[TRANS][CHANBAEK][M] Forgetting Summertime - FOUR

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4. BAD DECISIONS

Sự quyết định tồi tệ

Jinah thở hổn hển, yếu ớt bám lấy vai Chanyeol tìm điểm dựa rồi chậm rãi di chuyển ánh mắt về phía cửa.

” Y-yeol” – cô rên rỉ.

Chanyeol ngước nhìn cô, sau đó nghiêng đầu nhìn qua sau lưng Jinah.

Mẹ kiếp.

Baekhyun đang đứng đó, cặp lông mày thanh tú nhíu lại, cậu cắn chặt môi ngăn tiếng nấc cùng những giọt nước mắt chỉ trực chảy dài. Và không hiểu vì sao, Chanyeol không có ý định dừng lại việc anh đang làm. Anh muốn Baekhyun chứng kiến cảnh anh cùng Jinah làm tình với nhau. Chanyeol định đi xa hơn nữa khi anh bỗng nghe giọng nói của Jongin.

” Baek! Lẽ ra cậu phải thay đồ rồi chứ! ”

Jongin bước đến bên cạnh Baekhyun, cúi đầu quan sát gương mặt cậu – ” Chuyện gì vậy? ”

Baekhyun nuốt nước bọt, vội lau đi những giọt nước trên gò má mình, kéo nón xuống thấp hơn nữa rồi xoay người bỏ đi, biến mất khỏi tầm nhìn của Chanyeol.

Jongin chau mày quay đầu về bên phải, ánh mắt cậu ta chạm phải ánh mắt Chanyeol. Cậu ta thở dài, lắc đầu ngán ngẩm.

” Mẹ nó, lần sau làm ơn nhớ khóa cửa giùm tao, hiểu không? ” – Jongin đi vào trong phòng, không hề để ý với tình trạng khỏa thân hoàn toàn của hai người kia và cả việc Chanyeol vẫn không ngừng thúc những cú mạnh mẽ vào trong người cô ta – ” Cậu ấy có vẻ rất sốc đấy! ” – Jongin lẩm bẩm, tiến lại chỗ tủ quần áo của Luhan.. Cậu ta nhặt bừa một cái quần lửng rồi nhanh chóng rời khỏi phòng, đóng sầm cửa trước mặt Chanyeol.

” Shit. ” – Chanyeol càu nhàu, rút thành viên của mình ra trước khi cả hai đạt đến cực điểm.

” Yeol! Sao vậy? ” – Jinah khó chịu, dùng cánh tay che đi bộ ngực trần của mình. Cô ta thất vọng dõi theo Chanyeol đang nhích người về phía đầu giường, cách xa cô.

” Thằng đó làm anh mất cả hứng. Xin lỗi nhé cục cưng. ”

” Vậy thì chúng ta bắt đầu lại đi, được chứ? ” – Jinah nói với cái nhếch mép quyến rũ, ngồi lên đùi anh rồi nhẹ nhàng đẩy Chanyeol nằm ra giường.

_____________________________________________________________________

” Kyungsoo?! Jongdae?! ” – Baekhyun chạy ngang qua những căn phòng chật kín người. Cậu lách cơ thể qua đám người đứng chắn đầy lối đi, vội đến nỗi vấp phải vài món đồ vứt lung tung dưới đất và suýt ngã nhào. Đôi mắt Baekhyun ướt sũng nước, cậu không thể nhìn rõ con đường phía trước mặt mình.

Cậu không thể tin được những gì cậu vừa mới thấy. Cậu biết rằng Jinah là bạn gái Chanyeol, và họ rất có thể đã làm tình cả chục lần rồi, nhưng tận mắt thấy nó vượt quá giới hạn chịu đựng của cậu. Sự giận dữ càng lúc càng lấp đầy tâm trí Baekhyun khi cậu nghĩ đến lúc cậu còn làm thêm trong tiệm cafe. Nhưng việc đổ cả một cốc chocolate lên đâu anh cộng với câu nói thô lỗ không khiến cho người tình của anh biến mất. Cậu vẫn còn thích Chanyeol, vậy ra đó là lý do cậu sợ Chanyeol biết chuyện giữa cậu và Jongin trong cái nhà kho tối tăm đó?

Thật sự thì Baekhyun đang cố gắng thể hiện cái gì vậy. Chanyeol đã có bạn gái, cô ta đúng là một con đĩ. Và hiện tại anh đang thỏa mãn cô ta. Cảm giác tủi thân, thất vọng, giận dữ và điên tiết gần như ập tới cùng một lúc trong lòng Baekhyun. Chanyeol dường như không thề bỏ rơi JInah. Cậu cần phải quên đi Chanyeol bằng bất kì giá nào. Cậu không chịu nổi những tổn thương nữa. Baekhyun chợt nghĩ tới rượu, và cậu cam đoan nó sẽ kéo cậu ra khỏi sự dày vò này.

” Jongsoo! ” – Baekhyun hét lớn, phát hiện ra hai người bạn của cậu đang trò chuyện với nhau ở góc phòng. Kyungsoo và Jongdae nghe thấy tiếng gọi của Baekhyun, quay đầu lại.

” Cái thể loại tên gì đấy anh bạn? ” – Jongdae hỏi.

” Nó nhanh hơn là gọi Kyungsoo và Jongdae. ” – Baekhyun giải thích – ” Mà sao cũng được. Tớ muốn uống rượu. Ngay bây giờ. ” – Baekhyun kéo mũ thấp xuống, đảm bảo rằng nó che mặt cậu đủ để người khác không nhận ra cậu là ai.

” Hả? Gì cơ? ” – Kyungsoo nháy mắt.

” Rượu. Đồ uống có cồn. Bây giờ! Nhanh lên! ” – Baekhyun chộp lấy tay hai người kia, dẫn họ vào nhà bếp.

” Baek! Từ từ đã! Chuyện quái gì xảy ra vậy? ”

” Không…. không có gì. ” – Baekhyun chớp mạnh mi mắt mình, cố gắng không để những giọt nước nóng ấm chảy ra.

” Baek! Dừng lại. ” – Kyungsoo giật mạnh cánh tay mình ra, cởi phăng cái nón trên đầu Baekhyun – ” Làm sao vậy? ”

” Trả cho tớ! ” – Baekhyun nhướn người chộp lấy cái nón trong tay Kyungsoo.

” Baek….. mặt cậu….cậu đang khóc… ” – Jongdae dịu giọng nói.

” Không có mà, ”

” Đi nào! Chúng ta ra vườn đi. ” – Kyungsoo quàng vai Baekhyun, đi thẳng về hướng khu vườn cho đến khi bức tượng con nai hiện ra và cả ba cùng đến một chỗ vắng người, họ dừng lại, dáo dác quan sát xung quanh chắc chắn rằng không ai nghe lén được cuộc nói chuyện của họ.

” Okay, giờ cậu nói được rồi. ”

Baekhyun thở dài, kể cho Kyungsoo và Jongdae toàn bộ câu chuyện.về Jongin , và những cánh cửa phòng bị khóa, và việc Chanyeol vẫn tiếp tục làm cái chuyện ấy trong khi đôi mắt cứ dán chặt vào người cậu.

” Wow ”

” À… ừm….”

” Vậy là cậu thật sự rất thích cậu ta? ” – Baekhyun thành thật gật đầu, cúi gằm mặt xuống đất.

” Được rồi. ” – Jongdae đột nhiên vỗ tay – ” Vào trong nhà và kiếm một chút rượu nào. ”

_____________________________________________________________________

” Jongin!!! ” – Baekhyun gân cổ hét lớn át cả tiếng nhạc.

” Baekhyun! Cậu đã ở đâu thế? Nhiệm vụ của cậu là ở bên cạnh tôi cả tối hôm nay, cậu quên rồi à? ”

” Jongin!!! ” – Baekhyun lặp lại, cười khúc khích rồi dựa hẳn vào người Jongin.

” Wow! Chuyện gì đây? ”

” Không saooo. ” – Baekhyun lại cười.

” Cậu uống rượu hả? ”

” Chắc vậyyyyyyy. ”

” Uống bao nhiêu?”

” Một lon bia. ” – Kyungsoo bước ra đằng sau lưng Baekhyun, xoa mái tóc rối bù của cậu – ” Tửu lượng của cậu ấy tệ phát sợ! ”

” Ê, đừng đùa nữa. ”

” Jongin, đi bơi nha. ” – Baekhyun gác cằm lên vai Jongin, thì thầm vào tai cậu ta.

” Cậu có bơi được với tình trạng này không? ”

” Tất nhiên là được. Nhanh nào. ” – Baekhyun nắm lấy cổ tay Jongin và kéo đi ra ngoài, bỏ lại Kyungsoo và Jongdae ở trong phòng khách. Bọn họ nhìn theo bóng dáng của Baekhyun, hiện giờ đã đứng không còn vững và cứ níu lấy Jongin.

” Cậu có nghĩ Baekhyun sẽ ổn không? ” – Kyungsoo lo lắng hỏi.

” Sao lại không. Cậu ta đang ở cùng Kai mà. ” – Jongdae cười rạng rỡ, búng vào đầu của Kyungsoo.

” Nó chẳng có liên quan gì cả, fanboy. ” – Kyungsoo đảo mắt.

_____________________________________________________________________

Khi hõ vừa đặt chân đến hồ bơi, Baekhyun ngay lập tức đã cởi bỏ quần áo vướng víu, chỉ mặc độc mỗi cái quần lót rồi nhảy ùm xuống hồ, cẩn thận để không va trúng ai.

” Mẹ kiếp! Lạnh quá! ” – Baekhyun la lối, hai bàn tay xoa vào nhau. Jongin phì cười, sau đó bước xuống những bậc cầu thang xuống bể bơi. Nước chỉ ngập tới ngực Jonin, cậu ta ngụp xuống nước rồi trồi lên, vuốt mái tóc ướt của mình về phía sau. Một cách chậm rãi, Jongin tiến tới gần Baekhyun, vòng tay qua bao bọc lấy cơ thể cậu.

” Để tôi sưởi ấm cho cậu. ”

” Ah, cảm ơn Jongin. ” – Baekhyun thì thầm, đầu tựa vào bờ ngực săn chắc của Jongin – ” Thật dễ chịu! Ít ra là tốt hơn so với tên ngốc Chanyeol! ” – Jongin nhíu mày, không khỏi tò mò về điều Baekhyun vừa nói.

” À, Chanyeol đã làm gì thế? ” – Jongin nghiêng đầu để nhìn rõ khuôn mặt Baekhyun. Cậu bĩu môi, khẽ nhúc nhích trong lòng Jongin.

” Chanyeol rất hèn hạ và đần độn và tóm lại là tôi ghét anh ta. ”

” Tại sao cậu ghét anh ta? ”

” Tại….tại… vì….. ” – Baekhyun đẩy Jongin ra, bối rối nhìn vào mắt anh.

” Baek? ” – Jongin nháy mắt.

” Cậu đẹp thật! ” – và rồi Baekhyun trườn người tới, đặt môi cậu lên môi Jongin. Jongin kinh ngạc mở to mắt, giật mình trước sự chủ động táo bạo của Baekhyun. Cơ thể Jongin dần mềm nhũn, cậu ta ôm lấy thắt lưng Baekhyun. Baekhyun vòng tay qua cổ của Jongin, để lại một vết cắn mờ trên môi dưới của cậu ta, vụng về cậy miệng Jongin. Jongin bất chợt tiến lên phía trước, lấy lại thế chủ động, xoay người ép Baekhyun vào thành bể bơi. Bàn tay thon dài của cậu từ từ di chuyển lên trên, luồn vào mái tóc ẩm ướt của Jongin, và lưỡi cậu nhanh chóng xâm nhập vào khuôn miệng nóng ấm của Jongin. Chẳng mấy chốc, cả hai như chìm đắm vào thế giới riêng của họ, Baekhyun ghì chặt lấy tóc của Jongin, trong khi cậu ta đang vuốt ve những đường cong tuyệt đẹp trên cơ thể Baekhyun. Cơ thể hai người áp sát vào nhau. Những người khác trong bể bơi dường như không quan tâm đến họ- họ đang quá bận rộn với công việc tương tự. Nụ hôn của hai người kia càng lúc càng nồng nhiệt, cả hai rên rỉ trước sự va chạm đầy nóng bỏng này.

Đột nhiên, Baekhyun dừng lại, né đầu qua một bên và đẩy Jongin.

” Tôi……… tôi cần phải về nhà. ” – Baekhyun ngại ngùng dịch chuyển cơ thể ra xa khỏi Jongin.

” Cái gì? Thật sao? ” – Jongin càu nhàu.

” Uh….yeah. Tôi…… tôi phải về nhà trước giờ giới nghiêm. Cũng muộn rồi, tốt hơn là tôi nên đi bây giờ. ” – Baekhyun xoay người lại và trèo ra khỏi bể bơi trước khi Jongin kịp mở miệng nói bất kì điều gì.

” Không sao, nhưng ít nhất cậu nên cho tôi chở cậu về nhà? ” – Jongin đề nghị, bơi qua chỗ Baekhyun đang đứng.

” Không cần đâu, tôi có thề đi bộ. Nhà tôi gần đây thôi. ” – Baekhyun tròng chiếc áo thun vào rồi mặc lại quần jeans.

” Thôi nào, Baek. ”

” Thật sự không cần mà, dù gì cũng cảm ơn. ” – nói rồi cậu liền nhanh chóng rời khỏi nhà Luhan trước khi Jongin kịp lên khỏi bể bơi và đuổi theo cậu.

Baekhyun rút điện thoại ra, nhắn tin cho Jongdae và Kyungsoo, thông báo với hai người bọn họ rằng mình sẽ đi về. Bằng cách nào đó, nụ hôn với Jongin đánh thức các giác quan trong người cậu, khiến cậu không sao cưỡng nổi nó. Cậu không cố ý gây ra chuyện đó, và càng không muốn chuyện đó xảy ra. Mẹ nó!

Baekhyun tiến về phía cổng chính và bỏ đi thẳng, không quay đầu lại lấy một lần. Mất gần 11 phút để cậu về được đến ngôi nhà của mình.

Trong lòng Baekhyun rối bời. Cậu không biết phải đối mặt với Jongin và Chanyeol như thế nào.

Tra chìa khóa vào cửa, Baekhyun bước vào nhà, đi ngang qua ba mẹ cậu ngồi ở phòng khách; ba cậu đang đọc báo và có một cuốn sách để mở trước mặt mẹ cậu. Tivi đang chiếu bộ phim cao bồi cũ rích, và tiếng động phát ra từ nó thật sự rất khó chịu.

” Baekhyun? ” – mẹ cậu gọi.

” Con hơi mệt. Con muốn đi ngủ. ” – Baekhyun nói vọng xuống từ trên lầu rồi cậu bỏ vào phòng, đóng sầm cánh cửa lại và ngã phịch người lên giường. Sau đó cậu nhắn tin cho Kyungsoo bảo cậu đã về nhà an toàn.

Ba phút sau, điện thoại cậu rung lên.

Gặp cậu sau vào thứ Hai, Baek! Đừng suy nghĩ nhiều nữa.

From: Kyungsoo.

Baekhyun thở dài, quẳng điện thoại lên bàn. Baekhyun uể oải nằm nghiêng người sang một bên, và chiếc đồng hồ cùng con số hiện trên đó đập vào mắt cậu.

9:53 p.m.

Sớm hơn 1 tiếng 37 phút so với giờ giới nghiêm chết tiệt của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro