Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : nhi nhi

Bạch San một câu đều nói không nên lời, chỉ biết là chôn ở trong lòng ngực mẹ Bạch khóc thút thít.

Cô một lòng đắm chìm trong sự vui sướng khi được gặp lại gia đình, chỉ chú ý tới cảm xúc của mình, nên không nghe được tiếng đập cửa dưới lầu, cho đến khi dưới lầu mở cửa, Bạch Phong nói một câu nói mới đưa cô về với hiện thực.

Anh nói: "Ngụy Tiêu Nhiên tới đón mày, em gái mày mau đi sửa soạn cho tốt đi."

Ngụy Tiêu Nhiên!!

Bạch San cô giật mình một cái, đột nhiên từ trong lòng ngực Tề Phương nhô đầu ra, Tề Phương nghe lời nói của Bạch Phong thần trí cũng kéo về lại, lập tức nói với cô: "Đúng đúng đúng, San Nhi mau đi thay quần áo, mặc kệ có chuyện gì đều không cần nghĩ nhiều, thật tốt cùng "tiêu điều vắng vẻ" (Ngụy Tiêu Nhiên) ra nước ngoài chơi một chút, không phải nói hôm nay muốn đi Maldives sao? Nghe nói nơi đó phong cảnh tuyệt đẹp, tựa như nhân gian tiên cảnh, con đi nơi đó cái gì không vui đều có thể quên sạch sẽ."

P/s : không biết bà tác giả ghét hắn bao nhiêu mà từ đầu giờ toàn kêu tra nam kia là tiêu điều vắng vẻ, méo thèm kêu tên cười vcl =))))

Tề Phương vừa nói lại một bên đem cô đẩy tới phía tủ quần áo trước mặt, Bạch Kính thấy cô thu lại nước mắt không khóc nữa cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng không quên dặn dò một câu: "Liền nghe theo lời nói mẹ con, trước cái gì đều đừng nghĩ, cùng "tiêu điều vắng vẻ" (Ngụy Tiêu Nhiên) cùng đi ra ngoài thật vui vẻ mà đi chơi một chút." Ngụy Tiêu Nhiên còn ở dưới lầu chờ, dù sao cũng là khách, không thể để người ta chờ lâu mà không ai tiếp, nói xong câu này ông cũng liền cùng Bạch Phong đi xuống lầu.

Nghe được Tề Phương nói, Bạch San hoàn toàn ngây dại.

Cùng Ngụy Tiêu Nhiên đi Maldives?

Cô thật là có lần cùng Ngụy Tiêu Nhiên đi đến Maldives, nhưng đó là chuyện của mấy năm trước rồi......

Lúc nãy nhìn thấy anh cùng ba mẹ Bạch San trong lúc nhất thời quá kích động, cô cũng không cẩn thận phân tích xem là chuyện gì, giờ chậm rãi bình tĩnh lại mới phát hiện chuyện này rất không phù hợp a, thật là phi logic :))

Nơi này cũng không phải là giấc mơ của cô vì nhiệt độ của mẹ thật ấm áp với lại biểu tình chân thật của gia đình khi thấy cô khóc hoàn toàn không thể là giả được.

Hết thảy chân thật giống như là cô đã từng trải qua.

Bạch San đột nhiên nghĩ tới cái gì, cực lực mà khống chế nội tâm kích động của mình, giọng nói ổn định về phía Tề Phương mà nói  : "Mẹ ơi, tới tháng chính là sinh nhật con, 23 tuổi đúng không a?"

Đang giúp cô thu thập đồ đạc mẹ Bạch Tề Phương đầu cũng không quay nhìn cô, chỉ cười cười rồi nói: "Đúng vậy, San Nhi của chúng ta sắp 23 tuổi  thành cô gái lớn rồi, lập tức liền phải gả chồng." Đột nhiên nghĩ tới cái gì, bà lại ra vẻ oán trách hướng về cô mà nói: "Con không phải là nghĩ về việc phải gả cho Ngụy Tiêu Nhiên rồi luyến tiếc ba mẹ nên mới buồn tủi mà khóc như vậy đi? Thật đúng là đứa nhỏ ngốc."

Quả nhiên!!

Nếu cô không có đoán sai, hiện tại chắc là thời điểm cô 22 tuổi, mới quen Ngụy Tiêu Nhiên được 1 năm, mà bi kịch của nhà cô cũng bắt đầu.

Cô nhớ rõ là cô cứ như vậy cô cùng Ngụy Tiêu Nhiên đi Maldives, ở Maldives cảnh vật đều đẹp như tranh, không khí trong lành, bầu trời như được tẩy mà xanh biên biếc, cô hoàn toàn bị sự lãng mạn của Ngụy Tiêu Nhiên mà cảm động, không màng tất cả mà yêu hắn.

Cũng là lúc cô ở cùng Ngụy Tiêu Nhiên đi Maldives, nhà cô lại xảy ra trận hỏa hoạn lớn do vợ hắn làm, đốt đến nhà cô cháy sạch. Ba mẹ cùng anh trai cũng bị lửa thiêu đốt mà mất mạng !

Mặc dù đã qua lâu như vậy nhưng cứ tưởng tượng đến thì cô vẫn đau xót, Bạch San vẫn như trước mà đau lòng đến không kềm chế được.

Ngụy Tiêu Nhiên, người cô đã từng tín nhiệm, nhưng người đàn ông này lại thâm hiểm, đùa bỡn tình cảm của cô ngay lúc ban đầu.

Vì vậy, đây là ý trời sao? Trời cao thấy cô bị đau khổ như vậy liền cho linh hồn cô quay về lúc 22 tuổi lúc ba mẹ và anh trai còn sống, cô cùng với hắn cũng chưa phát triển đến mức sâu đậm.

Ha ! Quan trọng là mọi chuyện đã có thể kịp thay đổi.

Chớp mắt nhìn lại xung quanh lần nữa, cô thật sự đã trọng sinh sao ???

Mặc kệ đi, ra sao cô cũng sẽ không để mình tiếp tục sai lầm, cô phải thay đổi lại vận mệnh. Cô tuyệt đối sẽ không làm cuộc đời của cô lần nữa xảy ra bi kịch !

"Mẹ không cần giúp con xếp đồ đạc, cô không tính toán sẽ đi."

Bạch San vừa nói vừa cản Tề Phương đang giúp nàng thu xếp đồ đạc. Tề Phương nghe xong bất ngờ, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn cô, "Làm sao vậy? Cậu ấy đã tới đón con, như thế nào lại không đi?" Bà cảm thấy hôm nay San Nhi thật kỳ quái.

Bạch San lại nhìn bà cười cười, "Con sẽ nói rõ với hắn, đi thôi."

Tề Phương nghe xong há miệng chưa kịp nói Bạch San đã xoay người xuống lầu.

Không nghĩ cô cùng Ngụy Tiêu Nhiên có thể gặp mặt, gặp lại cũng không phải là cô của ngày trước, cô đã không phải cô gái ngu ngốc mà tùy ý bị hắn lừa dối.

Ngụy Tiêu Nhiên, một đời này, tôi với anh sẽ không liên quan gì với nhau, tôi sẽ đem anh ra khỏi cuộc sống sau này của mình, từ đây sẽ không liên quan tới cái gì của nhau!

Tiếp nữa ...... Cô sẽ tìm được Hàn Tấn Mặc, cô sẽ thật thuận lợi cùng hắn yêu nhau, cô sẽ báo đáp anh ấy thật tốt.

_____________
Thả sao ủng hộ tui mọi người ơi !!!! (○>_<○)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro