Bách gia dân chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nông gia

Làm việc của nông dân là đại diện cho là tầng lớp xã hội kém và ít khi đi học.

Các cách phá địch:

- Đem mỹ nữ đi dâng cho nước địch làm vua địch bị mê hoặc

- Lấy giá đắt mua gạo để làm nước địch thiếu lương thực

- Đem thợ khéo, gỗ tốt đi dâng để địch làm cung thất tổn hại tiền của

- Đút lót cho kẻ gian thần của địch làm cho nước địch loạn

- Hại kẻ trung thần làm cho địch bị suy yếu

- Chịu tốn của cải để làm cho vua tôi nước địch bằng lòng

Lão gia

Vô Vi tức Đạo. Đạo thường vô vi nhi vô bất vi.

Không làm là Đạo. Đạo thường không làm mà lại không gì không làm được.

Từ chỗ là không làm mà làm được tất cả. Làm được tất cả mà hệt không làm gì cả. Đó là bí quyết. Lý Vô Vi quá cao siêu, ít ai thấu triệt dần rồi bị hiểu sai, mất đi.

Đạo sĩ thực hiện theo lý Đạo theo cách tu Kim đơn, để gom đủ Tam Bảo: Tinh, Khí, Thần về một tức là Tinh Khí Thần hiệp nhứt. Ta phải thanh luyện tiếp để xả hết, hòa vào hư không tức là trở về hiệp nhất lại ở Đạo. Luyện Kim đơn là luyện cho thành thánh thai (Anh nhi, Xá lợi), chứ không phải tu thuốc Tiên, trường sinh bất tử. Tu tới lúc cái tánh đã thành kim cang bất hoại, gặp động không loạn, nhập trần không nhiễm, định mà không chết cứng, đi chạy cứ như không, thuyết giảng đạo đức mà y hệt không thuyết giảng tức như thế là đã nhập vào Lý Vô Vi vậy.

Đạo giáo với triết lý Vô Vi khi áp dụng vô ở chính trị có nhiều sự tương đồng với chủ nghĩa vô chính và chủ nghĩa tự do tự tại bởi vì nó cho là xã hội sẽ tốt đẹp hơn khi không bị tầng lớp cai trị áp đặt mấy ý định chủ quan ở bản thân lên xã hội. "Người thuận Đất, Đất thuận Trời, Trời thuận Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên".

Có 4 cách tu tập gọi là tứ thục hoàng:

- Kết Đan Đại Đạo: Cái lối ấy dẫn dắt ta tu tập ở tự ở tại bản thân bởi nó cho là chúng ta có thể đạt tới sự trường sinh bất lão hoặc ngộ đạo tự bản thể ở mỗi cá nhân, chủ trương tu tiên bằng hai cách là "ngoại dưỡng là dùng kết đan gọi là thuốc trường sinh tu tập bằng các vật chất quý giá là kim, mộc; nội tu là tu tập thể xác bằng phép dưỡng sinh, tập khí-tinh-linh-hư-cực-đạo để rồi có thể đi tới "đại đạo".

- Tính Mệnh Tiềm Tu: Ta sẽ chính ở tại phép tu chủ yếu tại đạo gia, nó gồm có kim đqn còn có 4 đại phái là thái cực, bát quái, tà nguyên và huyền chân. Y mục đích đều là hoàn đến vô cực dù trời đất là hư hoại vẫn chả hề bị ảnh hưởng, có thể tái lập thiên địa pháp lực vô biên. Các công phu này rất bí mật và ít ai biết đến.

- Đạo Ngoại Dược Giáo: Thứ rất hay sử dụng dược liệu để điều hành và có thể điều khiển khí lực ở khi tu tập. Những vị như sâm, nhung thường được sử ra để bào chế phương dược. Theo một số đông thì dược liệu thì cũng có nghĩa là khí. Có thể trao đổi hoặc tiếp nhận do đó họ chủ trương ủng hộ sự sinh hoạt cực kỳ khoáng dật.

- Dĩ Thân Vi Chủng: Sử ra sẽ là các loại công đức và kỹ thuật để cơ thể tốt lên.

Khổng gia

Nhân-lại-trí-dũng-tín-lễ

- Nhân: biết yêu thương người

- Lại: biết cẩn thận

- Trí: biết lo xa

- Dũng: không ai dám phạm

- Tín: không sai hẹn ước

- Lễ: không ở hai lòng

Đạt giả vô ưu, biện giả vô cụ, nhân giả vô địch.

Nho giáo quan tâm sâu sắc đến những đau khổ ở trên thế giới nhưng phương đi cứu rỗi, thay vì thủ tiêu ham muốn, là sống theo những nguyên tắc cụ thể về hạnh kiểm, đạo đức. Nho giáo đề cao nhân tính, đạo đức luôn có vị trí cao hơn tư lợi đạo đức ở cá nhân tạo ra cả gia đình vững chắc rồi gia đình vững chắc trở thành nền tảng của xã hội vững chắc. Không như nhiều tôn giáo khác, nó không hướng con người vào tương lai mà hướng vào đời sống thực tại một cách có đạo đức trong xã hội có kỷ cương, trật tự. Ở đây, không có ý thức để kể về cái linh thiêng.

Sử dụng các đạo: bá, vương, đế, hoàng để trị quốc và tạo ra kỹ luật hoàn mỹ.

- Khổ diệu đế

- Tập diệu đế

- Diệt diệu đế

- Lạc diệu đế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro