5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quán lẩu Phi Ca là một nhà hàng có tuổi đời hàng thế kỷ được thành lập từ thời nhà Thanh, ông chủ lúc bấy giờ là một quan chức cấp cao tên là Lý Phi. Lẩu Phi Ca nổi tiếng khắp thế giới bởi hương vị độc đáo và nguyên liệu thơm ngon, và điều này đã không thay đổi trong hàng trăm năm.

Chỉ là mức tiêu thụ (?) hơi cao, Chu Chí Hâm nghĩ.

Vừa bước ra khỏi cửa bệnh viện, nhìn thấy Tô Tân Hạo một thân đồ hiệu nổi tiếng dựa vào chiếc xe thể thao của mình, Chu Chí Hâm nhanh chóng kéo khẩu trang lên, anh thật sự ... muốn giả vờ không quen tên bệnh thần kinh này.

"Cậu đến rồi!" Quý ông Tô Tân Hạo mở cửa bên ghế phụ, "Lên xe đi!"

Chu Chí Hâm trợn tròn mắt, cầm lấy túi lên xe: "Đi mau, ngoài cửa bệnh viện có nhiều người quen lắm."

Tô Tân Hạo thực sự là một người rất giỏi nói chuyện phiếm, tuy không giỏi bằng Trương Trạch Vũ nhưng hắn cứ lảm nhảm suốt đoạn đường, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

"Này, cậu không phải là bác sĩ khoa sản sao? Cho tôi hỏi, chuyện đó, Omegas sinh con có đau không?"

"Làm sao tôi biết được, tôi cũng chưa từng sinh con!"

"Ồ, không sao, sau này sinh con cho tôi là biết ngay."

"Anh cút đi, ai muốn sinh con cho anh!"

Thực sự, nếu không phải tốc độ phóng xe của hắn quá nhanh, Chu Chí Hâm đã nhảy ra ngoài ngay lập tức.

Sau nửa giờ, cuối cùng họ cũng đến quán lẩu Phi Ca. Tô Tân Hạo phải lùi xe ba bốn lần trước khi xe vào được chỗ đậu. Mặt Chu Chí Hâm tối sầm lại, anh không biết làm thế nào mà Tô Tân Hạo có thể lấy được bằng lái xe nữa.

Phải nói rằng thái độ phục vụ của quán lẩu Phi Ca này thực sự tốt, một nhóm nam sinh đã xếp hàng để chào đón anh trước khi anh bước đến cửa cửa hàng.

"Chào mừng quý khách đến lẩu Phi Ca!"

Một nam nhân trông giống như quản đốc đi tới: "Xin chào, xin hỏi bạn đi bao nhiêu người?"

"Hai người, cho tôi một phòng riêng!" Tô Tân Hạo tháo kính râm, hắn đây không thiếu nhất chính là tiền.

Chàng trai ngay lập tức mỉm cười và nói: "Quý ông đây thật tốt với bạn trai của mình. Ngài có muôn chọn sảnh Hoa Hồng ở tầng hai không, đó là phòng đôi theo phong cách trăng mật duy nhất ở đây. Giám đốc Lý Phi và phu nhân đã nên đôi chính tại nơi này đấy ạ!"

Tô Tân Hạo sửng sốt: "Thì ra nơi này có một giai thoại như vậy ư, được rồi, tôi muốn một bàn ở chỗ đó!"

Chu Chí Hâm: "..."

Quá nản để giải thích.

Hai người vừa ngồi xuống thì có hai chàng trai bước vào. Người thấp hơn cầm thực đơn và người cao hơn đi sau với dáng vẻ hiên ngang.

Người thấp vừa đưa menu, người cao liền mở miệng—

"Hóa đơn trên 2000 tệ sẽ được khuyến mãi giảm giá!"

Tô Tân Hạo vỗ bàn, sau đó hùng hồn đặt ví xuống: "Mang cho tôi tất cả những món đắt nhất!"

Các món ăn được đưa ra từng món một, thịt cuốn, tôm nõn, ruột vịt, xúc xích giăm bông, thịt viên ... Nhìn đống bát đĩa rực rỡ trên bàn, đũa của Chu Chí Hâm suýt chút nữa văng xuống nồi.

"Nhiều như vậy! Hai chúng ta ăn hết được không?"

"Ăn đi, đừng ngại." Tô Tân Hạo đặt một miếng tôm vào bát của Chu Chí Hâm, "Mau ăn thử đi!"

Cuối cùng cả hai người ăn đến kiệt sức, Tô Tân Hạo đề nghị nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục, sau đó mở trò chơi: "Có muốn chơi một ván không?"

Chu Chí Hâm tuy không chơi thường xuyên nhưng lại chơi khá tốt: "Không, sợ có người chơi xong lại nói tôi ăn gian."

Tô Tân Hạo tự tin nở nụ cười: "Tôi là vương giả mạnh nhất trong mười tám tinh tú, đến đi, tôi dẫn cậu!"

Ngược lại, Tô Tân Hạo mặc dù trông như một tên ngốc, nhưng chơi game cũng không tồi chút nào, một trận huyết thắng, sau đó dùng một loạt thủ đoạn trực tiếp lấy đi vũ khí của phía đối diện.

"Wow, Tô Tân Hạo, Lý Bạch của anh quá đẹp trai!"

"Đừng đánh giá thấp vương giả chứ, vương đẹp nhất trong này đó! Nhanh lên, cậu sắp thắng rồi, chờ tôi tới chiến đội đặt mua tinh thạch ở phía đối diện."

Kết quả là Chu Chí Hâm giành chiến thắng mà không cần chút nỗ lực nào, thậm chí còn tiện tay giành thêm được một vị pháp sư bạc.

"Tôi nói này, Tô Tân Hạo, trong tương lai anh có thể dẫn tôi đi cùng nhiều hơn không?"

Tô Tân Hạo cười xấu xa: "Chỉ cần cậu đồng ý kết đôi với tôi trong này, trong vòng một tuần tôi sẽ đưa cậu lên đến hạng vàng."

Chu Chí Hâm suy nghĩ một hồi và nghĩ rằng đó là một món hời, vì vậy anh đồng ý ngay tức khắc.

"Nếu cậu đã đồng ý kết đôi, tại sao cậu không ..."

"Không gì?"

Một nụ hôn thơm mùi lẩu rơi trên mặt hắn.

. . .

Khi Trương Cực đi làm về, Trương Trạch Vũ đang nằm trên ghế sofa ăn cam và xem một bộ phim truyền hình. Ngoài ra còn có một đĩa trông giống như sushi trên bàn.

Khi Trương Trạch Vũ nhìn thấy Trương Cực đã thay dép trong nhà, cậu đột nhiên nảy ra một ý tưởng xấu. Trương Trạch Vũ cầm miếng cam ra vẻ ngại ngùng, ra hiệu với Trương Cực: "Chồng à, đến nhanh đi, tôi để lại bữa tối cho anh đấy!"

Trương Cực vội vàng chạy tới, "Tới đây, tới đây!"

Trương Trạch Vũ chỉ vào món sushi trên bàn: "Ở đó, đầu bếp hôm nay làm."

"Ôi bé yêu, tôi thật sự yêu em chết mất!"

Trương Cực không nghĩ nhiều, gắp một miếng nhét vào miệng, sau đó mặt từ từ đỏ lên, rồi từ đỏ thành tím, từ tím chuyển sang xanh, một giọt mồ hôi lạnh trên trán rơi xuống sàn.

Trương Trạch Vũ chu đáo đưa nước, Trương Cực uống một ngụm đầy nước xong, vội vàng vào toilet nôn ra.

Một lúc sau Trương Cực quay lại và thấy Trương Trạch Vũ đang cầm điện thoại trong trạng thái mê man. Hắn ngồi xuống, ôm lấy Trương Trạch Vũ: "Sao vậy?"

"Này, thả tôi ra, Chu Chí Hâm điên rồi! Bị Tô Tân Hạo tán đổ nhanh như vậy!"

Trương Cực kinh ngạc đứng lên: "Cái gì! Làm sao Tô Tân Hạo đó tán người ta nhanh như thế được!"

Trương Trạch Vũ không khỏi mắng anh: "Do người ta có năng lực, ai như anh đâu."

"Hừm, vậy thì tôi vẫn tốt hơn cậu ta, tôi rước được người về nhà luôn rồi!"

"Đúng đúng, anh là nhất, giờ tránh ra để tôi xem phim!" Lực chú ý của Trương Trạch Vũ lại quay về phim truyền hình.

Trương Cực cầm điện thoại của mình lên và thấy Tô Tân Hạo đã hủy chặn mình. Một bầu trời thắc mắc khi nhìn thấy tin nhắn mà Tô Tân Hạo gửi đến mình.

Người đàn ông trưởng thành SXH: Vì anh đây đã có bồ rồi nên cần cẩn trọng hơn và không nên quan tâm đến những người như cậu.

Người đàn ông trưởng thành SXH: Nào, để anh cho cậu xem một bức ảnh của người yêu tôi, cậu ấy đẹp trai đúng không? Theo đuổi bằng năng lực của tôi cả đấy 😎


Người đàn ông trưởng thành SXH: Quên không nhắc địa điểm, nhà hàng lẩu Phi Ca. Nhà hàng cao cấp cậu không đến bao giờ

Trương Cực tức giận trả lời Tô Tân Hạo——

Người đàn ông IQ cao ZJ: Cậu coi thường ai? Ngày mai tôi sẽ đưa Trương Trạch Vũ đi du lịch bằng máy bay trực thăng của tôi!

to be continue.

___________________________________

chương này gần như là khó edit nhất luôn 🥲 riêng phần chơi game với tin nhắn tui đã mất 2 ngày để nghĩ xem nên edit kiểu gì cho mượt 🥲

chương này còn có tên là "quá trình làm màu không hồi hết của Tô Tân Hạo" =))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro