Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chúng ta đã đến! " Luffy nói rằng hãy nhảy khỏi Sunny và hạ cánh bằng chính đôi chân của mình. Cậu cởi dép để cát phủ lên chân. 

" Và trông nó giống như một bãi biển tuyệt vời !" Luffy bắt đầu nhào lộn và lộn nhào.

" Luffy ! Vấn đề ở đây là cậu thậm chí không thể bơi được. Làm thế nào mà cậu có thể tận hưởng trọn vẹn bãi biển ?" Usopp giải thích và nhún vai.

" Và phần thú vị nhất ở bãi biển là đi bơi. Tôi thật sự thấy tiếc cho cậu !" Cậu ta bắt đầu bỏ đi cho đến khi Luffy túm lấy cổ cậu.

" ĐỪNG CÓ MÀ COI THƯỜNG TÔI !!! " Luffy hét lên trong khi đang bóp cổ Usopp. Usopp không biết nên làm thế nào vì cậu cứ lơ lửng ở đó trong vô vọng. Sanji liếc nhìn hai người họ và tách họ ra.

" Bình tĩnh đi hai người, Luffy đừng làm nghẹt thở Usopp ." Sanji nói và đẩy hai người họ ra xa.

" Đúng đó, Luffy. Đừng bóp cổ tay bắn tỉa của cậu như vậy !. Bởi vì cậu sẽ hối hận !" Usopp nói.

" Đúng vậy, Luffy...." Sanji nói khi nhìn cậu và thì thầm điều gì đó. " Chúng tôi không muốn mất thêm những tân binh của mình." 

" Cậu nói gì vậy ?". Usopp nói đuổi theo Sanji.

" Hahaha! Tôi đùa ! Tôi đang đùa thôi !!!" Sanji cười nói.

Nami lúc bấy giờ mới bước khỏi tàu Sunny thì thấy một trận hỗn loạn. Cô khoanh tay và nói:

" Trời ạ ! Hai người đừng làm loạn nữa !" 

" Cậu ta là người bắt đầu chuyện này !" Sanji và Usopp đều chỉ tay về phía Luffy.

" Làm ơn, đừng náo loạn ở đây. Hòn đảo này có thể nguy hiểm. Giống như tôi đã sống tại nơi này trước đây..." Nami thở dài, nhìn chằm chằm vào những cái cây.

Zoro quan sát Nami. Sau đó, anh nhìn chằm chằm vào tảng đá cỡ trung bình. 

" Có vẻ như cô đã từng sống ở đây." Zoro đã nhặt tảng đá lên và nó có tên của Nami.

Nami che miệng không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Sau đó, cô nhìn vào những cái cây. Giống như cô ấy đang cố nhớ lại điều gì đó. 

" Trước đây, tôi đã đến nơi này !". Cô im lặng trong vài phút. Cô liếc nhìn về phía phi hành đoàn của mình và cười toe toét.

" Tôi đi vào đó trước nhé!". Nami vui vẻ nói.

" CÁI GÌ !!!!" Phi hành đoàn của cô ấy rất ngạc nhiên. Luffy và Zoro đã cố giữ cô ấy lại. 

" Người phụ nữ ngu ngốc ! Cô bị làm sao vậy ?" Zoro nói. Anh định túm lấy Nami cho đến khi Sanji ngăn anh lại.

" Oi. Đừng làm tổn thương cô ấy !" Sanji nắm lấy cổ áo anh.

" Nami !!! Nếu cậu đi chúng tôi cũng sẽ đi cùng !" Luffy rên rỉ.

" Bình tĩnh đi Luffy, bây giờ cô ấy đã mạnh hơn trước rất nhiều. Cô ấy có thể tự bảo vệ mình." Usopp giải thích và kéo anh ta lại bằng tất cả sức lực của mình.

Nhưng trước khi Nami nghe được những lời đó, cô ấy đã đi mất. 

" Cô ấy đang muốn chứng minh điều gì chứ?" Zoro tức giận đá vào cát.

" Đây là hòn đảo quen thuộc đối với cô ấy. Cô ấy rất thông minh. Nếu Nami cảm thấy không an toàn thì chúng ta sẽ không bao giờ neo vào đảo này đâu. Hãy tin tưởng cô ấy." Robin nói với toàn bộ phi hành đoàn của mình.

Phi hành đoàn cảm thấy Robin nói rất đúng. Tất nhiên họ có thể tin tưởng Nami. Nhưng điều họ thật sự lo lắng chính là sự an toàn của cô ấy. Họ gật đầu và chờ đợi cô. Càng nhiều phút trôi qua, họ càng lo lắng. Nhưng trước khi học kịp làm gì đó đã có một tiếng hét chặn họ lại.

" AAAAAAHHHHHHH !!!" Tiếng hét đã quá quen thuộc. Đó chính là Nami !

" Đó là giọng của Nami !" Chopper lo lắng nói.

Đó là khi cả đoàn nhìn thấy một bóng đen đang chạy về phía họ. Sanji đã sẵn sàng để đá vào mông anh ta. Zoro đã cầm sẵn thanh katana của mình. Cánh tay của Luffy đang xoắn lại để có thể sử dụng tuyệt chiêu đặc biệt của mình. Và khẩu súng cao su của Usopp đã sẵn sàng để tấn công.

"AAAAAAHHHHH !!!"

" Đừng lo lắng Nami chúng tôi ở đây vì.... cậu..." Luffy dừng lại. Sau đó, Zoro, Sanji và Usopp đều dừng lại. 

" Hahahahahahah ! Dừng lại, dừng lại ! Làm ơn! Cậu đúng là đồ ngốc !" Nami nói và không thể ngừng cười. Cả đoàn nhìn thấy một người đàn ông cao lớn và có mái tóc màu cam và đang mang Nami. Và anh ta đang cù lét cô.

" Dừng lại, hahahaha !!!"

Chàng trai tóc cam ngừng cù lét cô, nhưng anh ta lắc lư cô xung quanh và bế cô như một đứa trẻ.

" Awww nhìn này, cậu bây giờ trông xinh đẹp hơn và đáng yêu hơn rất nhiều !" Nami nghe vậy liền bĩu môi.

" Hehehe, cậu im đi ." Nami cười khúc khích nói.

Anh chàng tóc cam cao gần bằng Brook. Ít nhất không cao như vậy. Anh ta trông giống như Nami nhưng lại là một chàng trai. Anh ta có quần áo giống với Nami. Nhưng anh ta đang mặc thứ gì đó giống áo tank top nhưng cùng màu áo với Nami, và một chiếc quần đùi cùng màu với Nami. Nhưng điều kì lạ là họ có màu tóc giống hệt nhau. Màu cam là một màu hiếm, nhưng Nami và anh chàng kia lại có màu tóc cam chính xác đến như vậy.

" Hm, sao cũng được. Lúc đó đừng tin tôi. Nhưng đã lâu như vậy rồi, tôi thực sự rất nhớ cậu !" Chàng trai ôm cô nói.

Tất cả phi hành đoàn ngạc nhiên đến mức không nói được lời nào. Tất cả những gì họ có thể làm là lộ ra vẻ mặt bối rối.

Zoro đã khá điên. Anh ấy sẽ không nói rằng anh ấy ghen tị, nhưng anh lại rất điên. Nhìn thấy ai đó đang ôm Nami và thấy cô ấy đang tận hưởng điều đó ! Điều đó khiến anh rất tức giận. 

Chàng trai ngừng ôm Nami và nhìn vào nhóm của cô.

" Ooohhh, cậu đã có cho mình một băng rất tốt, Luffy !". Chàng trai mỉm cười với cậu ấy.

" Cảm ơn! Nhưng... cậu là ai?" Luffy cười đáp lại với bẻ bối rối.

Chàng trai đưa tay vuốt mái tóc màu cam bóng lộn, vén tóc sang một bên. 

" Tôi tên là Namis. Tôi là bạn thời thơ ấu của Nami." Anh mỉm cười và kéo Nami về phía mình.

" Cô ấy thật sự thích dành thời gian cho các cậu, phải không ?" Namis nháy mắt và liếc nhìn Nami.

" Câm miệng !!!" Nami dùng cùi chỏ đẩy anh ta thật mạnh. Cô đánh anh ta rất mạnh, anh ta gần như bay đi.

" Ghê thật đó, Nami !" Anh bật dậy phủi hết cát trên người và bật cười. Cô chỉ biết thở dài.

" Đôi khi cậu hoàn toàn là một kẻ ngốc." Cô nói và quay lại nhìn phi hành đoàn của mình và nhận ra cô đã để họ ở đó.

" Tôi rất xin lỗi các cậu ! Hãy tha lỗi cho tôi !!!" Cô nhìn Namis và ném cho anh ta một các nhìn điên cuồng.

Anh bật cười :" Các cậu biết đấy... Nami rất thích nói về tất cả các cậu ." 

" Cô ấy nói rất đúng. Các cậu thật sự mạnh mẽ và khá tuyệt. Chà, Nami thật sự may mắn khi có các cậu làm bạn đồng hành." Anh ta quan sát kĩ hơn và mỉm cười.

" Nhắc mới nhớ, anh ấy đã tặng cho cậu cái này vào ngày sinh nhật của cậu. Nhớ lại lần đó thì anh ấy quên mất sinh nhật của cậu ? Sau đó anh ấy đã chuẩn bị cho cậu một cái gì đó." Namis đang cầm một chiếc túi và đưa nó cho Nami.

Nhìn qua chiếc túi Nami thấy bên trong là quần áo. Trông cô ấy có vẻ bối rối.

" Ý của cậu 'anh ấy' là ai?" 

" Cậu không nhớ à?" Anh ta nhếch mép. Nami đang trong tư thế dễ thương của cô. Điều đó dễ dàng nhìn thấy qua đôi mắt đang sáng lên của cô ấy. Namis nhận ra điều này và vòng tay qua vai của cô ấy.

" Chà, 'anh ấy' ở đây !" Trước khi kết thúc, anh ta thì thầm phần còn lại với Nami.

" Và 'anh ấy' nhớ cậu !".

------------------------------------------------------------------------------

Lời của tác giả *không phải dịch giả*: Ooooohhhh ! Người mà Namis đang nói đến là ai ? 

Chà ..... bạn phải tìm hiểu ở chương tiếp theo ! Nếu có gì sai sót đừng lo lắng tôi sẽ sửa chúng .... Tôi hy vọng bạn thật sự thích nó. Nó khá lâu phải không ? Tôi hy vọng không làm tất cả các bạn thất vọng ! Xin vui lòng theo dõi tôi nếu các bạn muốn nhiều hơn nữa nhé ! Và nhớ hãy theo dõi !!!






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro