Chương 21: Hiểu Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Hiểu Mộng đóng cửa lại, nhìn về phía Lý Ninh Ngọc. Dưới ánh trăng Lý Ninh Ngọc có vẻ càng thêm u lãnh đơn bạc, có cảm giác dường như sẽ bị gió đêm hiu quạnh cắn nuốt bất cứ lúc nào. “Em đã nghe thấy lời nói của hai người.” Lý Ninh Ngọc gật đầu, biểu tình nhàn nhạt.
“Cho nên chị Ngọc, chị cũng muốn đem em đẩy đi sao?” Cố Hiểu Mộng trầm khuôn mặt ngữ khí không tốt lắm. Lý Ninh Ngọc đi đến trước mặt Cố Hiểu Mộng mang theo ánh trăng ở sau lưng, “Đó chẳng qua chỉ là lời nói của hắn”. “Nhưng chính chị đã trả lời không phải như vậy hay sao?” Lý Ninh Ngọc không có trả lời Cố Hiểu Mộng, nhìn biểu tình giận dữ em ấy, muốn duỗi tay nắm lấy bàn tay em ấy. “Cho nên em muốn chị lựa chọn, là đẩy Ngô Chí Quốc hay vẫn là em?” Lý Ninh Ngọc dừng lại tay, mi nhíu lại đồng tử đen nhánh như hồ sâu, “Các người đối với tôi đều cho tới cùng đều giống nhau, nói không có gì nhưng lại bắt tôi phải lựa chọn.” “Không giống nhau, hắn là hắn - Ngô đại đội trưởng,” Cố Hiểu Mộng bật cười một tiếng, “Chẳng lẽ thật sự giống Bạch Thiếu Niên nói như vậy?” “Cố thượng úy, cô quá phận.” “Tôi còn tưởng rằng Lý Ninh Ngọc - Lý trưởng khoa thanh cao, nhưng xem ra.”
Long Xuyên nhắm mắt lại, ngón tay một chút một chút nhịp lên mặt bàn, Vương Điền Hương không hiểu ra sao, nghe Cố Hiểu Mộng cùng Lý Ninh Ngọc đối thoại cảm giác có chút không thể hiểu được. Giống như là Cố Hiểu Mộng nói như thế nào đều nghe như là đang tranh giành tình cảm vậy? Quan trọng cả hai đều là nữ nhân cả, tính lại thì… hai người bọn họ lúc này mới nhận thức nhau được mấy ngày đâu.
“Vương trưởng phòng, ngươi thấy thế nào?” thanh âm Long Xuyên làm Vương Điền Hương gián đoạn nghi hoặc, nhớ tới buổi tối nhận được ám chỉ, nhanh chóng chớp chớp mắt, “tôi cảm thấy, Cố Hiểu Mộng này đúng thật là tính tình đại tiểu thư, thời điểm cơm chiều liền cùng Kim Sinh Hỏa, Bạch Thiếu Niên, Ngô Chí Quốc xào xáo một trận, thời điểm cùng Lý Ninh Ngọc ăn cơm lại vẫn luôn mắng ngài. Sau đó lại sinh khí với Lý Ninh Ngọc.” Vương Điền Hương nói xong còn tán thành lời nói chí lý của mình mà gật gật đầu, “cô ấy chính là muốn đem người trong Cầu Trang đều đắc tội triệt để rồi.” Long Xuyên mở to mắt, nhìn Vương Điền Hương, “Như thế nào? Cố Hiểu Mộng không phải có một người từ đầu đến cuối đều không có cãi nhau sao?” “A!” Vương Điền Hương bị Long Xuyên nói hơi sửng sốt. “Lại nói tiếp, Cố Hiểu Mộng đại tiểu thư này tính tình khó chiều nhưng lại đối với Vương trưởng phòng không làm cho ông khó xử lắm.” Vương Điền Hương đối với lời nói của Long Xuyên Phì Nguyên khó có thể nắm lấy ánh mắt, vội vàng bày cái gương mặt giả dối tươi cười, “Đại tá, ngài nói đùa, tôi loại tiểu nhân vật này Cố đại tiểu thư sẽ không để ở trong mắt, càng miễn bàn cãi nhau khiến cô ấy tức giận.”
Long Xuyên thật lâu không nói chuyện, nghe lại đối thoại Lý Ninh Ngọc cùng Ngô Chí Quốc và Cố Hiểu Mộng, Vương Điền Hương đứng ở phía sau sắc mặt hắn âm trầm, Long Xuyên nói làm hắn trong lòng có chút không yên ổn.
“Vương trưởng phòng, đi phát máy dò cho mọi người trong phòng, để họ dọn dẹp phòng ốc thật kỹ lưỡng và tháo hết thiết bị giám sát, thu hồi thiết bị nghe lén.” “Đại tá, đám người kia đều là tay lão luyện, tai mắt của bọn họ tinh nhanh, bọn họ sẽ có thể thông cung.” “Ta chính là muốn cho bọn họ thông cung, ngươi nghĩ rằng cuộc đối thoại mà chúng ta nghe hôm nay có ý nghĩa sao?” Vương Điền Hương ngẩn ra một chút, không biết như thế nào mở miệng. “Bọn họ hiện tại rất cảnh giác một câu cũng không dám nói, như vậy Lão Quỷ làm sao có thể bị bắt được?” “Đúng vậy.” Vương Điền Hương kính một lễ, xoay người đi làm việc.
Vương Điền Hương vào Đông lâu liền thấy Cố Hiểu Mộng ngồi ở đại sảnh bên bàn ăn. “Cố tiểu thư?” Cố Hiểu Mộng theo thanh âm nhìn về phía Vương Điền Hương, “Vương trưởng phòng thân thể của tôi cũng tốt không ảnh hưởng lắm, liền không nhọc phiền Lý trưởng khoa, đem đồ phòng tôi thu thập một chút, tôi muốn dọn về .” Vương Điền Hương do dự một chút, đi báo cùng Long Xuyên xong, liền giúp Cố Hiểu Mộng sửa sang lại phòng, thuận tiện đem máy nghe trộm đều được lấy đi, nhìn về phía Cố Hiểu Mộng ngồi ở trên sô pha mặt không chút biểu tình, nhìn lướt qua cửa ngoài mở rộng cũng không còn người khác, nhẹ giọng nói “Cố tiểu thư, việc đó, sau này liệu có đảm bảo cho tôi bình an vô sự?” Cố Hiểu Mộng mí mắt còn không nâng lên, “Ta sống thì ngươi nhất định sống.” Vương Điền Hương không nói nữa, cầm máy dò ra cửa.
Đêm khuya, Cố Hiểu Mộng nằm trong căn phòng tối, ánh mắt trong trẻo, đứng dậy đi chân trần đi đến bên cửa sổ, hơi hơi kéo ra bức màn lậu ra một chút khe hở, nhìn về phía đối diện cũng đã là một mảnh đêm tối.
“Đông!” Liền một tiếng đập cửa, không cẩn thận nghe còn tưởng rằng là thanh âm ly nước đặt ở trên bàn. Cửa được mở ra, Lý Ninh Ngọc một thân áo ngủ màu lam, mặt mày lạnh lùng. Khi bắt gặp ánh mắt thông suốt của Cố Hiểu Mộng, mới tan đi một thân lạnh lẽo, nghiêng người để Cố Hiểu Mộng vào phòng.
Cố Hiểu Mộng đi vào phòng Lý Ninh Ngọc, phòng tối như nhau, đi vài bước chân lại dừng, xoay người nhìn về phía Lý Ninh Ngọc. Phòng quá mức tối tăm, thấy không rõ biểu tình Lý Ninh Ngọc, chỉ có đôi mắt kia phá lệ sáng ngời. Cố Hiểu Mộng nhướng mày, Lý Ninh Ngọc gật gật đầu, Cố Hiểu Mộng nhất thời bật cười, “chị Ngọc, chị hôm nay đã làm tổn thương trái tim em.” Lý Ninh Ngọc nhìn thấy đôi chân trần của Cố Hiểu Mộng, cũng không đáp lời mà lôi kéo Hiểu Mộng đi đến mép giường, ấn nàng ngồi lên, lấy cho nàng một đôi dép lê. Cố Hiểu Mộng mang dép vào, lại đứng lên, kéo Lý Ninh Ngọc vào gần mình hơn, cố gắng nhìn rõ khuôn mặt của chị ấy. “Mệt sao?” Không đợi Cố Hiểu Mộng thấy rõ biểu tình Lý Ninh Ngọc, liền nghe được giọng nói Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng ngẩn ra một lúc,sau đó liền thả lỏng biểu tình trên mặt, đi đến bên cửa sổ đem bức màn kéo ra một chút khe hở, như cũ nhìn về phía đối diện một mảnh đen tối, “chị Ngọc, chị nhìn xem, ngôi sao thật sáng.” Lý Ninh Ngọc đi đến bên người Cố Hiểu Mộng, cũng nhìn về phía ngoài cửa sổ, “Phải, thật sáng” “Cho dù, mặc kệ ngôi sao sáng như thế, đều vô dụng thôi.Trời như cũ, vẫn là màu đen.” “Hiểu Mộng, em biết rõ, loạn thế chi suy, cũng là thịnh thế chi thủy.” (Sự suy tàn của thời đại cũ cũng chính là sự khởi đầu của một thời đại mới hưng thịnh").

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro