CHƯƠNG 4: SLEEPING & AWAKENING

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn hộ tọa lạc nơi cao nhất trong khu phố, các phòng trong căn hộ phòng nào phòng nấy cũng đều khá rộng rãi.

Có một khu vực tiếp khách với một chiếc ghế da dày cùng chiếc bàn trà lớn. Ở bức tường đối diện là một chiếc giường lớn được bao quanh bởi những giá sách nhằm tạo sự riêng tư.

Phayu chỉ vào một cánh cửa nói, "Em có thể dùng nhà tắm để tắm rửa và làm ấm cơ thể. Trong cái tủ đó có quần áo sạch em có thể lấy để thay".

Rain quan sát mọi thứ xung quanh mình. Cậu nhóc đi vào phòng tắm để ổn định lại bản thân cũng như làm ấm cơ thể sau khi bị ướt sũng bởi cơn bão bên ngoài.

Rain dành thời gian để tắm rửa và gội đầu. Cậu nhìn vào tủ và nhìn thấy quần thể thao màu xám cùng chiếc áo phông trên cùng với những quần áo khác được chất thành ngọn núi nhỏ bên dưới, tất cả chúng đều quá cỡ đối với cậu.

Cậu tự lấy quần áo và thay cho bản thân, kéo chúng lên cao qua chiếc quần lót vẫn còn khô ráo của bản thân.

Cậu nhóc rời khỏi phòng tắm và thấy Phayu cũng đã thay xong bộ quần áo khác.

Phayu mặc chiếc áo sát nách màu đen ôm sát cơ thể vạm vỡ của anh và chiếc quần thể thao rộng thùng thình màu xám trông đã sờn rách.

Không khí dần trở nên lãng mạn hơn sau khi họ đã thay xong quần áo, sự ấm cúng của không gian nhỏ cùng tiếng mưa rơi trên những ô cửa sổ lớn.

Rain cố gắng làm bầu không khí trở nên bình thường nhẹ nhàng hơn bằng cách quay trở lại câu chuyện bản thân thắc mắc. "Em đã không nhận ra rằng gia đình anh mở cả một garage".

Phayu cười nhẹ trêu đùa, " Em đâu có hỏi anh đâu."

Rain trả lại đàn anh cái nhìn đầy gượng gạo.

"Cho em xin đi Phi, em đã rất lo lắng em sẽ qua đêm ở đâu tối nay. Em sẽ không lo lắng nếu em biết đây là garage của nhà anh. Vậy nên, chúng ta có nên bàn về khoản phí sửa chữa được chưa ạ?"

"Ngồi xuống đây," Phayu nói khi chỉ vào chiếc giường mà anh ấy đang ngồi trên đó.

Rain nhận thấy khá căng thẳng ngay lúc này vì cậu không tìm thấy bất cứ lý do gì để từ chối để say "No".

"Tóc của em vẫn còn đang ướt, để anh lau khô cho," đàn anh nói.

Các giác quan của Rain bắt đầu cảnh giác khi Phayu vươn tay ra với lấy chiếc khăn khỏi tay Rain.

Rain ngồi gần người lớn tuổi đến nỗi cậu có thể ngửi thấy mùi thơm của nước giặt trên quần áo anh. Cậu nhóc đã có một nhận thức mới về mọi thứ của đàn anh.

Bây giờ họ đang ngồi cạnh nhau, Rain cảm thấy khá lúng túng khi ngồi ở khoảng cách gần như vậy.

Cậu không hề nhỏ con, nhưng Phayu cao hơn cậu hẳn 3 inches và các cơ bắp của đàn anh có thể rơi vào cân nặng 25-30 lbs. Sự tương phản này khiến Rain bùng lên sự phấn khích làm cậu nhóc hoàn toàn mất đi sự cảnh giác.

Cậu nhóc ngồi yên để Phayu chậm rãi sấy tóc cho mình.

Cảm giác thật thoải mái khi được người khác sấy tóc cho. Cậu nhóc dần dần nhận ra rằng cậu không còn cảm nhận được chiếc khăn tắm trên cơ thể mình nữa mà chỉ có những ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp đằng sau gáy.

Tất cả các giác quan của cậu nhóc được kích hoạt cảnh giác trong trạng thái cao độ.

Ngay khoảnh khắc ấy cậu nhóc nhận ra những ngón tay, đôi môi của Phayu đang lướt trên cổ mình.

Rain vẫn đứng yên đang cố gắng tiếp thu chuyện gì đang xảy ra. Phayu xem việc cậu nhóc không phản ứng là một tín hiệu tốt và vồ lấy Rain như một con sư tử vồ lấy con mồi của mình.

Trong nháy mắt, Rain bị áp xuống nằm ngửa trên giường trong khi Phayu đang ở trên dạng hai bên đùi và tay giam cậu nhóc ở giữa, rồi rúc vào cổ cậu.

Rain bị sốc, không bao giờ ngờ đến dòng điện ngầm mà cậu cảm thấy lại phát triển nhanh đến như vậy.

Phayu lúc này đang rải những nụ hôn cùng hơi thở ấm áp trong khoang miệng lên trên cổ đứa trẻ, kéo Rain vào một vực sâu dục vọng đen tối mà anh hoàn toàn không ngờ tới.

Đứa trẻ cố gắng giành lại quyền kiểm soát. "P'Phayu anh là gay ạ?"

UGH, đây là câu hỏi ngu ngốc! Rain tự sỉ vả bản thân

Có hàng triệu các câu hỏi khác tốt hơn mà cậu có thể hỏi. Nhưng cậu bị run và không thể nào kiểm soát được não hay lời mình nói ra.

"Thành thật mà nói, Anh là Bi," đàn anh tiến gần lại Rain khi đang trả lời câu hỏi. Nhận thấy sự lo lắng của đứa trẻ Phayu nói, "Em đã gửi nhiều ám chỉ cho anh cả đêm trong bữa tiệc. Nhìn chằm chằm vào anh suốt cả bữa tối, vờ chạm vào tay của anh nữa. Em là người dụ dỗ anh trước."

Rain hoàn toàn bị bắt bài tại trận. Cậu nhóc không biết rằng đàn anh đã biết được mọi thứ rõ ràng. Nhưng cậu không hề có chủ đích về những "ám chỉ" thả thính như đàn anh nói. Cậu chỉ tò mò về người đàn anh năng nổ này mà thôi.

Cậu nhóc cảm thấy Phayu đang hôn má và cổ họng mình. Đứa trẻ nhắm mắt lại để xoa dịu sự rối bời trong não bộ. Đàn anh dùng môi mơn trớn cổ đứa trẻ và oohhh wow, nó thật tuyệt.

Rain mở mắt - đây có lẽ là một lỗi lớn. Vì đứa trẻ có thể nhìn thấy một Phayu vô cùng đẹp trai và quyến rũ ở cự ly gần. Một tiếng rên rỉ nho nhỏ phát ra từ cổ họng đứa trẻ.

Đôi mắt của Phayu như bị mê hoặc. Ánh lửa cháy bừng trong ánh mắt khi nhìn Rain và nghe cậu rên rỉ.

Đàn anh vẫn đang bên trên và đè cậu nhóc bên dưới thân mình, thế nên nữa thân dưới của họ đang ma sát vào nhau.

Hai tay Rain đang đặt trên lưng sau gáy Phayu, luồn tay vào mái tóc của người lớn tuổi hơn. Cậu không chắc mình đặt chúng ở đó để đẩy đàn anh ra hay kéo đàn anh gần mình hơn nữa.

Rain bắt đầu cảm thấy "cậu nhóc nhỏ" của mình có phản ứng trái với suy nghĩ của cậu. Và cậu chắc chắn rằng Phayu có thể cảm thấy điều đó vì cơ thể họ đang dựa sát vào nhau.

Cậu cảm thấy hai tay Phayu luồn vào dưới áo mình, vuốt ve eo cậu.

Oh god, nó thật tuyệt. Làn da Rain đang bị đốt nóng dần lên. Không có trải nghiệm tình dục nào trước đây cho cậu ấy cảm nhận được sự nóng bỏng như lúc này.

Rain khá thân mật với người bạn gái trước của mình khi họ trong mối quan hệ nghiêm túc nên cậu không phải là trang giấy trắng trong chuyện chăn gối. Nhưng cậu luôn là người chủ động trong quá khứ, khi cậu vừa học vừa trải nghiệm thực tế.

Phayu rõ ràng là ở một đẳng cấp cao hơn so với Rain. Cái chạm của những ngón tay cùng cảm giác mơn trớn trên đôi môi thật chuyên nghiệp.

Tay đàn anh nhẹ nhàng như lông vũ mềm mại cùng hơi ấm lướt qua ngực và eo Rain, đôi môi cùng đầu lưỡi ẩm ướt nhẹ nhàng mút mát làn da trên cổ của đứa trẻ, kích hoạt tất cả các tế bào thần kinh nhạy cảm quanh đó mà trước đây Rain không hề biết đến sự tồn tại của chúng.

Nhưng điều kích thích nhất là cảm giác "phần nhạy cảm" bên dưới của Phayu cọ xát vào người cậu qua lớp quần áo của cả hai. Cảm giác này thật bất ngờ và choáng ngợp đối với Rain.

Một mặt, cũng có một cái gì đó thật xa lạ nhưng đầy kích thích khi cảm nhận được thân dưới cương cứng của một người đàn ông khác áp sát vào thân dưới của mình. Mặt khác, cậu chưa chuẩn bị tinh thần sẵn sàng cho chuyện này tại lúc này.

Khi đứa trẻ đang cố gắng kiểm soát những suy nghĩ hỗn loạn vì cơ thể đang phản ứng quá thành thật, thì cậu nhóc cảm giác bàn tay ấm áp của Phayu dần trượt xuống và đi vào bên trong quần lót của bản thân.

Một tiếng thở dốc nặng nề phát ra từ cổ họng Rain khi đàn anh dùng ngón tay cái điêu luyện lướt qua đầu khấc ở "phần thân dưới", khiến nó thành thành thật thật sưng to và nảy lên.

Đàn anh đặt bàn tay của mình lên "cậu nhóc nhỏ" của Rain, làm cho đầu khấc xuất ra dịch nhầy khi bị kích thích trong sung sướng. Rain có thể cảm thấy đầu óc mình như bị tan chảy chỉ còn một màu trắng xóa.

Cảm giác choáng ngợp - cùng sức nặng của cơ thể đàn anh đè lên bản thân, chèn vào đùi, cùng một bàn tay to lớn, thô ráp chạm vào "phần nhạy cảm" của bản thân bằng một sự chắc chắn, tràn đầy tự tin.

Có một ác quỷ bên trong Rain đang cổ vũ cho đứa trẻ tại thời điểm này là hãy thuận theo tự nhiên.

"Dừng lại P'Phayu! Dừng lại, xin anh" Rain nài nỉ khi đẩy vai đàn anh và cố gắng gỡ tay anh ấy ra.

Phayu nghe thấy chút sợ hãi trong giọng nói của đứa trẻ và dừng việc đang làm lại. Người lớn tuổi rút tay ra và rời khỏi người Rain.

Rain thở dốc cố gắng lấy lại quyền kiểm soát cơ thể bản thân. Cậu nhóc lăn xuống giường và đứng dậy.

"Em nghĩ anh đã hiểu lầm. Em không chú ý vào anh và em cũng không thích con trai!" Cậu nhóc buồn bã nói.

Phayu nhướng mày và nhìn xuống chỗ lồi ra có thể nhìn thấy rõ dưới quần thể thao của Rain. Rain tự động dùng hai tay che đi phản ứng quá thành thật của cơ thể.

Mặt cậu nhóc trở nên đỏ lên, tình huống này làm cậu nhóc vừa ngượng ngùng xen lẫn chút tức giận. "Em nên đi về nhà."

Dù khá bực bội vì kế hoạch bị dừng ngang giữa chừng, nhưng Phayu sẽ không để Rain về nhà trong đêm tối muộn thế này.

"Giờ là 2.30 sáng, em không tìm được xe taxi về nhà đâu, nên hãy ở lại đây." Khi nói điều này, đàn anh cũng ném một chiếc gối vào chiếc ghế da.

"Đừng lo lắng, em sẽ an toàn. Anh không còn hứng nữa. Anh nên đi ngủ thì tốt hơn." Khi nói điều này, đàn anh mệt mỏi leo lên giường và kéo tấm chăn đắp qua cơ thể.

Rain cứ đứng đó kích động, nhìn chằm chằm vào phần nhô ra bên dưới.

Vài phút sau, cậu nhóc đi đến bên chiếc ghế da dày rồi cuộn tròn thành hình quả bóng khi ôm chặt chiếc gối để dịu đi phản ứng của cơ thể.

Chuyện gì vừa xảy ra?

Thành thật mà nói, cậu không hề giận Phayu. Cậu thừa nhận rằng cậu có thể đã vô tình gửi quá nhiều ám chỉ như đàn anh đã đề cập lúc nãy.

Đứa trẻ càng bối rối hơn về cảm giác bị hấp dẫn bởi người đàn ông đang nằm trên giường. Cơ thể cậu nhanh chóng thành thật hơn những gì tâm trí cậu nghĩ. Cậu bị Phayu hấp dẫn về mặt tình dục. Cực kích thích!

Cậu thậm chí chưa bao giờ nghĩ về bất kỳ người đàn ông nào khác theo lối suy nghĩ này trước đây.

Cậu nhóc hồi tưởng lại lần đầu tiên gặp mặt đàn anh.

Cậu có ấn tượng về đàn anh và không ngừng suy nghĩ về anh ta trong nhiều tháng sau đó cho đến khi cậu quyết định chôn giấu hết tất cả lối suy nghĩ về anh ở tận sâu đáy lòng.

Cậu nhóc cũng nhớ mình đã phấn khích như thế nào sau khi nhìn thấy anh ấy dưới cơn mưa bão của vài tuần trước. Rõ ràng, Phayu cũng đã biết được sự hấp dẫn của bản thân nên dẫn đến hành động như anh ấy đã làm tối nay.

Tôi sẽ làm gì bây giờ?

Tất cả những suy nghĩ này đang quay cuồng trong đầu Rain đến chóng mặt nhưng cuối cùng vì quá mệt mỏi nên cậu cuộn mình trên chiếc ghế da rồi chìm vào giấc ngủ.

Phayu thức dậy lúc 3.30 sáng và nhớ đến đứa trẻ anh mang về cùng với mình tối rồi.

Người lớn tuổi rời giường để kiểm tra đứa trẻ và nhìn thấy cậu nhóc đang cuộn tròn bản thân để tìm sự ấm áp và thoải mái trên chiếc ghế da.

Khi anh nhìn cơ thể nhỏ bé với mái tóc nâu mượt mềm mại rơi vào trong tầm mắt, cánh tay mảnh khảnh và đôi chân thon dài khẳng khiu đang cuộn tròn bản thân lại ngủ, một cơn sóng dịu dàng như làn nước ấm chảy qua người Phayu.

Anh theo đuổi Rain vì bị thu hút về diện mạo của cậu nhóc, nhưng bây giờ Phayu càng tò mò muốn biết nhiều hơn về đứa trẻ này.

Cậu nhóc đã có người yêu chưa? Cậu nhóc thích làm gì khi không có tiết học? Thích ăn món gì...?

Phayu cúi xuống và nhấc bổng đứa trẻ đang say giấc lên. Đàn anh mang Rain lên giường rồi nhẹ nhàng đặt cậu xuống và đắp chân cho cậu. Đàn anh đi sang hướng bên kia của chiếc giường và tắt đèn.

Đàn anh mải mê ngắm nhìn khuôn mặt hoàn toàn thả lỏng thư thái của Rain khi đang say giấc nồng.

Phayu hồi tưởng lại bản thân đã nhìn thấy thiên thần của mình như thế nào khi anh nhìn thấy Rain trên đường cách đây vài tuần. Và bây giờ đây vẻ đẹp thiên thần ấy cũng không hề kém cạnh cho dù đứa trẻ đang an tường ngủ kế bên anh.

Đàn anh cúi xuống và nhẹ nhàng vén những sợi tóc mềm mại ra khỏi mắt cậu nhóc. "Anh nghĩ anh bắt đầu thích em rồi." Phayu nhẹ nhàng nói trong màn đêm đang bao phủ căn phòng.

Rain, cảm nhận được hơi ấm bên cạnh, liền quay sang Phayu và nhẹ nhàng tiến vào lòng đàn anh khi vẫn đang ngủ say.

Phayu bất động trong tích tắc vì không muốn làm làm ảnh hưởng đến Rain với bất kỳ chuyển động bất ngờ nào.

Khi nhịp thở Rain đều đều trở lại, đàn anh khẽ khàng vòng tay ôm lấy cậu bé đang ngủ, ngửi mùi hương thoang thoảng trên mái tóc cậu nhóc và nói: "Anh thực sự bắt đầu thích em rồi Rain."

Phayu dần chìm vào giấc ngủ với nụ cười tràn đầy thỏa mãn trên khuôn mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro