Chương 147+148+149: Làm mất mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng thời gian kế tiếp, Bạch Lan Chi vẫn luôn nói là Bùi Kỳ Thành vì Bùi thị tập đoàn mà cống hiến, anh có bao nhiêu tài giỏi, bao nhiêu hiếu thuận. Đồng thời cũng hạ thấp vợ chồng Bùi Dực, giống như hai trăm triệu mà đưa cho bọn họ thì sẽ bị tiêu tán hết, chỉ có giao cho Bùi Kỳ Thành mới có thể kiếm tiền, chiếm được một đống tiện nghi cho Bùi Kỳ Thành.

Mà đám Bạch Lăng Tuyết thấy vậy lại cũng phụ họa theo.

"Không phiền, không phiền, mẹ, dù sao Bùi Dực cũng là em ruột của con, khoản đầu tư của em trai và em dâu, đương nhiên là con sẽ lên kế hoạch tốt nhất. Em và em dâu cứ yên tâm chơi, cứ giao cho anh là được rồi." Bùi Kỳ Thành tỏ vẻ anh em thân tình.

Bùi Dực như cười như không, "Cảm ơn anh hai. Vậy phiền anh hai phải quan tâm nhiều hơn rồi."

Duy chỉ có Tô Tử Bảo ngồi ở một bên vẫn luôn nghĩ, liệu mình có nên nói ra chuyện 100 triệu đã được chia cho Đế Tước không, làm Bùi Kỳ Thành mất mặt một cách trực diện như vậy, tựa hồ không ổn lắm?

Đúng vào lúc này, điện thoại của Bùi Kỳ Thành liền vang lên, anh nhìn qua liền đối với Tô Tử Bảo cười nói, "Tô Chấn Triết gọi tới, đang nói tới chuyện đầu tư, thì cậu ta liền gọi tới luôn. Xem ra kế hoạch mà hôm qua chúng ta nói, Tô lão gia tử đã ký tên, em trai và em dâu yên tâm, hợp đồng ký xong liền khởi công, giao hết cho anh là được rồi."

"Cũng không phải, nếu đưa 200 triệu này cho hai người, Tô lão gia tử sao có thể yên tâm, ông thông gia cũng coi như là hiểu chuyện, biết rằng đưa cho hai người sẽ mất hết, thế cho nên mới để cho Kỳ Thành giúp hai người làm." Bạch Lan Chi nói chuyện cực kỳ cay nghiệt.

Tô Tử Bảo đành bình tĩnh cười với hai mẹ con họ.

Nếu là bình thường Bùi Kỳ Thành chắc chắn sẽ không nghe điện thoại trước mặt nhiều người như vậy, nhưng mà bây giờ đang nói đến chuyện 200 triệu tiền đầu tư của Bùi Dực và Tô Tử Bảo, Tô Chấn Triết liền gọi điện thoại đến, Bùi Kỳ Thành đang muốn biểu hiện một chút ở trước mặt của lão gia tử, để cho ông xem bọn họ có bao nhiêu năng lực, để cho ông nhìn rõ, đứa cháu trai mà ông yêu quý chỉ là một đứa vô dụng, chỉ là một con ký sinh trùng, để cho ông hiểu được, hai vợ chồng Bùi Dực bọn họ vẫn phải dựa vào anh mà sống. 

Thiếu gia đệ nhất Hải Thành nghe thì êm tai, nhưng chỉ có những thiếu gia ăn chơi trác táng mới bị gọi như vậy. Vốn không cùng đẳng cấp với anh.

"Alo, ký tên chưa? Cái gì?" Bùi Kỳ Thành vừa mới nói một câu nói, sắc mặt lập tức thay đổi, đứng bật dậy.

Sau đó liền thấy Bùi Dực nhếch miệng cười, "Anh hai, làm sao vậy?"

"Tô lão gia tử đã rút bớt 100 triệu." Bùi Kỳ Thành ngơ ngác nói, tiếp theo liền dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tô Tử Bảo cùng Bùi Dực.

Bạch Lan Chi lập tức nóng nảy, "Tại sao lại rút bớt 100 triệu? Lúc trước không phải đã nói là 200 triệu tiền đầu tư rồi sao?"

"100 triệu bị cắt bớt, đã lấy danh nghĩa của Bùi Dực cùng Tô Tử Bảo, đầu tư bỏ vốn cho truyền thông Đế Tước." Lúc nói ra những lời này Bùi Kỳ Thành vẫn còn chưa dám tin.

Tại sao lại xảy ra chuyện này chứ?

Ánh mắt của Hạ Thừa Diệp trong nháy mắt liền thay đổi. Truyền thông Đế Tước vậy mà lại lấy được 100 triệu tiền đầu tư!

Đây chẳng phải là, bọn hắn sẽ càng tiến thêm được một bước sao?

"Cái gì?" Bùi Dĩnh Vũ không thể tin được nói, "Ông Tô già nên hồ đồ rồi sao? Sao có thể đem 100 triệu cho một công ty giải trí được chứ!"

Bùi Thiên Hữu liếc con gái của mình, "Nói chuyện kiểu gì vậy, không biết phân biệt trên dưới!"

Bùi Dĩnh Vũ lúc này mới phản ứng kịp, ông nội vẫn còn ở đây! Vội vàng chột dạ cúi đầu xuống, không dám nói lời nào.

"Tại sao 100 triệu lại chia cho truyền thông Đế Tước?" Bạch Lăng Tuyết cũng hoàn toàn không thể tin được, hai vợ chồng bọn họ còn đang nghĩ xem làm thế nào để có thể đem 200 triệu bỏ vào túi của mình, không nghĩ tới thoáng một cái liền mất đi một nửa.

Đúng thật là khiến cho bọn họ đau đớn.  

Giống như Tô Chấn Triết vậy, vợ chồng Bùi Kỳ Thành cũng đang nhăm nhe 200 triệu kia, bằng không thì hai người bọn họ tích cực làm hợp đồng đầu tư, không phải là để chống lại Tô Tử Bảo sao?

"A, thì ra anh hai vẫn chưa biết sao, là thế này, bố biết là em vào truyền thông Đế Tước, cảm thấy em làm cũng được, liền đem 100 triệu kia rót vào truyền thông Đế Tước." Tô Tử Bảo cười mỉm nói, "Em còn tưởng là anh hai biết rồi chứ."

Bùi Kỳ Thành sắc mặt trầm xuống, "Cô nếu như đã biết sao không nói sớm?"

Còn làm cho hắn dương dương tự đắc cả buổi, kết quả bây giờ nói một câu, người ta không đầu tư 200 triệu nữa, người ta lại càng thêm tin tưởng năng lực của con gái họ.

"Em tưởng anh hai biết, thấy anh một mực nói 200 triệu, còn tưởng rằng là 100 triệu của em, là 100 triệu mà bố lấy thêm ra. Thì ra là không phải, xem ra, là em đã hiểu lầm." Tô Tử Bảo cười vẻ mặt ngây thơ.

Bùi Mai Vân nói, "Không thể nào. Sao có thể đầu tưu cho hai người được chứ, đây không phải là lãng phí sao? Còn chưa được gì thì đã thất bại rồi."

"Bố cảm thấy, em nếu đã có thể khiến cho truyền thông Đế Tước tăng mức lợi nhuận lên 35% chỉ sau hai tháng, có lẽ không đến mức quá lãng phí." Tô Tử Bảo nhàn nhạt nói.

35%.

Con số này nói lên điều gì, tất cả mọi người đều rõ.

Tô Tử Bảo lại nhìn hướng Hạ Thừa Diệp, "5 bộ phim điện ảnh lúc mới được phát sóng của giải trí Vân Đình, đều có chật ních người đi xem, toàn bộ đều là kịch bản của Thẩm Hề, cũng vì vậy mà anh bị gọi là nhà biên kịch của phòng vé. Em nghĩ có sự tham gia của Thẩm Hề, truyền thông Đế Tước không đến mức thất bại, anh Hạ nghĩ sao?"

Dù sao tin tức Thẩm Hề hợp tác cùng truyền thông Đế Tước rất nhanh sẽ được truyền ra ngoài, hiện tại trực tiếp nói với Hạ Thừa Diệp, thật là muốn nhìn sắc mặt của anh ta.

Hạ Thừa Diệp trong mắt lóe lên, trong nháy mắt khôi phục bộ dạng tao nhã, cười nói, "Cô Tô đúng là biết nói đùa. Thẩm Hề chính là một sự đảm bảo cho phòng bán vé, sao có thể thất bại được? Xem ra truyền thông Đế Tước kế tiếp sắp làm một vố lớn, một bước lên trời, mưu đồ ở trong giới truyền thông đoạt quyền về trong tay, chúc mừng chúc mừng."

Tô Tử Bảo nhạy cảm bắt được ánh mắt của anh, rõ ràng cực kỳ hận bản thân, vậy mà vẫn không thể không bày ra bộ mặt tươi cười.

Chỉ sợ anh hiện tại cũng đã nghẹn muốn chết rồi, nhịn như vậy, hẳn là rất khó chịu?

Nhưng mà tôi rất thoải mái.

Tô Tử Bảo cười mỉm nhìn qua anh, "Dựa vào sự chúc phúc của anh, tôi cũng cảm thấy Đế Tước chắc chắn sẽ có tương lai rạng rỡ."

Tô Tử Bảo căn bản cũng không hề khiêm tốn, còn thản nhiên như vậy, Hạ Thừa Diệp giận đến tím mặt, nhịn một hồi lâu mới cộc cằn nói một câu, "Khách khí."

"Vừa rồi ông còn nói em gầy, ăn nhiều vào một chút." Bùi Dực lạnh nhạt nhìn trò cười này, gắp cho Tô Tử Bảo một miếng thịt kho tàu, lấy lại chủ đề một cách tự nhiên.

Tô Tử Bảo hướng về phía anh nhẹ nhàng cười cười, cầm lấy thìa múc canh, "Em gần đây thức đêm tương đối nhiều, uống một chút cái này đi, giải nhiệt."

"Cái chân giò lợn này cũng rất được." Bùi Nghiêm bình tĩnh ăn một miếng, chậm rì rì nói. Chuyện mà lão nhân gia nhìn thấy còn ít sao, tự nhiên sẽ hiểu được những lời nói sắc bén trong này.  

Bạch Lan Chi gương mặt cứng nhắc cười nói, "Đúng vậy, kỹ năng nấu nướng của đầu bếp rất tốt."

Bầu không khí một lần nữa trở nên sinh động, nhưng mà không còn ai còn nhắc đến việc sự nghiệp nữa.

Chờ cơm nước xong xuôi, Bùi Kỳ Thành mới nghiêm mặt mời bác sĩ qua xem bệnh, có mấy người liền từ cái sân nhỏ ở đằng sau lão gia tử đi ra.

Bùi Dĩnh Vũ muốn luyện đàn, liền kéo Hạ Thừa Diệp lên phòng nhạc ở sân sau. Bạch Phương Phi sắc mặt không tốt lắm, nhưng mà ở Bùi gia cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng, liền ngồi ở chỗ kia cùng Bùi Mai Vân nói chuyện phiếm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro