phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Hắc Cẩu phần 5
Nhưng nghĩ lại cảm thấy chuyện này khó có khả năng xảy ra, mà tôi lại có một suy nghĩ khác. Con Hoàng Bì tử này đã tới đây được 2 ngày, vậy tại sao nó phải đợi đến tối nay tôi xuất hiện mới động thủ? Trong lúc tôi đang buồn bực suy nghĩ thì Tô Thiên Kỳ đi ra, ông ta hướng Hồ Tam Đao ôm quyền, cảm kích nói:" Đa tạ đại sư tương trợ, nếu có việc gì cần giúp, ngài cứ nói!" Hồ Tam Đao dường như cũng không để ý Tô Thiên Kỳ, chỉ là đạm mạc nói:" Ông làm hỏng hôn sự mà Diệu Thủ Thiên Sơn đặt ra, sự tình sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy. Kịp thời tỉnh ngộ, giải quyết cho tốt." Hồ Tam Đao lại giúp tôi nói chuyện hôn sự? Tôi sửng sốt một chút, chẳng lẽ ông ấy quen ông nội tôi? Trong lúc tôi đang tò mò, mắt vô tình liếc nhìn lư hương trên mặt đất, vừa thấy trái tim của tôi nháy mắt đã bị nhấc lên cao. Chỉ thấy lúc đầu đốt 5 cây hương, cây bên phải nhất đã đã tắt, mà cây thứ hai lại cháy rất nhanh, trong nháy mắt đã cháy quá nửa, biến thành ba cao một thấp.
Thần ba quỷ bốn, nhưng hiện tượng ba nén rưỡi này liền bất thường rồi, điều này chứng tỏ biệt thự còn có thứ gì đó nửa thần nửa quỷ.
"Trương Hắc Cẩu, mau cùng tôi đi!"
Hồ Tam Đao cũng thấy cảnh này, ông ấy dập tắt hương, thu lại lư hương rồi đột nhiên nói với tôi.
Hồ Tam Đao thế mà lại gọi tên tôi, còn gọi tôi đi cùng.
Xem ra ông ấy thật sự quen biết ông nội tôi, từ lúc nãy ông ấy vừa triển lộ đạo hạnh từ đó có thể thấy ông ấy thật sự là người có bản lĩnh, hẳn là người có thể tin.
" Hồ tiên sinh, xin ngài đừng cứ vậy mà đi. Phiền ngài tiễn phật tiễn đến tây( giúp người thì giúp đến cùng) giúp Tô gia tôi đem phiền toái này giải quyết hoàn toàn." Vừa nghe Hồ Tam Đao nói phải đi,Tô Thiên Kỳ vội vàng nói.
Hồ Tam Đao nhìn về phía Tô Thiên Kỳ ,nói :" Đem thi thể con Hoàng bì tử này chôn dưới gốc cây liễu ở hậu viện, tạm thời sẽ không có chuyện gì. Về phần kế tiếp, ta cũng không thể giúp được ông. Vẫn là câu nói kia, thứ mà ông phá vỡ là bố cục của Diệu Thủ Thiên Sư, người mà cả giới phong thủy đều phải kính sợ, mong là ông kịp thời tỉnh ngộ trước khi mọi thứ đi quá xa.
Nói xong, Hồ Tam Đao liếc tôi một cái, ý bảo tôi đi cùng ông ấy.
Tô Thiên Kỳ hiển nhiên hiểu được ý của Hồ Tam Đao, nhưng có chút miễn cưỡng mà nói:" Nhưng Trương Hắc Cẩu..."
Tôi biết ý của Tô Thiên Kỳ, ông ấy không thích tôi, cảm thấy tôi không xứng với con gái của ông ấy, nhưng ông ấy lại không tiện nói thẳng.
Tôi thở dài, rời đi cùng Hồ Tam Đao.
Khi chúng tôi đến một con hẻm cách khu nhà Tô gia tầm 1km thì Hồ Tam Đao dừng lại, tôi cũng dừng theo.
"Hắc Cẩu, cậu có gì muốn hỏi không?" Hồ Tam Đao nhìn tôi, thái độ hòa ái, ân cần, tựa hồ coi tôi như vãn bối chưa trải sự đời.
Tôi liền hỏi có phải ông ấy cùng ông nội tôi có quen biết. Ông ấy không nói gì ngẩng mặt nhìn về nơi xa xăm tựa hồ nhớ lại gì đó, đôi mắt kiên nghị mang theo một chút kính sợ cùng tưởng niệm. Ông ấy thở ra một hơi rồi trịnh trọng nói:" Quen biết, mạng này của ta là Trương lão tiên sinh nhặt về, nên đối với ta, ông ấy vừa là ân nhân cứu mạng, coi như nửa thầy. Cho nên cháu gặp nạn, ta sẽ không bàng quag đứng nhìn."
Ông ấy nói một cách chân thành, không giống như là đang giả vờ, ấn tượng tốt của tôi với ông ấy lại tăng thêm một chút, giống như trong thành thị rộng lớn này tìm thấy thân nhân của mình.
" Chú Đao, cháu vừa nãy vẫn luôn tự hỏi một vấn đề. Con Hoàng đại tiên kia có chút quỷ dị, vốn dĩ cháu cho rằng, nó muốn cùng Oản Âm kết hôn, đoạt vận. Nhưng vừa rồi nó lại không làm như vậy, ngược lại vẫn luôn hù dọa Oản Âm giống như khích tướng để cháu ra tay, đây là xảy ra chuyện gì?" Tôi nói ra nghi ngờ trong lòng.
Hồ Tam Đao kinh ngạc liếc nhìn tôi một cái:" Không hổ danh là cháu trai của Diệu Thủ Thiên Sư, thông minh hơn người. Không sai, nguyên bản mục đích của con Hoàng bì tử này là muốn đoạt vẫn, nhưng từ lúc nó vào cửa Tô gia, nó đã bị khống chế rồi. Vừa nói nó rõ ràng là muốn khích cháu ra tay, như vậy sẽ phá hỏng cục diện ông cháu đặt ra, đem hôn ước của cháu và Tô Oản Âm hủy hoại trong gang tấc."
Nghe xong Hồ Tam Đao nói, phía sau lưng tôi ướt đẫm mồ hôi. Khó trách con Hoàng bì tử này phải đợi tôi xuất hiện mới tác oai tác quái, thì ra đã biến thành công cụ để người khác lợi dụng.
Quá nguy hiểm rồi, vừa rồi thiếu chút nữa thôi là tôi ra tay giúp người Tô gia.
" Đa tạ chú Đao tới kịp thời, cháu vẫn là tuổi trẻ khí thịnh, suýt nữa thì gây họa. Nhưng mà trước đây cháu đã từng tiếp xúc với con Hoàng Bì tử này, e là tu vi ít nhất cũng có 200 năm. Chỉ còn đợi một đoạn thời gian nữa thôi là có thể hóa hình thành tiên, rốt cuộc là thứ gì mới có thể khống chế được nó? Vừa rồi trong lư hương có 3 cây rưỡi có thể chính là ám chỉ thứ kia, vậy nó là cái gì? Tôi nhịn không được mà truy vấn liên tục.
Tôi là thật sự tò mò, thứ bán thần nửa quỷ này là cái gì , nếu không phải trước khi chính thức thành vợ chồng không thể xem quẻ cho Tô gia, tôi đã xem một quẻ rồi.
Hồ Tam Đao châm điếu thuốc, lâm vào trầm tư, thật lâu sau ông ấy mới lắc lắc đầu, nói với tôi :"Chú cũng nhìn không ra, chỉ biết thứ này lợi hại vô cùng. Chú thậm chí nhìn không thấu, rốt cuộc nó muốn hủy hoại hôn sự của cháu và Tô Oản Âm hay là hướng về cá nhân cháu hoặc Tô Oản Âm. Thậm chí có thể là hướng về cả hai.
Quả nhiên là thứ tà môn, xem ra tôi phải cẩn thận một chút, mặc kệ nó hướng tới ai, tôi đều phải nhanh chóng tìm cách đến ở rể Tô gia, như vậy tôi mới có thể không kiêng nể gì mà cùng nó so chiêu.
Hồ Tam Đao thấy tôi trầm mặc, cho rằng tôi đang sợ hãi liền vỗ vỗ vai tôi:" Hắc Cẩu, cháu cũng không cần phải quá lo lắng. Ông nội cháu chính là Diệu Thủ Thiên Sư, thứ giấu ở Tô gia tuy tà dị, nhưng ông nội cháu không tiếc giảm thọ cũng phải làm cháu đính thân cùng Tô gia nha đầu, thế cục ông ấy bày ra cũng không dễ dàng phá như vậy. Ta sẽ vận dụng một ít nhân mạch chống lưng cho cháu, chỉ cần Tô gia đồng ý hôn sự này, mặc kệ thứ kia là yêu ma quỷ quái gì cũng đừng mong phá được thế cục của Diệu thủ Thiên sư!"
Thời điểm Hồ Tam Đao nói lời này, ánh mắt cực kì kiên định, tựa hồ đối với ông nội cực kì kính sợ, mười phần tin tưởng.
Ông nội từng kể cho tôi rất nhiều giai thoại về những kì nhân dật sự trong giới phong thủy, nhưng lại rất ít khi nói đến bản thân ông, tuy nói sự kiện năm đó oanh động cả một vùng, nhưng lúc đó tôi mới 3 tuổi, không để lại quá nhiều ấn tượng.
Vì thế, tôi lại nhịn không được hỏi Hồ Tam Đao:" Chú Đao, ông nội của cháu là một người như thế nào, uy vọng của ông trong giới phong thủy ra sao?"
Hồ Tam Đao rít một hơi thuốc thật dài, chỉ nói một câu:" Nhất điếc, nhị hạt(mù), tam điếc, tứ Diệu Thủ, ông nội cháu là người duy nhất toàn thân nguyên vẹn mà lui."
Tôi sững sờ tại chỗ, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
Nhất điếc, nhị hạt, tam què, ông nội từng kể cho tôi nghe về ba người này, trong giới phong thủy bọn họ có thể coi là nhân vật truyền kỳ.
Giang Nam có Vương tai điếc, bị điếc cả hai tai nhưng lại có thể nghe được chuyện vạn dặm, từng nhất kiếm vạn dặm phong hầu( một kiếm có thể chặn họng người trong phạm vi vạn dặm).
Tây Bắc có Triệu mù, giỏi phân kim định huyệt, cho dù là huyệt mộ của vương tôn quý tộc, hắn đều có thể ngủ ở đó 3 ngày 3 đêm, toàn thân nguyên vẹn mà lui.
Miêu Cương có Lý què, có một đôi quỷ thủ điêu luyện sắc xảo. Có thể tạo ra 3000 thế giới từ đôi tay ma quái, ông ấy chính là đại thần thông thợ cắt giấy năm đó ông nội đi du lịch phương nam gặp được.
Ông nội tôi lại có thể cùng tam đại kì danh ngang hàng, hình tượng ông trong lòng tôi trong nháy mắt vĩ ngạn như núi.
Mà thần nhân như ông tôi luôn nói rằng chính mình nhỏ bé vô cùng không đáng nhắc tới, còn nói tôi có hy vọng có thể thay đổi vận mệnh của các phong thủy sư, tôi bỗng cảm thấy gánh nặng trên người nặng hơn rất nhiều.
" Được rồi, Hắc Cẩu, cháu mau về đi. Trước khi Tô gia đáp ứng chuyện hôn nhân này, cháu vẫn nên đừng tới, chú sẽ nhờ người mau chóng đến Tô gia để nói chuyện." Hút xong một điếu thuốc, Hồ Tam Đao lại nói với tôi.
Trong lòng tôi cảm kích nhìn về phía Hồ Tam Đao, vừa muốn mở miệng cảm tạ bỗng nhiên phát hiện đường lệ hãm sâu, cung con cái có một vệt đỏ mờ mờ.
Đây không phải điềm tốt, ám chỉ Hồ Tam Đao có tướng tuyệt hậu.
Tôi không phải một người vong ân phụ nghĩa, Hồ Tam Đao đối với tôi có ân, hơn nữa rõ ràng là vì giúp đỡ tôi, đắc tội thứ tà hồ ở Tô gia nên mới rước họa vào thân.
Việc Tô gia tôi không thể nhúng tay vào nhưng chuyện của Hồ Tam Đao tôi quản định rồi.
Vì thế tôi lập tức nói với Hồ Tam Đao :" Chú Đao, chú có con trai hay con gái? Chú giúp cháu phá tai, nhất định đã đắc tội thứ kia. Nó ngay cả Hoàng đại tiên cũng có thể khống chế, xem ra là cũng có chút thần thông. Cháu sợ nó sẽ đến tìm chú trả thù, cháu có thể đến nhà chú xem một chút không?"
Hồ Tam Đao sửng sốt nhìn tôi:" Hắc Cẩu, cháu có phải là được ông nội cháu chân truyền?"
Tôi không giấu giếm, gật gật đầu.
Hồ Tam Đao đột nhiên ngẩng đầu, phá lên cười vui vẻ nói:" Hahaha, thế nhân đều cho rằng một thân thông thiên bản lĩnh của Trương Uấn đều theo ông ấy xuống mồ. Cho rằng cháu trai ông đặt tên là Hắc Cẩu chỉ vì nhẫn nhục sống tạm bợ. Nhưng chưa từng ai nghĩ tới một nhân vật truyền kì như ông ấy sao có thể dễ dàng cam tâm?
Cười xong ông ấy lại nhìn về phía tôi:" Thôi, Hắc Cẩu, cháu theo ta về một chuyến đi. Nếu thực sự có duyên, biết đâu có lẽ sẽ lôi được thứ ở Tô gia ra ánh sáng, lúc đó sẽ biết được thứ kia rốt cuộc là cái gì. Nhưng cháu phải đồng ý với chú, gặp phiền toái thì đừng ra tay, tất cả để chú lo. Cháu còn trẻ, có một số chuyện cháu vẫn chưa đủ năng lực để xử lý."
Hồ Tam Đao hiển nhiên cũng xem nhẹ năng lực của tôi, điều này cũng là bình thường. Tôi vẫn luôn bí mật theo ông học âm dương huyền thuật nhưng trong mắt thế nhân tôi cũng chỉ là một phế vật. Chẳng sợ kế thừa y bát của ông nội, với độ tuổi của tôi thì cũng chẳng có thành tựu gì đáng nói.
Tôi không nói cho Hồ Tam Đao chuyện tôi không chỉ biết phong thủy bí thuật, thậm chí bản lĩnh của tôi không thấp hơn ông ấy, tôi chỉ gật gật đầu lời ông ấy nói liền đi cùng ông ấy.
Nhà Hồ Tam Đao ở Nam Giao, một ngôi nhà nhỏ tách biệt.
Tôi nhìn lướt qua xung quanh, tuy không phải phong thủy bảo địa, nhưng cũng là nơi cát trạch, xuôi gió xuôi nước.
Nhưng càng tiến đến gần ngôi nhà tôi càng cảm thấy có gì đó không ổn, tôi lờ mờ nhìn thấy một luồng sát khí như là có đồ vật dơ bẩn.
Hồ Tam Đao nhanh chóng phản ứng, ông ấy lập tức đặt tay lên cán đao sau lưng, sẵn sàng rút dao bất cứ lúc nào.
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã đến một đoạn cách sân nhà năm sáu mét, từ xa tôi đã nhìn thấy có gì đó treo lủng lẳng ở cửa.
"Hắc Cẩu, cẩn thận." Hồ Tam Đao theo bản năng duỗi tay ngăn cản tôi , sau đó liền chuẩn bị đi hướng cửa.
Tôi lắc lắc đầu, nói: " Chú Đao, kia không phải vật sống, mau về nhìn xem đứa nhỏ sao rồi."
Quả thật, vật treo ở cửa cũng không phải là vật sống, cũng không phải yêu mà, mà tôi cũng không cảm giác được tia linh khí nào.
Hồ Tam Đao hoài nghi nhìn tôi, khoảng cách xa như vậy ngay cả ông ấy cũng không cảm nhận được, một thằng nhóc mới 20 tuổi đầu như tôi sao có thể nhìn ra được?
Kỳ thật điều này cũng rất bình thường, Hồ Tam Đao theo học phái Sơn Dương đạo, dùng vũ lực trấn yêu rất giỏi, thân thủ điêu luyện. Nhưng lại không thành thạo các bí thuật như bắt ma, phá tà khí.
Mà những gì tôi học được rất phức tạp,những cuốn sách cổ mà ông tôi trân quý hầu như tôi đã đọc hết, mặc dù có một số bí quyết khó chưa nắm vững được nhưng tất cả đều khắc sâu trong tâm trí tôi.
Quả nhiên, vừa đến gần đã thấy, treo ở đó là một con rắn chết. Đây là bách bộ xà ( Rắn lục mũi hếch (Deinagkistrodon acutus) , màu xám, dài hơn một mét, trên thân có những dấu vết kỳ lạ, trông rất đáng sợ.
Mà cách chết của nó còn kì lạ hơn, thân nó lượn một vòng quanh dầm cửa, cuối cùng dùng đuôi móc chùm cửa, cong đầu xuống.
Nó treo cổ và là nó tự thắt cổ nó cho đến chết.
Giờ Tý xà điếu thi, giờ sửu quỷ điếu hiếu.
(Giờ tý từ 23h-1h sáng, giờ sửu từ 1h-3h sáng)
Đây là tới lấy mạng, lúc này vừa đúng giờ tý, nếu không ngoài ý muốn Hồ gia hẳn là sẽ có người chết. Đến giờ sửu sẽ có âm binh tới câu hồn, cũng chính là quỷ điếu hiếu.
Đây hẳn là sự trả thù của thứ ở nhà họ Tô. Đây vừa là sự trả thù vừa là lời cảnh báo Hồ Tam Đao đã can thiệp vào chuyện này.
"Chú Đao , mau vào trong xem đứa nhỏ, nơi này để cháu xử lý." Tôi lo lắng nói.
Hồ Tam Đao lập tức vọt vào trong sân, mà tôi dùng kiếm gỗ đào đem con rắn dọn xuống dưới.
Tôi không đem nó thiêu hủy, mà là cho nó vào một chiếc túi vải.
Bởi vì lát nữa còn cần đến nó để phá vỡ cục diện và kẻ đang giở trò quỷ.
Sau đó tôi cũng tiến vào sân, vừa vào đã thấy Hồ Cát Tư ngẩn người đứng ở cửa phòng, thân thể cứng đờ.
Hồ Tam Đao đã ly hôn và có một cậu con trai 10 tuổi tên Tiểu Binh.
Chỉ thấy Tiểu Binh lúc này toàn thân trần trụi mà ghé vào trên giường, trên cổ thằng bé có một vết đỏ, như là bị siết cổ.
Nhưng thằng bé chưa chết, mà là ở trên giường vặn vẹo, cực kỳ khủng bố, giống như là ở bắt chước một con rắn.
"Tiểu Binh!" Hồ Tam Đao nhanh chóng phản ứng, hét lên chạy về phía Tiểu Binh.
Ông ấy duỗi tay ôm lấy thân thể Tiểu Binh , nhưng rất nhanh đã đặt thằng bé xuống giường.
Tôi cũng đi qua sờ soạng một chút, thân thể lạnh lẽo.Sờ mũi thằng bé, căn bản là không còn thở, nhưng thân thể thằng bé vẫn đang vặn vẹo, thỉnh thoảng lại thè lưỡi ra, giống như là rắn đang phun lưỡi.
"Lớn mật xà yêu, trả mạng lại cho con trai ta!"
Hồ Tam Đao lại lần nữa lấy lư hương ra, thắp năm nén hương.
Cũng giống như ở biệt thự nhà họ Tô, dâng hương trảo hương, một đao chém ra.
Hồ Tam Đao chém ra khí phách một đao này, Tiểu Binh cuối cùng bất động, thẳng tắp mà nằm bò.
Cùng lúc đó, bên ngoài truyền âm thanh, quay đầu vừa thấy, vô số con bách bộ xà nhỏ màu xám, cuồn cuộn bò lại đây.
Cảnh tượng đó đủ ngoạn mục, âm trầm.
Hồ Tam Đao hai mắt màu đỏ tươi, cầm trên tay nửa thanh đại đao liền vọt qua đi.
Một đao!
Hai đao!
Ba đao!
......
Với mỗi nhát chém của Hồ Tam Đao, có mấy chục con bách bộ xà bị chém đứt, thân thể chia năm xẻ bảy, thảm hơn thậm chí còn biến thành một bãi máu thịt lẫn lộn.
Tuy là như vậy, nhưng vẫn như cũ có trăm con bách bộ xà từ ngoài sân bò vào, ào ạt, bất tận, như một biển rắn.
Nhìn thấy cảnh này, tôi sững sờ trong giây lát.
Phụ cận quanh đây hẳn là không có hang rắn, nhưng ở đây lại xuất hiện nhiều rắn như vậy.
Thực lực của kẻ đứng đằng sau này cũng thật đáng sợ, hắn không chỉ có thể khống chế Hoàng Đại tiên, mà còn có thể thao túng xà trận.
Tôi nhận thức được sâu sắc thực lực của kẻ mà tôi sẽ đối mặt, điều đó khiến tôi càng tò mò hơn về thứ bán thần nửa quỷ này.
Nhìn Hồ Tam Đao giết đỏ cả mắt rồi lại vẫn không có ý định dừng tay, tôi bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, cứ như vậy, ông ấy sớm hay muộn cũng sẽ kiệt sức, trừ bỏ để trút hận ra thì cũng không có ý nghĩa nào khác.
"Chú Đao , dừng tay đi." Tôi duỗi tay ngăn Hồ Tam Đao lại.
Hồ Tam Đao không có ý định dừng lại, nỗi đau mất con khiến ông mất đi lý trí, ông vẫn chém từng con một.
"Vô dụng, đây chỉ là những con tốt, con tốt của thứ đó, nó đang cảnh cáo chú không cần xen vào chuyện của người khác. Chú càng phẫn nộ mất đi lý trí, liền càng hợp ý nó." Tôi tiếp tục nói với Hồ Tam Đao.
Hồ Tam Đao đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên: "Ngươi đi ra cho ta! Lén lút hại người nhà ta, tính bản lĩnh gì? Có gan thì giáp mặt cùng ta đánh một trận chiến! Ta nói cho ngươi, Trương Hắc Cẩu sự tình ta quản định rồi! Chẳng sợ ngươi giết vợ con ta, quật phần mộ tổ tiên, ta cũng sẽ không thu tay lại!"
Tiếng gầm của Hồ Tam Đao bi thương lại mang theo một tia bá đạo, làm tôi không khỏi động lòng.
Ông ấy gặp nạn này, đều do tôi mà ra. Vì vậy tôi không thể mặc kệ, bàng quang đứng nhìn.
"Chú Đao , để cháu tới đi."
Nói xong, tôi tế ra Trấn Yêu Phù, lần này ở trong lá bùa tôi còn thêm vào 1 sợi linh thức.
Ngay sau đó tôi móc ra chuông đồng, tay trái nhẹ lay động chuông đồng, trong miệng mặc niệm: "Lục hợp chi gian, tứ hải trong vòng, yêu nghiệt nặc tung, nhất phù tìm tích!"
Niệm xong, tôi một chưởng đẩy ra Trấn Yêu Phù, Trấn Yêu Phù hóa thành một đoàn ánh lửa bay đi ra ngoài.
Tầm mắt tôi nhìn theo lá bùa ,đi theo chạy tới cửa.
Ngay sau đó, lá bùa bay đến một cây đại thụ cách đó khoảng 500 mét và biến thành tro tàn.
Tôi nhìn thấy một con rắn lớn cuộn mình trên đại thụ, thân to bằng cái cột nhà, dài 7-8m giống như một con rồng nhỏ.
Lá bùa của tôi vẫn chưa làm nó bị thương nhưng nó linh trí rất cao, liếc mắt nhìn tôi một cái, tựa hồ biết không phải đối thủ của tôi, nó thực mau đã trượt xuống gốc cây định bỏ chạy.
Lúc nó chuẩn bị bỏ chạy, những con rắn nhỏ cũng tứ tán mà chạy, xà trận cũng tản ra.
"Nghiệt súc, trả mệnh con trai ta đây!" Hồ Tam Đao thấy được chính chủ, không muốn để nó bỏ chạy, định đuổi theo.
Còn tiếp....
Nguồn: http://m.qihu5188.com/book/281/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro