Fragrance - Hương Thơm [Part 3]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc Limosine dừng trước Urban Coffee và nhanh chóng, người đàn ông trong bộ suit đen mở cửa sau của chiếc Limosine, cô gái trong bộ đồ trắng toàn tập bước ra khỏi xe. Cô có mái tóc đen dài được buộc gọn và đeo kính gọng trắng, người đàn ông nhanh chóng đẩy cửa kiếng tiệm Coffee và cô gái bước nhanh tới quầy thu ngân. Từ lúc cô đi vào, mọi người đứng hình, tất cả người trong tiệm Coffee dừng việc đang làm và dán mắt vào cô. Một cô gái khác, có thể xem là thư kí đi theo sát sau cô gái tóc đen. Cô chào hỏi mọi người bằng câu “Chào buổi sáng”, vài phút sau, cô đứng trước Choi Sooyoung, quản lý của chi nhánh Urban Coffee.

-Chào buổi sáng Miss Kwon.-Sooyoung chào hỏi cô gái, ngừng việc quan sát và bước ra khỏi quầy.

-Chào, mọi thứ ổn chứ? Tiệm Coffee sao rồi?-Cô gái được gọi là Miss Kwon, nghiêm túc hỏi Sooyoung khi tiếp tục nhìn quanh.

-Mọi thứ đều ổn Miss Kwon, đặc biệt nhánh cây cafe được dùng làm trang trí, mấy nhánh khác cũng thế.-Sooyoung điềm đạm báo cáo, rồi cô quay đầu tới cô gái nào đó đang phục vụ bàn.

-Taeyeon.-Sooyoung gọi làm cô gái chú ý. Lập tức bỏ qua việc đang làm mà đi tới quản lý.

-Gì thế, Sooyoung?

Taeyeon đứng kế Sooyoung, đợi sự chỉ đạo. Sooyoung chỉ vào cửa sau của tiệm.

-Hãy lấy hồ sơ về báo cáo thu nhập trong tháng về nhánh cây đặc biệt lần này và báo cáo thu nhập mấy tháng trước về nhánh cây khác cho Urbam Coffee.

Sooyoung gật đầu với Taeyeon trong khi cô ấy cúi chào Sooyoung và Miss Kwon trước khi nhanh chạy vào phòng. Miss Kwon nhìn quanh tiệm, cô để ý vài bức vẽ và thiết kế quanh không gian tiệm.

-Tôi thấy cô đã nâng cấp không gian tiệm và cũng mua thêm vài vật dụng.

Sooyoung chỉ gật đầu theo phản ứng của Miss Kwon.

-Vâng Miss Kwon, những thứ đó đều được đề cập trong báo cáo của tháng.

Sooyoung cầm hồ sơ mà Taeyeon nhanh chóng đưa tới, đưa cho thư kí của Miss Kwon.

-Đây là hồ sơ Miss Kwon, đó là tài sản sưu tầm và có tổ chức.

Miss Kwon chỉ gật đầu trước khi đối mặt Sooyoung lần nữa.

-Cảm ơn Miss Choi, tôi phải đi bây giờ.-Yuri lịch sự nói trước khi quay đi.

-Đi cẩn thận Miss Kwon.-Sooyoung cúi chào khi Miss Kwon và thư kí đi ra cánh cửa kiếng được kéo ra bởi người đàn ông kia.

-...Và tớ mong khi cậu quay lại...Cậu lại là Yuri.-Sooyoung thì thầm ngay sau khi thấy Yuri đi vào xe.

----------

Yuri bước vào xe sau khi đến xem AppleKorea, cô ngồi trên chiếc ghế dài bên phải như cô thư kí ngồi nhanh vào chỗ đối diện, để mọi hồ sơ lên cái bàn nhỏ giữa họ. Yuri chuyển sự chú ý vào chiếc điện thoại, kiểm tra vài voice mail quan trọng được chuyển vào khi cơ đi thăm AppleKorea. Cô thư kí bối rối quan sát sếp mình, rồi nhìn vào đống hồ sơ trên bàn, trầm ngâm đợi tới lúc thích hợp để hỏi sếp điều gì làm cô bận tâm trong vài tháng qua. Thư kí ngẩn đầu lên và nhìn sếp, quyết định sẽ không hài lòng nếu không hỏi sếp ngay.

-Ahm...Miss Kwon.-Thư kí của Yuri lên tiếng, cố gắng khởi động cuộc đối thoại.

-Vâng, Gyuri.-Yuri nhìn thư kí và để điện thoại lên mặt bàn.

-Tôi có thể hỏi cô chuyện này không?-Gyuri chạm vào hồ sơ trên bàn.

-Miễn là liên quan tới công việc.-Yuri cầm điện thoại lên, lướt qua vài tin nhắn.

Gyuri nhìn sếp, cắn môi dưới.

Không có gì sai với chuyện mình muốn hỏi nên không phải sợ.

Gyuri hít sâu để giải tỏa, tiếp tục hỏi.

-Miss Kwon, sao cô lại đi tới AppleKorea và Urban Coffe chỉ để lấy báo cáo của tháng? Sao không bảo người khác đi thay cô?

Yuri ngưng lướt điện thoại khi nghe câu hỏi của Gyuri, cô nhìn người thư kí.

-Tôi muốn tự mình đánh giá hai chi nhánh thành công nhất trong công ty của chúng ta. Tôi muốn tự tay mình làm việc.

Yuri trả lời dứt khoát câu hỏi của Gyuri. Guyri chỉ gật đầu, lo lắng trước sự rung động yếu đuối mà cô tạo ra, cô quay sự chú ý sang cái búng tay trên thành bàn.

Nếu cô nói thế Miss Kwon...Tự mình đánh giá...Ngay cả khi cô chỉ đi tới hai chi nhánh đặc biệt...AppleKorea và Urban Coffee.

------------

Hai cánh cửa màu gỗ dái ngựa to lớn của Hai cánh cửa màu gỗ dái ngựa to lớn của Yuri bỗng mở tung và xuất hiên một người già yêu nhưng vẫn đầy nghị lực. Ông nhìn quanh phòng, mỉm cười hạnh phúc khi thấy con gái mình đang ngồi trên ghế, bận đọc vài giấy tờ.

-Chào buổi sáng Yuri!-Mr.Kwon Dong Min hạnh phúc chào hỏi khi ông bước dài tới bàn Yuri.

Yuri chỉ gật đấu, trả lời không hăng hái “Chào buổi sáng, bố” mà không rời mắt khỏi tờ giấy đang đọc. Mr.Kwon không tán thành, đập hai tay vào thành bàn Yuri.

-Con thật sự bận hay không thể dư ra vài giây để nhìn và chào đón bố mình?

Mr.Kwon quở trách Yuri với sự tổn thương trong giọng nói. Yuri đặt tờ giấy xuống bàn, gỡ kính ra trước khi đứng lên chào hỏi bố mình.

-Chào buổi sáng bố-Cô cúi chào bố mình-Xin lỗi vì không chào đón bố một cách đúng đắn trong khoảng thời gian gần đây. Con chỉ quá mê mải đọc tài liệu được gửi đến hôm nay.

Yuri mỉm cười cho có hình thức, làm cử chỉ mời bố mình ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Mr.Kwon lắc đầu trước khi ngồi xuống với biểu cảm buồn, ông nhìn vào biển tên trên bàn Yuri.

Kwon Yuri

Chủ tịch

Yuri, ý thức tâm trạng buồn của bố, nghĩ có chuyện gì đó không ổn.

-Có vấn đề gì ah, bố?

Cô lo lắng nhìn bố, ông chỉ nhìn lên và cười.

-Không có gì Yuri. Dạo này con không thường về nhà nên bố nhớ con lắm.

Và bố nhớ cả sự đau khổ trước đây.

Yuri bẽn lẽn cười trước lời giải bày, cô nhạy cảm vì bố cô hay nói những câu ông không nghĩ trong đầu.

-Con xin lỗi bố. Dạo này bận quá, nhưng đừng lo, tối nay con rảnh nên sau buổi họp, con sẽ đi thẳng về nhà và chúng ta có thể ăn tối với nhau. Con, bố và mẹ.

Sau khi nói, Yuri ngã ra ghế và cầm tài liệu lên. Mr.Kwon gật đầu, đứng lên.

-Well then, bố sẽ gặp con sau. Đừng làm việc quá sức nhé?

-Bố không ở lại ăn trưa ạ? Sắp tới giờ rồi, con sẽ sắp xếp lại, chúng ta sẽ ăn trưa với nhau.

Yuri bắt đầu sắp xếp đống tài liệu trên bàn, Mr.Kwon lắc đầu, cười với Yuri.

-Bố từng là chủ tịch trước con đấy, nhớ không? Nên bố biết lịch như thế nào.-Ông ngăn Yuri gần xếp xong tài liệu.

-Bố định ghé qua nhắc con về tối nay nhưng con đã nói rồi, việc của bố tới đây là xong.-Ông gật đầu, nở rộng nụ cười.

-Bố chắc không?

Yuri nhìn vào lời biện hộ của Mr.Kwon. Ông gật đầu, quay đầu ra cửa.

-Bố đi đây, bố vẫn có cuộc họp nhỏ về kinh doanh mà mẹ con muốn làm.-Mr.Kwon nói trước khi ra cửa.

-Ok bố. Gặp bố và mẹ sau.

-Ok.

Yuri chuyển sự chú ý sang đống tài liệu trên bàn khi Mr.Kwon tiếp tục đi ra cửa. Ông liếc nhìn Yuri lần cuối trước khi đóng cánh cửa lớn, ông dựa lưng vào đó và thở dài.

Thấy con gái bố như thế...

Bố nghĩ bố đang hối hận khi chấp nhận lời thỉnh cầu của Sooyeon 5 năm trước...

Vì lúc Sooyeon ra đi...

Con bé cũng đã đem theo nó,

Sự sống trong mắt con gái bố...

Mr.Kwon nhắm mắt, thở dài trước khi đi tới cánh cửa khác.

----------

Yuri đang ngồi nơi cuối cái bàn, họ đang có cuộc họp và thảo luận về sự phát triển của các chi nhánh trong Kwon Enterprise.

-...Nhưng đây là việc có lợi vì một công ty Mỹ đang nổi tiếng và đang rải chi nhánh khắp Châu Á.

-Công ty Mỹ?-Giọng tò mò của Yuri vang lên khắp phòng làm gián đoạn báo cáo của Siwon.

-Ahm...Vâng chủ tịch. Theo như báo cáo, công ty này ra đời cách đây 5 năm như một tiệm hoa nhỏ ở Mỹ. Nó từ từ phát triển và sau đó, bắt đầu tăng cường chi nhánh ở các nước khác. Hiện nay cũng có ở Hàn.

-Tiệm hoa nhỏ ư? Hmm...Hay đấy. Làm sao nó phát triển được chỉ sau 5 năm?

Yuri lật tờ giấy trước mặt trong khi Siwon nhấn nút để lướt sang trang khác của bài thuyết trình.

-Well...Bên cạnh sự trang trí hoa mà họ đang sáng tạo, khách hàng cũng rút ra từng mùi hương riêng cho từng cách trang trí hoa. Một đoạn trong slogan của họ nói “Loài hoa đẹp nhất là những hương hoa cho ta biết chúng lộng lẫy như thế nào, dù mắt ta có nhắm lạ. Mùi hương của chúng vẽ ra một bức tranh, đẹp hơn những gì ta thấy. Nó vẽ theo cách nào đó, khiến sự sống kéo dài hơn trong trí nhớ ta hơn hẳn những bông hoa khác.”

Đầu Yuri đột ngột nhìn lên màn hình sau khi nghe đoạn slogan mà Siwon nói, mắt cô trận lẫn sự hy vọng và nỗi buồn khi bỗng nhiên hồi trưởng lại trong trí nhớ.

Sooyeon

Không

Không phải đâu.

Yuri lắc đầu xóa đi những hình ảnh bất chợt mà cô không muốn nhớ và cố gắng chú ý vào bài thuyết trình. Siwon vẫn đứng phía trước và bàn luận về lịch sử, cái tên, chủ hiện tại của tiệm hoa.

-...tên tiệm hoa là...

Fragrance.

Và nó nói đây là nơi đầu tiên được tài trợ bởi Kim Enterprise.

Nhưng chủ nhân thật sự là cô gái Mỹ tên...

Jessica Jung.

-----------

Gỗ dái ngựa: Loại gỗ chắc, cứng của cây dái ngựa, mà có bề ngoài hấp dẫn và có thể có độ bóng cao, nó được coi là một trong những loại gỗ tinh tế nhất và được sử dụng rộng rãi cho đồ gia dụng, đồ nội thất, và tàu thuyền.

Teaser continue story.

-Tôi xin lỗi Miss Kwon nhưng có người đàn ông không chịu rời đi.

-Cô cần biết sự thật...

Cô gái tóc nâu vàng bắt được mùi hương như kiwi và vô tình mỉm cười. Cô biết mùi hương này quá rõ.

-Tại sao? Tại sao không cho tôi biết Sooyeon?...

Tin tôi đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro