Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#2

Vâng, và một lần nữa tôi lại đoán đúng. Mỗi ngày đến trường tôi chẳng được yên ổn ngày nào. Từ nhà rồi lại đến trường không lúc nào tôi được tự do.

Tư Hạ tôi bị 'học trưởng' quấy rối như thế này đây...

"Tư Hạ lớp 12A2, vào phòng học trưởng cho tôi."

Tôi đang ăn trưa cùng đám bạn trong canteen, vừa đặt khay thức ăn xuống đã nghe tiếng loa của phòng 'học trưởng'.

Lúc đầu tôi làm ngơ như chưa nghe thấy gì nhưng một lúc sau nó lại vang lên một lần nữa, lần này giọng điệu của 'học trưởng' khá tức giận.

Tôi không biết vì lý do gì anh ấy lại đối xử với tôi như vậy? Tôi được bạn nam cõng về cũng tức giận, được bạn nam tặng quà cũng tức giận. Anh ấy là anh trai tôi chứ không phải bạn trai hay chồng của tôi. Tôi chưa thấy ai đối xử với em gái mình như vậy cả.

Tôi hậm hực buông thõng chiếc muỗng trên tay xuống, đứng dậy bước từng bước nặng nhọc đến phòng học trưởng.

Tôi mở cửa bước vào, tức giận đi đến đập bàn một cái.

"Này, anh có biết là em đang ăn trưa không hả? Anh có thời gian rảnh rỗi để quấy rầy em sao không về công ty làm việc?"

Tư Âm nhướng mày cười khẩy rồi búng tay vào tráng tôi một phát rõ đau.

"Anh chỉ không muốn em gái anh bị mấy 'giống đực' kia làm phiền thôi."

Cái gì mà bị 'giống đực' làm phiền? Tôi thấy anh ấy còn phiền hơn họ gấp trăm lần.

"Đó là chuyện của em, em tự biết cách giải quyết."

Một khoản im lặng sau câu nói của tôi vài phút. Tư Âm ấm ức bĩu môi nói:

"Anh chỉ muốn quan tâm em gái anh thôi mà, hic...hic..."

Lại cái giọng điệu đáng thương, nhõng nhẽo như bản thân vô tội đấy nó khiến tôi mềm lòng biết bao nhiêu lần. Bộ dạng của Tư Âm lúc này rất đáng yêu, khác hoàn toàn so với bình thường.

Mỗi lúc tôi tức giận anh ấy đều trưng vẻ mặt đáng thương đó với tôi, dù giận bao nhiêu lần tôi vẫn mềm lòng.

Tôi không còn cách nào khác ngoài xuống nước đi về phía anh dỗ dành.

"Thôi ngoan ngoan, đừng khóc! Em không trách anh nữa."

"Hạ Hạ không được đuổi anh đi khỏi trường nữa đâu đấy."

"Ừm..."

Không biết mấy chị em phụ nữ ngoài kia khi nhìn vào cảnh tưởng này sẽ nghĩ gì đây nhỉ?

Cái gì mà hình tượng nam thần lạnh lùng, ông chồng quốc dân. Tôi nhổ...tôi nhổ... Là một tên khó ưa, suốt ngày quấy rầy khiến người ta tức giận rồi lại trơ vẻ mặt đáng thương vô tội để người ta mềm lòng thì có. Đúng là tiếp xúc lâu mới biết như nào.

[...]

Cuộc chơi đâu chỉ dừng ở đó.

Hôm nay không biết vì lý do gì mà Tư Âm vào lớp học, thường ngày chỉ ngồi trong phòng học trưởng hết chơi game rồi lại quấy rầy tôi.

Nhưng hóa ra không phải vào lớp để học mà là để dạy thay. Nghe đâu thầy dạy Toán của tôi hôm nay có công việc bận nên người khác sẽ dạy thay, tôi cũng không ngờ đó lại là 'học trưởng' đáng kính.

Tư Âm bước vào lớp, trên tay cầm một cuốn sách toán và một cây thước gỗ tầm 50cm. Cao ngạo đứng trên bục giảng rồi lạnh lùng nói:

"Hôm nay thầy dạy Toán của các bạn có việc bận nên tôi dạy thay. Mong các bạn hợp tác."

Cả bọn con gái lớp tôi nháo nhào lên khi biết anh là người dạy thay, bộ dạng lạnh lùng này đúng là khiến đám con gái chết mê chết mệt mà không ngừng la hét. Đúng là ấu trĩ.

"Học trưởng Tư, anh có bạn gái chưa?"

"Học trưởng Tư, làm bạn trai em nhé?"

"Học trưởng Tư, sau này em gả cho anh nhá?"

"Học trưởng, anh ăn gì đẹp trai thế?"

"Học trưởng, em yêu anh!"

"Học trưởng Tư,..."

"Học trưởng,..."

Đó là những lời gào thét không ngừng thả thính anh, đúng là mê trai vô phương cứu chữa. Thật sến súa làm sao.

Bao nhiêu đó cũng không là gì cả, còn đến cả 7749 lời thả thính khác nữa cơ. Tôi kể 3 ngày 3 đêm cũng chưa hết đâu.

Theo tôi quan sát thấy thì khuôn mặt Tư Âm sau khi nghe thấy thì tối sầm lại, anh ấy không thích ồn ào nhưng vẫn bình tĩnh viết tiếp bài tập lên bảng. Một lúc sau anh mới quay người lại tức giận đập mạnh cuốn sách xuống bàn khiến ai cũng hú hồn hú vía. Chắc là chịu không nổi nữa...

"Rầmm..."

"Im miệng. Đây là lớp học chứ không phải cái chợ, đừng có nháo nhào lên như thế."

Cả lớp tôi im bặt, chẳng dám nhúc nhích.

"Tất cả lấy vở ra tự làm bài tập trên bảng cho tôi, cuối tiết sau tôi sẽ kiểm tra từng người."

"Vâng!" cả lớp sợ hãi đồng thanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kaa