Day 2-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật là một thảm họa lớn. Jiyong nhìn xung quanh. Tất cả mọi thứ trong phòng ngủ của anh đều bị ném lung tung, một số trong đó thậm chí còn vỡ nát.

"Nó chỉ là vết rượu vang đỏ thôi. Đừng khóc, maknae"

Lúc đó là bốn giờ sáng khi maknae xông vào căn hộ của Jiyong, chỉ để khóc nức nở. Đây là một trong những đêm khi Seungri bị ảo giác. Như những gì anh đã đọc được rất nhiều trên internet, dựa vào các triệu chứng của Seungri, maknae bị rối loạn ảo tưởng khủng bố. Nó được xem là loại rối loạn ảo tưởng phổ biến nhất, nhưng đôi khi, điều đó cũng quá khó để Jiyong có thể xử lý được.

Bệnh này khiến người bệnh luôn nghĩ rằng người khác muốn cản trở hoặc làm hại họ, đến mức trong đầu Seungri có suy nghĩ rằng ai đó sẽ theo đuổi cậu để giết cậu.

"Không! Anh không hiểu!" Seungri nói giữa những tiếng nức nở. "Họ đang âm mưu chống lại em! Họ là người xấu, hyung!"

Jiyong thở dài khi xoa trán. "Tại sao lại thế?"

"Họ muốn đẩy ngã em rồi cướp đi tài sản kinh doanh của em. Họ muốn công ty của em phá sản và đẩy công ty của họ lên"

"Không, họ không làm như vậy" Jiyong nói thẳng, hơi khó chịu khi phải thành thật.

"Sao anh có thể chắc chắn về điều đó như thế?! Hyung, anh không tin em ư?!" Seungri kêu lên. Jiyong muốn nói vài câu phản bác, nhưng ánh mắt tan vỡ Seungri - như thể cậu thực sự bị bạn bè phản bội - bảo anh hãy im lặng và hành động như thể anh tin vào Seungri.

"Em sẽ làm gì sau đó?"

Seungri trông có vẻ sợ hãi khi Jiyong đặt vấn đề này vào tay cậu

"Anh sẽ bảo vệ em" Jiyong vừa nói vừa dỗ Seungri ngủ.

Thực sự là không đúng khi đẩy những người này ra khỏi cuộc sống của Seungri. Anh nói với họ một cách tử tế, nhưng họ lại gay gắt với anh, vì vậy Jiyong đe dọa họ. Tuy nhiên, Seungri là người khiến mọi thứ trở nên phức tạp. Cậu biết việc Jiyong ngăn bạn cậu cách xa cậu khi ở trạng thái bình thường nhưng lại không nhớ một cái gì về những việc cậu đã nói khi phát bệnh. Vì vậy, maknae vẫn gặp họ sau lưng Jiyong và những người đó bắt đầu ghét anh nhưng Jiyong không quan tâm, bởi vì tất cả những gì anh quan tâm là Seungri đã gục ngã vào giữa đêm sau khi gặp bọn họ và suy diễn ra một kịch bản khác, cái còn ngớ ngẩn hơn ngày hôm qua.

"Em đang làm gì vậy?" Jiyong hỏi. Anh nghĩ rằng Seungri đã cho chiếc áo có vết rượu vang đỏ vào máy giặt, nhưng anh lại nhìn thấy cậu cắt nó thành từng mảnh bằng kéo trong một đêm muộn sau khi anh từ phòng thu về nhà và thấy Seungri ở giữa phòng khách, đang khóc.

"Họ nói bạn bè sẽ không làm hại nhau" Cậu cắt thêm một đường trên chiếc áo

"Seungri ..." Jiyong cố gọi cho cậu. Anh có chút sợ hãi trước hành vi kỳ lạ của Seungri.

"Bạn bè sẽ không phản bội lẫn nhau" Seungri lẩm bẩm một lần nữa

"Seungri ... Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Giống như là lý do tại sao họ - " Seungri ném cây kéo về phía Jiyong và phần đầu nhọn sượt qua cổ anh. Cả hai người đều mở to mắt khi nhìn thấy máu tươi chảy xuống áo Jiyong. Jiyong đặt lòng bàn tay lên vết thương và xoa vùng da bị trầy xước, anh có thể cảm thấy đó là một vết xước dài, hơi sâu và chắc chắn rất đau. Sẽ ổn thôi vì nó chỉ là một vết xước khá mảnh, nhưng chắc chắn phải mất nhiều ngày để lành lại

Jiyong bị giật mình bởi tiếng hét lớn của Seungri. Seungri bị sốc sau khi nhìn thấy máu. Cậu muốn chạy lại, nắm lấy cây kéo, tự trừng phạt mình vì đã làm tổn thương hyung yêu thích nhất nhưng Jiyong đã nhanh chóng đá thứ đó đi và bắt lấy Seungri. Cậu bé đã khóc suốt đêm và ngày hôm sau, Seungri từ chối gặp Jiyong. Cậu im lặng. Cậu không trở về nhà mà chuyển từ khách sạn này sang khách sạn khác, từ nước này sang nước khác, Jiyong nghe mọi người bảo thế. Và một điều kỳ lạ khác mà anh nghe được là Seungri thuê thêm nhân viên bảo vệ để giữ an toàn cho anh.

Nhưng khỏi cái gì?

.

Một ngày nọ, Jiyong đến tìm Seungri ở Tokyo, nơi cậu từ chối về nhà với Jiyong, nhưng Jiyong có thể thuyết phục cậu "Sẽ an toàn hơn nhiều khi ở với anh"

Seungri cần một người để tin tưởng, vì vậy Jiyong đã tự đề nghị mình, vì bên cạnh maknae là trách nhiệm của anh. Seungri nắm lấy tay anh và bắt đầu sống cùng nhau trong căn hộ Jiyong. Họ cố gắng không nhắc đến sự cố cái kéo. Tuy nhiên, Jiyong gặp khó khăn khi đưa Seungri đi điều trị. Maknae không tin ai ngoài Jiyong, cậu đe dọa anh, cậu sẽ bỏ trốn hoặc tự sát nếu trưởng nhóm cương quyết thúc ép cậu điều trị.

"Yongie, chúng ta đi hẹn hò đi" Seungri trở nên ổn hơn khi Jiyong thành bạn trai của cậu. Jiyong đã lo về bệnh tật của Seungri vì anh sắp nhập ngũ, nhưng maknae cho thấy sự tiến bộ trong cuộc sống. Cậu hiếm khi phát bệnh sau lần đe dọa Jiyong đêm đó.

"Nhưng, em có thực sự ổn không, maknae? Em đã cố giấu anh". Jiyong nói với chính mình

Jiyong không thể tin rằng một ngày sau tai nạn của Seungri, mọi người trên thế giới đều tin Seungri đã rời xa họ, ngoại trừ Jiyong. Anh không thể ngủ cả đêm qua. Anh hoàn toàn tỉnh táo nhìn thư viện ảnh của Seungri từ khi bắt đầu cho đến gần đây. Anh không tìm thấy điều gì khả nghi ngoài ảnh chụp màn hình các bài báo và vài video trong thư viện ảnh bao gồm cả video maknae vui chơi với bạn bè. Điều khiến Jiyong cảm thấy kỳ lạ là anh không nhìn thấy Eunhye trong này, kể cả những video được gửi đến cho Jiyong bởi Seungri cũng không nhìn thấy.

Jiyong chỉ có một kết luận cho sự việc của Eunhye. Seungri thực sự không muốn có bất cứ điều gì liên quan đến cô gái đó, nhưng tại sao cậu vẫn giữ tiếp tục mối quan hệ? Và nếu những gì Eunhye nói là sự thật, tại sao Seungri lại cầu xin Eunhye kết hôn với cậu mặc dù Seungri biết Eunhye lừa dối? Đây có thực sự là kế hoạch của Seungri để làm tổn thương Jiyong? Hay có một cái gì khác, một cái gì đó ẩn sâu đằng sau tất cả những điều này?

"Rồi sẽ ổn phải không?" Jiyong nghe thấy anh hỏi trong video. Anh đang ngồi trên giường bên cạnh Seungri. Anh không nhớ chính xác video được quay ở đâu và khi nào, nhưng anh chắc chắn đây là một trong những chuyến lưu diễn của họ và Seungri đã bắt đầu ngủ với anh vì thế không có căn phòng nào cho cậu khi cậu hỏi phòng dành riêng cho mình.

"Khônggg~ Đưa xa ra, oppa. Em không thể nhìn mình" Seungri rên rỉ đằng sau tấm chăn dày. Jiyong chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt Seungri lộ ra khi má cậu dựa vào đùi Jiyong. Anh mỉm cười khi nhìn vào khuôn mặt của chính mình và người yêu trong video. Hai người đàn ông đều trông rất thoải mái.

"Ra đây và dừng có giấu mặt đi nữa"

"Khônggg~ Em xấu lắm"

"Ai xấu cơ?"

"Em"

"Ở đây không có ai xấu cả"

Seungri cười khúc khích trước cách Jiyong cố gắng thuyết phục cậu chui ra khỏi chăn. Người đàn ông lớn hơn từ từ cúi xuống, mang theo điện thoại, trước khi anh hôn nhẹ lên trán Seungri. Cậu bé đỏ mặt ngượng ngùng.

"Nhìn xem? Không có ai là xấu cả" Jiyong đã có thể nhìn thấy khuôn mặt của Seungri và cả Jiyong trong video. Anh thấy làn da hoàn hảo của Seungri, có vẻ hơi tái khi vừa ngủ dậy "Chào buổi sáng, baby"

"Chào buổi sáng, baby" Jiyong thì thầm một lần nữa trước khi video kết thúc.

Đồng hồ báo rằng đã đến lúc anh phải thức dậy. Youngbae và Seunghyun sẽ đến với anh sớm thôi. Seunghyun cùng Youngbae đang sử dụng phòng maknae. Cậu bạn thân của anh lúc đầu đã trở về nhà để gặp Hyorin, nhưng một giờ sau anh quyết định quay lại vì lo lắng về Jiyong. Youngbae đẩy Jiyong đến phòng maknae ngủ cùng với Seunghyun, nhưng Jiyong từ chối. Anh nói với Youngbae rằng anh không muốn ngủ ở đó vì anh cảm thấy như bị ai đó theo dõi, và rằng ai đó là maknae mà anh vẫn không biết đang ở đâu. Cuối cùng, Youngbae bỏ cuộc và để Jiyong ở trong phòng khách, nhìn chằm chằm vào đống quần áo maknae sau khi kiểm tra điện thoại cậu cho đến khi trời sáng.

Jiyong đứng dậy và mở tấm rèm cửa để chào mặt trời xuất hiện. Anh đi ra ban công và cảm nhận làn gió buổi sáng mang đến cho anh sự bình tĩnh. Anh cần điều đó.

"Seungri. Em đang ở đâu vậy?" Jiyong ghi chú bằng giọng nói, nghe có vẻ rất tuyệt vọng và mệt mỏi. Khi anh trở về nhà vào sáng hôm qua, anh không mong được chào đón bởi tình huống như thế này, tình huống mà anh không biết phải làm gì cả.

Youngbae đề nghị họ nên đến nơi xảy ra vụ tai nạn và hỏi cảnh sát Kim về thời gian xảy ra. Seunghyun giúp đỡ bằng cách hỏi bạn bè của Seungri vì anh tình cờ biết khá rõ về những người đó, nhưng không ai trong số họ nói họ đã gặp Seungri trong tuần này. Seungri giống như biến mất hoàn toàn. Người duy nhất cậu liên lạc là Jonghoon, Seungri chỉ nói với người bạn này về kế hoạch đến thăm Eunhye. Và người duy nhất mà Seungri gặp trong tuần này không ai khác ngoài chính cô ấy. Tuy nhiên, cô ta không biết gì, ngoại trừ việc buộc tội Jiyong là lý do khiến Seungri mất tích.

Điện thoại anh đổ chuông. Jiyong nhướn mày. Thật bất thường khi thấy em gái Seungri liên lạc với anh.

Oppa, em xin lỗi vì đã làm phiền anh vào sáng sớm. Nhưng em thực sự cần sự giúp đỡ của anh. Hôm nay là đám tang của Seunghyun oppa, nhưng mẹ em không chịu ra khỏi phòng và nói chuyện với ai. Mẹ chỉ đề cập đến anh. Anh vui lòng có thể giúp đỡ chứ?

Jiyong biết Hanna. Anh đã gặp cô bé trước đó. Seungri nói rằng đây là cô em gái yêu mến cậu rất nhiều nên cậu muốn giới thiệu Hanna với Jiyong. Đôi khi cô đi cùng mẹ Seungri đến gặp BigBang trong buổi concert hoặc đến thăm hậu trường.

Hôm nay là một ngày đau buồn đối với những người thân của Seungri. Gia đình và bạn bè dự kiến sẽ tham dự buổi viếng thăm trước khi cậu được hỏa táng vào ngày mai. Các thành viên BigBang được mời đến gặp Seungri lần cuối và nói chia tay với maknae yêu dấu của họ. Tuy nhiên, giống như mẹ Seungri, Jiyong chắc chắn không muốn đến. Anh cần câu trả lời trước khi anh có thể để Seungri ra đi mãi mãi. Anh muốn biết mọi chuyện thực sự đằng sau tất cả những điều này, nhưng Jiyong đã hết thời gian. Nếu anh không thể giải quyết sự cố này trước khi kỳ nghỉ của anh kết thúc, thì anh chắc chắn rằng anh phải nói lời tạm biệt thật sự với Seungri. Không chỉ trái tim mẹ Seungri tan nát, mà anh cũng vậy.

"Jiyong, sáng nay cậu đã thức dậy rất sớm" Jiyong có thể nghe thấy giọng nói mệt mỏi của Youngbae. "Hay ... cậu không ngủ cả đêm qua. Tớ nói đúng không?"

"Tớ không ngủ được, Youngbae"

"Cậu cần sức khỏe thì mới đi tìm được em ấy, Jiyong" Youngbae đặt một tay lên vai người bạn thân nhất.

"Tớ không thể nghỉ ngơi cho đến khi tớ gặp lại em ấy" Jiyong lầm bẩm. Anh không rời mắt khỏi bầu trời, nhìn những màu đỏ và cam tuyệt đẹp đang dần dần mờ thành màu xanh nhạt.

"Chiều nay, cậu có muốn đến không?" Youngbae thay đổi chủ đề.

"Tớ không chắc"

"Hmmm ..." Youngbae gật đầu. "Hanna đã gọi. Em ấy nói mẹ Seungri vào phòng và nhốt mình trong đó không chịu ra ngoài cho đến khi cậu đến"

"Bây giờ tớ không thể đến đó, Youngbae. Tớ vẫn chưa tìm thấy Seungri. Em ấy là tất cả những gì bà ấy muốn gặp. Bà ấy tin vào tớ, nhưng tớ..." Jiyong thở mạnh. Anh thấy những con chim bay ngang tầm nhìn. Anh không biết nơi mà chúng đang hướng tới. Cũng giống như anh không biết Seungri hiện đang ở đâu.

"Tớ sợ tớ không thể thực hiện được lời hứa của mình"

Youngbae không trả lời khi thấy Jiyong mất hết sự tự tin sau khi nghe Eunhye đổ lỗi cho mình. Một lúc sau anh đi vào trong, nói rằng anh cần tắm và đánh thức Seunghyun dậy trước khi làm bữa sáng. Anh luôn là một người mẹ của nhóm. Bigbang vẫn không bao giờ thay đổi, chỉ là thiếu đi một thành viên.

"Nhưng, chúng ta chắc chắn sẽ tìm thấy em ấy sớm thôi" Jiyong đảm bảo anh có thể làm điều này. Xốc tinh thần, anh đi vào trong và chuẩn bị cho cả ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro