Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Diệc Soái kỳ thật đã quay lại giữa chừng, bởi vì người dẫn hắn đi tham quan đột nhiên có việc gấp không thể không đi, nên Đường Diệc Soái nói không sao bảo hắn đi trước, mình trở về chỗ Cung Kiêu thử vai.

Lúc hắn rẽ qua hành lang vừa vặn nhìn thấy Cung Kiêu đi vào một căn phòng, vì vậy hắn liền ngồi trên ghế ngoài cửa ,định chờ cậu ra.

La tổng đốt tàn thuốc, nói: "Lần này cho cậu thử vai nam chính."

Cung Kiêu cảm thấy cả người mất tự nhiên, mùi khói nồng nặc kia khiến cậu không thoải mái, ngón tay xoa nhẹ trên eo cũng khiến cho cậu nổi da gà, cho dù cậu có ngu ngốc đến đâu, cũng biết hiện tại là tình huống gì.

Đối phương vừa giàu vừa có quyền, Cung Kiêu không muốn gây chuyện lớn, đành phải tỏ thái độ khiêm tốn nói: "La tổng, được ngài đánh giá cao, tôi rất vui, nhưng tôi còn chưa có trình độ để diễn vai chính."

La tổng cười nói: "Cứ để cậu thử trước đi, làm diễn viên không phải tốt hơn đóng thế sao?"

La tổng dựa vào càng ngày càng gần, ngón tay xoa nhẹ eo của cậu, Cung Kiêu học võ, nếu thật sự muốn động thủ, La tổng làm sao có cơ hội? Nhưng cậu không thể làm gì được, nếu sau này người này cắn lại một cái, Cung Kiêu không có chỗ đứng chỉ có thể chịu thiệt.

Cung Kiêu giữ cánh tay của hắn ta, ngăn hắn ta tiếp tục di chuyển và nói thẳng: "La tổng, ngài đừng như vậy."

La tổng thấy cậu nói như vậy, cũng không có hứng thú vòng vo, đem điếu thuốc bỏ vào gạt tàn, nói: "Quên đi, tôi trực tiếp nói rõ ràng với cậu, nếu cậu nguyện ý theo tôi, không cần cậu tốn một xu, tôi có thể nâng cậu lên vị trí ngang hàng với Chu Vũ Ngạn. "

La tổng vừa nói vừa nhấn vài lần trên điện thoại di động, Cung Kiêu lập tức nhận được một tin nhắn chuyển khoản wechat 10.000 tệ, Cung Kiêu cầm điện thoại di động, hít sâu một hơi: "La tổng, tôi sẽ không làm chuyện này. "

"Cậu không muốn nổi tiếng?" Tôi nói cho cậu biết, người dính dáng tới cái giới này nói không muốn nổi tiếng tôi đều coi nó như là đánh rắm." La tổng cười lạnh một tiếng,"Không có tôi đưa ra đề nghị với đạo diễn Lý , cậu cho rằng ông ấy sẽ nghĩ đến việc tìm người không có tiếng tăm như cậu sao? Tôi biết, người như các cậu vừa bắt đầu đều không hé miệng, chờ tôi đưa ra điều kiện, như vậy đi, cậu muốn cái gì cứ nói."

Cung Kiêu trong lòng tức giận, điều gì khiến cho hắn ta nghĩ như thế ?

"Giới giải trí bẩn đến đâu cậu không biết sao?Nếu tôi thật sự nói cho cậu biết ai là người thường xuyên sử dụng quy tắc ngầm, cậu sẽ sợ đến trợn mắt há mồm."La tổng híp mắt nhìn chằm chằm Cung Kiêu, "Chính là Đường Diệc Soái, cậu nghĩ hắn trong sạch đến mức nào? Cậu thử đi mà hỏi hắn đã lên giường với bao nhiêu người, nam nữ, và một thế hệ đạo diễn trẻ mới, tất cả đều vớ vẩn."

Cung Kiêu sửng sốt, La tổng thừa dịp cậu ngẩn người liền nắm lấy cánh tay cậu, kéo cậu vào trong lòng hắn, trực tiếp lấy tay xoa bóp mông Cung Kiêu. Cung Kiêu đời này chưa từng gặp chuyện đáng sợ như vậy, theo bản năng vung quyền đánh hắn, La tổng quát: "Tôi biết cậu có chút bản lĩnh, nhưng cậu hãy suy nghĩ rõ ràng đi, đánh tôi? Tôi sẽ ngay lập tức kiện cậu ra tòa. Loại nhân vật như cậu, ngủ con mẹ nó chính là để mắt tới cậu."

Nghe được những lời này trong lòng Cung Kiêu khó chịu, câu chưa từng trải qua tình cảnh như vậy, vốn không có vốn liếng gì để kháng cự với những người này, nhất thời chỉ có thể đẩy La tổng ra, giận dữ nói: "Xin anh dừng tay, tôi sẽ không đồng ý. "

La tổng chính là nhìn xuất thân tầm thường của cậu mới dám lớn gan như vậy làm bậy, mắng hai câu tục tiễu,rồi bắt lấy Cung Kiêu liền lột quần áo cậu, kéo hết nút áo sơ mi Cung Kiêu, Cung Kiêu thật muốn một quyền đánh gãy hai cái răng tên cặn bã này, cậu hất hắn ra liền mở cửa hoảng loại chạy ra ngoài..

Cung Kiêu nghênh đầu đụng phải một người, cậu ngẩng đầu nhìn, đối diện với tầm mắt nghi hoặc của Đường Diệc Soái: "Em thử vai xong rồi?"

La tổng mở cửa đi ra, nhìn thấy Đường Diệc Soái, sắc mặt tối sầm lại, nở nụ cười, giả bộ kinh ngạc: "đạo diễn Đường? Sao anh tới đây không nói với tôi? "

Đường Diệc Soái: "Chào, La tổng, bộ phim này là do anh đầu tư sao ?"

"Đúng vậy, hôm nay không phải là thử vai sao, tôi thuận đường tới xem một chút."

Thừa dịp hai người bắt đầu nói chuyện, Cung Kiêu sửa sang lại quần áo của mình, trên mặt bởi vì xấu hổ mà đỏ ửng nhưng vẫn khó có thể phai. Đường Diệc Soái cùng La tổng trò chuyện rất vui vẻ, người sau nói chuyện còn thoải mái hơn, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.

La tổng phỏng chừng cảm thấy hiện tại cũng không thích hợp ở lại nữa, khách sáo vài câu liền rời đi trước, trước khi đi còn liếc mắt nhìn Cung Kiêu một cái, có chút uy hiếp cùng với ý tứ hạ lưu.

Đường Diệc Soái: "La tổng đi thong thả."

Hiện tại Cung Kiêu mà muốn đi thử vai thì cậu chính là kẻ ngu, đối phương rõ ràng đang lừa cậu. Cậu nhìn Đường Diệc Soái, nhớ tới những lời La tổng vừa nói về Đường Diệc Soái —— cậu không phải không tin hắn, nhưng dù thế nào thì trong lòng cậu cũng sẽ có chút khó chịu.

Cung Kiêu đang muốn tìm cớ không đi thử vai, không ngờ Đường Diệc Soái lại lên tiếng trước, thanh âm trầm thấp không vui: "Tôi liền biết có cái gì không ổn mà, La Kiến Nghĩa ngay từ đầu đã không phải thứ tốt lành gì."

Hắn tập trung nhìn Cung Kiêu, tựa hồ muốn ở trên người cậu tìm ra chút manh mối, giữa chân mày giấu sắc mặt giận dữ: "Hắn và em đã nói cái gì ? Thằng đấy muốn bao nuôi em ?"

Cung Kiêu ngơ ngác nhìn hắn: "Làm sao anh biết..."

Đường Diệc Soái: "Tôi vừa nhìn thấy Lý Như Tu thử vai diễn ở một nơi khác, nhưng tôi lại thấy em bước vào phòng này, lúc ấy tôi liền hỏi ông ta một chút, ông ấy nói La Kiến Nghĩa ở đây, tôi liền mẹ nó biết có chuyện không đúng. "

Cung Kiêu há miệng, lại không hề nói gì.

"Em không biết La Kiến Nghĩa nổi tiếng bẩn thỉu trong giới sao? Em còn dám vào đó một mình sao? "

Vốn dĩ đây không phải lỗi của Cung Kiêu, nhưng trong lòng Đường Diệc Soái rất khó chịu, hắn cảm thấy Cung Kiêu quá đơn thuần, thậm chí không biết mình đang phải đối mặt với điều gì. Họ La kia giàu có, có quan hệ tốt lại gian xảo, làm sao Cung Kiêu có thể so sánh với hắn? Nếu hôm nay hắn lớn mật hơn tí nữa, chẳng phải Cung Kiêu sẽ bị hắn ta lợi dụng sao?

Đường Diệc Soái càng nghĩ càng giận, nhìn thấy cúc áo Cung Kiêu rớt hai cái càng tức, cả giận nói: "Em không biết đánh hắn sao? Đánh đến khi hắn không bò dậy nỗi là tốt nhất, em học võ rốt cuộc có ích lợi gì? "

"Hắn nói em đánh hắn, hắn sẽ kiện em..."

"Em tại sao phải sợ hắn? Loại người này chỉ dọa người mà thôi."Đường Diệc Soái tức giận nói, "Tôi đã nói buổi thử vai này có vấn đề, nào có đoàn làm phim nào thử vai trước hai ngày mới nói cho em biết, vừa nhìn đã biết là bị nhà đầu tư cứng rắn nhét vào còn phải đi theo quy trình. Trước khi em tới cũng không điều tra nhà đầu tư là ai, nếu tôi là em, nhìn thấy nhà đầu tư là La Kiến Nghĩa tôi chạy còn không kịp. "

Cung Kiêu nào có suy nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa lúc nhận được tin Đường Diệc Soái cũng ở đây,tự nhiên bị quở trách một phen như vậy, trong lòng ai có thể vui được?

Đường Diệc Soái: "Làm sao có thể có trợ lý đạo diễn đích thân thông báo cho một người không có kinh nghiệm diễn xuất đi thử vai? Em đã đóng gì ngoài "Con đường cuối cùng của tội lỗi"? Vẫn là vai phụ, hơn nữa còn chưa phát sóng, em thật sự cho rằng có người sẽ không vì lý do gì mà đánh giá cao em sao? Em không có nổi tiếng đến vậy đâu . "

Cung Kiêu nghe xong, trong lòng có chút tức giận, không vui nói: "Lời này của anh là có ý gì? Hóa ra trình độ của em không được đạo diễn đánh giá cao có phải không? "Con đường cuối cùng của tội lỗi" không phải là do anh tìm đến em à? Phàm là có đạo diễn cảm thấy em không tệ chính là muốn bao nuôi em? "

Đường Diệc Soái trầm giọng nói: "Tại sao em cứ phải xuyên tạc ý của tôi? Tôi chính là sợ em bị khi dễ, muốn nhắc nhở em một chút mà thôi, nếu không phải tôi ở đây, La Kiến Nghĩa sẽ không dễ dàng buông tha cho em như vậy. "

"Vậy thì anh đừng tới nữa, xem hắn có thể làm gì em, anh thật sự cho rằng anh là anh trai của em sao?"

Cung Kiêu nói xong liền rời đi, Đường Diệc Soái sững sờ ở đó.

Đường Diệc Soái nhìn Cung Kiêu đi xa, thầm có chút hối hận. Hắn nói như vậy quả thật rất quá đáng, chuyện này Cung Kiêu không có gì sai, người đáng trách là tên khốn họ La kia, hắn ngược lại còn mắng Cung Kiêu.

Hơn nữa những lời này đều chẳng giúp ích được gì, mấy ngày trước Cung Kiêu cùng hắn nói về buổi thử vai cũng không phải là không cảm thấy có cái gì kỳ lạ?

Đường Diệc Soái thở dài, bực bội gãi tóc mình, ban nãy hắn chính là nhìn thấy Cung Kiêu bị khi dễ nên mới tức giận , tính cách này của hắn thật sự nên thay đổi.

Kỳ thật những chuyện này cũng đều là chuyện riêng của Cung Kiêu, Đường Diệc Soái thật sự không có tư cách gì can thiệp vào suy nghĩ của cậu, ngộ nhỡ Cung Kiêu thật sự muốn đi đường tắt này, hắn còn có thể nói gì đây?

Nhưng khi Đường Diệc Soái nghĩ tới tên họ La kia có thể làm điều gì đó với Cung Kiêu, hắn tức giận đến mức không thể kiềm chế được. Sau khi bình tĩnh lại, Đường Diệc Soái định ra ngoài tìm Cung Kiêu và xin lỗi cậu.

Đường Diệc Soái bước ra khỏi phim trường, lại phát hiện Cung Kiêu đang đứng ở ven đường đợi hắn, cậu quay lại nhìn hắn rồi lên xe. Đường Diệc Soái ngồi vào, vuốt mũi nói: "Vừa rồi thật xin lỗi."

Thật ra trong lòng Cung Kiêu đã hối hận rồi, Đường Diệc Soái dù sao cũng là lo lắng cho cậu, mặc dù hơi thẳng thắn một chút, mà cậu ngược lại đem lòng tốt của hắn nói thành như vậy,cũng quá trẻ con.

Cung Kiêu áy náy nói: "Không sao, em cũng xin lỗi anh."

Cung Kiêu nhắn tin cho đạo diễn Lý nói cậu không thể đi thử vai, đạo diễn Lý phỏng chừng cũng có thể đoán được là chuyện gì, dù sao La Kiến Nghĩa không nhét thêm người cho ông, ông đã rất mừng, vì vậy ông đã ngầm hiểu nói rằng không sao.

Cung Kiêu buông điện thoại xuống, len lén nhìn sườn mặt Đường Diệc Suất, độ cong cằm sắc bén kia khiến cậu muốn nói lại thôi: "Em có thể hỏi anh một chuyện không? "

"Chuyện gì?"

"Anh có hay không..." Cung Kiêu lại không hỏi được nữa, câu cảm thấy mình không có quyền gì để hỏi Đường Diệc Soái có lén lút quan hệ với người khác hay không, sửa lại lời nói: "Quên đi, không có gì. "

Đường Diệc Suất vẻ mặt hiểu rõ: " Tên họ La kia nói xấu tôi sao? Để tôi nói cho em biết, đừng tin 70% những gì hắn ta nói, hắn hơi không ưa ai sẽ liền hắt nước bẩn vào người đó. Bốn, năm năm trước bởi vì chuyện một bộ phim bị rút vốn, mà quan hệ giữa hắn và ba tôi không tốt lắm, hắn ta đã bí mật truyền tin cho những bà mối không ngại chuyện lớn kia nói tôi sử dụng quy tắc ngầm, đều là chuyện không có thật.

Trong lòng Cung Kiêu thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng lại cảm thấy có chút xấu hổ.

"Chuyện này hắn không lợi dụng thì thôi, hắn có quan hệ rất nhiều, tôi cũng không muốn gây sự với hắn." Đường Diệc Soái trầm giọng nói, "Nhưng nếu hắn vẫn muốn quấy rầy em, nói cho tôi biết tôi sẽ giúp em giải quyết hắn."

Cung Kiêu nhất thời không biết nên bắt đầu từ đâu để bày tỏ lòng biết ơn, mỗi lần như vậy cậu đều hận mình không biết nên nói lời nào.

Đường Diệc Soái: "Trở về đi."

Sau khi về đến nhà, đầu óc Cung Kiêu vẫn rất rối loạn, vốn là vui vẻ đi thử vai, kết quả lại gặp phải loại chuyện này, vừa nghĩ đến cái tay mà La tổng chạm vào cậu liền nổi da gà.

Cung Kiêu thay quần áo và bắt đầu luyện bao cát như hàng ngày, mỗi một quyền đều đánh cực kỳ tàn nhẫn, phảng phất như đang giáo huấn cậu không có chút phòng bị.

Đường Diệc Soái ngồi trên sô pha trong phòng khách, nghe thấy trong phòng ngủ Cung Kiêu truyền đến tiếng bao cát, biết cậu nhất định là đang phát tiết.

Đường Diệc Soái biết La Kiến Nghĩa thích tìm vui trong giới, chán rồi thì lại tìm cái khác, không thua kém một thằng khốn nạn. Nhưng hắn không nghĩ tới làm sao tên này lại có thể hạ quyết tâm nhắm vào Cung Kiêu, Cung Kiêu chỉ là một diễn viên đóng thế, không xuất hiện trước công chúng, huống chi bên cạnh cậu còn có Chu Vũ Ngạn càng khiến người ta chú ý hơn.

Nhưng mà Cung Kiêu có khuôn mặt rất đẹp trai hơn nữa lại ngoan ngoãn, vừa nhìn liền biết không phải là người xấu, nhưng người có khuôn mặt này lại còn luyện võ, nếu muốn nói thì sự tương phản rất lớn, chẳng lẽ La Kiến Nghĩa đang muốn tìm loại kích thích này?

Đường Diệc Soái hoàn hồn lại, cảm thấy suy nghĩ bậy bạ của mình lúc này rất không thích hợp, nếu như nhìn Cung Kiêu như vậy, thì đầu óc của hắn cũng không khác gì họ La kia.

Đường Diệc Soái nhớ lại dáng vẻ say rượu của Cung Kiêu trong đám cưới Tử Chân hai tháng trước, điều đáng lẽ không nên nhớ lại, hắn có chút kinh ngạc phát hiện hắn luôn không thể quên được.

Đặc biệt là vào thời điểm này, tựa hồ có chút ý nghĩ khác thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro