Chương 4.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đều im lặng và cảnh giác cao độ. Hinata liên tục dùng Byakugan quét xung quanh khu rừng để tìm người. Họ đã lái suốt vài tiếng đồng hồ, mặt trời bắt đầu ló dạng, nhưng vẫn chưa thấy bất kỳ ai.

"Chúng ta có thể thư giãn một chút rồi." Shino nói khi họ vừa ra khỏi khu rừng. "Từ bây giờ, con đường chúng ta đi chỉ là những cánh đồng và làng mạc. Khả năng gặp phải bọn cướp rất thấp."

"Tớ vẫn không thể tin được là chúng ta lại rơi vào bẫy ngớ ngẩn của bọn chúng," Naruto nói thêm "Lẽ ra chúng ta phải cảnh giác hơn."

"May mà Hinata và Sasuke vẫn còn tỉnh táo và ngăn chặn chúng gây ra bất kỳ tổn hại nào." Kiba đáp "Điều đó có nghĩa là từ giờ trở đi, chúng ta cần cẩn thận hơn. Nhiệm vụ khó khăn vẫn chưa bắt đầu."

"Các cậu vào vị trí." Shino gọi từ ghế lái. "Chúng ta sắp đi qua ngôi làng đầu tiên."

Kiba, Sakura và Naruto ra khỏi xe ngựa và đứng quanh cỗ xe.

Hinata nhìn ra ngoài cửa sổ, Shino đã đúng, cỗ xe ngựa đang thu hút sự chú ý. Người dân bước ra khỏi nhà và các cửa tiệm để nhìn theo cỗ xe ngựa sang trọng được kéo bởi hai con nai sừng tấm đi qua thị trấn. Cô nhìn sang đã thấy Sasuke đã dừng quay mặt ra cửa sổ, nhìn thẳng về phía trước, có vẻ anh đang chìm đắm trong suy nghĩ.

Khi Sasuke nhìn những người dân đang dõi theo cỗ xe ngựa đi ngang qua, anh không thể không nghĩ đến cô gái ngồi cách mình vài bước chân. Anh chưa bao giờ mở lòng với ai như đã làm vào đêm hôm trước. Anh không chắc điều đó xuất phát từ đâu. Có lẽ là vì anh cảm nhận được sự kết nối kỳ lạ với cô gái nhà Hyuuga, đặc biệt là sau khi nghe về cơn ác mộng của cô. Anh từng nghĩ rằng chỉ có mình mới gặp những cơn ác mộng như vậy. Việc biết người khác cũng trải qua điều tương tự đã mang lại cho anh cảm giác an ủi. Anh không hiểu tại sao lại đẩy cô về phía sau lưng. Mọi thứ diễn ra chỉ theo bản năng. Có điều gì đó ở cô mà anh không thể nắm bắt được. Anh không cảm thấy cô muốn điều gì từ mình. Cô dường như rất chân thành với anh. Nhưng điều đó làm anh băn khoăn. Không ai có thể tốt bụng hay ngây thơ đến vậy. Mọi người luôn muốn điều gì đó từ anh, Sakura muốn tình yêu của anh, thậm chí Naruto cũng muốn anh để trở nên mạnh mẽ hơn. Cô gái này chắc chắn cũng muốn điều gì đó từ anh, anh chỉ cần tìm ra điều đó là gì.

"Ừm...Sasuke-kun?"

Sasuke thoát khỏi suy nghĩ và quay sang nhìn Hinata "Gì vậy?"

"Cậu ổn chứ? Trông cậu có vẻ bực bội."

"Tôi ổn."

"Ồ... vậy à." . Cỗ xe ngựa lại chìm vào im lặng.

"Cô không còn nói lắp nữa." Sasuke nói mà không nhìn cô.

"Sao cơ?"

"Cô không còn nói lắp nữa."

Hinata đỏ mặt "Chắc là vậy rồi."

"Vậy thì tốt." Sasuke quay trở lại nhìn cửa sổ, nhưng trong tâm trí vẫn nhớ đến câu trả lời của Hinata khi anh hỏi vì sao cô không nói lắp khi ở cạnh đồng đội. Cô ấy đã nói rằng đó là vì họ là những người bạn của cô. Liệu điều đó có nghĩa cô cũng coi anh là bạn? Sasuke không hoàn toàn hiểu, nhưng ý nghĩ trở thành bạn của Hinata thực sự phải khiến anh mỉm cười.

Hinata bắt đầu hơi nhúc nhích trên ghế. Họ đã ngồi trong xe ngựa không biết bao lâu rồi, và sự im lặng kéo dài bắt đầu khiến cô bồn chồn. Cô biết rằng mình không thể di chuyển nhiều, nhưng ít nhất cô có thể nói chuyện, và đó là điều cô có thể làm. Giờ đây, cô chỉ cần tìm cách để khiến Sasuke bắt chuyện. Nhưng điều này dễ nói hơn làm.

"Ừm...Sasuke-kun."

Uchiha quay về phía Hinata. "Chuyện gì?"

Hinata bắt đầu đùa nghịch với ngón tay "Làm thành viên ANBU... cậu cảm thấy thế nào?"

Sasuke nhướn mày nhìn cô gái. Câu hỏi đó dường như xuất phát từ hư không.

Hinata hơi nhăn mặt. Cô biết câu hỏi của mình khá ngớ ngẩn và đột ngột, nhưng cô cần điều đó để khơi mào cuộc trò chuyện, và câu hỏi này đã luôn tồn tại trong tâm trí cô từ lâu. Cô đã luôn muốn hỏi ai đó, và Sasuke dường như là lựa chọn hợp lý. "Thôi, cậu đừng bận tâm..."

"Không hẳn. Ít ra nó cũng không làm tôi cảm thấy chết vì chán."

Hinata ngạc nhiên vì anh trả lời nhưng cũng cảm thấy vui mừng. "Nó có khó khăn không?"

Sasuke nhún vai "Ít nhất thì có một vài nhiệm vụ như vậy, nhất là khi làm việc với mấy tên ngốc không chịu nghe lệnh." Hinata không nhịn được mà khẽ cười, điều này làm Sasuke bất ngờ. Anh nghĩ việc nói xấu Naruto như vậy sẽ khiến cô buồn. "Sao cô lại hỏi?"

Câu hỏi của Sasuke làm Hinata ngừng cười và cô quay đi, có vẻ xấu hổ. Cô xoa cánh tay và nói: "Tớ vừa gia nhập ANBU,...và tớ lo lắng rằng Tsunade-sama đã mắc sai lầm."

"Cô là thành viên của ANBU?" Sasuke không thể không bất ngờ. Làm sao một người ngọt ngào và nhút nhát như Hinata lại có thể vượt qua các bài kiểm tra để trở thành ANBU? Để đạt đến cấp độ đó cần phải có một trình độ kỹ năng rất cao. Một người không chỉ mạnh mẽ mà còn phải chăm chỉ và thông minh. Một người có khả năng di chuyển mà không phát ra tiếng động hay giết chết kẻ địch mà không chần chừ.

Hinata gật đầu. "Tớ là người cuối cùng trong đội trở thành ANBU, và tớ không muốn làm các cậu ấy thất vọng."

"Hn." Sasuke không thể không phủ nhận anh hơi khó chịu. Anh là đội trưởng của ANBU, nên anh biết hầu hết tất cả các thành viên, điều đó có nghĩa là anh biết về Kiba và Shino trong đội Hinata, và mặc dù anh sẽ không nói ra, nhưng họ thực sự rất giỏi. Khi họ đeo mặt nạ lên, họ trở nên nghiêm túc trong công việc. Họ không đặt câu hỏi về mệnh lệnh của anh, và chỉ đơn giản là tuân theo. Đó là một sự thay đổi đáng hoan nghênh so với Naruto, người luôn thắc mắc về mọi hành động của anh.

Điều khiến anh khó chịu nhất chính là đội 8 trở thành đội đầu tiên trong thế hệ của họ có tất cả các thành viên trở thành ANBU. Đội Guy sẽ không bao giờ thành công vì họ đã mất đi thành viên mạnh nhất là Hyuuga Neji. Đội 10 thì không có cơ hội vì Ino đã trở thành ninja y thuật, và Chouji thì không thể được xem là người tàng hình, đặc biệt là tiếng nhai miếng khoai tây chiên liên tục. Anh đã nghĩ rằng đội 7 là đội đầu tiên, với Naruto và Sakura sẽ là người đầu tiên trong thế hệ của họ gia nhập đội ngũ mật vụ. Nhưng theo thời gian, anh không còn chắc chắn nữa, bời vì Sakura giờ đây đã quan tâm đến việc làm ninja y thuật hơn ANBU. Khi nghĩ kỹ lại, Hinata là kunoichi đầu tiên và duy nhất trong thế hệ của họ gia nhập ANBU.

"Tại sao cô lại đăng ký nếu nghĩ rằng mình sẽ thất bại?" Đó là một câu hỏi đơn giản nhưng Sasuke đã ngạc nhiên với câu trả lời đó.

"Ban đầu, tớ nghĩ rằng tớ là điều đó vì anh họ của tớ. Tớ biết rằng anh Neji luôn muốn gia nhập ANBU, nhưng càng suy nghĩ về điều đó, tớ càng nhận ra rằng tớ làm điều này vì bản thân mình. Lần đầu tiên không phải vì anh Neji, không phải vì gia đình tớ, không phải vì Naruto, mà là vì chính tớ. Tớ muốn bảo vệ những người thân yêu của mình."

"Nghe thì hay đấy,nhưng cô cũng có thể làm điều đó bằng cách trở thành ninja y thuật đơn giản, như Sakura hay thậm chí là Ino."

"Đúng vậy." Hinata nhìn xuống tay mình. "Tớ đã nghĩ đến việc đi theo con đường làm ninja y thuật, nhưng tớ nhận ra rằng điều đó không dành cho tớ."

"Tại sao không?" Sasuke vốn không phải là người thích trò chuyện, nhưng anh thực sự muốn biết thêm về cô gái kỳ lạ này. Điều đó khiến anh cảm thấy khó chịu.

"Tớ không muốn trở thành ninja y thuật vì tớ muốn đứng ở tiền tuyến, để bảo vệ những người quý giá với mình. Tớ không muốn là người chữa trị vết thương khi tớ là người có thể ngăn chặn những vết thương đó ngay từ đầu."

Sasuke suy nghĩ về những gì Hinata nói. Ý nghĩ này chưa bao giờ thực sự xuất hiện trong tâm trí anh. Anh luôn muốn chiến đấu vì sức mạnh và đó là cách nhanh nhất để anh đạt được điều mình muốn. Lý tưởng của Hinata quá xa lạ đối với anh. Để trở nên vị tha như vậy là điều không thể hiểu nổi. "Cô có những người để chiến đấu vì họ. Còn tôi thì không."

Sasuke không biết từ khi nào mà Hinata di chuyển, nhưng giờ đây cô đang ngồi ngay cạnh anh và nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh. "Sasuke-kun," cô nói nhẹ nhàng. "Cậu có thể có những người để chiến đấu vì họ, nhưng không ai có thể quyết định được đìều đó ngoài chính cậu."

"Hn, làm sao tôi có thể quyết định điều gì đó như vậy?"

Hinata chỉ mỉm cười. "Thật sự không có câu trả lời đúng đắn cho điều đó. Tớ đã nghe Kakashi-sensei và thậm chí Shikamaru nói rằng cậu cần phải tìm ra 'Ý chí Lửa' của mình."

"..." Sasuke không trả lời, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không nghĩ về nó. Khi còn nhỏ, anh đã nghĩ rằng 'Ý chí Lửa' của mình là trả thù. Đầu tiên là anh trả thù anh trai, rồi sau đó chống lại Konoha, nhưng giờ đây mọi thứ đã thay đổi. Bây giờ anh không còn 'Ý chí' gì nữa. Anh thực sự không có điều gì để chiến đấu.

Hinata không thúc ép anh trả lời. Cô chỉ đơn giản ngồi cạnh anh, vẫn nắm tay anh.

Với hầu hết mọi người, đặc biệt so với các cô gái. Sasuke sẽ rút tay lại, nhưng với Hinata thì khác. Khi cô nắm tay anh, anh cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Cô không ngần ngại như sợ anh sẽ làm điều gì đó như Sakura, cũng không siết chặt tay lại như Ino. Cô chỉ nắm tay anh, đơn giản vậy thôi. "Bây giờ tôi có một câu hỏi, tại sao cô yêu Naruto đến vậy?" Sasuke cảm nhận được sự căng thẳng của Hinata khi anh hỏi cô về điều đó.

"Tớ... à tớ không còn yêu cậu ấy như cậu đang nghĩ đâu, ít nhất là không phải theo cách đó nữa." Hinata ngừng lại nói ra một chút, như thể cô đang chuẩn bị nói ra điều quan trọng. "Tớ từng yêu cậu ấy, ai cũng biết điều đó nhưng người quan trọng nhất thì không. Tớ đã dành nhiều năm, hơn cả những gì tớ muốn nghĩ đến, mơ tưởng về cậu ấy. Nghĩ rằng một ngày nào đó, chỉ một ngày thôi, cậu ấy sẽ nhận ra tớ và cuối cùng đáp lại tình cảm của tớ. Tớ thậm chí đã thú nhận rằng tớ yêu cậu ấy khi tớ nghĩ mình sắp chết trong trận chiến với Pain. Tớ cứ chờ đợi và mong chờ hồi đáp, nhưng khi thời gian trôi qua, những cảm xúc ấy dần dần tan biến cho đến khi nó không còn nữa."

"Cô đang nói với tôi là tên ngốc đó vẫn chưa hồi đáp gì về lời tỏ tình của cô sao?"

Hinata lắc đầu, ánh mắt hạ xuống. "Đôi khi tớ tự hỏi liệu lý do Naruto-kun không đáp lại là vì tớ không đủ quan trọng, không đủ đáng kể với cậu ấy. Rằng tớ chỉ như vô hình trong mắt cậu ấy."

Sasuke siết chặt nắm đấm. Anh không thể tin nổi Naruto lại vô tâm đến vậy. Bấy lâu nay, cậu ta cứ theo đuổi một người nổi bật như Sakura, trong khi có một người như Hinata đang âm thầm theo đuổi cậu. Dù có đôi chút kỳ lạ, nhưng Hinata không phải là người tồi tệ. Cô thực sự quan tâm đến Naruto, ngay cả trước khi cậu ta nổi danh và là anh hùng của làng. Thay vì trân trọng điều đó, Naruto lại gạt bỏ nó.

Trước đây, khi Sasuke còn muốn phục hưng lại gia tộc, anh đã nghĩ đến việc chọn một người vợ như thế nào. Anh biết mình sẽ không bao giờ có một người ồn ào, khó chịu hay nóng nảy. Anh muốn có một người vợ trầm lặng, kiên nhẫn và thực sự nghe khi anh nói. Lúc đó anh còn trẻ và chưa nhận ra rằng Hinata phù hợp với hầu hết những gì anh mong muốn. Dĩ đó là chuyện rất lâu rồi. Đã có nhiều thứ thay đổi kể từ đó.

Bất chợt, cỗ xe dừng lại và có tiếng gõ cửa. "Chúng ta đến nơi rồi." cánh cửa mở ra, và Sakura đứng đó với vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy Hinata và Sasuke ngồi gần nhau và ánh mắt cô dừng lại khi thấy hai người họ đang nắm tay nhau.

Sasuke không thực sự quan tâm, nhưng Hinata khẽ thốt lên một tiếng nhỏ, vội vàng rút tay lại và má cô ửng hồng. Cô đứng dậy, chỉnh lại bộ yukata và chuẩn bị bước xuống bậc thang.

Sasuke nhìn thấy Sakura đưa ánh mắt nhìn như muốn hỏi điều gì đang xảy ra, nhưng  anh hoàn toàn phớt lờ cô. Anh cũng không cần phải giải thích điều này cho cô ấy, cũng chẳng muốn làm điều đó. Sakura luôm muốn trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng sau tất cả những gì cô được huấn luyện bởi Tsunade cũng không ngăn cô khỏi việc yêu anh sau bao nhiêu năm. Anh không biết phải làm thế nào để gửi thông điệp rõ ràng hơn rằng anh không hề hứng thú với cô ấy. Sasuke bước qua Sakura và đi theo sau Hinata vào khách sạn.

.

.

Mọi người đều về phòng nghỉ ngơi, nhưng Hinata và Sasuke bước vào phòng của họ, có một vấn đề nảy sinh. Phòng của họ chỉ có một chiếc giường lớn, không có ghế sofa. Hinata không biết phải làm gì.

"Tôi sẽ ngủ dưới sàn." Sasuke đặt hành lý xuống sàn.

"Ồ k-không, tớ không muốn cậu phải làm như vậy," Hinata đỏ mặt, khuôn mặt cô giờ đây đã giống một quả cà chua chín. "C-chúng ta có thể c-cùng chia sẻ một giường mà."

Sasuke nhướn mày. "Cô nghĩ mình có thể chịu đựng được điều đó sao?"

Hinata gật đầu, có một khoảnh khắc im lặng trước khi Hinata bắt đầu bồn chồn. "Ừm... tớ đang nghĩ đến việc ra ngoài thư giãn và luyện tập một chút. Cậu có muốn tham gia không?"

Sasuke có đôi chút ngạc nhiên trước lời đề nghị này. Người duy nhất từng mời anh luyện tập cùng là Naruto. Phải thừa nhận ra rằng anh cũng cảm thấy bức bối sau khi ngồi trong xe suốt chuyến đi. Và nếu thực sự anh thành thật với chính mình, anh cũng có chút tò mò về trình độ của một thành viên trong gia tộc Hyuuga. "Được thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro