19, Second Day

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ủa, Woohyun đâu rồi?"

Bây giờ là 10 giờ đêm, buổi fansign kết thúc có kết thúc sớm hơn mong đợi một chút. Ờ mà bọn họ còn ở khác sạn ăn buffet sau đó nữa, bởi vậy nên mới đến giờ này.

"Trong nhà tắm ấy." Myungsoo đang ngồi trên sàn nhà xem TV, chỉ về phía cửa buồng tắm. "Thằng bé hình như vào đó cả tiếng đồng hồ rồi đó."

Sunggyu định nói gì đó, nhưng đột nhiên nghe đến tiếng ngáy vang lên. Sungyeol đang thỏa mãn nằm trên giường cậu, hình như là ngủ say mất rồi.

Jinho lắc đầu thở dài, bỏ hết đống quà fan tặng lên bàn bên cạnh giường cho Sunggyu. Jinho vỗ vỗ lưng anh một cái rồi mới đi lại giường ẵm Sungyeol lên. "Để anh đưa nó về phòng. Hôm nay em làm tốt rồi, Sunggyu à."

"Cám ơn anh." Anh nhìn Jinho đưa Sungyeol về phòng rồi mới đi về phía nhà tắm. "Em có đói không? Anh có mang đồ ăn về nè."

"Ah, thôi. Tụi em kêu đồ ăn rồi." Myungsoo đứng dậy từ dưới sàn, thoải mái duỗi người. "Thôi em cũng vềphòng đây."

"Khoan—"

"Gì vậy?"

Sunggyu thử xoay nấm đấm cánh cửa nhưng nó bị khóa rồi. "Anh không mở cửa được. Em ấy có chuyện gì vậy?"

"Em...Em có biết gì đâu." Myungsoo đang nói liền ngáp một tiếng, nửa tỉnh nửa mê. "Đột nhiên thằng nhỏ lại có hành động kì lạ rồi chạy vào trong nhà tắm. Sau đó liền ở trong đó luôn chưa có ra."

Sunggyu thở dài, phất tay bảo Myungsoo đi được rồi. "Ừ, để anh bảo em ấy ra ngoài."

"Chúc may mắn." Myungsoo sáng lạn mỉm cười một cái rồi rời khỏi phòng.

Sunggyu trở về liền muốn nghỉ ngơi rồi ngủ một giấc, nhưng thấy Woohyun cứ nhốt mình trong nhà tắm khiến anh cảm thấy lo lắng. "Woohyun. Em có ở trong đó không?"

Sunggyu lên tiếng nhưng không có ai trả lời. Nên anh lại càng cố gắng muốn mở cánh cửa màu trắng kia ra. "Hyun. Là anh nè. Ra ngoài đi, đi ngủ nữa."

Vẫn không có tiếng trả lời từ bên trong. Sunggyu sau đó liền liên tục gõ cửa đến độ các khớp tay cũng muốn đau. Sunggyu rời đi tìm chìa khóa dự phòng, mở cửa nhà tắm.

Không lâu sau đó anh liền tìm thấy nó ở trong ngăn kéo ở cái bàn cạnh giường. Sunggyu nhanh chóng mở cửa nhưng một dải ánh sáng khiến anh chói mắt. Woohyun nằm ngã lưng xuống dưới sàn vì bị cánh cửa đẩy vào bên trong.

"Woohyun?" Sunggyu ngồi xổm xuống, đưa tay sờ sờ sau gáy của Woohyun, khẽ nâng người cậu lên. "Ôi em cái đồ ngốc này, tại sao lại ngủ trong đây chứ?"

Woohyun lầm bầm gì đó nhưng Sunggyu lại nghe không hiểu, tự động vòng tay qua cổ của Sunggyu. Anh đưa tay nâng người cậu ra giường, kéo chăn đắp kín người cho Woohyun.

Hôm sau Woohyun liền thức dậy thật là sớm, bên dưới hai chân liền cảm giác có gì đó không thích hợp. Cạu đưa mắt nhìn xuống thì thấy Sunggyu đang nằm ngủ trên chân mình.

"Hyung—" Woohyun kiềm chế sự ngạc nhiên nhanh chóng trèo khỏi giường rồi chạy vào trong nhà tắm. "Càng ngày càng không hay rồi..."

Lần này cậu cởi bỏ áo sơ mi bên ngoài cùng quần short đang mặc trên người ra xuống sàn nhà tắm. Cậu cầm lấy cái vòi sen rồi tháo nó ra khỏi giá cắm.

Woohyun chỉnh mức nước nhỏ nhất rồi bắt đầu làm ướt thân dưới của chính mình, cọ xát thật là kĩ lưỡng. Cậu nhỏ nhẹ kêu lên một tiếng rồi sau đó vặn nước lên mức lớn nhất, liền nghe thấy tiếng mở cửa.

"Sunggyu hyung hả? Không! Anh ra ngoài đi!" Woohyun theo bản năng liền chỉa cái vòi sen về phía Sunggyu.

"Này, khoan đã." Sunggyu vẫn không biết cái chuyện gì xảy ra đến khi anh bước đến gần Woohyun liền nhìn thấy bên dưới của Woohyun đang đứng lên. "Oh...Đây là lý do em nhốt mình trong nhà tắm đó sao?"

Woohyun xấu hổ đến muốn chết đi được. "Cơ thể của con người đúng là kì lạ mà..." Woohyun tự làu bàu một mình.

"Ô, không có chuyện gì đâu. Đây là chuyện rất bình thường mà." Sunggyu lấy cái vòi hoa sen khỏi tay của Woohyun, thở ra một hơi. "Em mà cứ dội nước nó thế này cũng không có giải quyết được gì đâu, ngốc ạ. Với lại, em làm ướt sàn cả rồi."

"Quên đi!" Woohyun mang tấm thân trần trụi và xấu hổ của mình đi tìm quần áo mặc vào nhưng lại bị Sunggyu nắm lại gần cái bồn tắm. "B-Bỏ em ra!"

"Nhịn như vậy là không tốt cho cơ thể đâu, em biết không." Sunggyu ngồi lên mép của bồn tắm để Woohyun ngồi vào trong lòng chính mình. "Để anh giúp em, được không?"

"Giúp hả?" Woohyun chớp mắt, đôi má đỏ hây hây. "Th-Thế nào...?"

"Thả lỏng." Sunggyu nói xong liền liền thò vuốt mơn trớn làn da của Woohyun, mang theo đầy háo hức. Nói Sunggyu không phấn khích là nói dối đi, nhưng anh phải cố kềm nén lại cơn lửa đang dâng trào bên trong người mình rồi do dự nắm lấy vật nhỏ đang dựng đứng lên của Woohyun.

Woohyun ré lên một tiếng, Sunggyu liền thấy nó thật đáng yêu. Sau đó liền thấy áo mình bị ai đó nắm lấy. "H-Hyung, này..."

Tiếng cười háo sắc của Sunggyu vang vọng trong bầu không khí tĩnh lặng. "Trời ưi, cái này của em dễ thương lắm nga."

"Hyung!" Woohyun nghe lời chọc ghẹo kia không khỏi phản ứng lại, liền rên lên một tiếng khi Sunggyu bắt đầu tuốt động vật nhỏ trong tay mình. "G-Gì vậy—?!"

"Im lặng nào." Sunggyu nhẹ nhàng lên tiếng. Tốc độ trên tay cũng lên xuống nhanh hơn khiến Woohyun thở dốc một cách nặng nề, không ngừng gọi tên của Sunggyu trong khi Sunggyu cũng đang muốn phát điên lên được.

Sunggyu biết chuyện này là sai lầm, cũng biết mình đã phạm phải nhiều nguyên tắc nhưng anh không thể dừng lại. Chưa kể là bây giờ Woohyun đã bắt đầu vặn vẹo dưới thân khiến Sunggyu cũng khơi lên ngọn lửa dục vọng kia rồi.

"S-Sunggyu h-hyung..."

Woohyun sau đó liền rên một tiếng thật lớn, cả người mềm nhũn tựa vào Sunggyu. Anh chồm lên phía trước, hôn lên trán Woohyun một nụ hôn thạt sâu. "Giờ em biết làm như thế nào rồi đó. Về giường ngủ, được chưa?'

Woohyun tựa vào lồng ngực của Woohyun mà gật đầu, không muốn nói gì cả. Cậu thấy thân người mình được nâng lên, không khí lành lạnh bên ngoài nhanh chóng quấn lấy cơ thể cậu khi ra đến phòng. Sunggyu nhẹ nhàng đặt Woohyun lên giường, kéo chăn lên đắp thật cao cho Woohyun rồi trở lại nhà tắm nhặt quần áo lại cho cậu.

Woohyun nằm trên giường như một con búp bê ngoan ngoãn, tùy ý để Sunggyu thay quần áo cho mình. Anh cảm nhận Woohyun đang muốn rút sâu vào mình, liền ôm cậu vào ngực, để cậu nằm vào trên người chính mình.

Sunggyu hôn cậu, lần này ở gò má, rồi trở về giấc ngủ.

Khi Woohyun thức dậy, chuyện đầu tiên nghe được chính là tiếng cười của Sunggyu. Woohyun không thèm mở mắt, cứ như vậy mà trượt sang một bên ôm lấy cái gối bự bên cạnh mình.

"Oh? Em dậy rồi à?" Sunggyu đột nhiên lên tiếng hỏi.

Woohyun không thèm để ý đến lời người kia nói, giấu kín mặt vào trong gối mềm vì vẫn còn cảm thấy xấu hổ sau chuyện xảy ra vào sáng sớm hôm nay. Nhưng sau đó cậu lại cảm thấy Sunggyu đang vươn tay ra giúp cậu chỉnh lại mái tóc khiến cả người Woohyun cứng đờ.

"Đừng đánh thức nó dậy." Cậu nghe Myungsoo lên tiếng. "Hyung à, mình xem chương trình khác được không?"

"Không bao vờ!" Sunggyu bật cười đầy hứng thú. "Nhìn bây trên TV mắc cười quá. Tránh ra cho anh mày coi!"

"Anh chuyển kênh đi rồi em né."

Sunggyu diện vô biểu tình. "Em đứng chắn ngang cái TV thì anh chuyển kênh thế nào được?"

"Ờ ha." Myungsoo bị trúng bùa mê thuốc lúa của Sunggyu liền ngoan ngoãn đứng sang một bê. "Nè." Nhưng Sunggyu chẳng những không chuyển kênh mà vặn âm lượng lớn hơn khiến Woohyun cũng ngọ nguậy muốn thức giấc.

Sunggyu ngay lập tức nhìn thấy liền tắt TV luôn. Anh vén vài sợi tóc của Woohyun lên rồi đặt lên trán cậu một nụ hôn.

Sunggyu kể từ ngày hôm qua liền nhận ra bản thân không thể dừng lại việc hôn hít Woohyun, nhưng đó không phải lỗi của anh, là do lúc nào Woohyun cũng đáng yêu cả.

"Cc cưng, mau dậy ăn trưa nạ."

"Mắc ói quá." Myungsoo đưa ánh nhìn đầy phán xét về phía Sunggyu. "Hyung, em nói thiệt, anh đừng quấy rối tình dục thằng nhỏ nữa đi."

"Em bị ghen chứ gì."

"Anh đừng có đánh trống lãng."

Sunggyu liếc mắt, ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường. "Đồ ngốc, đây không phải là quấy rối tình dục. Không được nói mấy chuyện tầm thường như thế nữa."

"Tùy anh thôi. Nếu anh không muốn ăn trưa thì thôi em đi ăn buffet một mình nha." Myungsoo đứng ở cửa xỏ giày vào. "Em đi đây."

"Đem đồ ăn về cho anh với Woohyun nữa nha!" Sunggyu dùng sức gào lên nhưng Myungsoo đã đóng cửa rồi nên anh không biết là Myungsoo có nghe không nữa.

Căn phòng lại chìm vào im lặng, một lúc sau mới nghe Woohyun nói. "Anh muốn đi thì đi đi. Em không có đói."

"Anh biết là em dậy rồi mà." Sunggyu tặc lưỡi. "Anh sẽ ở đây với em. Nếu em không ăn thì anh cũng không ăn."

Woohyun rốt cuộc cũng chịu mở mắt, duỗi cổ về phía sau nhìn Sunggyu đã hoàn toàn tỉnh ngủ rồi. "Gì? Em không sao mà. Anh có thể đi."

"Anh nói anh không đi, nhé?" Sunggyu mỉm cười nhìn Woohyun đang bò lại gần mình. Anh liền vui vẻ đưa tay ôm lấy cậu. "Với lại anh không có đói—" Sunggyu đang nói liền bị cái bụng của mình làm phản.

Woohyun bị anh chọc cười, vỗ vỗ bụng anh. "Xạo."

"Ờ." Sunggyu nhún nhún vai. "Nhưng anh không thể đi mà không có em bên cạnh được."

Woohyun liền nhanh chóng đầu hàng. "Được rồi, đi xuống dưới ăn đi."

"Woohyun, lát nữa lên bể bơi ở sân thượng đi!"

Sungyeol là người đầu tiên đến nhà hàng buffet cùng với Myungsoo. Mọi người đã hoàn toàn đến đủ, trừ Jinho vẫn còn đang bận bịu chuẩn bị vài thứ cho buổi fansign thứ hai.

Woohyun nghe xong liền không khỏi háo hức. "Đương nhiên rồi!" cậu mang theo nụ cười rạng rõ đó nhìn sang Sunggyu "Em có thể đi đúng không hyung?"

"Phải có anh đi theo mới được."

"Em sẽ đi cùng với Sungyeol!"

"Không."

"Hyung!" Woohyun định làm ầm ĩ một trận liền bị Myungsoo nhét một miếng thịt xông khói vào trong miệng.

"Im lặng mà ăn đi." Myungsoo nói với chất giọng của kẻ bề trên. "Cậu nữa, mắt bự." Rồi chỉ sang Sungyeol.

Sungyeol đương nhiên biết mình không nên gây chú ý ở nơi công cộng, đặc biệt là còn ngồi cùng với người nổi tiếng như này. Nên đành im lặng ăn đồ ăn của chính mình, liếc nhìn sang Woohyun ngồi bên cạnh nhưng người nọ lại không hề để ý đến cậu.

Sunggyu nhẹ nhàng vỗ đùi Woohyun bên dưới bàn. "Khi nào rảnh thì anh đưa em đi bơi, được không?"

Woohyun nhẹ nhàng mỉm cười. "Oh."

Sau khi Sunggyu làm tóc cùng trang điểm xong xuôi, Woohyun cùng với Sunggyu liền ngồi ở bên mép giường xem TV. Woohyun cứ từ từ mà bật từ kênh này qua kênh khác trong khi Sunggyu ngồi chờ Jinho đến đưa anh đi.

"Oh?" Woohyun chỉ vào màn hình. "Anh kìa!"

Sunggyu đầy mặt chán ngán nhưng mà có lẽ là có một chút xấu hổ. "Đổi đài khác đi."

"Eh? Tại xao? Đẹp mà~"

"Woohyun, đưa điều khiển cho anh."

"Hơm!" Woohyun nằm dài lên trên giường để cái remote ở trên đầu mình, làm Sunggyu không có với tới được. Woohyun thích thú mà cười nhưng Sunggyu lại đang không vui bao nhiêu. Anh bực mình đi đến bên cạnh cái TV rồi nhấn nút cho nó tắt ngóm. "Ê..."

"Có lẽ Myungsoo đã từng có cảm giác như này..."

Woohyun cố gắng bật TV lên nhưng Sunggyu hoàn toàn đứng chắn trước nó, che cả nút cảm biến rồi. "Hyung, đi lại đây, tránh ra đi!"

"Nhưng—" Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, khiến Sunggyu nhích ra khỏi TV rồi đi lại kéo Woohyun xuống giường. "Có lẽ là Jinho hyung rồi, để anh đi mở cửa."

Sunggyu ôm lấy Woohyun thật là chặt rồi nhìn cậu mỉm cười. "À, mà nếu có chuyện xảy ra giống như hồi sáng thì em biết làm thế nào rồi đúng không?"

Woohyun khoanh tay lại, nhìn đi nơi khác. "I-Im đi mà."

Sunggyu càng cười lớn hơn. "Nhớ là bảo trọng đấy. Lát nữa gặp em."

Woohyun gật đầu, ngoan ngoãn như cún con. "Em sẽ đợi anh."

Sau khi chia tay chia chân xong, Sunggyu liền đi đến bên cạnh cửa, gương mặt hiện rõ bực bội, người bên ngoài cứ không ngừng nhấn chuông. "Em nghe rồi, nên anh đừng có nhấn nữa!" Sunggyu vừa đi vừa gào lên. Anh đặt tay lên nắm cửa nhưng đột nhiên lại ngã về phía sau vì bị Woohyun nắm lấy cổ áo.

"Woohyun...?"

"H-Hun lấy hên nữa." Woohyun nói xong liền nhắm mắt hôn lên môi Sunggyu một cái.

Sunggyu chớp mắt, có chút sửng sốt. Nhưng ngay sau đó liền mỉm cười, đáp lại Woohyun một nụ hôn còn mãnh liệt hơn ban nãy nữa. Anh vội áp lên môi của Woohyun, khiến tiếng nhóc nhách từ nụ hôn càng ngày càng lớn. "Lát...lát nữa anh về."

"Em biết mà." Woohyun trả lời. "Anh đi đi."

Sunggyu quay lưng lại rồi mang trái tim nặng trĩu mà bước ra ngoài, không muốn cuộc vui cứ như vậy mà kết thúc.

"Anh nhấn cái chuông chắc cũng 200 lần rồi đó!" Woohyun ở bên trong nghe tiếng Jinho gào lên từ phía ngoài, khiến Woohyun có chút bồn chồng, nhưng lại không nói gì về chuyện đó cả.

Woohyun đóng cửa lại khi thấy Sunggyu và Jinho đã rời đi. Chưa được một phút trôi qua mà Woohyun đã cảm thấy hụt hẫng vì sự vắng mặt của Sunggyu rồi. Woohyun lặng lẽ ngồi lại trên giường, bật TV lên rồi chờ Sungyeol và Myungsoo ghé qua.

---Translating By Fairy---

���w�S�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro