Chapter 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Confringo

Translator: JinviTr


"Cuộc hẹn thế nào rồi?" Hyejin nhướng mày hỏi

Byulyi thổi ly nước cho nguội bớt rồi hớp một ngụm "Cũng được?"

"Chỉ được thôi hả?" Wheein hỏi "Em đã nghĩ rằng nó sẽ tuyệt vời khi chị đã mong đợi điều này như thế nào."

"Ừ thì" Byulyi đặt cái tách lên bàn, ôm lấy hai tay. "Nó sẽ ổn thôi cho đến khi bọn chị gặp một vấn đề nhỏ."

Hyejin ra hiệu cho cô gái lớn hơn nói nhanh hơn "Chuyện gì?"

Byulyi thở dài, thu vai lại. "Hóa ra giữa Yongsun và công ty có một chút vấn đề"

Hyejin lẫn Wheein đều cau mày.

"Nhưng em nghĩ chúng ta đã quyết định rằng Yongsun unnie là thành viên thứ tư của chúng ta?" Wheein nói.

"Yeah, chị cũng đã nghĩ thế" Mặt Byulyi tối dần "Nhưng sau đó cô ấy đã nói với chị trong buổi hẹn rằng mẹ cô ấy không ký một mẫu chấp thuận của phụ huynh."

"Wow, chuyện đó làm tụt hứng nhỉ?" Wheein nói

"Chỉ một chút," Byulyi gật đầu. "May mắn thay là bọn chị đã quên đi chuyện đó. Cuối cùng chị đã hôn lên má cô ấy" Byulyi nở một nụ cười ngớ ngấn.

"Aw, thật là đáng yêu" Wheein nói

"Được rồi, được rồi, chúng ta hãy quay lại vấn đề rắc rối kia đi nào" Hyejin đảo mắt "Tại sao chị ấy lại đến Hàn Quốc nếu chị ấy biết bố mẹ chị ấy sẽ phản đối?" Hyejin bối rối "Rõ ràng chị ấy nên biết rằng nếu chị ấy chưa đủ tuổi thì chị ấy cần sự cho phép của người lớn."

"Yeah, vâng, chị biết. Chị đã nói chuyện với cô ấy. Nhưng thay vì bênh vực cô ấy sao chúng ta không tìm ra cách để giải quyết chuyện này?" Byulyi muốn, không, cần hai cô gái này đứng về phía cô nếu không họ sẽ không thể nào giữ Yongsun ở lại Hàn Quốc được.

"Unnie, không phải là chúng em có thể chống lại luật pháp nhà nước và yêu cầu sự đồng ý của cha mẹ. Chúng em thích Yongsun unnie và ngưỡng mộ giọng của chị ấy, nhưng chúng em vẫn chỉ học trung học. Và có rất nhiều ca sĩ tuyệt vời mà em chắc rằng chúng ta có thể tìm thấy ", Wheein lý luận.

Byulyi cảm thấy chán nản. "Chị hoàn toàn hiểu. Nhưng trong khi thành viên thứ tư có tiềm năng mới này có thể có kỹ năng thanh nhạc tuyệt vời, mà không chắc rằng tất cả chúng ta đều có thể làm được. Nhưng chúng ta biết Yongsun và tất cả chúng ta đều thích cô ấy phải không? "

Hyejin và Wheein trao đổi ánh nhìn, gật đầu một cách miễn cưỡng "Yeah, chúng em thật sự thich chị ấy" Hyejin thừa nhận. "Và chị ấy có một giọng hát tuyệt vời" Wheein thêm vào

"Rất tốt. Chị rất vui khi chúng ta có sự đồng thuận về phần đó. "

"Vậy sao?" Hye Jin đưa hai tay lên. "Chúng ta thích chị ấy và chúng ta muốn chị ấy trong nhóm của chúng ta. Nhưng chỉ vì chúng ta muốn cái gì đó không có nghĩa là chúng ta sẽ có nó! "

"Nhìn này" Byulyi trở nên nghiêm khắc "Cô ấy sẽ 18 tuổi trong vài tháng nữa. Một khi điều đó xảy ra, cô ấy có thể ký bất cứ điều gì cô ấy muốn. Tất cả những gì chúng ta phải làm là thuyết phục sajangnim để cô ấy ở lại bằng cách nào đó. "

"Nhưng unnie...." Mắt Wheein mở to đầy lo lắng "Trong vài tháng đó, mẹ Yongsun unnie có thể kiện công ty của chúng ta nói rằng chị ấy chưa bao giờ được phép đến Hàn Quốc để tham gia cùng chúng ta thì sao? Sajangnim có thực sự muốn chấp nhận rủi ro không? "

Hyejin đổ sụp xuống ghế, rên rỉ. "Chuyện này làm em đau đầu quá"

"Được rồi, được rồi," Byulyi vỗ tay nhẹ nhàng, đảm bảo không làm phiền bất kỳ khách hàng khác xung quanh họ. "Chúng ta hãy nói sự thật"

"Chị ấy chưa đủ tuổi và cha mẹ chị ấy không ký mẫu chấp thuận cho phép chị ấy tham gia cùng chúng ta," Hye Jin nói.

"Chị ấy sẽ đủ tuổi trong vài tháng tới" Wheein phản bác.

"Nhưng công ty của chúng ta có thể bị kiện trong vài tháng ..." Hye Jin mệt mỏi nói

Họ trở nên im lặng, suy nghĩ xem những điều họ có thể làm được là gì

Cuối cùng Byulyi nhảy cẫng lên "Đợi đã nào!"

Các cô gái trẻ xấu hổ nhưng cố gắng để không gây thêm sự chú ý "Geez unnie, chị thật biết cách làm chúng ta xấu hổ đó" Hyejin rít lên, cúi đầu xin lỗi những người khách hàng khó chịu

"Ah, xin lỗi." Cô ngồi xuống lặng lẽ. "Nhưng này" cô hào hứng nói. "Tất cả chúng ta phải làm là đảm bảo rằng Yongsun không sử dụng các cơ sở vật chất của công ty. Vì vậy, cô ấy về mặt kỹ thuật không phải thuộc về công ty của chúng ta "

"Cái gì cơ?" Wheein nghiêng đầu.

"Ah!" Hyejin dường như đã hiểu. "Về cơ bản chúng ta thuyết phục sajangnim đồng ý cho Yongsun là thành viên thứ tư của chúng ta cho dù thế nào nhưng cho đến khi chị ấy được 18 tuổi, chị ấy sẽ không được đào tạo trong công ty của chúng ta. Bằng cách đó, về mặt kĩ thuật, chị ấy không thuộc công ty chúng ta nên mẹ chị ấy sẽ không thể kiện chúng ta bởi vì chúng ta vẫn chưa thực sự có trách nhiệm gì đối với chị ấy. Đó có phải là ý của chị không?"

Byulyi gắt lên "Chính xác! Thêm vào đó chúng ta vẫn chưa ra mắt thế nên chuyện đó không ảnh hưởng đến chúng ta lắm! Và Yongsun vẫn có thể luyện tập một mình và chúng ta có thể giúp đỡ cô ấy. Đưa ra bài tập đại loại thế!"

"Chúng ta cũng có thể bảo chị ấy gọi cho cha mẹ và hỏi xem liệu họ có sẵn sàng ký ngay bây giờ không?" Wheein đề nghị.

Mũi của Byulyi nhăn lại. "Giá như nó đơn giản như thế. Yongsun không có quan hệ tốt đẹp với gia đình. Đó thực sự là một phần lý do tại sao cô ấy đến Hàn Quốc. "

"Nhưng thử thì cũng không đến nỗi tệ lắm" Hyejin nhấn mạnh

"Chị không biết...lần gần nhất chị nghe họ nói chuyện..hãy chỉ nói rằng nó đã không tốt đẹp lắm" Byulyi thú nhận.

"Hay là chị cứ đề nghị đi? Không phải là bắt chị ấy làm điều đó mà chỉ là một ý kiến thôi mà" Wheein nói

Byulyi chậm rãi gật đầu "Được rồi. Nhưng nếu không được chúng ta sẽ đến thẳng chỗ của sajangnim, được chứ?"

"Okay" họ ríu rít

Byulyi nhắm chặt mắt lại. "Chúng ta hãy hy vọng điều này sẽ thành công."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro