CHAP 14 - ENDĐẠI CHIẾN HỎA KÌ - ÁNH SÁNG CHỐN NHÂN GIAN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hỏa Kì lần này đã dậy sống chiến tranh thật sự khi nghe tin lão vương khổng tước đã trốn khỏi ngục thất, Từ Giao liền hỏi Hoành Lỗi:- Kết giới đó không phải do ông tạo ra sao, Hoành Lỗi. Phụ đế ông trốn thoát ông cũng không biết?Hoành Lỗi liền thi triển pháp thuật tra lại sự việc. Ông thấy tên áo đen đó xuất hiện hắn thi triển thuật ẩn thân che mắt bọn lính canh tinh nhuệ của ông, rồi thi triển ấn thuật giải trú trên các hỏa xích một cách nhẹ nhàng thanh thoát, tựa như hắn đã làm chuyện này rất nhiều lần trước đó.Ông cố gắng quan sát tất cả mọi thứ một cách kĩ lưỡng và rồi ông như không tin vào mắt mình khi hỏa khí hắn thi triển để giải ấn chính là Cốt Linh Hỏa, hắn thuần thục tạo hỏa khí đến mức gần như đạt đến cảnh giới thượng thừa, hắn là tộc nhân của tộc Khổng tước. Ông cố quan sát thật kĩ một lần nữa, và như không tin vào mắt mình khi hắn thi triển Côn Nhu thuật để mở ấn trú khóa đi linh mạch của lão khổng tước. Côn Nhu thuật chỉ một mình ông biết và một người nữa biết đó là đại hoàng tử của ông Hoành Giả. Ông không ngờ nó chính là kẻ giải phóng cho kẻ đáng sợ như tên ma vương ấy. Ông liền nói:- Không được rồi, chúng ta lập tức đến núi Kì Lân.Rồi ngũ đại đế lập tức đi đến núi Kì Lân, nhưng trên đường đi họ gặp sự truy cản của bọn lính của lão Khổng tước bố trí đang trên đường đi tản ra đến các tộc. Đội binh tinh nhuệ của ngũ tộc bắt đầu thi triển pháp lực tiêu diệt đội binh của lão. Quả thật được toi luyện từ Cốt Linh Hỏa nên bọn lính rất mạnh, đội binh tinh nhuệ cũng khó khăn tiêu diệt hết bọn chúng. Ngân Tần cùng Nhu Kinh bày ra trận pháp để khóa bọn chúng lại, rồi dùng Tam Ấn hỏa tiêu diệt chúng, tình hình ban đầu xem như được giải quyết nhưng bọn chúng vẫn còn lẫn trốn vào trong mấy góc ngách nên Ngân Tần bèn mở trú thu hút bọn chúng trở về không để chúng đi đến được tộc nhân khác. Thế nhưng uy lực của bọn chúng quá mạnh, chúng đã đến được địa giới của các tộc rồi, trên đường đi còn càng phá rất nhiều nhà cửa, ruộng vườn, pháp khí và kết giới của các tộc. Lão ma vương hắn thật sự đã điên rồi khi hắn tha cho cả tộc Khổng tước, ông muốn diệt luôn cả những thứ mà con hắn tạo nên, hắn muốn càn quét tất cả để tạo ra thế giới mới của chỉ riêng hắn.Bấy giờ, các vị hoàng hậu của các tộc tỏ ra không hề thua kém các đấng phu quân của mình, họ thi triển pháp lực bảo vệ tộc nhân của mình, hoàng hậu của Long tộc bắt đầu thi triển trận pháp, gom tất cả chúng lại rồi cùng binh lính của bà thêu hết bọn ác ôn này, uy lực của cúng giảm mạnh. Còn bên tộc Kì Lân, không khác gì hoàng hậu của Long tộc, hoàng hậu tộc Kì Lân cũng tung hết pháp lực của mình bảo vệ tộc nhân của mình, chiến đấu oanh liệt dẫu rằng thân phận nhi nữ. Bà dùng pháp lực thu hết vũ khí của chúng lại rồi dùng chính vũ khí của chúng giết chết chúng. Không may, trong lúc chiến đấu bà bị thương nhưng chút vết thương mọn này không làm mất ý chí của bà. Bà lập tức truyền công lực còn lại cho đoàn binh của mình, cả tộc quyết tâm tiêu diệt ác binh; ý chí quyết tâm của bà thành công rồi, bà đã đánh lui được bọn chúng bảo vệ bình yên cho tộc nhân mình.Lại một nữ nhân trốn hậu cung khác uy lực không kém chính hoàng hậu của Mãng Xà Tộc, chiêu thức của mãng xà chính là ấn trú thượng thùa, bà liền yểm ấn trú vào người bọn ác binh khóa linh lực của chúng khiến chúng không có khả năng kháng cự rồi cùng với binh lính của mình diệt từng tên một không còn một tên sống sót. Nữ nhân Khổng tước tộc vốn dĩ là ôn nhu nhã nhặn nhưng gặp phải ác binh cũng không khuất phục, Hoàng hậu lại một lần nữa mặc soái bào ra trận giúp các tộc khác chặn các ngõ ngách tiến công của binh lính, dùng chính Cốt Linh Hỏa diệt Cốt Linh Hỏa, thêu chết hết bọn ác binh, thu hồi ấn lệnh trong tên tên cầm đầu.Và hoàng hậu Phượng hoàng tộc chứng minh một điều là tại sao bà chính là hoàng hậu có sức mạnh uy lực nhất trong các hoàng hậu, khi dùng chính phương thức của Long tộc và Phượng Hoàng tộc kết hợp. Bà hóa thân thành một hỏa long mạnh mẽ dứt khoát rồi dùng chính Thiên Âm hỏa kết hợp với Tam Ấn hỏa, một lần tiêu diệt sạch bọn ác binh.Tại núi Kì Lân, quả thật kết giới đã thay đổi, ấn trú dịch chuyển vẫn còn đây, Lý Tuân liền triển thuật thăm dò kết ấn, ông biết được đầu kia của ấn trú dịch chuyển đang nằm ở núi Khổng tước. Ngũ đế nhận được tin báo là nhóm của Kỉ Thành đã vào trong khu vực kết ấn để săn linh thú, trong lòng bắt đầu hoang mang lo lắng lập tức đến ngay núi Khổng tước.Nhu trưởng lão sau khi đánh tan ác binh cũng xuất hiện, ông nói:- Để ta đưa mọi người đến đó nhanh nhất.Quả thật khi bước vào khu vực núi Khổng Tước, âm u và mùi sát khí nồng nặc. Tứ phương đều bày trận để chào đón những kẻ xâm phạm đến kết giới. Với sức mạnh của Cốt Linh Hỏa, chúng bày trí trận pháp theo số đông nhưng bọn tép riêu này thật sự chẳng là gì Nhu chưởng của Nhu Kinh lẫn Ngân U kiếm của Ngân Tần.Để Ngân Tần và Nhu Kinh ở lại ứng phó với bọn ác binh này, ngũ đế lại tiến lên hang động. Vương Sách nói với Hoành Lỗi:- Cách bày trí của quả núi này thật sự rất giống với núi Kì Lân. Bọn trẻ đã bị đánh lừa rồi. Kẻ ngụy tạo bày trí đúng là dã mưu toan tất cả từ lâu lắm rồi.Càng nghĩ Hoành Lỗi càng cảm thấy mọi chuyện mà Hoành Giả làm từ trước đến giờ thật sự rất đáng sợ, đứa con này của ông tâm địa của nó trước giờ khó đoán, dã tâm càng khó lường, ông chỉ biết rằng nếu không diệt nó thì nó còn hơn cả ông nó nữa.Thế sự tại Hỏa Kì cũng lập tức truyền đến Băng Kì.Bạch Trụ sau ngần ấy năm tại vị, ông thấu hiểu cái gọi là có quyền uy trong tay chưa chắc là có tất cả. Năm xưa vì cái quyền uy mà ông đã ra tay tàn độc giết chủ của mình, lòng ông cũng chẳng yên ổn gì sau tất cả mọi chuyện, giấc ngủ của ông chỉ toàn là ác mộng và những tội lỗi.Công chúa của ông là Bạch Ly nhìn thấy ông trăm ngàn lo lắng, bất an, đặc biệt là mỗi khi ánh trăng tròn xuất hiện. Cô liền hỏi:- Phụ đế, tại sao con thấy người cứ mỗi lần nhìn lên ánh trăng kia là lại thấp thỏm lo âu, đầy suy tư?Ông nhìn cô trả lời:- Ta đã làm quá nhiều chuyện xấu xa, ánh trăng ấy chứng khiến tất cả, ta thật sự không dám đối diện với ánh trăng kia.Nói đến đây, thì cận thần của ông đến báo cho ông chuyện lão vương khổng tước đã trốn khỏi lao ngục, khiến mặt ông như bất an nay lại thêm lo âu. Bạch Ly hỏi:- Phụ đế, rốt cuộc lão khổng tước kia lại đáng sợ vậy?Ông thở dài kể lại cho con gái mình nghe câu chuyện năm xưa vì sao ông đăng cơ làm hoàng đế Băng Kì, việc ông giúp Hoành Lỗi trấn áp Hoành Cơ để chuộc lỗi với Hỏa Kì và che giấu sự việc ông giết chết chủ nhân của mình. Bạch Ly bấy giờ mới hiểu tất cả mọi chuyện, cô nói:- Phụ đế, vậy thì chúng ta giúp Hỏa Kì bắt lấy Hoành Cơ lần nữa, rồi bố cáo với thần dân với Băng Kì chuyện năm xưa, xem như chúng ta chuộc lại lỗi lầm năm xưa chúng ta gây ra. Phụ đế người không cô đơn đâu vì đã có con cùng người đối mặt.Ông hiểu mình phải làm gì, liền tập hợp toàn bộ binh đoàn Băng Kì, tiến công đến Hỏa Kì và dốc toàn binh đến núi Khổng tước.Bấy giờ, nhóm người của Kỉ Thành đã tiến gần đến chỗ ẩn nấp của linh thú, Kỉ Chân cùng Xích An bắt đầu kế hoạch ra tay với Dật Ấn và Hàn Ngọc. Kỉ Chân nói:- Dật Ấn, huynh sẽ là đối thủ của ta?Nói là làm, Kỉ Chân lập tức tung ra chiêu thức tấn công Dật Ấn. Dật Ấn mỉm cười:- Huynh không bao giờ đánh bại được ta, trước cũng vậy, bây giờ cũng vậy.Xích An nhìn về Hàn Ngọc nói:- Năm xưa, ta không thể đánh bại tỉ nhưng lần này ta nhất định không thua trước tỉ đâu, Hàn Ngọc tiếp chiêu.Thấy vậy, Kỉ Thành cũng nói với Chiến Lang:- Chúng ta cùng một nhóm, chúng ta liên thủ lại đánh Hoành Giả.Hoành Giả biết mình phải giải quyết xong chuyện này trước khi đem tên Kỉ Thành kia vào lò luyện hỏa, nên ra tay rất điên cuồng. Hắn xuống ta không dung từ trước Chiến Lang làm cho Kỉ Thành không khỏi bàng hoàng nói:- Hoành Giả, chỉ là một trò chơi, huynh không cần ra tay mạnh đến thế chứ?Hắn nói:- Trò chơi này không có cảm giác mạnh bạo, chân thật thì đâu phải là săn linh thú. Địch trước mắt không diệt không phải là Hoành Giả.Chiến Lang bấy giờ đã hiểu một chút gì đó về tâm tư của hắn, cậu nói:- Kỉ Thành không cần nhẹ tay với huynh ấy nữa, chúng ta đánh hết công lực của mình đi. Thần muốn xem thực lực của huynh ấy.Quả thật, càng đánh thì thân thủ của Hoành Giả càng lộ ra rõ ràng hơn, Kỉ Chân thấy cách thức, chiêu thức của hắn liền chắc chắn rằng tên áo đen hôm ấy là hắn. Kỉ Chân lập tức thu kiếm không đánh nhau với Dật Ấn nữa.Kỉ Chân liền nói:- Dật Ấn, chúng ta liên thủ giúp huynh ta đánh bại Hoành Giả đi.Dật Ấn cũng thu kiếm lại, cậu ta có phần không hiểu, liền hỏi:- Tại sao không đánh tiếp nữa mà phải đánh bại Hoành Giả?Kỉ Chân đáp:- Huynh xem chiêu thức Hoành Giả đang dùng có phải là đang muốn lấy mạng huynh ta với Chiến Lang không?Dật Ấn lúc này quan sát thân thủ uyển chuyển của một khổng tước nghìn năm, chiêu thức tàn độc đến lạnh lùng của Hoành Giả càng cảm thấy khó tin được. Dật Ấn liền nói:- Hoành Giả, chỉ là trò chơi không cần nghiêm túc vậy chứ?Xích An đang giao đấu với Hàn Ngọc cũng dừng lại nói:- Hàn Ngọc tỉ, chúng ta đừng đánh nhau nữa, tỉ xem đi, tỉ không thấy hôm nay Hoành Giả huynh ấy lạ lắm sao, huynh ấy như biến thành con người khác vậy, cực kì đáng sợ. Hàn Ngọc cũng thu kiếm lại quan sát chiêu thức của Hoành Giả. Cô như không tin một Hoành Giả ôn nhu như ngọc lại tung ra những chiêu thức đáng sợ đến vậy, cô cũng nói:- Hoành Giả dừng tay đi, chỉ là săn linh thú thôi mà, huynh đi quá xa rồi.Hoành Giả liền nói:- Quá xa sao? Không đánh bại được các người, kế hoạch của ta xem như thất bại. Đợi chết đi.Bấy giờ, Kỉ Thành mới hiểu ra chuyện gì đó, y liền nói:- Không xong rồi, chúng ta mắc bẫy của hắn rồi, mau liên thủ đánh bại hắn.----------Ngũ đế cũng đã đến cửa hang động nhưng họ lại bị lão khổng tước chặn lại, ông lấy uy lực của một hỏa Khổng tước vạn năm khai Cốt Linh Hỏa làm bức màn chặn cửa hang lại, hắn nói:- Chào mừng ngũ đại đế vương đến địa pháp của ta.Hoành Lỗi liền nói:- Phụ đế, người đừng để sai lầm nối tiếp sai lầm nữa, người dừng tay lại đi.Hắn nói:- Dừng tay, các ngươi đừng có mơ, Hỏa Kì này nhất định là của ta.Hắn bay lên bầu trời xanh, thu lại làn sương mù, lập ra trận pháp Khổng tước đồ uy trấn thiên hạ một thời. Hắn nói:- Ta xem các ngươi giải trận pháp này như thế nào?Lý Tuân liền nói:- Mau lập Ngũ Linh trận đồ để phá ngay trận pháp này.Hàn Duệ liền đáp:- Không được, ngũ linh trận đồ triệu hồi tâm ma kết giới, rất nguy hiểm.Hoành Lỗi liền nghĩ đến năm xưa khi cha ông lập ra pháp đồ này từng nói:"Lập pháp đồ thị uy thiên hạU mê tại tâm không phải tại ngườiNhất dạ tịnh tâm giải trận phápHợp thể tâm ma, biến pháp đồ."- Đúng, mau giải phóng hết tâm ma trong chúng ta ra, mau biến tâm ma của chúng ta đánh lại ngũ quái dã vương xung quanh chúng ta, chuyển hóa tâm ma thành thần khí, nhập thần khí vào hỏa khí, rồi lấy hỏa khí đó thiêu đốt tâm ma của chúng ta. Chỉ cần tâm ma bị tiêu diệt thì ngũ quái dã vương sẽ bị tiêu diệt.Lập tức ngũ đế phát huy ngay trận đồ của bản thân, mặt đối mặt giải phóng tâm ma trong họ. Ban đầu, chính tâm ma đó đã khiển lấy họ làm họ như hóa thần quỷ vương trong thế giới ảo của họ, tăng cường thêm uy lực cho Khổng tước đồ. Lão vương cười thật to nói:- Không ai mà không có dã tâm cả, các ngươi cũng vậy, dã tâm của các ngươi là tâm ma của các ngươi.Lý Tuân bị chính cái tâm ma muốn dựng lại uy thế của tộc Phượng Hoàng như buổi sơ khai vốn có làm cho điên cuồng giết chóc, kể cả xuống ta với Hoành Tước người ông yêu nhất cũng là hận nhất, nhưng lúc này chính giọt nước mắt của Xích Mạch và Xích An đã cứu lấy ông:- Xích An: kẻ máu lạnh vô tình trước mắt con không phải là phụ đế của con.- Xích Mạch: con hận người, vạn khiếp không tha thứ cho người.Ông như được đánh thức trở lại với trận pháp, tâm ma trong ông bị chính ông tiêu diệt, ông biến nó trở thành thần khí tiêu diệt một quái dã vương trong trận đồ.Cũng giống như ông, Hàn Duệ cũng vì muốn bảo vệ muội muội của mình, muốn muội muội của mình lên làm hoàng hậu của tộc Phượng Hoàng nên đã không ngần ngại giết chết Hoành Tước và con gái của cô ấy, tay nhuốm đầy máu tươi, và cũng chính giọt nước mắt của Hàn Ngọc đã kéo ông trở lại, biến tâm ma của ông thần thần khí hòa vào hỏa khí đánh bại quái dã vương.Hoành Lỗi cũng vì lỗi lầm năm xưa là không nỡ xuống tay với phụ đế mình mà khiến sinh linh đồ thán thêm lần nữa, ông cũng bị tâm ma đó quấy nhiễu khiến ông rơi vào dòng ngươi oán than, nhưng rồi tự sâu thẩm trong ông là một Hoành Ưng ngoan ngoãn nghe lời, luôn động viên ông. Đứa trẻ ấy bi bô tập nói, tập luyện hỏa dẫu không thể giống như ca ca nó thành công tạo ra hỏa lực của chính mình, ông được thức tỉnh, ông không được chìm vào bi thảm mà phải kiên trì đối mặt với mọi thứ để gây dựng tộc nhân của mình, ông đã diệt được tâm ma trong ông.Một Vương Sách bề ngoài uy phong lẫm liệt nhưng lại chính là kẻ nhút nhát sợ sệt trước một lão khổng tước dã tâm, ông trốn tránh tất cả, chạy trốn sự truy đuổi của Hoành Cơ, ôm lấy hai đứa con của mình mà co rút lại. Rồi hình ảnh Kỉ Chân ôm lấy chân ông cười đùa, còn Kỉ Thành lại chạy xung quanh ông hóa thành một hỏa kì lân oai phong. Kỉ Thành nói:- Phụ đế, không hề nhát gan không hề là thỏ đế.Kỉ Thành và Kỉ Chân bị tên khổng tước ấy bắt đi, ông chứng kiến cảnh con mình bị bắt đi, liền trở thành một hỏa kì lân kiên cường chống trả dữ dội, máu đã rơi nhưng sự dũng cảm trong tâm của ông đã giúp ông cứu lấy con trai mình, cũng chính nó tiêu diệt tâm ma trong ông.Lại là một Từ Giao luôn tự tin vào ấn trú của tộc mình tạo nên nhưng lại bị chính nó làm cho điên loạn, cũng chính nó đánh bại và thao túng tâm ma lo lắng trong ông. Ông đứng giữa muôn vàn áp lực trong việc tăng cường ấn trú Thượng Xà, chính nó đã khiến bao nhiêu hài tử của ông phải làm vật tế cho Xà Vương. Dật Ấn hiện lên nói với tâm ma của ông:- Ấn trú vốn dĩ là bề nổi, người tạo ấn chú mới là linh hồn của ấn trú, phụ đế dạy con như vậy mà, chỉ cần thuần tâm tạo ấn trú con tin phụ đế sẽ làm được. Câu nói thuần tâm của cậu đã cứu lấy sự đau thương hối hận và bất lực trong ông, ông hiểu ông đã sai rồi, ông muốn sửa sai và ý cí quyết tâm đó của ông đã diệt luôn tâm ma của ông.Vào thời khắc này, Khổng tước trận bị phá vỡ, lão khổng tước bị phản phệ, trọng thương, ông chạy vào hang động tìm Hoành Giả để Hoành Giả cứu lấy ông, ông nói:- Hoành Giả, mau tiếp ứng cho ta. Khổng tước trận bị phá rồi.Bấy giờ, Hoành Giả đang giao đấu với nhóm Kỉ Thành liền chạy đến bên lão vương, đỡ lấy lão. Ngũ đại đế vương cũng chạy theo vào bên trong động. Hoành Giả nói với lão Khổng tước: - Lão vương người mệt rồi, đến lúc người nghỉ ngơi rồi.Như không ai ngờ đến, hắn liền dùng kiếm đâm vào linh mạch chủ của ông, cắt đứt nó, Hoành Cơ trợn đôi mắt của ông lên nói:- Tại sao ngươi lại ra tay với ta? Chúng ta không phải là chung một thuyền sao?Hoành Giả nói:- Ông nội, ta hỏi ngươi, ngươi muốn một mình làm đế hay muốn phải hạ mình gọi người khác hai tiếng Hoàng đế.Lần này, thì lão khổng tước chết thật rồi, chết một cách không ai ngờ đến, chết trên tay của đứa cháu ông tin tưởng, ông chết trong uất hận và bất cam. Còn Hoành Giả trở thành một con quái thú thật sự, hắn dùng ma pháp hắn luyện được hút hỏa khí đã được thuần hóa của Hoành Cơ và nhập hóa nó thành hỏa khí của chính hắn. Hắn liền hóa thành khổng tước vạn linh không đối thủ trước sự chứng khiến của mọi người và trong đó là sự bất lực và đau lòng của phụ đế hắn. Hoành Lỗi liền nói lên tiếng nói thật:- Oan nghiệt...!!!Kỉ Thành liền nói với Chiến Lang:- Chúng ta phải làm sao đây Chiến Lang, uy lực này quả thật rất đáng sợ.Chiến Lang như không tin vào mắt mình rằng có ngày cậu lại thấy được một Khổng tước vạn linh, cậu ngồi xuống bệ đá, buông kiếm xuống như bất lực, cậu nhìn vào kiếm mà rơi vào trầm tư, suy nghĩ. Cậu nhập tịnh và tự sâu trong tâm trí cậu là hình ảnh phụ thân cậu, người mà cậu luôn luôn tin tưởng và cả đời học tập, ông hiện lên nói:- Chiến Nhi, con nhớ đây, trận pháp này: "ngũ linh hợp thể, ngũ hỏa khí sinh khắc, Giáng Linh ấn chuyển sinh".Cậu muốn hỏi ông thêm nhiều nữa nhưng ông biến mất và để lại cho cậu một bùa ấn, nó chính là chìa khóa mở ấn, cậu bấy giờ mới hiểu ông muốn nói với cậu những gì. Cậu nói với Kỉ Thành:- Kỉ Thành, mau hợp thể ngũ linh, giải phóng ngũ hỏa khí của ngũ tộc trấn áp lại khổng tước vạn linh.Cũng ngay lúc, hoàng đế Băng Kì và công chúa của ông xuất hiện tại núi Khổng tước, bất ngờ, Hoành Ưng cơ thể không còn chút sức lực nào cả, mà gục ngay trước mặt ông. Bạch Ly liền đỡ lấy cậu truyền linh lực cho cậu. Cậu tỉnh lại, cậu hỏi:- Các người là ai?Bạch Ly đáp:- Bọn ta người của Băng Kì, đến đây để tương trợ cho ngũ đế hỏa kì đánh lại Hoành Cơ. Còn huynh là ai?Cậu nhìn đám người của Băng Kì một hồi rồi đáp:- Ta là Hoành Ưng, hoàng tử của Khổng tước tộc. Nếu như các người có ý tương trợ thì hãy mau đến hậu sơn của núi Khổng Tước cứu lấy Xích Mạch, muội ấy là công chúa của tộc Phượng hoàng, muội ấy bị đại huynh ta giam trong một cái lồng, không thoát ra được.Bạch Trụ lập tức dùng pháp lực bay đến hậu sơn giải cứu cho cô.Bấy giờ, Kỉ Thành cùng với Xích An, Hàn Ngọc, Dật Ấn muốn thi triển pháp lực của ngũ linh nhưng không tài nào làm được vì không có Hoành Ưng của tộc Khổng tước. Tình thế cấp bách, Kỉ Thành liền nói:- Kỉ Chân lần cực cho đệ rồi, đệ mau hộ pháp cho ta.Kỉ Chân đáp:- Huynh yên tâm, đệ nhất định sẽ làm được.Kỉ Thành liền nói với Chiến Lang:- Chiến Lang, ngươi đi tìm Hoành Ưng với Xích Mạch. Có Hoành Ưng chúng ta mới có đủ ngũ linh.Cậu liền lập tức đi ngay, nhưng trong lòng của Chiến Lang bây giờ chính là câu Giáng Linh ấn chuyển sinh của cha mình, cậu biết rằng đó là ấn chú chỉ có mỗi Tiêu gia có, và duy nhất chỉ có người Tiêu gia có thể kết ấn và giải ấn, điều quan trọng là ấn chú đó đang ở trong cơ thể của cậu. Cậu bé tinh linh ánh sáng bé nhỏ năm ấy e dè bước đến Vương phủ làm thư đồng cho thái tử; trải qua những lần thái tử thay vẩy hóa kì lân, những vết sẹo trên người cậu vẫn còn đó; cùng thái tử học hành vui chơi; là người dùng hết phần linh lực cạn kiệt của bản thân đi đến một nơi lạ lẫm để tìm thái tử; là cậu cũng chính cậu mang lại cái cảm giác gọi là tình cảm chân thành cho thái tử. Cậu đã là một hộ thần bên cạnh thái tử, dùng con tim nhỏ bé nhưng rực rỡ ánh sáng để yêu thái tử và giờ trước mắt cậu là sự chọn lựa một là mở ấn chú hi sinh bản thân để tiêu diệt con vạn linh kia, hai là ích kỉ trốn tránh, cứu sống một mình thái tử để sống bên thái tử; rồi đây, thái tử sẽ ra sao khi không có cậu bên cạnh? Và rồi cậu phải đưa ra quyết định của bản thân, cậu quyết định chọn cho mình gánh nặng của Hỏa kì, cậu chọn hi sinh. Bấy giờ, Bạch Trụ đã giải thoát được Xích Mạch khỏi ấn chú bằng Lục Băng của bản thân, khiến linh lực ông không còn nhiều chỉ đủ sức đưa cô và Hoành Ưng đến cửa hang động. Cô nói:- Kể từ sau này trở về sau, Băng Kì và Hỏa Kì sẽ mãi mãi là bạn.Còn Hoành Ưng lại nói:- Lúc trước có thế nào không còn quan trọng nữa vì đó đã là quá khứ. Người đã sửa lỗi cho quá khứ rồi thì bây giờ hãy để quá khứ đó ngủ yên đi, tương lai sau này chính là hòa bình.Chiến Lang chưa kịp đi tìm hai người thì Xích Mạch đã bước vào. Cô nói:- Kỉ Thành mọi chuyện ở đây thế nào rồi?Thấy con gái mình an toàn, Lý Tuân vô cùng vui mừng chạy lại ôm lấy cô nói:- Con gái ta không sao rồi, không sao rồi.Hoành Lỗi cũng không giấu được xúc động và mừng rỡ khi thấy Hoành Ưng vẫn an toàn, ông chạy lại ôm lấy cậu nói:- An toàn là tốt rồi, lần này chúng ta phải sửa sai thôi.Kỉ Thành nói:- Không còn thời gian nữa, chúng ta mau tập hợp ngũ linh lại tạo thành trận pháp tiêu diệt khổng tước vạn linh.Thế là đã đủ năm linh thú Kỉ Thành đại diện cho Hỏa Kì Lân với Dược Đồng Hỏa, Xích Mạch đại diện cho Hỏa Phượng Hoàng với Thiên Âm Hỏa, Dật Ấn đại diện cho Mãng Xà tộc với Thiên Dương Hỏa, Hoành Ưng đại diện cho Hỏa Khổng tước với Cốt Linh Hỏa, Hàn Ngọc đại diện cho Hỏa Long với Tam Ẩn Hỏa. Năm hỏa khí này chính là năm hỏa khí tương sinh tương khắc với nhau tạo thành một tuyệt thế hỏa linh, ngũ giác trận thế bao quanh khổng tước vạn linh Hoành Giả. Ngũ giác trận thế mỗi góc là một linh thú uy lực như sóng cuộn nhưng trước một khổng tước vạn linh cũng bao quanh là ngũ hỏa khí Phù Y Hỏa, Ủy Tước Hỏa, Nhược Hồng Hỏa, Linh Ưu Hỏa, Phục Tâm Hỏa khắc chế từng hỏa khí của ngũ đại linh thú.Dưới núi lúc này, Bạch Y theo lời phụ đế đến phối hợp giúp Nhu Kinh với Ngân Tần cũng dọn loạn xong bọn quái linh do Hoành Cơ tạo ra từ trước đó cũng tiến lên đến hang động. Trước cảnh tượng xưa nay chưa từng thấy trong thế giới Hỏa Kì, Bạch Y nói:- Ngũ linh đã hợp thể rồi, vậy còn linh ấn chuyển sinh, nhất định phải có linh ấn chuyển sinh liên kết lại ngũ linh mới phát huy hết uy lực của ngũ linh trận pháp. Linh ấn là ai, nó đang ở đâu?Ngân Tần nghe đến cái gọi là linh ấn chuyển sinh liền nhớ đến Giáng Linh ấn năm xưa, ông nói:- Giáng Linh ấn, chính là Giáng Linh ấn.Kỉ Chân bấy giờ đứng gần đó hỏi lại Bạch Y:- Linh ấn chuyển sinh chính là chìa khóa giải phóng Song Giả, ý cô chính là như vậy phải không Bạch Y?Bạch Y trả lời:- Chính là nó, chỉ cần Song Giả xuất hiện, vồ lấy vạn linh khổng tước, kết hợp ngũ hỏa khí thiêu đốt vạn linh thì vạn linh sẽ chết. Nhưng mà điều đó đồng nghĩa với việc Song Giả cũng sẽ chết theo.Đến đây, thì bầu trời bỗng xuất hiện một vầng sáng, Chiến Lang đã bay vút lên bầu trời, một tay cần chiếc chìa khóa mà cha cậu đưa cho cậu, một tay kết ấn mở ra linh ấn trong cơ thể cậu, nhập thể cùng Song Giả, nhập Song Giả vào ngũ linh trận pháp. Nhìn thấy Song Giả xuất hiện, Dật Ấn nói:- Ngay đúng lúc này, chúng ta mau chóng kết ấn hợp thể ngũ hỏa khí lại nhập thể cùng với linh thú Song Giả.Không chần chừ nữa, năm người họ cùng nhau kết ấn nhập năm hỏa khí lại nhập thể Song Giả, Song Giả hấp thu lấy ngũ đại hỏa khí liền trở thành Song Giả linh tướng vồ lấy Khổng Tước vạn linh, dằn co quyết liệt, đấu một trận sống chết. Song Giả liền lấy đuôi quắn lấy cái đuôi của khổng tước, hai tay nắm lấy đôi cánh của khổng tước, răng vồ lấy cổ của khổng tước, rồi dùng ngũ hỏa khí cùng tử trận với khổng tước. Chính thời khắc cùng thêu với khổng tước, hình ảnh nụ cười với những giọt nước mắt của Chiến Lang xuất hiện, cậu đã hi sinh bản thân vì một Hỏa kì bình yên như cậu mong muốn, vì chỉ cần Hỏa Kì bình yên thì người cậu yêu nhất định sẽ bình yên.Khổng tước đã chết thật sự, mọi ân oán của năm xưa cũng một lần mà giải quyết hoàn toàn. Ngũ đại đế của Hỏa Kì như không còn tí sức lực nào nữa.Hoành Lỗi không ngờ mình đã tạo ra một kẻ đầy dã tâm đến vậy nhưng ông vẫn mãi không hiểu lí do tại sao hắn lại làm như thế, ông bước vào hang động, bế lấy thi thể của phụ đế ông trở về điện Khổng tước, chôn thi thể tại chính cái nơi lão ta yêu thích, cái nơi mà lão ta dạy ông mọi thứ và cũng là cái nơi ông bắt lấy lão nhốt vào địa lao. Trăng tròn ngoi lên trên bầu trời đêm, nhưng bấy giờ có lẽ người đau lòng nhất chính là Kỉ Thành vì y đã mất đi người y yêu nhất, người đã hi sinh bản thân mình cho Hỏa Kì, y cố hỏi mọi người Chiến Lang đang ở đâu, y gào khóc trong sự đau đớn tột cùng, y cố đào hết từng ngóc ngách tìm thi thể của cậu. Lòng y như đã chết, y nhốt mình lại trong tẩm cung, y tự trách bản thân mình không nhận ra Song Giả đó là cậu, y ôm lấy từng kỉ vật của cậu ngồi thất thần. Xích Mạch không tài nào khuyên nhủ được y, cô chỉ biết tới lui trông chừng lấy y. Cô cố tìm cách giúp cho Chiến Lang tái sinh lần nữa vì cô không muốn thấy cảnh tượng đau lòng này. Nhưng có lẽ chính Chiến Lang cũng không muốn thấy Kỉ Thành đau lòng vì mình như thế mãi, phần thực hồn của cậu nhập hóa vào mộng giới của Kỉ Thành. Đêm ấy, cũng là đêm trăng tròn, Kỉ Thành thiếp đi mà trong tay vẫn cầm thanh kiếm của Chiến Lang, cậu lập tức bước vào mộng giới của y, cậu thấy y đang đi lang thang ở Y Cát Đình, liền chạy lại ôm lấy y từ phía sau, cậu nói:- Tiểu Bác, ta rất nhớ huynh.Kỉ Thành bất ngờ, sửng sốt đến vỡ òa trong xúc cảm nhớ mong, y nói:- Tiểu Chiến, là ngươi sao, ngươi vẫn còn sống.Chiến Lang nói:- Không, ta thật sự đã chết rồi, đây là phần thực hồn còn sót lại trong ta, ta muốn nói với huynh đừng đau lòng vì ta nữa. Hỏa Kì cần huynh, phụ đế và mẫu hậu huynh cần huynh, huynh đừng vì ta mà bi lụy nữa, đừng để hi sinh của ta là vô nghĩa có được không? Sống thật tốt có được không, sống vì ta, vì phần đời còn lại của ta, có được không?Y chợt thức tỉnh liền nói:- Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi.Phần thực hồn yếu ớt của Chiến Lang chỉ có thể tồn tại trong vài giây phút ngắn ngủi trong mộng giới của y rồi biến mất. Y cố nắm lấy cậu nhưng nó đã tan vào hư không, y gọi tên cậu thật lớn rồi tỉnh giấc. Sau cái đêm ấy, y trở về như đúng với phong thái của một thái tử Hỏa Kì. Y ra sức giúp đỡ cho mọi người ở các tộc khôi phục lại sau hậu quả của đại chiến. Y lập nên bia mộ cho Chiến Lang phong cậu là Chiến Lang Quân, mở rộng U Nhân Cốc và mở thêm vài viện đào tạo thêm các tinh linh, hộ thần; thường xuyên lui đến đây làm lão sư dạy dỗ cho bọn nhỏ.Y đến Băng Kì cùng phụ đế và đệ đệ của y kí giao ước hòa hảo sau khi Bạch Trụ bố cáo tội lỗi năm xưa của hắn với tộc nhân của ông ấy. Trước sự thành tâm của ông, tộc nhân vẫn chấp nhận bỏ qua cho ông vì những thứ mà ông làm cho tộc nhân của ông còn lớn hơn cả những lỗi lầm trong quá khứ đó. Bạch Y công chúa xin phụ đế được kết hôn với Hoành Ưng, sau cái đại chiến năm đó họ đã đem lòng yêu nhau, Hoành Ưng cũng thuận theo ý của cô kết thành phu thê. Trăng tròn năm ấy, họ chính thức kết thành đôi phu thê ân ái trước sự chúc phúc của mọi người.Ít lâu sau đó, Hoa Tiêu Đình – chốn hẹn hò của Dật Ấn và Hàn Ngọc cũng rực rỡ sắc màu ngày đại hỉ.Xích An bao ngày e ấp bên một Kỉ Chân chân thành theo đuổi, dỗ dành yêu thương cũng chọn cho mình cái ngày nên nghĩa phu thê.Sau tất cả, nổi nhớ mong giành cho Chiến Lang không thể lấp đầy khoảnh trống trong lòng của Kỉ Thành, y chọn cho mình một nơi vắng vẻ tĩnh tâm lại nhưng tâm bệnh trong y cũng từ đó mà bộc phát, mỗi ngày một nặng hơn, y trao lại ngôi vị thái tử của mình cho Kỉ Chân vì y biết y chẳng còn sống được bao lâu nữa. Hoàng hậu biết tâm bệnh của con trai nên không ngăn cản y trao ngôi vị, không làm phiền y tĩnh tâm.Có lẽ Xích Mạch là người y tin tưởng nhất, nên thường xuyên tới lui thăm hỏi y. Cô cũng chính là người bên cạnh y giây phút trước khi trút hơi thở cuối cùng rời bỏ Hỏa Kì và đêm ấy cũng lại là một đêm trăng tròn. Kết thúc này dường như chính là viễn cảnh mà Xích Mạch không ngờ tới, cô là người chứng kiến toàn bộ tình yêu của họ, cũng là cô chứng kiến họ vì đối phương mà hi sinh, vì đối phương si tâm đau lòng nhưng kết thúc lại quá đau lòng. Cô đem y đặt cạnh mộ phần của Chiến Lang và kể từ đây hai người đã vĩnh viễn bên nhau, cả Hỏa Kì rơi lệ vì hai người. Còn cô chọn cách giúp phụ đế duy trì tộc Phượng Hoàng và trở thành tân nữ hoàng của tộc Phượng Hoàng với sự dìu dắt của Ngân Tần.-----------Vào đêm trăng tròn như bao đêm trăng tròn khác, Xích Mạch đến thăm mộ phần của Kỉ Thành và Chiến Lang, bất chợt hai luồng sáng từ mộ phần của họ bay lên giữa không trung. Cô thấy vậy liền bay theo, hai ánh sáng đó một bay về thời không của Trung Hoa 20 năm trước, một bay đến cô nhi viện phía đông Trùng Khánh và nhập thể vào một đứa bé bị bỏ rơi trước cửa cô nhi viện; một bay đến một căn nhà nhỏ gần Đại học Thanh Hoa nhập thể vào đứa trẻ mới sinh của ngôi nhà ấy. Cô mỉm cười nói:- Chiến Lang, Kỉ Thành chúc mừng các cậu trút bỏ quá khứ, tìm được cuộc đời mới. Hi vọng nếu có duyên thì sẽ lại gặp nhau. Đứa trẻ ở cô nhi viện được đặt tên là Nhất Tiêu, còn đứa trẻ ở căn nhà nhỏ được đặt tên là Bác Quân.Cô cũng vài lần đến thăm hai người, đứng từ phía xa cô lại nói:- Kể từ bây giờ, Bác Quân Nhất Tiêu chính là tương lai rực sáng của Nhất Bác và Tiêu Chiến. Duyên này hi vọng sẽ không đứt. Lần cuối này, tôi đến thăm hai người, cắt đứt hoàn toàn liên quan giữa thế giới Hỏa Kì với một Hỏa Kì Lân và một hộ thần ánh sáng. Cuộc sống mới của hai người chính là đây.18 năm sau...Đêm nay, trăng thật tròn và sáng, gió thổi mạnh từng cơn, cuốn mọi thứ vào nhà của Bác Quân, một tấm poster game Ma Đạo Tổ Sư bay trước thềm nhà của y. Cậu thanh niên năm nhất đại học Thanh Hoa, lập tức bị nó lôi cuốn và tìm hiểu về nó. Y bắt đầu đọc truyện và chơi game này. Y chọn cho mình cái nhân vật tên Lam Vong Cơ vì y vô cùng thích nhân vật ấy kể cả trong truyện lẫn trong game.Sáng hôm sau, y lại đến trường như mọi khi và hôm nay lớp y có một người bạn mới chuyển đến, cậu ấy chính là Nhất Tiêu, cậu được lão sư sắp ngồi cậu y, kể từ cái nhìn đầu tiên hai người như có cảm giác rất thân quen nhưng lại chẳng biết đó là gì nữa. Và định mệnh sắp đặt rồi khi Bác Quân cùng tham gia với Nhất Tiêu một trận thi đấu game tại trung tâm game thủ. Nhất Tiêu chọn cho mình nhân vật Ngụy Vô Tiện cùng sánh bước bên Lam Vong Cơ trừ gian diệt ác. Nhìn thấy Nhất Tiêu, Bác Quân vô cùng bất ngờ, y tiến lại chỗ của Nhất Tiêu nói:- Ngụy Vô Tiện của cậu siêu thật đó Nhất Tiêu.Ngạc nhiên khi biết Bác Quân chính là Lam Vong Cơ trong game, Nhất Tiêu đáp:- Cậu cũng đâu có tệ đâu Lam Vong Cơ – Bác Quân.Kể từ đó, họ trở thành đôi tri kỉ cùng nhau trải qua 4 năm học đại học có gian nan có sóng gió, có chút ngọt ngào, chớm nở, có hiểu lầm, có dỗi hờn, có tranh đấu với bản thân và gia đình. Để rồi nhận ra không sống thiếu nhau, Bác Quân biết rằng y đã yêu Nhất Tiêu thật sự, y chọn đêm trăng tròn ngỏ lời yêu cùng với Nhất Tiêu. Y nói:- Cậu làm người yêu tớ nhé, Nhất Tiêu.Hạnh phúc chính là yêu và được yêu, Nhất Tiêu gật đầu đồng ý, Bác Quân liền hôn lên môi của Nhất Tiêu ngọt ngào và lãng mạn. Và một đám cưới giản đơn được tổ chức, họ sống bên nhau thật hạnh phúc.Kết: tình yêu là thứ rất tuyệt diệu, khi hai con tim đã hòa chung nhịp đập cảm xúc rồi thì dù có cách xa mấy cũng sẽ tìm được nhau. Duyên phận đã định rồi thì có luân hồi chuyển thế, chết đi sống lại cũng sẽ gặp nhau, Kỉ Thành của năm đó ham chơi trốn Hỏa Kì đến nhân gian tận 300 năm nhưng rồi vẫn để Chiến Lang tìm thấy. Bác Quân của hiện tại dù ở tận Bắc Kinh vẫn phải lòng với một chàng trai Trùng Khánh – Nhất Tiêu.BÁC QUÂN NHẤT TIÊU LÀ CÓ THẬT ĐÓ.End chap 14 cuối

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bjyx#wx