23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seokjin tỉnh dậy. Anh thấy mình bị trói ở trên ghế và bị bịt miệng. Khá may mắn vì mắt anh không bị che đi, nhưng xung quanh khá tối.

"..." Seokjin cố gắng chửi rủa dù cho âm thanh của anh đã bị bóp nghẹt lại.

Một vật thể kim loại lạnh ngắt sượt qua da của anh, ánh sáng đột ngột được bật lên. Seokjin bối rối nheo mắt lại.

"Urgh...cái đéo gì--"

"đây là đâu?..." Seokjin nghĩ ngợi, nhìn một lượt xung quanh căn phòng trắng cho đến khi ánh mắt anh dừng lại ở cánh cửa phía trước đang mở ra.

Hai người đàn ông là alpha, còn người phụ nữ còn lại là một beta, nhưng trông ánh mắt của cô ta thật đáng sợ. Seokjin vẫn giữ cho mình chút bình tĩnh còn sót lại cho tới khi họ tới gần anh.

"chết tiệt...trông tuyệt thật đấy" Một người nói, trong khi người đàn ông còn lại nhếch mép đồng tình.

"Cậu biết tôi là ai chứ?"

Người phụ nữ Beta hỏi. Seokjin rùng mình, nghiêng đầu sang một bên. Anh không thể nói được. Người phụ nữ nhìn Seokjin chật vật để phát ra âm thanh, sau cùng cô ta cũng tặc lưỡi và tháo miếng băng dính ở miệng anh ra.

Seokjin cuối cùng cũng có thể thở một cách bình thường. Miếng băng dính khiến anh buồn nôn. Anh lầm bầm lườm người phụ nữ đã rời đi và nói chuyện với hai người đàn ông kia.

Bất chợt hai người đàn ông tiến tới chỗ anh. Một người đứng trước mặt anh còn người kia đi về phía sau. Người trước mặt bóp chặt cằm Seokjin bằng bàn tay kinh tởm của hắn. Người phụ nữ kia mở rộng cánh cửa để lộ mẹ của Taehyung. Bà ta mặc một chiếc váy đen, nhếch mép cười nhìn Seokjin đang vật lộn.

"Con trai tao sẽ kết hôn với một alpha và mày sẽ bị đá ra chỗ khác."

"BÀ LÀ NGƯỜI MẸ TỒI TỆ NHẤT! BỎ TAY RA KHỎI NGƯỜI TÔI!!" Seokjin hét lên, khó khăn tránh những cái chạm ghê tởm. Anh nhấc chân lên và đá vào bụng người đàn ông phía trước.

"MÀY THÍCH VẬY CHỨ?" Seokjin hét lên một lần nữa, nhưng tiếp theo sau đó, hắn ta tung một cú đấm vào mặt anh.

Seokjin nghiến răng chịu đựng đau đớn. Điều này sẽ để lại vết bầm tím trên má của anh.

"Cưỡng bức, làm vấy bẩn, tốt hơn hết là biến nó thành omega luôn đi."

Câu nói của người phụ nữ độc ác kia khiến Seokjin tức giận, nhưng hai người kia đã bắt đầu tước đi quần áo của anh. Trái tim anh đập thình thịch, cằm bị nhấc lên và người phụ nữ kia cười nhếch mép.

"tận hưởng nhé ~"

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

"Mẹ của cậu đã làm những gì" Yoongi nói. Y chỉ muốn đâm thủng Taehyung bằng cái tông giọng đáng sợ của mình. Nhưng Jimin kêu lên khi các pheromones alpha của Yoongi bắt đầu xâm chiếm căn phòng.

"...Mẹ tôi giống như một kẻ tâm thần...bà ta biết...ừm...cách giấu một cái xác...hoặc thứ gì đó như thế..." Taehyung nói, cậu nghe thấy tiếng thút thít từ Jimin.

Yoongi thở dài đầy thất vọng. Y lấy điện thoại của mình.

"tôi đã đặt một trình theo dõi GPS trong điện thoại để chúng ta biết được vị trí của anh ấy ở đâu..." Yoongi nói, đưa màn hình cho taehyung. Đó là bản đồ của một khu vực bị cô lập gần Itaewon.

"Itaewon?"

Yoongi gật đầu với Jimin. Cậu đỏ bừng mặt, cảm thấy ngại ngùng và cúi đầu xuống, cậu thề, Yoongi đang nhìn cậu, từ đầu đến chân.

"C-C-Chủ tịch...đi thôi" Jimin nói, kéo một bên tay áo của mình.

Taehyung gật đầu như câu trả lời rồi nhanh chóng ra khỏi căn phòng và để lại Jimin ở phía sau. Nhìn alpha thiếu kiên nhẫn kia, Jimin định đuổi theo, nhưng Yoongi đã nhanh chóng chặn đường. Omega tội nghiệp đành lùi lại.

"xin lỗi nha, Taehyung phải tự đối phó với việc này một mình" Yoongi nói, cười một cách lười biếng.

Jimin nuốt nước bọt. Cậu là một omega và ở lại trong phòng cùng một alpha thực sự nguy hiểm.

"C-cảm ơn vì đã quan tâm Yoongi ssi...nhưng tôi sẽ rời khỏi đây" Jimin nói, cố gắng mang vẻ mặt can cảm trước mặt người đang bối rối kia.

"...tôi không yêu cầu cậu phải ở lại đây...ý tôi là một omega thì không nên làm gián đoạn họ..."

Yoongi nói, nhưng cách nói có vẻ hợp lý của anh lại như một sự xúc phạm. Nó làm tổn thương tới cảm xúc của Jimin.

"Có phải anh muốn nói tôi là một người bạn vô dụng đối với Seokjin...chỉ vì tôi là một Omega thôi đúng không, bác sĩ?" Jimin nói, giọng cậu bắt đầu run rẩy. Cậu biết rõ omega luôn luôn bị hầu hết mọi người chỉ trích vì họ cho rằng omega chỉ có thể giao phối và sinh con.

Yoongi giật mình khi Jimin bắt đầu khóc. Y biết rằng mình đã làm tổn thương tới tinh thần của omega.

"tôi không...ý tôi là...cậu...chờ đã..." Yoongi không thể giải thích rõ ràng. Jimin đã lao ra khỏi văn phòng của y. Yoongi thở dài và ngồi xuống ghế.

"...một ngày khó khăn?"

Hoseok nói, bước vào văn phòng và nhìn thấy Yoongi cùng cái nhíu mày của y.

"...tôi làm tổn thương tới cảm xúc của cậu ấy....và tôi thấy có lỗi..."

Hoseok nhìn chằm chằm y, cảm thấy bị sốc khi nghe những lời này.

"anh không có bị bệnh...tôi không thấy điều gì bất thường mà..." Hoseok nói trong khi bắt đầu kiềm tra nhiệt độ của Yoongi.

Yoongi bất chợt đứng dậy, cảm thấy cục xúc khi người đồng nghiệp kia không coi trọng y. Hoseok cảm thấy bất ngờ. Đây là lần đầu tiên Yoongi để lộ khía cạnh này. Tất cả những gì y thể hiện ra trước đây chỉ là luôn tức giận, luôn khó chịu hoặc thậm chí là đối xử lạnh lùng với những người mà y gặp.

"Urgh...chết tiệt...tôi sẽ tự giải quyết việc này"

Yoongi nói và rời khỏi văn phòng của mình.

"Có lẽ anh cần tới gặp bác sĩ tâm lý?"

"TÔI NÓI LÀ BIẾN ĐI"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro