phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Hắc Cẩu phần 7
_________________
Người dịch: Nông Thị Diễm  |Bài viết thuộc quyền sở hữu của dịch giả. Vui lòng không repost
___________
Nàng mặc một bộ váy đỏ thẫm, hẳn là áo cưới vì trên đầu nàng còn đội hỉ khăn màu đỏ.
Nàng ngồi im lặng trên ngôi mộ, nhìn cực kỳ quỷ dị, thê lương, lại phảng phất một chút khí phách nữ vương.
Chẳng lẽ nàng là người đứng đằng sau, khống chế đại xà và Hoàng đại tiên, cũng là người cảnh cáo Hồ Tam Đao?
Tôi rất muốn tiến đến nhấc chiếc khăn voan đỏ lên để nhìn xem nàng rốt cuộc là người phương nào. Hỏi nàng vì cái gì muốn làm như vậy, là hướng về tôi hay là hướng về Tô Oản Âm.
Đáng tiếc, tôi chỉ có một sợi thần thức bám vào bách bộ xà, nó đều đang sợ tới múc rúc đầu vào trong đất, tôi căn bản không thể đến gần nàng chứ đừng nói gì đến chất vấn nàng.
Đang lúc tôi cảm thấy bất lực, nàng giống như là cảm nhận được sự tồn tại của tôi. Nói đúng hơn là nàng đang đợi tôi!
Nàng ngẩng đầu lên, tuy vẫn đội khăn voan như cũ nhưng tôi cảm giác được nàng đang nhìn tôi.
“ Ngươi không được thành hôn cùng cô ta, nếu khôg đầu mình hai nơi, cả đời nguy hiểm!”
Giọng nói của nàng như xa như gần truyền vào lỗ tai tôi, mang theo một chút tà dị, giống như không phải đến từ thế giới này.
Nàng đang cảnh cáo tôi!
Không biết nàng có âm mưu quỷ kế gì nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm cho nàng đạt được mong muốn, ông nội dùng thọ mệnh để an bài cho tôi, tôi nhất định không để nàng phá hỏng.
Rất muốn mở miệng hỏi nàng là ai, rất muốn thấy khuôn mặt nàng, nhưng tôi lại không mở miệng ra nói được, cảm giác này thật sự rất khó chịu, lòng nóng như lửa đốt.
Mà nàng lại như hiểu được suy nghĩ trong lòng tôi, đột nhiên vươn tay hướng về khăn voan đỏ.
Tôi nín thở ngưng thần, không dám thở mạnh.
Nàng chậm rãi vén hỉ khăn lên, tôi nhìn chằm chằm không chớp mắt muốn thấy rõ ràng thứ tà vật bán thần nửa quỷ này rốt cuộc trông như thế nào.
Tôi thấy chiếc hỉ khăn từng chút từng chút một vén lên, lờ mờ nhìn thấy một chiếc cằm nhọn xinh đẹp.
Không phải âm hồn, mà là thật thể, điều này càng khiến tôi tò mò về thân phận của nàng. Rất nhanh khăn voan đã vén lên tới miệng.
Đúng lúc này tôi đột nhiên cảm nhận được một tia nguy cơ mãnh liệt, đó là cảm giác bất an theo bản năng.
Không cho tôi thời gian phản ứng, một luồng năng lượng quỷ dị ập vào thân thể con bách bộ xà có thần thức của tôi bám lên .
Hai mắt tôi tối sầm, bừng tỉnh dậy, tỉnh dậy tôi còn phun ra một ngụm máu tươi.
“Hắc Cẩu!” Hồ Tam Đao hô lên, đồng thời duỗi tay ổn định thân thể tôi.
Tôi vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, trong đầu vẫn luôn nghĩ về chuyện vừa xảy ra.
Rõ ràng tôi sắp nhìn thấy được khuôn mặt của cô gái mặc hỉ phục kia. Rốt cuộc là ai ra tay ngăn tôi lại?
Là cô gái đó? Nàng không muốn cho tôi nhìn thấy khuôn mặt nàng?
Dường như không có khả năng đó, nếu cô ấy không muốn tôi thấy gương mặt của cô ấy, chỉ cần không vén khăn đỏ lên là được, chẳng lẽ lại có người khác động tay vào?
Tôi nhất thời nghĩ không ra, chỉ là có cảm giác, bí mật đằng sau Tô gia còn phức tạp hơn nhiều so với tôi tưởng tượng.
Không suy nghĩ miên man nữa, tôi trực tiếp hỏi Hồ Tam Đao:” Chú Đao, phụ cận tp Tây Giang có khu mộ nào không?”
Hồ Tam Đao đáp :” Có, theo truyền thuyết trên núi Thanh Long có một toà lăng mộ.”
Tôi lắc đầu :” Không phải núi Thanh Long, còn chỗ khác không?”
Hồ Tam Đao suy nghĩ một lát rồi nói :” Có một nơi gọi là Thanh Khâu Mồ, Thanh Khâu Mồ danh tiếng không lớn, nhưng độ nguy hiểm tuyệt đối không thấp hơn so với núi Thanh Long.”
Sau đó Hồ Tam Đao liền kể cho tôi nghe về sự tích của Thanh Khâu mồ, nghe xong tôi cùng âm thầm kinh hãi, không nghi ngờ gì nữa, thần thức của tôi vừa rồi chính là đi đến chỗ đó.
Nghe đồn, Thanh Khâu mồ xuất hiện vào năm 204 triều đại nhà Tống, sự xuất hiện của nó có quan hệ với núi Thanh Long.
Theo truyền thuyết, sau khi trên núi Thanh Long xuất hiện hiện tương Cửu long kéo quan, không quá hai năm, trên núi Thanh Khâu nằm cách núi Thanh Long trăm dặm đột nhiên xuất hiện rất nhiều ngôi mộ, do đó núi Thanh Khâu bị đổi tên thành Thanh Khâu mồ.
Tục truyền, chủ nhân của Thanh Khâu mồ vốn dĩ là ở trên núi Thanh Long, nhưng nó áp không được người trong quan tài được chín rồng kéo đến, nên buộc phải chuyển tới núi Thanh Khâu.
Còn có một phiên bản khác, người trong quan được cửu long kéo tới núi Thanh Long vốn dĩ là muốn tìm một cô gái được mai táng trên núi Thanh Long, nhưng người đó không muốn cho hắn thấy liền chuyển mộ đến núi Thanh Khâu.
Truyền thuyết về Núi Thanh Long và Thanh Khâu mồ được truyền qua nhiều thế hệ, càng truyền về đời sau lại càng quỷ dị, hai nơi này cũng trở thành 2 đại cấm địa của Tây Giang.
“ Hắc Cẩu, vừa nãy cháu đi đến Thanh Khâu mồ? Thứ kia ở Thanh Khâu mồ? Nếu thật như vậy có thể có chút phiền toái! Hồ Tam Đao nhíu mày hỏi lại tôi.
Tôi gật gật đầu, nói:” Còn chưa xác định được, hôm nay tạm thời như vậy, không quấy rầy chú nghỉ ngơi nữa, cháu xin phép về trước.”
Hồ Tam Đao gọi tôi lại, trịnh trọng nói:” Hắc Cẩu, bản lĩnh của cháu chú rất bội phục. Nhưng có một số chuyện chắc hẳn ông nội cháu đã từng dặn dò, nhưng chú vẫn muốn nói dong dài vài câu. Phong thủy giang hồ,đáng sợ nhất không phải yêu ma quỷ quái, mà là lòng người. Ông nội cháu một thân bản lĩnh thông thiên nhưng không thể không lui về ở ẩn nơi núi rừng là bởi vì ông ấy đắc tội người mà ông ấy không thể trêu vào.
Dừng một chút, châm một điếu thuốc, Hồ Tam Đao tiếp tục nói:” Thầy Trương bản lĩnh rất cao, bạn bè không ít nhưng đắc tội nhân vật lớn cũng rất nhiều. Cháu là người đơn truyền duy nhất của thầy Trương, nếu là một cái ma ốm không có bản lĩnh còn tốt, nhưng nếu để  người trong giới biết được cháu có thiên phú trời ban, có thể sẽ đưa tới họa sát thân. Cho nên sau này, trước khi cháu có thực lực bảo vệ được bản thân mình, ngàn vạn lần đừng triển lộ tài năng.”
Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi.
( Cây cao đón gió. Những người có tài xuất chúng thường dễ bị ghen ghét, hãm hại)
Ông nội quả thật từng dặn dò tôi nhiều lần, trước khi huyền dương chi khí của tôi đến 66 tầng không thể bại lộ thực lực chân chính.
Phải biết ẩn nhẫn, cho đến một ngày nào đó xà có thể thực long ( rắn nuốt rồng)
“ Chú Đao, chú yên tâm, cháu hiểu được!” nói xong những lời này tôi liền rời Hồ gia.
Trở lại phố Tiểu Phong tôi liền đóng cửa đi ngủ.
Có lẽ là sử dụng bí thuật Đông Dương Tầm Tung bị tổn thương nguyên khí, cộng thêm lúc ở Thanh Khâu mồ bị một chưởng kia tổn thương thần thức, một giấc này tôi ngủ say như chết.
Mãi cho đến buổi chiều ngày hôm sau, tôi bị một trận đập cửa làm tỉnh dậy, cứ tưởng là khách hàng cũ của cửa hàng, nhưng khi mở cửa ra lại thấy Tô Oản Âm đứng ở cửa.
Tô Oản Âm cả người uể oải, tinh thần không tốt, cặp mắt thủy linh to tròn kia đỏ bừng như vừa mới khóc xong, làm tôi đau lòng không thôi.
“ Oản Âm, có chuyện gì vậy?” tôi vội vàng mở cửa cho cô ấy vào, sợ có người quấy rầy tôi còn đóng cửa lại.
Muốn đi rót cho cô ấy một chén nước, nhưng cô ấy lại ghé vào người tôi, nhẹ giọng nức nở.
Tôi nơi nào được trải qua tình huống này, trong lúc nhất thời tay chân có chút luống cuống, tay giơ lên muốn xoa đầu an ủi cô ấy, muốn mở miệng an ủi nhưng lại không biết mở lời như thế nào.
Bầu không khí ngại ngùng cứ như vậy kéo dài ước chừng 2 phút. Tô Oản Âm dần dần bình tĩnh lại.
Cô ấy ngước lên nhìn tôi, nghiêm túc hỏi:” Anh Hắc Cẩu, bố em nói ngày hôm qua anh thấy chết mà không cứu, trơ mắt nhìn em bị con Hoàng đại tiên kia bắt lấy, có thật là như vậy không?”
Khi nói những lời này, đôi môi anh đào hơi cong, bộ dạng này muốn có bao nhiêu tủi thân yếu đuối liền có bấy nhiêu
Lòng tôi chợt lạnh, muốn giải thích với cô ấy nhưng rồi lại không thể.
Cái loại cảm giác bất lực, hữu tâm vô lực này lần nữa dâng lên trong lòng tôi, ép tôi đến mức không thở nổi.
“ Oản Âm, anh, anh sẽ không bỏ mặc em” Tôi ấp úng mà nói.
Tôi nhìn thấy trong ánh mắt cô ấy xẹt qua một chút thất vọng, ánh mắt đó làm lòng tôi đau như dao cắt.
Giờ khắc này tôi mới ý thức được rõ ràng, vị trí của cô gái này trong tim tôi rất cao, rất cao, cô ấy có thể ảnh hưởng đến mọi cảm xúc hỉ nộ ái ố của tôi.
Mà cô ấy chạy đến hỏi tôi chuyện này, lại còn đau lòng như vậy, ắt hẳn tôi cũng có một vị trí nhỏ trong tim cô ấy.
Tôi mấp máy miệng, đầu óc chuyển động quay cuồn, nghĩ nên trả lời thế nào mới không làm cô ấy tiếp tục buồn như vậy.
Đột nhiên, cô ấy nở một nụ cười như là tự giễu:” Anh Hắc Cẩu, em không trách anh, anh cũng không lướn tuổi hơn em là bao, đụng tới loại chuyện đáng sợ này, không kịp phản ứng lại cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa, em cũng không hoàn toàn tin tưởng vào lời bố em nói, bố em nói ai là kẻ khoác lác nhát gan. Em không tin, nếu như tính mạng em thật sự có nguy hiểm, anh nhất định sẽ cứu em đúng không?”
Tôi trịnh trọng gật đầu, tôi nhất định sẽ, chỉ cần chúng ta thuận lợi thành đôi,vì cô ấy cho dù làm tôi lên núi xuống biển tôi đều không chối từ.
Tô Oản Âm rất hài lòng với biểu hiện của tôi nở nụ cười tươi như hoa.
Nhưng rất nhanh trên mặt Tô Oản Âm lại xẹt qua một chút thương cảm, khuôn mặt u sầu, lá gan tôi lớn thêm một chút đem tay ôm lấy vai nàng, hỏi nàng có phải là gặp chuyện gì phiền toái không.
Nàng bĩu môi, nhàn nhạt nói:” anh Hắc Cẩu, chúng ta có lẽ chu định là không được ở bên nhau, ngày mai em phải gả chồng rồi.”
Tôi thất thần, đầu ầm ầm vang lên.
Rất nhanh, nàng lại nói :” Ngày mai giữa trưa ở núi Thanh Long, ba em sẽ tổ chức kén rể, nhưng thực chất là muốn tác thành cho em và Trần Bách Tuế.”
Tôi đứng chết lặng, hai tay nắm chặt.
“ Em không thích hắn, càng không muốn kết hôn  cùng hắn. Anh Hắc Cẩu, ngày mai anh sẽ đến, dúng không? Tô Oản Âm dùng ánh mắt chờ mong nhìn tôi.
Tôi thật sự rất muốn, nhưng nếu làm như vậy liền thật sự hủy hoại thế cục của ông nội bày ra, khả năng chưa kịp đợi đến hạn năm 24 tuổi, tôi đã gặp phải đại nạn.
Tô Oản Âm từ phản ứng của tôi nhận ra điều gì đó, nàng thất vọng xoay người rời đi.
Ra đến cửa, nàng quay đầu lại nói với tôi:” anh Hắc Cẩu, em biết anh không nên chọc vào Trần gia. Ngày mai anh không tới, em sẽ không trách ánh, nhưng em vẫn sẽ ở dưới núi Thanh Long đợi anh.” Nói xong liền xoay người rời đi.
Nhìn bóng dáng hiu quạnh của cô ấy, lòng tôi hơi đau xót, có thể nói vì tôi mà vận mệnh cả đời của cô ấy bị thay đổi.
Cô ấy là con gái của một gia đình giàu có,những cũng chỉ là một thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên, có những theo đuổi cùng lý tưởng của riêng mình, nhưng lại không cách nào chống lại vận mệnh.
Mà lúc cô ấy bất lực như vậy, người đầu tiên cô ấy nghĩ tới là một tên tiểu tử nơi sơn dã như tôi.
Tôi không thể làm cô ấy thất vọng, tôi nhất định phải thay đổi hết thảy!
Trong lúc miên man suy nghĩ phải làm thế nào thì Hồ Tam Đao gọi điện cho tôi.
Tâm trạng của ông ấy không được tốt lắm, đem tình huống Tô gia bên kia nói cho tôi.
Không ngoài ở liệu, hôn sự của Tô Oản Âm cùng Trần Bách Tuế đột nhiên gia tốc là bởi vì Trần Sơ Cửu bức hôn.
Sau khi trải qua chuyện Hứa Tình bị Hoàng đại tiên bám vào người, Tô Thiên Kỳ cũng khá lo lắng tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì khủng bố, cho nên hắn tìm Trần Sơ Cửu thương lượng.
Trần Sơ Cửu bấm tay tính toán rồi kêt luận. Tô gia gặp khó khăn là bởi vì Long Môn trên núi Thanh Long mở ra, tà vật trên núi Thanh Long cũng từ đó mà thoát ra làm hại Tô gia.
Trần Sơ Cửu nói ông ta có thể đóng Long Môn lại, giúp Tô gia giải quyết vấn đề, nhưng điều kiện là Tô Thiên Kỳ phải đồng ý hôn sự của cháu trai hắn và Tô Oản Âm.
Tô Thiên Kỳ có chút do dự, dù sao thì hôm nay Hồ Tam Đao dẫn một số thầy phong thủy có tiếng đến Tô gia nói qua, hy vọng Tô Thiên Kỳ tự giải quyết cho tốt, đừng xem nhẹ sức ảnh hưởng của Diệu Thủ Thiên Sư.
Cuối cùng chính Trần Sơ Cửu là người đưa ra biện pháp kén rể ở núi Thanh Long.
Vì thế, Tô gia nhanh chóng tung tin tức ra ngoài, nói bọn họ kính trọng Diệu Thủ Thiên Sư, nhưng cũng không muốn con gái mình kết hôn với một kẻ bất tài. Cho nên dùng Long Môn trên núi Thanh Long làm đề thi, ai có thể đóng Long Môn lại, người đó có thể quyết định hôn sự này.
Chiêu này của Tô Thiên Kỳ có thể nói là một mũi tên trúng hai đích, đóng cửa Long Môn có thể bình ổn tai họa còn có thể làm những phong thủy sư đó câm miệng lấy thực lực ra nóii chuyện.
Sau khi biết được đại khái tình hình, tôi bất đắc dĩ lắc đầu, Tô Thiên Kỳ cùng Trần Sơ Cửu nào biết, tai hoạ của Tô gia không đến từ núi Thanh Long mà từ Thanh Khâu mồ?
Nhưng mặc kệ nói gì, nếu so thực lực chọn rể tôi liền có cơ hội.
Hơn nữa chuyện đóng Long môn cùng Tô gia có quan hệ không lớn, tôi cũng không cần lo lắng phá hỏng quy củ của ông nội, yêu cầu duy nhất là phải làm thế nào giấu được thực lực của mình mà còn có thể đóng được Long Môn để qua mặt được các phong thủy sư ở đó.
Sau khi có ý tưởng, tôi quyết định đêm này tự mình lên núi Thanh Long thăm dò một chút, xem xem Long Môn mở ra rốt cuộc là chuyện gì.
( Còn tiếp)
hơi ngắn mn đọc tạm nha, ad hứa phần sau gấp đôiiii <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro