Quyển 3: Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hàn Minh Vũ nhìn cô rồi bỗng dưng anh hôn cô một cái lên môi.

Nghệ Hân giật mình, cô ngây đơ, lúc trước bị anh ta cưỡng hôn cô có sao đâu chứ? Nhưng mà hôm nay sao lại....?

Hàn Minh Vũ cười, anh đứng dậy đi lại bàn làm việc, Nghệ Hân sờ tay lên miệng, cô lắp bắp nói: "Anh... anh đang làm gì đó?"

Hàn Minh Vũ nhìn về phía cô rồi nói: "Vậy sau này tôi sẽ không nữa."

"Sao lại không?"

"Vậy cô thích sao?"

Nghệ Hân bối rối: "Hả??? Tôi..."

Vừa lúc chuông điện thoại reo lên

"Á... tôi phải đi gặp bạn rồi. Không làm phiền anh nữa. Đừng làm việc quá sức. Tạm biệt!"

Lý Nghệ Hân vội chạy ra khỏi phòng, cái tên đáng ghét họ Hàn làm người cô nóng hết cả lên.

Nghệ Hân đi rồi Hàn Minh Vũ có chút nhẹ nhõm, biết vậy anh dùng cách này sớm hơn rồi, anh chợt cười, cô ấy lì lợm quá đỗi.

---------

Mấy ngày sau Nghệ Hân không đòi đến công ty nữa.

Buổi chiều Hàn Minh Vũ về nhà, anh đi nhanh vào phòng Minh Hạ để tìm tiểu Thiên nhưng mà tiểu Thiên không có ở trong phòng của Minh Hạ, Minh Hạ cũng không thấy đâu.

Minh Vũ lại đi lên trên phòng, anh mở cửa ra thì ngạc nhiên, tiểu Thiên đang ngồi trên đùi của Nghệ Hân ở giường, cô ấy cầm cuốn sách và thằng nhỏ thì đang chăm chú nhìn. Mặc dù đôi mắt của tiểu Thiên vừa mới khóc xong vẫn còn long lanh, nhưng mà Nghệ Hân chỉ vào sách, nói gì đó bên tai nó thì nó cười khúc khích,  kiểu như vừa khóc vừa cười.

Hàn Minh Vũ bước vào anh cất giọng gọi: "Tiểu Thiên!"

Tiểu Thiên nghe ba gọi thì ngẩng đầu lên ngay, nó trèo xuống khỏi đùi của Nghệ Hân chạy lại ôm chân của Minh Vũ.

Hàn Minh Vũ ngồi xuống, anh lau cái mặt lắm lem của con rồi nói:

"Ai chọc con khóc?"

Tiểu Thiên quay ra sau chỉ ngón tay bé xíu về hướng của Nghệ Hân.

Hàn Minh Vũ nhìn rồi lại nói: "Vậy con có sợ dì Hân không?"

Tiểu Thiên lắc đầu, sau đó ôm lấy cổ của ba. Minh Vũ bế con lên, anh đứng dậy nghiêm nghị ánh mắt nhìn Nghệ Hân, rồi anh chẳng nói gì với cô mà bế tiểu Thiên đi xuống dưới nhà.

Nghệ Hân đứng dậy: "Coi anh kìa giận rồi chứ gì, dù sao anh ta cũng cưng con trai hơn bất kỳ ai mà."

Minh Vũ bế tiểu Thiên xuống dưới nhà một lúc thì anh đi lên trên phòng ngay, anh bước vô cởi áo khoác và tháo cà vạt vắt trên giá.

Xong rồi anh đi đến gần Nghệ Hân, cô ấy đang tập yoga ở trên giường. Hàn Minh Vũ dán mắt chằm chằm vào Nghệ Hân, cô phải tập trung hít thở mà anh ta cứ nhìn như vậy làm sao cô có thể tập trung chứ.

Nghệ Hân ngồi thẳng người, cô nói: "Nè, anh có biết tẩu hỏa nhập là gì không hả?"

Hàn Minh Vũ khẩy nhẹ chân mày: "Tẩu hỏa, ai ?"

Nghệ Hân chỉ tay vào người mình mà nói:

"Tôi chứ ai? Người ta đang tập hít sâu thở dài, anh thì cứ đứng sát dụ dỗ, tôi bấn loạn làm sao mà hít thở đều được, không tẩu hỏa nhập ma mới lạ."

Hàn Minh Vũ khẽ cong khóe miệng, cười rất kính, anh nói:

"Tôi dụ dỗ cô như thế nào? Tôi làm gì mà cô bấn loạn?"

Hàn Minh Vũ ngồi xuống, ánh mắt mờ ám dí sát vào đôi con ngươi mở tròn của Nghệ Hân.

Lý Nghệ Hân cảm thấy tim mình không ổn, nó đập mạnh đến nỗi cô nghe được luôn.

"Sao hả? Tôi làm cô bối rối rồi ?"

Nghệ Hân không dễ chịu thua ai, nhất là lúc ai đó muốn cô phải ngượng ngùng. Nghệ Hân với tay lấy cái gối đánh vào người Hàn Minh Vũ:

"Tôi... tôi bối rối khi nào?"

Nghệ Hân lắp bắp trả lời, rồi quay ngoắt sang chủ đề khác

"Anh không giận tôi sao?"

Hàn Minh Vũ ngạc nhiên

"Giận cô? Giận chuyện gì?''

''Chuyện tiểu Thiên hả? Thằng bé chỉ chưa thể gần gũi với cô nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian, nó không có ghét cô nên sao tôi có thể trút giận vô cớ. "

"Nói vậy là sau này tôi vẫn có thể chơi cùng tiểu Thiên sao?"Nghệ Hân sát người gần anh và hỏi

Hàn Minh Vũ lại gần véo véo má Nghệ Hân cười:"Bất cứ lúc nào"

Ting.. Ting

Tin nhắn gửi đến điện thoại Nghệ Hân 

Anh chờ em

Nghệ Hân lấy cớ uống nước xuống nhà, Hàn Minh Vũ cụp xuống có lẽ anh đã nhìn thấy dòng tin nhắn tin đó và người gửi là Lý Nghệ Hoành

Anh vén rèm cửa, trông thấy Nghệ Hoành tựa lưng vào tường và đang nói chuyện gì đó với Nghệ Hân với vẻ mặt khá luyến tiếc. Và Minh Vũ cũng đã tận mắt chứng kiến cô dang tay ôm Lý Nghệ Hoành.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro