Chương 8: Buổi thử vai đầu tiên (nhất)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộc Kiều tự cảm thấy suy nghĩ của mình vô cùng đúng đắn nhưng để Uy Thâm một lần nữa có thiện cảm với mình thì trước tiên sự nghiệp của bản thân phải thành công mới được bởi người đời thường nói đàn bà có sự nghiệp là quyến rủ nhất. Uy Thâm anh phải nhớ cho kỹ, giờ này, khắc này, có lẽ cả tương lai, anh, lúc nào cũng là người duy nhất mà em để ý.

Buổi thử vai bắt đầu vào lúc 10h sáng, mấy cô diễn viên nữ mang vẻ mặt vui vẻ mãn nguyện cầm số thứ tự đi vào phòng thử vai dưới sự hướng dẫn của nhân viên nữ, sau đó hoặc là buồn bã thất vọng, hoặc là hy vọng tràn trề bước ra.

Mộc Kiều ngồi trên ghế salon,  vô cùng bình tĩnh, bởi vì đã có kĩ thuật diễn của hai đời, lại từng đoạt ảnh hậu nên cô không qua lo lắng nhưng Kỳ Lục bên cạnh lại rất hồi hộp, thỉnh thoảng còn vặn vẹo ngón tay.

"Số 419, Mộc Kiều."

"Có!" Mộc Kiều đứng dậy, vỗ nhẹ vào vai Kỳ Lục, trong lòng rất cao hứng.

Kỳ Lục căng thẳng như vậy hoàn toàn là vì coi cô như chị em thân thiết, là thứ tình cảm mà chỉ cần cô ấy sống vui vẻ thì cô cũng cảm thấy hài lòng.

Tác giả: Chị em mới chịu à, ai chị ai em đây anh Kỳ?

Mộc Kiều khẽ gật đầu cười với cô nhân viên hướng dẫn, đưa tay lên gõ cửa phòng rồi vặn tay nắm cửa, bước vào.

Cô nhân viên hướng dẫn chớp chớp mắt với vẻ đẹp của cô. Mộc Kiều bước vào phòng, bên trong bày năm cái bàn, đạo diễn ngồi chính giữa, bên cạnh còn có biên kịch của Định Cửu Vi Tâm và người phụ trách chế tác của công ty giải trí Ái Mộc cũng là công ty duy nhất giành được cơ hội đầu tư. Trong đó, có một bàn để trống, bên trên chỉ đặt biển tên, Chủ tịch công ty Ái Mộc.

Mộc Kiều thầm suy nghĩ, phải không vậy, một cuộc thử vai nho nhỏ mà cũng cần tới chủ tịch của một công ty lớn tầm cỡ quốc tế sao?.Kiếp trước khi cô còn là ảnh hậu, công ty này rất nhiều lần hỗ trợ cho cô nên cô rất có thiện cảm với nó. Thậm chí khi cô công khai có bạn trai thì bên đó cũng rất cố gắng để dẹp xuống những bài báo tiêu cực.

Đời trước, Mộc Kiều định vào công ty này nhưng do muốn cùng nơi làm việc với tên rác rưởi kia nên cô đã từ chối nhiều cơ hội tốt. Không ngờ bây giờ lại được có cơ hội gặp mặt chủ tịch của công ty Ái Mộc, điều đó làm cô vô cùng phấn khởi.

Lâm Nhược không giống những nữ diễn viên khác đến thử vai. Có người căng thẳng đến mức không nói được thành lời, tay chân run rẩy, có người to gan nháy mắt đưa tình với đạo diễn hay nhà đầu tư định dùng quy tắc ngầm để đi lên, cũng có người cố tỏ ra bình tĩnh, thoạt nhìn có vẻ rất bình thường... Nhưng mà, không có ai giống như cô, đối mặt với nhà biên kịch và đạo diễn hạng nhất mà vẫn ung dung bình thản, cứ như... căn phòng này không phải là chiến trường để các diễn viên thử vai sát phạt nhau, mà là...  sân khấu đế cô tỏa sáng vậy.

"Mộc Kiều?" Đạo diễn Uy Lạc cầm sơ yếu lý lịch, đọc lên tên của cô thầm nghĩ: sao tên quen nhỉ..Đây....đây..chẳng phải là cô nhóc đá thằng em mình sao. Lợi hại.......

************************

Em anh bị đá mà anh vui dữ, tình nghĩa anh em có chắc bền lâu?

Lại nói, Uy Lạc cũng coi như là người quen cũ của cô ở kiếp trước . Khi đó, anh ta mới chỉ là đạo diễn nhỏ vừa bắt đầu ra nghề, miễn cưỡng cũng có thể coi là một đạo diễn trẻ triển vọng, không ngờ sau 5 năm đã trở thành người đứng đầu, là một trong những đạo diễn có khả năng thống trị phòng vé cao nhất.


Mộc Kiều khẽ cười, gật đầu: "Vâng."

"Được rồi, cô cứ tự do thể hiện theo cách hiểu của cô về nhân vật Hoa Mậu Vân này đi."

Hoa Mậu Vân, vai nữ chính trong Định Cửu Vi Tâm.

Mộc Kiều nhìn quanh, trừ năm bộ bàn ghế đặt thẳng hàng ra, trong phòng không có vật dụng gì khác: "Tôi có thể mượn cái ghế kia một chút được không?" Cô chỉ tay vào vị trí để trống của vị chủ tịch bí ẩn vẫn còn chưa có mặt.

"Có thể." Uy Lạc khẽ gật đầu, trợ lý đạo diễn đứng bên cạnh rất nhanh ý, lập tức bê chiếc ghế đến bên cô. Mộc Mộc gật đầu cảm ơn, rồi nhẹ nhàng vung tay ngồi lên ghế làm động tác như đang phải suy nghĩ một điều gì đó, phong thái rất tự nhiên, phóng khoáng ngồi xuống ghế nhưng không kém phần nghiêm nghị. Cô không nói gì, cằm hơi nâng lên, mắt hơi hạ xuống mang theo khí thế ngạo nghễ nhìn về khoảng không trước mặt, giống như mọi dấu vết hung thủ để lại cô đều đã thấy được.

Ngay khi cô đảo mặt nhìn lên trần nhà, mọi người trong phòng đã cảm giác được không khí xung quanh rất khác biệt. Cô không còn là cô gái bình tĩnh thong dong khi vừa bước vào phòng nữa, mà biến thành nữ cảnh sát tài ba sẵn sàng đương đầu với mọi loại tội phạm, uy vũ xen lẫn vẻ yêu kiều chết người."Ác ma cũng có lúc là con người, thiện ác chỉ chênh lệch nhau một khoảnh khắc. Chuyện chúng ta có thể làm là giữ vững lý trí, không phải khoanh tay đứng nhìn !!!". Lời nói dõng dạc, mạnh mẻ, nhưng lại uyển chuyển, tinh tế khiến cho mọi người trong phòng thoáng chốc như ngừng thở mà trầm trồ. Giờ mọi người mới hiểu, thì ra nàng đang diễn lại cảnh thảo luận về vụ án giết người hàng loạt gần cuối theo kịch bản.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro