Những đứa trẻ nhà Long ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     "Thẩm Diện Diện, em ra đây cho anh !"

     Mèo nhỏ đang trong phòng bếp lén cho muối vào cốc nước của La Phù Sinh, thìa trong tay leng keng một tiếng, rơi trên bàn đá cẩm thạch. Thẩm Diện Diện hốt hoảng đem nước trong cốc đổ sạch, xoay người, nhìn về phía người kia

     "Giấu cái gì đấy ?"

     "Không... Không có gì." Khóe miệng cười, ý đồ bán manh qua cửa

     "Lấy ra đây."

     "Không....."

     "Nghe lời."

     "Thật sự không có gì ~"

     "Anh mới từ trường các em về. Em chắc chắn còn muốn tiếp tục chọc anh ?"

     Thẩm Diện không khỏi đứng thẳng người, "Anh đến trường của bọn em ?"

     "Ừ ! Chủ nhiệm lớp các em gọi điện cho anh, bảo anh hôm nay phải đến xem."

     Thẩm Diện không nói chuyện, trong lòng bắt đầu suy tính. Nhanh chóng đoán tại sao thầy giáo lại muốn gọi người nhà đến

     "Bởi vì em và Liên Thành Bích đánh nhau !" Không đợi Thẩm Diện tính toán xong, đã mở miệng

     "Ôi chao ? Không phải... Đó là do Hắc Bích Bích cậu ấy..."

     "Bởi vì em cướp sách bài tập của Tề Hành."

     "Không....."

     "Bởi vì em trộm kính râm của Phù Sinh."

     "Không phải lỗi của em..."

     "Bởi vì em làm vỡ máy ảnh của Hồ Dương."

     "......"

     "Cũng bởi vì em mỗi ngày đều bắt nạt Hoa Hoa."

     "......"

     "Không cãi chày cãi cối nữa ?"

     "Hừ ~"

     "Thẩm Diện Diện, em nói xem, sao em không thể để anh bớt lo !"

    Không giải thích, vánh mắt trực tiếp đỏ lên. Khiến người đối diện trong nháy mắt không có cách nào, "Hừ hừ hừ, anh còn chưa nói gì em. Khóc cái gì ~"

     Vẫn như trước khóc bù lu bù loa

     "Em còn khóc, tối nay không cho em ngủ cùng ca ca em a ~"

     Dỗ cũng không được, chỉ có thể dùng đòn sát thủ này uy hiếp

     "Long ca ca, em không khóc ! Em muốn ngủ cùng ca ca em ~"

     "Ngoan ~ được rồi, đừng nghịch nữa. Cất cốc của La Phù Sinh vào ngăn kéo rồi đi ngủ đi."

     "Dạ ~ Long ca ca, ngủ ngon ~"

     "Ngủ ngon ~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro