Chap 6: Nguyện vọng tâm niệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6: Nguyện vọng tâm niệm

Jung Kook bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc ướt sủng bao trọn lấy khuôn mặt thanh tú, tinh tế của cậu, làm nổi bật lên làn da trắng mịn, cũng đồng thời thắp lên cơn rạo rực trong Jin.

"Jung Kook, em lại đây." Jin ra lệnh, một vẻ không cho phép Jung Kook kháng cự.

Jung Kook bước lại gần anh, chiếc áo choàng tắm ôm trọn lấy cơ thể cậu, để lộ ra đôi chân thẳng tắp, càng làm Jin không nhịn được khẽ nuốt nước bọt.

Jin đưa tay giật lấy tay cậu, Jung Kook thuận đà liền nằm trọn trong vòng tay anh, cỗ áo khẽ buông lơi, lộ ra một mảnh xuân quang tươi đẹp.

Jin không nhịn được khẽ cuối đầu xuống, hung hăng cắn lên xương quai xanh tinh xảo của cậu, để lại một vệt hôn ngân đỏ như máu.

"Anh...anh mau buông tôi ra." Jung Kook đưa tay đẩy Jin, cậu ở trong lòng anh phản kháng, không ngờ lại chạm phải một vật đang dần trở nên cứng rắn dưới hạ thân Jin.

"Jung Kook! Em đừng động, nếu em tiếp tục động thì tôi không dám chắc kết cuộc ngày hôm nay của em như thế nào đâu." Âm điệu của Jin trầm đi vì cố kìm nén dục vọng, anh không quên rằng chiều nay anh còn có một kinh hỉ dành cho cậu, đến lúc đó thì cứ việc thuận nước đẩy thuyền thôi.

Jung Kook hiểu rõ rốt cuộc Jin muốn bản thân mình dừng phản kháng là vì điều gì. Cậu chui rút vào ngực Jin, yên lặng cảm nhận cơn biến hoá truyền đến từ thân dưới của anh.

Mãi một lúc lâu sau Jin mới buông cậu ra, anh đặt Jung Kook về giường, hôn nhẹ lên môi cậu, rồi đường hoàng bước vào phòng tắm .... tắm nước lạnh.

Jung Kook nằm trên giường, cậu nhìn theo thân ảnh của Jin dần khuất sau cánh cửa phòng tắm, trong lòng gợn kên một nỗi niềm khó tả.

~~~~~~~~~~

5 giờ chiều, nhà hàng Bander.

Jung Kook theo chân Jin bước vào nhà hàng tây sang trọng. Hôm nay Jin bắt cậu mặc veston, dù không muốn đi cùng với anh nhưng thật sự cậu rất muốn mặc thể loại lễ phục này một lần. Cảm giác ấy cũng giống như sự tò mò của một đứa trẻ về thứ gì đó của người lớn. Trong suy nghĩ của Jung Kook, veston là thể loại trang phục dành cho những kẻ có tiền, nó tượng trưng cho giới thượng lưu - thứ mà Jung Kook chưa bao giờ dám mơ tưởng đến.

"Em đang nghĩ gì đấy?" Jin chợt hỏi cậu.

Jung Kook lại không hề ngước mắt nhìn anh mà chỉ khẽ lắc đầu, cậu cảm thấy mình thật sự ghét cái tính cách thích kiểm soát suy nghĩ người khác này của Jin, vì thế liền buông lời châm chọc:

"Không phải là anh luôn nhìn thấu được ý nghĩ của tôi sao?"

Jin quay sang nhìn Jung Kook, anh bắt gặp được sự mỉa mai và ghét bỏ trong mắt cậu, thế nhưng lại hiếm khi không nổi giận. Jin chỉ khẽ cười rồi đưa tay sang ôm lấy bờ vai cậu, bờ môi khẽ hạ thấp bên tai Jung Kook: "hôm nay tôi sẽ không so đo với em."

Hai người một mạch đi đến phòng bao riêng, bất cứ ai khi đi ngang qua họ cũng đều ngoái đầu lại nhìn, chủ yếu là họ nhìn Jung Kook.

Jin không thấy lạ khi họ nhìn cậu, Jung Kook của anh hôm nay đặc biệt nổi bật, ngay cả khi Jin sau khi nhìn cậu chải chuốt xong, trong lòng cũng không nhịn được phải cảm thán một phen.

Jin biết rằng từ đó đến giờ Jung Kook chưa bao giờ bận Veston, anh đã từng nghĩ cậu sẽ rất đẹp khi mặc nó. Nhưng thật không ngờ, vẻ đẹp ấy của Jung Kook không chỉ toát lên từ ngoại hình mà còn toát lên từ khí chất của cậu. Cho dù cậu có xuất thân như thế nào nhưng không phải ai cũng có được thứ khí chất cao quý ấy. Cảm giác cứ như một quý tộc luôn đưa ánh nhìn xem thường vạn vật, và khi Jung Kook đứng bên cạnh anh, Jin chợt cảm thấy mình trở nên nhỏ bé.

Jin là kẻ có tiền, có quyền, dung mạo cũng thuộc dạng ưa nhìn, anh luôn cảm thấy mình là một người không đến nỗi tệ, nhưng khi anh gặp Jung Kook - một con người đáng lí ra phải tầm thường - thì Jin lại cảm thấy mình luôn chỉ làm nền cho cậu, điều đó đánh vào suy nghĩ của anh làm cho anh hạ quyết tâm phải đạt được cậu, chiếm hữu lấy sự nổi bật của cậu.

Nhưng nếu Jung Kook biết Jin muốn cậu ở bên mình chỉ vì như vậy, không biết là có tuyệt vọng đến độ muốn tự vẫn hay không...

Họ cùng nhau đi đến một phòng bao sang trọng ở tầng 15 của nhà hàng. Căn phòng ăn ấm áp với tông màu vàng cam làm chủ đạo, chiếc cửa sổ sát đất được cách điệu theo phong cách của hoàng gia Anh. Đèn chùm trên cao toả ánh sáng màu cam nhạt ấm áp lại không kém phần xa hoa, bàn ăn đặt giữa phòng, chiếc bàn tròn bằng gỗ đỏ mang hơi hướng của phong cách phương Đông khi kết hợp với căn phòng lại mang đến sự hài hoà dễ chịu. Phong cách của phòng ăn thật sự làm Jung Kook rất thích.

Ngồi bên bàn là một người đàn ông cũng tây trang chỉnh tề, người đàn ông này .... cậu biết.

"Chào tổng giám đốc Kang, ngài đến sớm hơn tôi tưởng đấy!" Jin niềm nở chào người đàn ông ấy rồi kéo tay Jung Kook đi về phía ông ta.

"Chào Jin, cậu bé này là người mà cậu giới thiệu đó sao?" Tổng giám đốc Kang cũng đứng dậy chào đón họ.

Jung Kook lại gần phía ông ta, cậu hơi rụt rè đưa tay bắt lấy bàn tay đang để sẵn của ngài Kang theo phép lịch sự: "Chào...chào ngài Kang, nghe danh ông đã lâu, tôi là Jung Kook, Joen Jung Kook."

Người đàn ông ấy niềm nở nở nụ cười nhẹ với cậu, nụ cười ấy giúp cho trái tim đang nghẹn nơi cuống họng của Jung Kook ổn định được phần nào.

"Cậu biết tôi sao? Xem ra tôi cũng khá nổi tiếng đấy chứ hả?" Giám đốc hào sảng cười.

"Ngài khiêm tốn rồi." Jung Kook ngại ngùng đáp lại ông ta.

Nói đến ngài Kang, là một người đam mê nghệ thuật như cậu không thể không biết ông ấy là ai. Hiện nay Hàn quốc đang có rất nhiều công ti đào tạo Idol nhưng nói đến lớn mạnh và hoành tráng nhất phải kể đến tập đoàn KN, mà người sáng lập ra nó không phải ai khác ngoài ngài Kang đây.

Ông ấy gần đây vốn đã rút lui khỏi việc quản lí nhận và đào tạo người mới mà chỉ giao cho cấp dưới làm, nhưng thật không ngờ hôm nay Jung Kook lại có thể gặp được người đàn ông huyền thoại này.

Cả ba người ngồi vào bàn ăn, Jin đưa thực đơn đến trước mặt cậu.

"Em ăn gì cứ chọn đi, ăn nhiều một chút."

Jung Kook cầm lấy thực đơn từ tay Jin, tuỳ tiện chọn vài món, chốc lát cậu lại đưa mắt nhìn về phía tổng giám đốc Kang ngồi đối diện.

Món ăn được đưa lên, hai người đàn ông kia tiếp tục tán gẫu về vài vấn đề kinh tế mà Jung Kook không hề am hiểu, vì thế cậu chỉ có thể cúi đầu vào thức ăn, may mắn là đồ ăn ở đây cũng không đến nỗi tệ.

Jin nhìn theo từng cử chỉ của Jung Kook, mặt ngoài dù là anh đang nói chuyện với giám đốc Kang nhưng thật ra tâm anh lại không hề có chút nào tập trung đến cuộc đối thoại, thứ anh để ý đến chính là Jung Kook.

Đến giữa bữa ăn, Jin choàng người vươn tay sang, cầm lấy khăn giấy lau đi mồ hôi trên trán cậu.
"Phục vụ, anh giúp tôi giảm nhiệt độ điều hoà lại một chút."

Jung Kook im lặng để mặc Jin chăm sóc cho mình, nội tâm không mảy may có chút rung động, cậu không đủ lòng tin vào hắn ta nữa rồi.

Trong lúc Jung Kook còn đang cố gắng củng cố lại ý chí kiên định của mình, tổng giám đốc Kang chợt lên tiếng:

"Bây giờ chúng ta có thể bàn đến vấn đề chính được chứ?"

Nghe vậy Jin ngay lập tức ngừng lại động tác tay của mình, anh ra hiệu cho giám đốc Kang tiếp tục.

"Đây là hợp đồng mà tôi và ngài Jin đã soạn sẵn." Ngài Kang đẩy một xấp giấy tờ về phía Jung Kook "Đây là hợp đồng hợp tác với công ty, giờ nó chỉ còn thiếu chữ kí của cậu, về điều khoảng của hợp đồng chúng ta có thể thương lượng lại sau khi cậu đọc xong."

"Tôi..." Jung Kook ngờ vực nhìn bản hợp đồng trước mắt, nó là thứ mà bao nhiêu người vẫn luôn khao khát. Có đánh chết cậu cũng không ngờ rằng nó lại đang ở trước mặt cậu.

"Em nhanh chóng xem hợp đồng đi." Jin lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ hoang man của Jung Kook.

Cậu cẩn thận mở ra bìa hợp đồng trước mặt, chậm rãi đọc, khi nhận thấy được những ưu đãi của bản thân thật sự quá hấp dẫn, Jung Kook cảm giác mọi thứ cứ như là một giấc mơ.

Hợp đồng tạm 2 năm này nói rõ cậu sẽ là thành viên mới của một nhóm nhạc được dự kiến Debut vào tháng 5 năm sau. Tất cả những chi phí ăn uống và may mặc trong thời gian chuẩn bị Debut và về sau sẽ do công ty cung cấp. Cậu còn có cơ hội làm gương mặt đại diện cho một số nhãn hàng nổi tiếng hiện đang là đối tác hợp tác của công ty...

Tính từ hiện tại thì còn khoảng 10 tháng nữa là cậu sẽ được Debut, thời gian ấy không phải là quá gấp rút hay sao?

"Tổng giám đốc Kang, cháu thật sự rất hài lòng với những điều khoảng của hợp đồng, nhưng về thời gian để rèn luyện trước khi cháu Debut có phải là nhanh quá hay không ạ?"

"Tốt...tốt..." Ngài Kang sau khi nghe Jung Kook nói liền bật cười, luôn miệng kêu "Tốt". Ông cảm thấy mình không nhìn lầm cậu nhóc này, có chủ kiến, không hề nôn nóng đối với một hợp đồng béo bở như vậy. Liệu có ai lại có thể như cậu, không muốn được Debut sớm cơ chứ?

"Cháu sợ sẽ ảnh hưởng đến nhóm sao?"

"Dạ vâng..." Jung Kook dứt khoát gật gật đầu.

"Không sao đâu, đối với biểu hiện của cháu thì mười tháng cũng đã là dư dả rồi." Giám đốc Kang cười trìu mến nhìn Jung Kook.

Ông ta rất quý Jin, lại không có định kiến về tính hướng của anh, giờ lại có thêm Jung Kook, thật sự là càng nhìn lại càng thấy thích.

"Cháu..." Jung Kook nghi hoặc nhìn giám đốc Kang "Sao ngài lại biết khả năng của cháu?"

Nhận thấy được sự ngờ vực của Jung Kook, Jin thản nhiên nhấp một ngụm rượu vang rồi từ tốn trả lời cậu: "Là tôi đưa video của camera phòng tập cho ông ta."

"Anh..." Trong lòng Jung Kook chợt cảm thấy tức tối, cậu có cảm giác Jin đã vi phạm vào quyền riêng tư của mình, điều đó thật sự chẳng vui một chút nào.

"Em không thích sao?" Jin cúi đầu về phía Jung Kook, khẽ ngửi lấy mùi hương hoa hồng trên tóc cậu

Jung Kook nghiêng người tránh đi hành động của Jin, lại không kiếm được lời nào để phản bác anh cho nên chỉ có thể im lặng.

Nhận thấy không khí khác thường của hai người họ, giám đốc Kang lên tiếng phá vỡ sự im lặng quỷ dị trong phòng ăn "Jung Kook cậu còn thắc mắc gì không? Nếu không thì có thể kí vào hợp đồng rồi."

"Vâng..." Jung Kook ngay lập tức cầm lấy bút trên bàn, hoa mĩ kí vào hợp đồng đã được đóng dấu. Kể từ hôm nay, cuộc đời cậu đã có một hướng đi mới. Jung Kook không biết việc mình làm là đúng hay sai, nhưng ít ra thì hiện tại nó là nguyện vọng mà cậu luôn tâm niệm, nguyện vọng tâm niệm sắp được thành công thì đương nhiên là chuyện vui rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro