6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


6.

Bành Lập Huân cảm thấy rõ ràng bộ đôi đường dưới của họ đang có vấn đề, và đó là một vấn đề lớn. Kể từ trận đấu tập với JDG, họ dường như không thèm nói chuyện với nhau. Mặc dù trong trò chơi vẫn phối hợp vô cùng ăn ý như cũ, nhưng một khi rời khỏi trận đấu, bọn họ liền giống như người xa lạ, hầu như không nói với nhau hay làm bất kể cái gì. Đương nhiên, có rất nhiều lần Triệu Gia Hào do dự muốn mở miệng, lại bị Lạc Văn Tuấn dùng vẻ mặt lạnh như băng chặn lại hoàn toàn.

Vốn dĩ đây là chuyện của vợ chồng họ, hai vợ chồng có chút cãi vã giận dỗi là chuyện thường, nhưng cuộc "chiến tranh lạnh" này sắp biến thành một cuộc ẩu đả lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến bầu không khí chung của cả đội. Vì vậy, sau khi buổi huấn luyện kết thúc, Bành Lập Huân đã giữ Tăng Kỳ lại, định nghĩ ra một số biện pháp đối phó để giúp "cặp đôi nhỏ" này phá băng.

Về phần tại sao lại không gọi cho Trần Trạch Bân, theo lời của Bành Lập Huân, anh ấy thực sự không muốn nghe người bạn này nói chuyện này không phải là một vấn đề lớn, anh ấy thực sự sợ nghe xong sẽ tăng sông mất.

"Anh Kỳ, anh cảm thấy đường dưới của chúng ta không phải là có cái gì không đúng sao?"

"Quả thật,hôm nay có vẻ đánh không cẩn thận lắm, làm đầu game không trấn áp được con Leona."

"..."

Lúc này, Bành Lập Huân nhận ra rằng anh sẽ mãi không thoát khoit kiếp nạn bị tức đến tăng sông mất

"A hèm, không, ý cuả em không phải vậy, anh có cảm thấy gần đây bầu không khí giữa hai người bọn họ rất gượng gạo không, giống như là đang chiến tranh lạnh ấy."

Tăng Kỳ gãi gãi đầu, cẩn thận cân nhắc sau, gật đầu nói: "Quả nhiên bọn trẻ đã lớn rồi, bước vào thời kì nổi loạn, thật sự là đau đầu quá."

"..."

Bành Lập Huân nhất thời không biết nên trả lời như thế nào, trong lòng thầm thán phục mấy tên đàn ông ở BLG rốt cuộc đã sống như thế nào.

"Ừm, em nghĩ chúng ta phải giúp bọn họ, hai người bọn họ không chịu nói chuyện với đối phương, nếu chúng ta không nhúng tay vào, chỉ sợ bọn họ căn bản sẽ không bao giờ chịu nói chuyện với nhau nữa."

Tăng Kỳ gật đầu sau khi sũy nghĩ cẩn thận, rồi hất cằm ra hiệu cho Bành Lập Huân tiếp tục.

"Em vừa nghĩ ra một chiêu. Chiều mai sau khi huấn luyện kết thúc, anh đi nói chuyện với Cựu Mộng. Anh và anh Bân sẽ hẹn anh ấy lên sân thượng nói chuyện gì đó vào lúc chín giờ tối, rồi sau đó em sẽ đi nói với Owen, chúng ta hãy thỏa thuận trước với anh Bân, bọn họ vừa lên đến sân thượng liền khóa cửa lại, để bọn họ từ từ nói chuyện, nói xong mới được thả bọn họ ra ngoài."

Bành Lập Huân tự tin chia sẻ kế hoạch của mình với Tăng Kỳ, nhưng Tăng Kỳ chỉ nhìn thẳng vào anh mà không nói lời nào. Ngay khi sự kiên nhẫn của Bành Lập Huân sắp hết, Tăng kỳ cuối cùng cũng lên tiếng.

"Huân, em có nghĩ tới một vấn đề chưa?"

"?"

"Họ chỉ không nói chuyện nhiều thôi, đã đến mức mất não để bị lừa vậy đâu."

"... Vậy anh có cách nào hay hơn không?"

"Không."

"...?"

"ok ok, vậy thì làm như em nói."

Kết quả là một kế hoạch được gọi là gắn kết đường dưới đã được lặng lẽ triển khai ở một góc phòng tập BLG. Hai người nào đó đột hắt hơi và đồng thời nghĩ lát phải đem chuyện nói lại với Tabe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#elk#onelk