phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người dịch: Nông Thị Diễm |Bài viết thuộc quyền sở hữu của dịch giả. Vui lòng không repost
___________
Điều này cũng dễ hiểu, dù sao cũng tu luyện nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng đến thời khắc hóa rồng thay đổi vận mệnh
" Ngươi đừng gấp, chờ ta chuẩn bị xong sẽ giúp ngươi thảo phong." Tôi không nói cùng nó là tôi không thể giúp nó hóa rồng, hiện tại đang là thời khắc nó hưng phấn nhất, một khi nghe được tin không tốt, lập tức sẽ nản lòng. Tu vi giảm đi, nỗ lực mấy trăm năm sẽ thất bại trong gang tấc.
Nó hướng tôi gật gật đầu, ngoan ngoãn nằm xuống cạnh tôi, tôi có thể lờ mờ nhìn thấy trên đầu nó có hai chỗ lồi lên, đây là dấu hiệu nó sắp không trấn áp được mà chuẩn bị hóa rồng.
Tôi từ trong người lấy ra hai lá bùa, đây là lá bùa từ lúc ở trong tiệm tôi đã chuẩn bị sẵn. Một lá bùa vẽ sông, nước sông cuồn cuộn. Một lá bùa vẽ biển, sóng biển mãnh liệt.
Đem hai lá bùa đặt ở hai bên của thanh xà, sau đó lại đem một chiếc cầu bằng giấy nối từ sông qua biển.
" Bắt đầu đi!" chuẩn bị xong mọi thứ, tôi nói với thanh xà.
Linh trí của con thanh xà nãy đã rất cao, lập tức đã nghe hiểu lời nói của tôi.
Nó phun lưỡi, thân thể to lớn không ngừng vặn vẹo, thân thể càng ngày càng nhỏ lại, trong chốc lát biến thành một con rắn lục nhỏ bằng đầu đũa. Tuy chỉ nhỏ bằng chiếc đũa nhưng trên đầu tiểu Thanh xà đã mọc ra hai chiếc sừng, trông rất giống một con tiểu long.
Nó nhảy lên cầu giấy, chậm rãi bò về phía trước.
Đây là linh xà phong chính bước đi, tình huống bình thường, đại xà tu luyện đến lúc hóa rồng sẽ chọn một cây cầu lớn và phải bò qua giống như con người, phải đi qua trên cầu, không được đi qua dưới cầu. Một khi đi qua dưới cầu nghĩa là sẽ bị người đạp dưới chân, tu vi thụt lùi, bỏ lỡ cơ hội hóa rồng.
Đang bò đi nó đột nhiên đứng lên, tư thế như chuẩn bị bay lên, kích động nhìn tôi.
" Ngươi thấy ta giống rắn hay giống rồng?" Nó mở miệng nói tiếng người, cặp mắt tròn xoe mong chờ nhìn tôi.
Một khi tôi nói nó là Tiểu Thanh Xà, vậy có nghĩa là nó thảo phong thất bại, hoàn toàn trở thành con rắn nhỏ, tu vi tu luyện mấy trăm năm đều tiêu tán. Cũng không phải đại xà nào muốn hóa rồng cũng có thể, hóa rồng có thành công hay không trước tiên phải xem nghiệp quả của bọn nó. Đây cũng là nguyên nhân vì sao có rất nhiều đại xà tu vi cao tình nguyện ở lại nhân gian, có một số xà tinh vì từng hại người nên không thể hóa rồng, có một số xà tinh thì sợ hãi hóa rồng không thành công sẽ bị biến trở lại ban đầu,trừ phi may mắn gặp được người hiểu đạo hạnh, nếu không người bình thường sẽ không ai nói chúng nó giống rồng.
Nhưng tôi không đành lòng nói nó là rắn, nhìn từ cặp sừng của nó, nghĩa là nó đã có chân long chi tướng, chứng minh mấy trăm năm tu luyện của nó chưa từng làm một chuyện xấu nào, trong lòng nó vẫn luôn tồn tại thiện tâm, muốn trách chỉ có thể trách nơi nó lựa chọn tu hành lại là núi Thanh Long, đây là nơi long khí cực thịnh, không cho phép nó tồn tại.
Tôi nhìn nó, nói thẳng:" ta thấy ngươi không giống rắn cũng không giống rồng?"
Nó sửng sốt nhìn tôi nháy nháy mắt nhìn về lá bùa biển ở phía bên phải, ám chỉ là tôi đã hứa với nó sẽ cho nó nhập hải hóa long, thần thái cử chỉ kia của nó không khác con người là bao.
Tôi lắc đầu, nói:" Nhập giang thành giao, nhập biển thành long( xuống sông hóa giao long, xuống biển hóa rồng), nhưng ta xem ngươi xuống không được sông, nhập không được biển!"
Tiếng nói tôi vừa dứt, ánh mắt của tiểu Thanh xà xẹt qua một chút khó hiểu, cầu xin nhìn tôi rồi hóa thành phẫn nộ. Nó cho rằng tôi lừa gạt lợi dụng nó.
Nhưng nó không dám đi lên làm gì tôi, nó đang trong giai đoạn thảo phong nên không thể làm trái lời tôi, huống chi giữa hai chúng tôi còn có khế ước.
Nhìn ánh mắt cầu xin của nó, tôi đau lòng dứt khoát:" Sông biển đều không thuộc về ngươi, ngươi mau nhìn xem đó là cái gì?" Nói xong tôi chỉ tay về phía bức tượng tiểu quỷ đặt ở ngoài cửa.
Thanh xà nhìn về phía bức tượng, có chút không hiểu tôi muốn làm gì. Tôi đột nhiên mở miệng :" Ta thấy ngươi rất giống con rồng ở trong bức tượng kia!"
Nó đột nhiên phản ứng lại trong mắt đột nhiên hiện lên một tia oán hận. Nhưng đã không còn kịp rồi, hiện tại đã không còn đường lui, đây là cái giá của việc thảo phong.
Chỉ thấy tiểu Thanh xà nguyên bản to bằng đầu đũa, nay lại càng nhỏ hơn trườn về phía bức tượng. Bức tượng dường như có một lực hút nào đó hút lấy Thanh xà, cuối cùng thân thể nó đều ở trong bức tượng.
Tôi bước ra Long Môn cầm lấy bức tượng, lúc này Thanh xà cũng hoàn toàn bị nhốt trong bức tượng. Nó cũng không phải là rắn nữa, đầu có sừng rồng,miệng có râu rồng, thân có long lân, nó đã biến thành một con tiểu Thanh Long.
Tuy rằng nó đã biến thành Thanh Long, nhưng nó lại không hề có ý cảm ơn tôi chút nào, mà là u oán nhìn tôi, ánh mắt kia chỉ hận không ăn được tôi. Bởi vì nó đã hóa rồng thành công, nhưng lại bị cầm tù ở bức tượng này ít nhất 100 năm, còn không bằng làm một con rắn tự do tự tại.
Tôi trực tiếp cầm lấy bức tượng đi xuống núi, tới chân núi, tôi mới nói với nó :" Tiểu Thanh Long, đừng nhìn ta như vậy. Không phải ta muốn hại ngươi mà là giúp ngươi. Ngươi sinh ra trên núi Thanh Long, trên núi có mấy chân long ngươi rõ ràng hơn ai hết? Chín là con số cực hạn, nếu hôm nay ta giúp ngươi thảo phong thành công, lúc ngươi hóa thành chân long bay lên cũng là lúc ngươi ngã xuống!"
Oán hận trong mắt nó tiêu tán một chút, tôi lại tiếp tục nói:" Tuy rằng không thể giúp ngươi hóa thành chân long chân chính, nhưng cho ngươi vào bức tượng này cũng coi như là giúp ngươi tránh được một kiếp nạn. Ngươi hiện tại chỉ là một con rồng nhỏ, nhưng tu vi của ngươi vẫn ở đấy, chỉ cần ngươi theo ta chăm chỉ tu luyện, ngày nào đó ngươi nhất định phá xác mà ra, bay lượn trên 9 tầng mây!"
Nghe xong lời tôi nói, cuối cùng nó cũng bình tĩnh lại, nó vốn linh trí không thấp, nay đã hóa rồng lại càng thông minh hơn, nhanh chóng nhận ra rằng tôi không hề nói dối nó mà thật sự đã cứu nó một mạng.
Nó ở trong bức tượng lay lay đầu nhỏ vô cùng đáng yêu, phải biết rằng đây là chân long trong truyền thuyết, dù có nhỏ đến đâu cũng là sự tồn tại hi hữu, không ngờ nó lại trở thành thú cưng của tôi, đúng là tại hóa trêu ngươi.
" Về sau gọi ngươi là Tiểu Thanh, ta sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi tu luyện. Nhưng ngược lại, ngươi cũng phải giúp ta trông chừng tiểu quỷ kia, không được để nó quấy nhiễu ta, cũng không được để nó đem tình hình của ta truyền cho chủ nhân nó." Tôi lại nói.
Tiểu Thanh gật gật đầu với tôi, rồi lại quay ra tiểu quỷ kia gầm một tiếng long ngâm, tiểu quỷ kia tuy cũng là hung thần , nhưng nó làm gì đã gặp qua chân long, bị một tiếng long ngâm phả vào mặt sợ tới mức cuộn tròn người lại, một cử động nhỏ cũng không dám.
Tôi cười khẽ một tiếng, vô tình cắm liễu liễu xanh cành, điều này đã giúp tôi giải quyết một phiền toái.
Trở lại cửa hàng, không có tiểu quỷ quấy nhiễu tôi rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, tôi liền đi tới Tô gia.
Tô Thiên Kỳ ra ngoài đi làm từ sớm, chỉ có hai mẹ con Oản Âm ở nhà đang tập thể dục.
Nhìn thấy tôi đến, Hứa tình nhiệt tình vẫy vẫy tay:" Hắc Cẩu mau lại đây, cháu ăn sáng chưa?" Nhìn dáng vẻ của bà ấy cũng không có chỗ nào không ưa tôi, không giống như bộ dạng cao cao tại thượng của Tô Thiên Kỳ, bà ấy cho tôi một cảm giác dịu dàng ân cần.
Tôi cười cười, lễ phép nói:" cháu ăn rồi, hôm qua chú Tô đến tìm cháu nói đồng ý hôn sự của cháu và Oản Âm nên sáng nay cháu đến xem xem có việc gì cần chuẩn bị, hay cần giúp đỡ không."
Hứa Tình cười ôn òa:" Hắc Cẩu, cháu đừng khách sao quá, về sáu chúng ta sẽ là người một nhà, cháu cũng đừng đem Oản Âm thành tiểu thư khuê các mà khúc mắc gì trong lòng, chỉ cần cháu đối xử tốt với con bé là được. Còn có lão già Thiên Kỳ, lão ấy nói gì cháu cũng đừng để ý, cháu còn trẻ chỉ cần có trí tiến thủ, mọi chuyện sẽ từ từ tốt lên. Nói cho cùng, Tô gia ta gia nghiệp lớn, làm con rể Tô gia cái gì cũng đều sẽ có, chỉ là không cần có áp lực."
Hứa Tình tận tình khuyên bảo, tuy rằng trong lời nói tựa hồ không coi trọng tôi lắm nhưng lời nói ra lại không hề không thoải mái như lời Tô Thiên Kỳ.
Tôi cười nói:" Cảm ơn dì quan tâm, cháu nhất định sẽ cố gắng, nhất định sẽ đối xử tốt với Oản Âm. Đúng rồi, sáng nay cháu xem lại camera của cửa hàng, thấy buổi chiều hôm qua dì có đi qua đó, sao dì không vào uống chén nước rồi đi?"
Tôi không trực tiếp hỏi bà ấy chuyện hộp quà, mà là nói bóng nói gió hỏi.
Hứa Tình mở to mắt, khó hiểu nói:" A? Chiều hôm qua? Buổi chiều hôm qua cô không ra khỏi nhà, vẫn luôn ở trong nhà tập yoga mà"
Lòng tôi lộp bộp một chút, phản ứng của bà ấy không giống như là giả. Thực tế tôi đã nghĩ tới khả năng này, chẳng qua là hiện tại mới được xác minh.
Người phụ nữ cầm ô đen kia không phải là mẹ vợ tương lại của tôi, vậy bà ta là ai?
Hứa Tình nghi hoặc nhìn tôi, nói:" Hắc Cẩu, có phải cháu nhìn lầm không? Hôm qua dì thật sự không ra ngoài."
Tô Oản Âm ở bên cạnh khẽ nháy mắt với tôi,đừng nói ra, cứ giả vờ không biết là được. Nàng cho rằng Hứa Tình bảo nàng đưa hộp quà cho tôi là vì để ý mặt mũi của tôi, ám chỉ tôi đừng nói thẳng ra, làm vậy, đôi bên đều sẽ ngại ngùng.
Tôi cũng không định truy cứu đến cùng, bởi vì trong lòng tôi đã có đáp án.
" À, chắc đúng là cháu nhìn nhầm rồi, cháu chỉ thấy được bóng lưng người đó, dáng người của người đó đẹp như dì vậy, nên cháu mới nhận lầm." Tôi thuận miệng nói.
Hứa Tình vui vẻ cười nói:" Ừ, nhìn không ra thằng bé này miệng còn rất ngọt. Nhưng mà dì nói này, sau này chỉ có thể khen hai mẹ con chúng ta , biết không? Những cô gái thành phố không giống những cô gái ở nông thôn, họ được khen sẽ nghĩ nhiều đấy."
Tôi gật gật đầu, Hứa Tình dường như cố ý muốn để không gian riêng cho hai chúng tôi, nên rất nhanh đã nói:" Dì có hẹn với bạn đến spa rồi, hai đứa cứ nói chuyện đi, dì đi trước."
Chờ Hứa Tình đi rồi, Tô Oản Âm mới hờn dỗi liếc nhìn tôi một cái, nói:" anh Hắc Cẩu, anh mới đến thành phố vài ngày mà đã học hư rồi, còn biết nịnh mẹ em. Nếu sau này em gả cho anh rồi, em có chút lo lắng liệu anh có đi khen các cô gái ngoài kia không?"
Tôi xấu hổ mà gãi gãi đầu:" Không đâu, sao có thể chứ, anh chỉ là muốn đổi đề tài nói chuyện thôi mà."
Nàng lại tiếp tục nói:" Anh Hắc Cẩu, hộp quà đó quả thực là chính tay mẹ em đưa cho em. Việc này anhh giấu ở trong lòng được rồi, nói ra ai cũng xấu hổ, anh đúng là tuổi còn trẻ ít kinh nghiệm kết giao."
Tôi không phản bác nàng, mà lại nói:" Oản Âm, nhà em to như vậy, trong nhà chắc là có camera theo dõi?"
Tô Oản Âm gật đầu, nhìn tôi:" anh Hắc Cẩu, anh hỏi cái này để làm gì?"
Tôi trả lời:" Oản Âm, em có tiện để anh xem lại video giám sát ngày hôm qua không? Anh muốn xác nhận lại buổi chiều hôm qua có thật là mẹ em ở nhà tập yoga không?"
Nghe tôi nói, Oản Âm có chút giận nhưng lại không nổi nóng với tôi, chỉ là không vui nói:"Anh Hắc Cẩu, anh có ý gì. Em không phải đã nói rồi sao? Hộp quà đó chính là mẹ em đưa, người mà anh nhìn thấy trong camera chính là mẹ em."
" Chúng ta trước tiên xem lại camera giám sát đã, xem xong anh sẽ giải thích cho em." Tôi nói thẳng, nói miệng không bằng có chứng cứ, đợi lát nữa nhìn thấy chân tướng, nàng sẽ biết.
Tô Oản Âm tuy rằng không hiểu ý tôi là gì nhưng vẫn mang tôi đi phòng giám sát.
Rất nhanh, video buổi chiều ngày hôm qua được xam lại. Hứa Tình quả thật là ở nhà tập yoga.
" A!" Tô Oản Âm kinh hãi bưng miệng lùi lại vài bước.
Tôi đi đến bên cạnh cô ấy, duỗi tay ôm lấy bờ vai của nàng, ổn định thân thể nàng.
" Anh Hắc Cẩu, chuyện này là sao vậy? Mẹ em rõ ràng là ở nhà tập yoga vậy là ai đã đưa cho em chiếc hộp đó? Rốt cuộc người nào mới là mẹ của em? Hay là em bị quỷ ám?" Tô Oản Âm có chút nói năng lộn xộn liên tục hỏi tôi.
Tôi nói thẳng:" Người đưa hộp quà cho em không phải là mẹ em. Oản Âm, em thử nghĩ lại xem, lúc đó nhìn người đó có điểm nào không bình thường không? Anh nhìn từ camera không thấy rõ ràng lắm."
Tô Oản Âm nhắm mắt lại, bắt đầu hồi tưởng.
Rất nhanh nàng đã trả lời tôi:" Em cảm thấy lúc đó mẹ em khá sốt ruột, còn mang khẩu trang che ô, bà ta nói thân thể không thoải mái. Tôi cũng không để ý, tiếp xúc một lúc cũng không thấy điều gì khác thường, chỉ thấy bà ta hơi đờ đẫn, như không hề có sức sống, em còn tưởng là do bị bệnh nên mới thế."
Nghe xong tôi gật gật đầu, câu trả lời này khớp với đáp án trong lòng tôi.
Kẻ tặng hộp qua kia cho Oản Âm không những không phải là Hứa Tìn mà còn có khả năng không phải người sống. Bởi vì xem video Hứa Tình tập yoga, bà ấy không hề có dấu hiệu bị yêu quỷ bám vào.
Từ lý do đó thì chắc chắn không có khả năng thời gian đó bà ấy có thể xuất hiện trước cửa hàng, loại trừ khả năng có song sinh hay người có cùng huyết thống giả mạo, thì chỉ còn có ba khả năng.
Khả năng đầu tiên chính là tinh quái biến thành, yêu quái thành tinh là có thể huyễn hóa thành người. Nhưng nếu là yêu quái biến thành người thoạt nhìn sẽ rất có sức sống, đặc biệt là đôi mắt, sẽ hoàn toàn không giống con người. Điều này rõ ràng không đúng với những gì Oản Âm đã kể, huống chi nếu là tinh quái biến thành cũng không cần phải che ô.
Khả năng thứ hai chính là thợ cắt giấy có thể dựa theo dáng người được chọn mà cắt thành hình dáng đó, lại mượn âm hồn bám vào hình nhân và sử dụng nó. Nhưng nhìn lại toàn bộ giới phong thủy ngoại trừ thợ làm giấy Lý Què ở Miêu Cương, đại thần thông mà ông đã từng kể cho tôi ra thì tôi cũng không biết còn ai có thể lợi hại hơn ông ấy, mà nhân vật lợi hại như vậy cũng không có khả năng xuất hiện ở tp Tây Giang.
Vậy chỉ còn một khả năng cuối cùng đó là mượn thi tạo người.
Nếu tối hôm qua không nhìn thấy bản lĩnh của Tô Thanh Hà, tôi cũng sẽ không tin trên đời lại có bí pháp thần kì như vậy, nhưng hiện tại tôi không nghi ngờ gì,"Hứa Tình" , người đến đưa hộp quà cho Oản Âm xác thật là một thi thể.
Tôi từng đọc được một quyển sách cổ tên là [Thi Mị Quái Đàm], trong đó có nói, nếu tìm được một xác chết có thân hình không khác người sống là bao, lại dùng bí pháp luyện thi nhân, dùng thi khí cải tạo lại là có thể đem thi thể này biến thành khuôn mặt của người được mô phỏng.
Nhưng đây chỉ là một thể xác không có ý thức, tất cả mọi hoạt động của xác chết đó đều là do người khống thi thao tác, chỉ cần nhìn kỹ là có thể nhìn ra không phải người sống.
Cho nên Tô Oản Âm mới kể là nàng nhìn thấy Hứa Tình ảm đạm vô thần, không hề có sức sống, mang khẩu trang cũng là vì sợ bại lộ. Bởi vì thi khí chỉ có thể cải tạo lại thân thể của thi thể, nhưng hàm răng lại là nơi kiên cố nhất nên rất khó có thể thay đổi được.
Mà nó sở dĩ cầm ô là vì thi khí không thể gặp ánh mặt trời, nếu bỏ ô ra, thi thể sẽ thối rữa.
Rõ ràng mọi manh mối đều hướng về Tô Thanh Hà nữ nhân khung bố kia, Bát Thi Môn Tô Thanh Hà, nàng lại mạnh như vậy.
" Anh Hắc Cẩu, bây giờ phải làm sao, có cần nói cho bố em biết không? Em có chút sợ hãi, sao trên đời có thể có người giống mẹ em như vậy?" Tô Oản Âm giơ tay kéo kéo góc áo tôi, lo lắng hỏi.
Trong lòng cảm thấy có chút bất an, luôn cảm thấy Tô Thanh Hà sau khi làm ra động tĩnh lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không dễ dàng thu tay lại. Cô ta có thể thông qua một biện pháp đơn giản hơn đưa tiểu quỷ đến cửa hàng của tôi, nhưng cô ta lại lựa chọn một biện pháp có trình tự như vậy, khẳng định đằng sau còn có sát chiêu.
Tôi luôn cảm thấy như mình đang từng bước một tiến vào bẫy rập của Tô Thanh Hà, tiểu quỷ, cuộc chạm mặt tối qua ở núi Thanh Long giốn như là lời dẫn cô ta để lại cho tôi.
Tôi nhìn ra bên ngoài, lúc này đang là giữa trưa, mặt trời chói chang, là thời điểm dương khí thịnh nhất trong ngày. Nếu muốn điều tra ra Tô Thanh Hà còn trò gì phía sau thì đây chính là thời điểm tốt nhất, cho dù bản lĩnh khống thi của cô ta có cao đến đâu cũng không thể thi triển.
Vì thế tôi lập tức nói với Tô Oản Âm:" Oản Âm, em đi tìm thử xem trên giường mẹ em hay bàn trang điểm có sợi tóc rụng nào không, nếu có thì mang đến đây cho anh. Ngoài ra, em tìm cho anh một bộ quần áo mẹ em hay mặc, chưa giặt càng tốt."
Tô Oản Âm sửng sốt một chút bối rối hỏi:" anh Hắc Cẩu, anh muốn làm gì? Nếu anh không nắm chắc thì đừng làm bậy, nếu không được thì để em nói cho bố em đi mời đại sư Trần Sơ Cửu lại đây xem một chút."
Tôi lắc lắc đầu:" Ông ta không giải quyết được chuyện này!! Em cứ làm theo lười anh nói đi."
Tô Oản Âm nhìn tôi với vẻ không tin, rõ ràng là không tin chuyện mà Trần Sơ Cửu không giải quyết được, mà tôi có thể giải quyết. Tôi cũng không nói với Tô Oản Âm là chính mình rất mạnh, còn mạnh hơn cả Trần Sơ Cửu.
Tôi chỉ nói với cô ấy:" Oản Âm, em cứ đi chuẩn bị mấy đồ mà anh nói, làm xong anh giải thích cho em."
Tô Oản Âm tuy rằng không hiểu tôi định làm gì nhưng vẫn đi chuẩn bị những thứ tôi nói. Chờ cô ấy đi khỏi, tôi lại tiếp tục xem video.
Tôi tiếp tục tua lại video, vào khoảng 2h chiều hôm qua, tôi thấy bóng dág của Trần Sơ Cửu xuất hiện trong camera. Hệ thống camera nhà họ Tô rất cao cấp, có thể thu được âm thanh nên tôi cũng có thể nghe được bọn họ đang nói gì.
Hứa Tình rất khách sáo với Trần Sơ Cửu, dù sao ông ta cũng được biết đến là thầy phong thủy số 1 Tây Giang, bà ấy dừng việc trong tay, nói chuyện cùng ông ta. Chào hỏi đơn giản xong, Trần Sơ Cửu hỏi sinh thần bát tự(ngày sinh tháng đẻ) của Hứa Tình, nói Tô gia kén rể là ngày đại hỉ, muốn làm bùa hỉ chúc phúc. Hứa Tình không nghĩ nhiều, liền trực tiếp nói sinh thần bát tự của mình cho Trần Sơ Cửu.
Ngay sau đó, Trần Sơ Cửu lại nói là mệnh cách tôi không tốt, trời sinh có tướng khắc vợ, nói muốn giúp Tô gia hóa giải, cần 1 giọt máu ở đầu lưỡi Hứa Tình.
Hứa Tình hoảng sợ đương nhiên đáp ứng, tay nhận lấy cây kim mà Trần Sơ Cửu đưa trích một giọt máu ở đầu lưỡi, đem giọt máu đó thấm vào một lá bùa mà Trần Sơ Cửu đưa.
Lấy được máu của Hứa Tình, Trần Sơ Cửu liền rời đi, Hứa Tình liên tục cảm ơn, cho rằng Trần Sơ Cửu đang giúp đỡ Tô gia gặp dữ hóa lành.
Xem xong cảnh này, tôi tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, khá khen cho tên Trần Sơ Cửu, không những làm bại hoại thanh danh của tôi mà còn muốn làm chuyện xấu.
Tôi cuối cùng cũng hiểu được Tô Thanh Hà làm sao có thể dễ dàng mượn thi tạo ra một "Hứa Tình" đơn giản như vậy, hóa ra có Trần Sơ Cửu làm đồng lõa.
Tô Thanh Hà trời xa đất lạ ở tq Giang Tây, nếu muốn hại tôi thnahf công thì phải tìm được sự trợ giúp của một phong thủy sư giỏi, như vậy chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Xem ra tôi phải xem xét lại mầm tai họa này một lần nữa kĩ hơn, nó khó giải quyết hơn nhiều so với tôi tưởng tượng. Truyền nhân của Bát Thi Môn liên thủ với phong thủy sư, không ra tay thì thôi, nếu ra tay chính là tai họa lớn, tôi cần phải tìm hiểu rõ ràng rốt mục đích chân chính của bọn họ là gì.
(còn tiếp....)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro