14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt khác, Tiêu Chiến một mình một người rời khỏi tổ phim, lái xe chạy thẳng đến điểm đã định: một công ty thiết kế tự do.

Vương Nhất Bác thích chơi ván trượt, xung quanh hầu như ai cũng biết, Tiêu Chiến tặng quà cũng đương nhiên dựa vào điều này; anh không hiểu về trượt ván, bí mật lén lút thiết kế rất nhiều mẫu, cuối cùng mới quyết định được một kiểu dáng.

Cũng chưa tính là hoàn thành, phải tự bản thân thực hiện thiết kế, anh lục lọi từ trong trí nhớ sâu thẳm công việc thiết kế từng làm qua trước khi vào giới giải trí, lấy ra rèn giũa lại, hôm nay mới đại khái nghĩ được cái gì đó, lập tức tranh thủ thời gian chạy đến, người trong văn phòng quen biết anh, chào hỏi anh một cách sôi nổi: "Chiến ca."

Nhân viên công tác mang găng tay phụ trách tấm ván, mang bán thành phẩm ra để anh xem trước, hai người trước đây từng là đồng nghiệp, so với những người khác thân thiết hơn chút, lúc này hắn trêu đùa: "A Chiến, em đối với người bạn tốt này cũng quá để tâm rồi, chúng tôi đều phải ghen tị đó."

"Không có, chỉ là một người bạn bình thường thôi."

Tiêu Chiến cũng đeo găng tay vào, trực tiếp cầm tấm ván lên, xem xét kỹ lưỡng một hồi, không phát sinh sai sót gì lớn, mới ngửa cổ lên tiếp tục nói: "Vất vả rồi, Lỗi ca, lần sau em mời anh đi ăn, tiếp theo giao cho em nhé."

"Lần sau, lần sau là bao giờ? Dù sao hôm nay em cũng không có việc gì, công đoạn còn lại không mất nhiều thời gian đâu... A Chiến, em đã lâu rồi không cùng anh tụ tập, không thể vì kết bạn mới rồi liền bên trọng bên khinh chứ?"

Người gọi là Lỗi ca không đồng ý buông tha, nhất định phải là trưa nay, dù sao Tiêu Chiến cũng nhờ hắn giúp đỡ, quả thực không có cách nào từ chối, liền đặt chỗ ở một quán ăn gần nhất, sắp xếp ăn một bữa trưa.

Đến cuối cùng hoa văn vẫn cần Tiêu Chiến anh đích thân ra tay mới làm xong, nâng niu mà cầm chiếc ván trượt đã hoàn thành gói lại, gọi một dịch vụ chuyển phát nhanh trong cùng thành phố, kèm theo căn dặn trợ lý đời sống nhận hàng, sau đó mới tháo găng tay xuống, vén tóc, cười và nói: "Đều vất vả rồi, lát nữa anh gọi trà sữa mời mọi người uống...Lỗi ca, đi thôi."

Người kia lập tức trên mặt nhoẻn nụ cười mãn nguyện mà đi theo phía sau, còn niềm nở thay anh đẩy cửa ra, trong lúc đi mu bàn tay hai người vô ý sượt qua cùng một chỗ, Tiêu Chiến cảm thấy khó chịu, bất động âm sắc mà đứng sang bên một chút, không ngờ đến người kia ngày càng táo tợn hơn kề sát lại, thậm chí định choàng một cánh tay lên trên bờ vai Tiêu Chiến, anh đành phải lùi lại một bước, đồng thời dùng vẻ mặt tươi cười làm dịu đi sự khó xử: "Hè rồi, khoác vai cũng quá nóng đi."

Lỗi ca không nói gì nữa, hai người đi bộ đến quán ăn, bước vào phòng, lại nói đến tình hình gần đây của Tiêu Chiến, mà sau đó liền không thể tránh nhắc đến Vương Nhất Bác, chỉ nghe Lỗi ca nói:
"Hiếm thấy em đối với ai quan tâm như vậy, có phải có nội tình gì không?"

Tiêu Chiến trong tâm đột nhiên sợ hãi.

Anh chưa từng cùng ai nói đến tính hướng của bản thân, vốn nghĩ quá khứ lúc đấy là đục nước béo cò, dù sao việc hợp tác với Vương Nhất Bác sớm muộn phải kết thúc, cũng không để đối phương biết, nhưng thật không nghĩ vị Lưu Lỗi này một câu đoán được gần như tất cả, may thay quan hệ của anh với Vương Nhất Bác đơn thuần là ràng buộc lợi ích, nếu không vẫn thực sự có khả năng ở trước mặt người quen lộ tẩy.

Anh bình tĩnh lại, uống một ngụm nước, tâm bình khí hoà mà nói: "Em thích dạng gì anh còn không biết sao Lỗi ca, giống như mấy tỷ tỷ ôn uyển cư gia* mới là kiểu em thích nhất, đừng đoán mò."

Lỗi ca nhìn anh chằm chằm, khịt mũi một tiếng: "A Chiến, em đang lừa trẻ con à?......Đừng nói gì khác, liên quan đến việc em thích nam hay nữ anh còn nhìn không ra sao? Suy cho cùng, chúng ta đúng là cùng loại."

Lòng bàn tay Tiêu Chiến thấm đẫm mồ hôi, vẫn mạnh mẽ chống đỡ không lên tiếng, người đối diện không khống chế được, hắn lấy điện thoại ra, ở màn hình lướt lướt một hồi, tìm ra một tấm ảnh của Vương Nhất Bác, không biết là hoạt động nào trước đây, đầu tóc nhuộm highlight màu xám tro, tôn lên khuôn mặt non nớt, nhưng lộ ra khí chất lãnh đạm tuyệt nhiên không giống với vẻ ngoài, chỉ nghe người tên Lỗi ca nói lời bình ríu rít: "Đây có thể mới hai mươi sao?"

"Chiến Chiến, người trong giới giải trí không đáng tin cậy, không bằng em..."

*温婉居家: Ôn uyển cư gia chỉ người con gái dịu dàng, thuỳ mị, biết chăm lo cho gia đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro