[4] Mất kiểm soát- Trả kèo p.t 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không đem đi nơi khác.

☞Tuyến thời gian trong truyện do tác giả tự nghĩ ra nên có thể khác so với thực tế.
_______________________________

08

Kể từ khi Hà Dữ và Hầu Minh Hạo quen nhau, xung quanh họ dường như có những rào cản để cô lập người ngoài. Thực tế ngay cả khi đang trong quá trình quay Hoa Tỷ Đệ ở Paris của Hầu Minh Hạo cũng đã như vậy rồi.

( Với 08, đây là đoạn kể về tình tiết trong quá trình quay hình ở Paris của Tiểu Hầu, sau khi họ chính thức yêu nhau nói cách khác là tuyến thời gian nằm giữa 05 và 06 )

Nhớ khi đó Điền Gia Thụy trở thành nạn nhân đầu tiên của cặp đôi này.

"Hạo ca! Hạo ca!"

Đây là lần thứ năm Điền Gia Thụy gọi tên Hầu Minh Hạo, nhìn Hầu Minh Hạo đang cầm điện thoại cười toe toét, Điền Gia Thụy trợn mắt.

Liền nhấc máy lên và nhắn tin cho anh trai phàn nàn!

[Lỗi ca...Anh ơi! Hầu Minh Hạo đang yêu mà không để ý tới em!]

Ôi thật khó chịu

Hầu Minh Hạo đang trò chuyện cùng bạn trai

Hà Dữ đang ăn lẩu với bạn bè ở bên ngoài. Anh ấy đã báo trước vài ngày cho Hầu Minh Hạo. Hôm nay, trước khi món lẩu được phục vụ đã nhanh chóng gọi video cho bé con của mình.

"Bảo bối, em nhìn này, anh đang ăn lẩu! Lẩu Trùng Khánh đích thực ăn rất ngon. Em có muốn ăn không? Lần sau anh sẽ dẫn em đi cùng."

Bạn bè đi ăn cùng Hà Dữ cho biết họ cảm thấy chua chát

Khi máy chuyển hướng về những ông bạn này, họ đã nhanh chóng thay đổi thái độ. Rất hoà nhã, vui vẻ

"CHÀO!"

Hà Dữ cho rằng sẽ thật thiếu sót nếu bạn bè của anh không tham gia làng giải trí.

Hầu Minh Hạo nhìn bọn họ, vui vẻ nói: "Hahaha, sao lại không! Bạn bè của anh trông thật buồn cười."

Hà Dữ nhìn Hầu Minh Hạo đang cười vui vẻ trong điện thoại, nhẹ nhàng cười: “Bảo bối, anh nhớ em nhiều lắm.”

Nụ cười của Hầu Minh Hạo cứng đờ, “Em cũng nhớ anh”

Nhớ lại lần cuối cùng họ gặp nhau là ngày họ tỏ tình, sau nụ hôn đó họ không làm gì cả, chỉ nằm trên giường nói chuyện rất nhiều, ngày hôm sau Hà Dữ bị điện thoại từ người đại diện của anh ấy lôi về.

Trước khi rời đi, anh rất không nỡ mà ôm Hầu Minh Hạo vào lòng và hôn rất lâu.

" Thật không thể chịu đựng được việc rời xa em "

Hầu Minh Hạo cũng không muốn cho anh trở về, nhưng ngày mai cậu sẽ bắt đầu ghi hình. Anh ấy cũng có việc ở Trung Quốc. Cậu không thể ích kỷ như vậy được.

Hai người tình cảm sâu đậm một hồi, Hà Dữ mới nắm tay Hầu Minh Hạo mở cửa đi được hai bước, liền đụng phải Điền Gia Thụy đang tức giận cùng Thừa Lỗi đang dỗ dành.

........Lạnh ngắt........

Hai cặp đôi nhìn nhau

Không ai nói chuyện trong một lúc

Sau đó, khi bạn trai rời đi, Hầu Minh Hạo và Điền Gia Thụy đều ngồi trên ghế sofa kể cho nhau nghe về chuyện tình của mình.

Điền Gia Thụy thở dài

“Hai người vẫn có thể ở bên nhau là nhờ sự mạnh mẽ của Hà Dữ.”

Hầu Minh Hạo xấu hổ, nhưng nghĩ kỹ lại, cũng là do mình không chịu nghe lí lẽ trước.

--

Đạo diễn đang kêu gọi mọi người tập hợp, Hầu Minh Hạo bất đắc dĩ tắt điện thoại ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt oán hận của Điền Gia Thụy cùng nụ cười mỉa mai

Sau rất nhiều nỗ lực, cậu đã có thể dỗ tên nhóc cùng ăn kem, và những vị khách mời khác cũng đã dần đến rồi.

Đạo diễn hô to nội quy của bữa tiệc đầu tiên bằng loa: “Bây giờ tuy tất cả các thành viên đều đã quen biết nhưng chưa hiểu rõ về nhau! Và cuộc hành trình sắp bắt đầu nên bây giờ chúng tôi cần các bạn gọi điện cho những người bạn tốt của mình. Hãy gọi và để họ cho bạn biết liệu bạn có thể trở thành một hướng dẫn viên du lịch đủ tiêu chuẩn hay không!"

Hầu Minh Hạo ban đầu cũng không nghĩ nhiều, chỉ là gọi điện thoại thôi mà. Tuy nhiên, khi đạo diễn nói muốn phát lên màn hình, Hầu Minh Hạo nhìn vào điện thoại cùng chữ "Baby" trong cuộc trò chuyện liền cảm thấy chóng mặt!

Nhanh chóng thay thế các ghi chú, hình nền và xoá các trò chuyện trước đó. Cậu thực hiện việc này chỉ trong một lần, và Điền Gia Thụy đang xem bên cạnh đột nhiên sững sờ.

Thấy Gia Thụy không động đậy, Hầu Minh Hạo tưởng rằng anh đã thay quần áo từ lâu nhưng mãi đến khi đến nơi cậu mới nhận ra Điền Gia Thụy chưa hề gọi điện cho Thừa Lỗi!

Hầu Minh Hạo thấp giọng hỏi: “Anh tưởng cậu sẽ gọi cho anh trai mình!”

Điền Gia Thụy bĩu môi không hài lòng, "Em cũng nghĩ vậy  nhưng hiện tại anh ấy đang quay phim, nên em gọi cho anh ấy có thể sẽ không trả lời. Đành chỉ có thể gọi cho anh Trí Thịnh."

Anh trai kia thật tội nghiệp

Hầu Minh Hạo nghĩ

Giây tiếp theo, khi đạo diễn yêu cầu cậu gọi điện.

Điền Gia Thụy nghĩ

Tội nghiệp Hầu Minh Hạo

Kết nối với điện thoại của bạn và lịch sử trò chuyện cùng Hà Dữ sẽ được hiển thị trên màn hình lớn

Hầu Minh Hạo vẫn đang giải thích: "À, điện thoại của bạn tôi có vấn đề, tôi phải gọi cho anh ấy trước, anh ấy xem xong sẽ gọi lại cho tôi."

Điền Gia Thụy ở bên cạnh nói đùa: "Tại sao? Điện thoại bị hỏng à?"

Hầu Minh Hạo nhanh chóng trả lời: “Đó là bởi vì anh ấy không dùng OPPO.”

Cười như điên, sao anh lại không biết chiếc điện thoại này hỏng rồi?!

Trong lúc Gia Thụy đang suy nghĩ thì điện thoại của Hà Dữ vang lên: "Xin chào! Tiểu Hầu!"

May mắn thay cậu đã nói trước với anh ấy!

"Xin chào! Mọi người, đây là bạn tốt (thực ra là bạn trai) của tôi, Hà Dữ! Đây là Hoa Tỷ của bọn em! Đây là chị cả, chị hai và chị ba! ...Đây là hai em trai của em."

Tại sao lại có cảm giác như đang gặp bố mẹ vậy?

Hà Dữ nói xin chào một cách chân thành trên màn hình

Hầu Minh Hạo đi thẳng vào vấn đề: “Anh thấy em có phù hợp làm hướng dẫn viên không?”

Hà Dữ nghe không rõ nên ghé sát tai vào màn hình nói: "Anh nghĩ em nên làm trợ lý hướng dẫn viên du lịch! Vì em là người chu đáo nhưng lại gặp khó khăn trong việc lựa chọn nên có thể làm trợ lý!"

Hầu Minh Hạo nhìn bộ dáng nghiêm túc của Hà Dữ, muốn cười nói: "Sao anh cứ dí sát vào màn hình vậy!"

Hà Dữ còn đang nói cái gì đó, nghe vậy sửng sốt một chút, trên mặt lộ ra nụ cười: "Bởi vì anh nghe không rõ."

Được rồi được rồi, người khác cũng không có chú ý tới Điền Gia Thụy yên lặng trợn mắt.

Cặp đôi khốn kiếp

Sau khi hỏi xong, đạo diễn ra hiệu có thể đến lượt người tiếp theo. Hầu Minh Hạo vẫn có chút không muốn tắt máy.

"Đoán xem bây giờ anh đang làm gì?"

"Anh đang làm gì thế?"

Camera của Hà Dữ quay lại và nói: "Anh đang ăn lẩu!"

Hầu Minh Hạo nhìn Hà Dữ, càng cười vui vẻ hơn: "Được, được."

Thấy hai người đang định tiếp tục trò chuyện, đạo diễn đã kịp thời ngăn lại, đang định cúp điện thoại lần thứ hai Hà Dữ vẫn không bỏ cuộc, nói: “Đói bụng thì gọi cho anh.”

Miễn cưỡng cúp điện thoại

Chỉ có Hầu Minh Hạo mới biết Hà Dữ có ý gì.

Hãy gọi cho anh khi em đói

Hãy nói với anh nếu em nhớ

Cậu thực sự hơi nhớ anh ấy một chút rồi

09

Quay về hiện tại, dàn Thiếu Bạch chính là những nạn nhân tiếp theo của đôi trẻ đặc biệt là Bạch Chú.

Thiếu Bạch sắp ra mắt. Đạo diễn đã giao cho cậu, Hà Dữ, Bạch Chú, Hạ Chi Quang và Trương Thần Tiêu cùng nhau ghi hình cho một chương trình tạp kỹ của nhóm.

Nhưng thật trùng hợp

Đêm đó Hà Dữ có việc phải làm, trong buổi ghi hình ban đêm anh ấy muốn rời đi nhưng Hầu Minh Hạo với tư cách là diễn viên chính lại không thể đi theo cùng, vì vậy Hà Dữ biết được Hầu Minh Hạo sắp sống cùng hai người khác! Mấy người ở chung một phòng anh lại không thể làm gì trên cơ thể Hầu Minh Hạo

" Anh đang sử dụng Bất Động Minh Vương à?"

Cậu không nói cũng không sao, nhưng nếu đã nói Hà Dữ lại càng đau lòng hơn: "Cái gì! Nói cho anh biết đi! Em vẫn đang nghĩ đến Diệp Đỉnh Chi à?"

Hầu Minh Hạo nghĩ tới việc trêu chọc anh

"Có lẽ..."

Hà Dữ tức giận cúi đầu cắn một miếng, Hầu Minh Hạo cảm thấy đau: “Anh là chó sao?!”

Hà Dữ vùi đầu vào cổ Hầu Minh Hạo nói: “Đúng vậy, là con chó chỉ thuộc về em.”

Trong lòng Hầu Minh Hạo lập tức mềm xuống

"Được rồi, em hứa với anh buổi tối sẽ gọi video cho anh! Sau đó sẽ ngủ cạnh anh, được không?"

Anh lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.

Hầu Minh Hạo đành phải kéo đầu Hà Dữ ra khỏi cổ mình, dùng tay ôm lấy khuôn mặt anh. Ngũ quan trên mặt Hà Dữ chụm lại một chỗ, Hầu Minh Hạo còn chưa kịp mở miệng đã bật cười.

Hà Dữ bắt đầu khó chịu

"Em cười cái gì!"

Hầu Minh Hạo ngẩng đầu hôn anh, "Được rồi, tất cả đều là bạn tốt. Anh biết đấy, chúng ta không thể gây rắc rối thôi phải không? Chó con."

Nghe được biệt danh độc quyền của chính mình, Hà Dữ trong lòng nhảy múa nhưng lại sĩ không muốn lộ ra nên trực tiếp quay mặt đi?

Hầu Minh Hạo hiểu ý, lại hôn tiếp

Hà Dữ liền vui vẻ

Trước khi ghi hình, Bạch Chú đến khá sớm, anh thấy thật kỳ lạ khi Hầu Minh Hạo và Hà Dữ xuống cùng một chiếc xe. Sau đó, Hà Dữ đã lén lấy tay móc ngón tay của Hầu Minh Hạo!

Lại làm sao!

Mẹ kiếp!

Bạch Chú đứng dậy khiến đôi trẻ đang yêu nhau giật mình.

Hầu Minh Hạo và Bạch Chú cũng khá thân thiết, liền nói thẳng: " Anh sao lại gào lên vậy?"

Bạch Chú nhìn hai bàn tay nắm chặt cạn lời.

Hầu Minh Hạo nhìn Bạch Chú, sau đó lại cúi đầu nhìn bàn tay Hà Dữ, kiêu ngạo như mèo con.

"Có vấn đề gì sao?"

Bạch Chú cuối cùng cũng nói: "Sao vậy?! Hai người cũng không cần vất vả như vậy chứ? Đạo diễn uy hiếp hai người làm vậy à, ở đây không có máy quay!"

Hầu Minh Hạo bình tĩnh nắm lấy tay Hà Dữ lắc lắc: "Sao cơ? Bọn em là yêu nhau thật."

Hà Dữ nghe được lời cậu nói, kinh ngạc nhìn Hầu Minh Hạo. Còn cậu nhìn thấy ánh mắt đầy sao của Hà Dữ cùng với chiếc đuôi vô hình phe phẩy ở phía sau trông thật sự rất giống một chú chó lớn, rất muốn sờ đầu anh!

Bạch Chú thu hồi vẻ mặt: "Ồ! Không phải ép buộc, à... không đúng?! Hai đứa vừa nói cái gì vậy? Có nghiêm túc không? Đang nói chuyện đùa à?!"

Hầu Minh Hạo cảm thấy muốn bịt miệng Bạch Chú: "Anh muốn hét lên cho mọi người cùng biết à!"

Bạch Chú lắc đầu, Hầu Minh Hạo buông tay ra, lại bị Hạ Ngọc tóm lấy dùng khăn giấy lau tay .

Bạch Chú tiếp tục cạn lời

"Anh ơi, không có gì nghiêm trọng đâu. Sao tôi chưa từng thấy anh như vậy ở trường quay nhỉ? Anh sạch sẽ quá."

Hà Dữ trả lời: "Lúc đó em chưa có có địa vị."

Vậy thì sao?

Có địa vị rồi thì đối xử với người lớn tuổi như vậy có được không?

Đau lòng, quá đau lòng

Phản ứng đầu tiên của Bạch Chú

"Vậy hai đứa...? Chuyện này có công khai không?"

Hà Dữ nói trước Hầu Minh Hạo: “Không, ít nhất là chưa. Em không muốn mối quan hệ của mình trở thành rào cản cho sự phát triển của Tiểu Hầu. Khi đến thời điểm thích hợp, nhất định sẽ công khai. Và em cũng không thể để em yêu của mình cùng người khác tạo thành một cp. Vì vậy phải nhờ Bạch ca giúp đỡ rồi."

Bạch Chú trợn mắt bước ra ngoài. Anh ơi, tôi chưa làm gì mà anh đã dành tay người ta lau đến sạch bây giờ lại giúp với chả đỡ. Không ai có thể tiêu chuẩn kép bằng anh hết.

Bạch Chú vừa ra ngoài thì gặp Trương Thần Tiêu, sau khi chào hỏi Hầu Minh Hạo và Hà Dữ đều có việc làm, từ sau khi quay xong cũng không gặp nhau nhiều nhưng họ đã ở bên nhau ba tháng. Thật khó để xa nhau.

Đêm qua Hạ Chi Quang lập một nhóm tên là "Biệt Đội Thiếu Bạch ." Hà Dữ gia nhập nhóm, phàn nàn là trẻ con, Hạ Chi Quang tức giận gửi liên tiếp mấy biểu tượng cảm xúc, sau đó Hầu Minh Hạo âm thầm lưu vào kho meme của mình.

Hôm nay chỉ có bốn người bọn họ, nếu ngày mai không có gì khác Hạ Chi Quang sẽ đến đây bù đắp sau.

Đạo diễn bắt đầu mang micro đến cho bọn họ, sau khi đạo diễn gợi ý họ cũng bắt đầu bước vào. Sau khi giới thiệu bản thân, đạo diễn yêu cầu họ chọn phần giới thiệu tương ứng cho mình.

Trương Thần Tiêu và Bạch Chú nhanh chóng  chọn được, chỉ còn lại Hầu Minh Hạo và Hà Dữ vẫn chưa quyết định. Sau khi chọn xong cho cả bốn người, đạo diễn nói: “ Một cặp đôi đã chọn sai .”

Anh và đôi tai nhanh chóng nắm bắt được từ khóa “cặp”

Nhìn thấy Hầu Minh Hạo cầm tấm bảng của mình, đang định trao đổi với cậu, Bạch Chú bên cạnh im lặng trợn mắt.

Buồn cười thật! Làm gì đến mức cả hai người này đều sai?

Đạo diễn cầm loa và hét lên: "Đúng, là các bạn!"

Bạch Chú xoay người một vòng, hung tợn trừng mắt nhìn người này quay người đi lại nhìn thấy một khuôn mặt tươi cười khác.

Tội nghiệp Bạch Chú bất lực

Trương Thần Tiêu có vẻ bối rối

Bạch Chú một mình tới đây giải thích thế giới nội tâm của mình, Hà Dữ đã cầm lời giới thiệu trong tay Hầu Minh Hạo, dựa sát vào Hầu Minh Hạo thấp giọng nói.

"Lúc đầu anh còn tưởng đá hắc diệu là em!"

Hầu Minh Hạo nghiêng đầu nhỏ qua

"Không, hẳn là Hạ Chi Quang ?"

"Ồ ~ em biết tất cả những gì về cậu ta! Anh đang nói về Tiểu Nãi Long!"

?

Vì sao Hầu Minh Hạo lại ngửi thấy mùi dấm?

Đạo diễn cầm loa lên và hô to bước tiếp theo.

Bốn người đi tới hiện trường, nhìn máy đấm bốc trước mặt, Hầu Minh Hạo chậm rãi tiến đến gần Hà Dữ.

"Cổ tay của anh bị thương, hãy cẩn thận."

Hà Dữ, người vẫn còn đang ghen tuông, bắt đầu mỉm cười vì câu nói này. Anh nheo mắt nhìn Hầu Minh Hạo dỗ dành chó con nóng tính.

Đến lượt Hầu Minh Hạo, cậu lắc lư qua lại, tựa như đang thử tư thế của mình.

"Hãy cẩn thận"

"Cẩn thận cổ tay "

Hầu Minh Hạo nóng lòng muốn thắng nên trực tiếp đấm.

Kết quả cho thấy 94

Hà Dữ vội vàng dỗ dành: "Ồ! Không sao đâu, không sao đâu!"

"Tốt lắm, Tiểu Hầu."

Bạch Chú âm thầm bi thương.

Không, anh ơi, sao anh lại có kiểu tiêu chuẩn kép như vậy! Nãy anh còn cười tôi đó.

Tiểu Hầu không bị thuyết phục

Tiêu Hầu muốn sử dụng lần thứ hai của mình!

Kết quả là...sau khi nhận được một cú đấm mạnh, màn hình hiển thị 74

Không bỏ cuộc là tinh thần của cậu

Làm lại lần nữa

101

Hà Dữ vội vàng nói: “Được rồi được rồi, đã hơn 100 rồi, tôi nhất định có thể ngủ trên giường!”

Hầu Minh Hạo tự nhiên tiếp nhận vị trí của Hà Dữ, bởi vì trước đó anh đã từng tập quyền anh nhưng Hầu Minh Hạo vẫn lo lắng, tuy vậy trước ống kính cũng không thể làm gì nhiều.

Hà Dữ đứng sát bên cạnh Hầu Minh Hạo, cậu nghi hoặc nói: "Anh thích đánh góc này à?"

Hà Dữ giải thích rằng "tư thế này rất có lực"

Vừa nói xong anh đã đấm

112!

Ba người đều sửng sốt, nhưng Hà Dữ cảm thấy có gì đó không ổn sau khi đấm vào nên chạy ra phía sau Hầu Minh Hạo, xoay cổ tay.

Trương Thần Tiêu một quyền đánh trúng 117, ba người cười nói: Cậu quả nhiên là Lý Trường Sinh!

Chơi xong màn này đạo diễn dẫn bọn họ đi chụp ảnh, Hà Dữ luôn cảm thấy tay mình có gì đó không ổn, Hầu Minh Hạo lấy chiếc đai mang theo người vào cho anh, chuẩn bị ném anh đi khám bác sĩ.

Buổi chụp ảnh nhanh chóng kết thúc. Trương Thần Tiêu bị chấn thương ở cổ tay và rời đội trước, để lại cặp vợ chồng trẻ và một bóng đèn công suất lớn-Bạch Chú.

Bạch Chú rụt rè nhìn chiếc xe motor trước mặt, chỉ muốn bỏ chạy nhưng không thể.

Hầu Minh Hạo đã bắt đầu chuẩn bị, Hà Dữ đã lâu không đi dòng xe này có chút hưng phấn, chỉ có Bạch Chú đang run rẩy.

"Không được, anh đã quá già rồi, thật sự không thích hợp với hoạt động này!"

Một cái miệng đương nhiên không nói lại hai cái, Bạch Chú nhanh chóng bị ép đội mũ bảo hiểm và rồi xách lên xe. Kết thúc chuyến đi bằng việc gào thét điên cuồng và hai người kia thì cười lớn, ba người chuẩn bị đi ăn.

Bạch Chú sau khi trải qua cản giác mạnh đang run rẩy nên Hà Dữ và Hầu Minh Hạo đã đỡ anh dậy.

Bạch Chú đi ở giữa, Hà Dữ một tay giữ Bạch Chú lên vai, tay kia vươn ra phía sau lặng lẽ nắm lấy tay Hầu Minh Hạo. Ban đầu cảm thấy có chút lo lắng về máy quay, nhưng sau đó lại bạo dạn hơn một chút khi phát hiện Bạch Chú che chắn hết phía trước, Hầu Minh Hạo cũng nắm lấy tay Hà Dữ.

Bạch Chú cảm nhận được động tác nhỏ của hai người tự nhiên hai chân không còn yếu ớt nữa thắt lưng thẳng lên, lao thẳng về phía trước.

Hừ! Hãy dừng dùng tôi làm lá chắn đi!

Hầu Minh Hạo bất đắc dĩ nhìn Hà Dữ, ánh mắt như muốn nói: "Nhìn xem, anh chọc giận anh ấy rồi!"

Hà Dữ vỗ vỗ vai Hầu Minh Hạo, lại gần nhỏ giọng nói: “Không sao đâu, lần sau anh sẽ dạy anh ấy đi xe motor.”

Bạch Chú: Tôi nghe thấy rồi, cảm ơn nhưng không có nhu cầu!!!

__________________________

Hiện tại tác giả mới ra đến đây nên coi như là full đi ha🫥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro