20/10/2023

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cười nhưng không vui.

Hạnh phúc nhưng trống rỗng.

Đông người nhưng lạc lõng.

Hoà nhập nhưng hoà tan.

Là do ta hay do họ?

Tự mình thu dần chết đi.

Lời cầu cứu vô nghĩa.

Ngàn lần trăm vạn lần.

Sự quan tâm hay sự thương hại?

Họ có thấy ta đáng thương không ?

Họ có thấy ta đáng trách không ?

Họ có thấy ta không ?

Cuối cùng ta muốn gì từ họ ?

Cuối cùng ta muốn gì từ ta ?

Cuối cùng ta và họ là gì ?

Lựa chọn như thế nào đây ?

Kết thúc hay tiếp tục ?

Họ sẽ nhớ ta nếu ta chết đi chứ ?

Họ sẽ nhớ ta nếu ta sống tiếp chứ ?

Ta chần chừ.

Ta hi vọng.

Ta đợi chờ.

Một cơ hội.

Một nguồn sáng.

Một ngày tốt đẹp hơn ngày hôm nay.

Tại sao tôi cứ dằn vặt bản thân mãi thế ?

Tôi không thương tôi sao ?

Tôi không đau tôi sao ?

Tôi không xót tôi sao ?

Tôi thương.

Tôi đau.

Tôi xót.

Nỗi đau tinh thần gấp trăm vạn ngàn vạn lần nỗi đau thể xác.

Ai có thể thấu ?

Cảm giác tê liệt thần kinh bằng cách trừng phạt chính mình.

Không còn cách khác ....

Vừa khóc vừa rạch tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro