Tam bị đưa lên giường như thế nào.

“Quản lí Đường Viện của em đã bán em cho anh.”

Loại chuyện này thường thấy ở giới giải trí, nghệ sĩ được ai bao dưỡng, người nọ liền tạo cơ hội làm cho nghệ sĩ nổi danh. Tự nhiên mà, Tam Tam cũng bị Đường Viện tự chủ trương mà bán cho Tiêu Tử Thích, mà Tiêu Tử Thích cũng thuận tay cho Phong Ương.

Anh trực tiếp đơn giản hoái giải nghĩa chuyện đã trải qua, không nói Tiêu Tử Thích cũng tham dự ra, bởi vì không cần phải nhắc tới, dù sao cuối cùng cô rơi xuống giường anh.

Chuyển qua chuyển lại thật đúng là trùng hợp, trên tay anh cũng khống chế vài cổ phần của công ty giải trí Phong Đỉnh, nhưng anh không có tâm tình đi nắm bắt cái vị trí trên cao kia mà chỉ làm một cổ đông, nhưng ở công ty giải trí Phong Đỉnh lời nói của anh vẫn có trọng lượng.

Không nghĩ đến, từ trước đến nay trên giường không thu nạp nghệ sĩ công ty nhà mình, nhưng cuối cùng vẫn thu nạp Tam Tam.

Thu nạp rồi thì thu đi, cô mềm mại vẫn hợp với khẩu vị mình, một giây nhớ tới huyệt nhi mỹ diệu kia, dưới bụng Phong Ương trong nháy mắt cứng.

Tam Tam ngồi ở trên giường, tay dài nhỏ cầm chặt khăn trải giường che thân.

“Không, không thể nào ······ Viện tỷ sẽ không làm chuyện như vậy!”

Tam Tam vẫn luôn tín nhiệm Đường Viện, Đường Viện cũng đối với cô không tồi. Trước kia gặp được vị kim chủ nào muốn bao Tam Tam, Đường Viện đều giúp Tam Tam ngăn.

“Trên đời này không có cái gọi là không thể nào, chỉ có hiện thực. Tỉnh đi, đừng sống ở trong tưởng tượng tốt đẹp của mình.” Phong Ương vô tình mà cười nhạo cô ngây thở, mở di động cho cô, để cô gọi điện thoại xác nhận sự thật.

Treo điện thoại, di động không cầm chắc từ trên tay rơi xuống, nện ở trên chân, cô cũng không cảm nhận được đau. Đường Viện lá mặt lá trái nói quanh quẩn ở bên tai cô.

Đường Viện nói cho cô, đây là đang giúp cô, vào cái vòng luẩn quẩn này một năm, cô hấp thụ ánh sáng cực thấp công chúng cũng không biết có một nhân vật này, nguyên nhân chính là cơ hội tốt gì cô cũng chưa vớt được, hiện giờ một cơ hội tốt như vậy đặt ở trước mắt sao có thể không nắm bắt.

Lúc trước Tam Tam đã nói với rõ ràng Đường Viện, cô không muốn nổi danh, lúc ấy Đường Viện cũng đáp ứng. Nhưng hiện giờ ích lợi trước mặt, Đường Viện cuối cùng vẫn là đẩy mạnh cô vào hố lửa.

Đường Viện giống Phong Ương, dùng thủ đoạn tàn khốc nhất dạy cho cô biết xã hội tàn nhẫn, không có thế lực tiền tài chỉ có thể tùy ý bị người khác nghiền áp.

Phong Ương đi tới, nhẹ nhàng bế cô từ trên mặt đất lên, “Tam Tam, em chỉ cần ngoan ngoãn, anh sẽ không bạc đãi em.”

Thanh âm kia giống như tình nhân nói nhỏ với nhau, nhưng vô luận thâm tình như thế nào, trước sau cô chỉ biết mình là tình nhân được Phong Ương bao dưỡng.

Nhìn xem, không phải cô cũng học được rất nhanh sao.

Bây giờ cô biết cái gì nên tin, cái gì là hiện thực.

Phong Ương vừa mới thả cô lên giường, liền xốc váy cô lên. Anh không để ý cô hiểu hiện thực hay không, cái mà anh để ý chính là cái miệng nhỏ giữa hai chân.

Tam Tam bị động tác thô mạnh của Phong Ương dọa sợ, vội vàng nắm chặt chăn, mới trải qua chuyện nam nữ, sao có thể tùy tiện bại lộ chỗ tư mật ra bên ngoài.

“Ngoan, để anh nhìn xem, đến giờ bôi thuốc rồi.” Sớm tốt một chút, anh mới có thể lại lần nữa nhấm nháp a, Phong Ương dụ dỗ nói.

Tay nhỏ nắm chặt muốn chết, một chút cũng không buông tay. Đã trải qua lần đầu không tốt đẹp thậm chí là khủng bố, Tam Tam vẫn thật sự sợ hãi.

Phong Ương có chút hối hận, rốt cuộc là lúc trước thô lỗ chỉnh bé nhỏ lúc làm tình, bất đắc dĩ tiếp tục hạ thấp giọng, “Yên tâm đi anh sẽ không làm, chỗ kia của em đang bị thương, không bôi thuốc sẽ càng đau.”

Để ý tay nhỏ buông ra tùng chút, Phong Ương lại lấy tác phong cường thế, trực tiếp ấn Tam Tam dựa vào đầu giường, nhấc váy vải bông màu trắng lên đến eo, lộ ra chân trắng che kín vết bầm.

Một bàn tay đè lại toàn bộ người cô, một tay khác bẻ hai chân chưa kịp khép lại ra. Chỗ bắp đùi sưng đỏ đến biến dạng, cánh hoa nhỏ yếu ớt cứ như vậy mà bại lộ ở trước mắt Phong Ương.
==========

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro