CHƯƠNG 18: THỎA THUẬN SAU KẾT HÔN.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trans + Edit: Cam Duyên.

.


Tình Không có chút sinh khí, tên gia hỏa này tỉnh dậy rất sớm nhưng lại giả bộ ngủ, là có ý gì?


"Đây là giường của tôi, tại sao lại không thể ngủ?" Mục Thần Hạo chậm rãi mở to mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt dở khóc dở cười cửa Hạ Tình Không, tựa hồ muốn nhìn thấu Tình Không.


"Anh vô sỉ!" Tình Không có chút tức giận.


"Tôi đã làm gì mà cô lại nói tôi vô sỉ?" Lời nói chi gian của Mục Thần Hạo vừa thốt ra, hắn đã bò dậy, bàn tay to nhẹ nhàng choàng qua ôm lấy Tình Không, làm nàng ngã vào lòng hắn.


Một hương vị nhàn nhạt truyền đến mũi Tình Không, thật dễ chịu. Đó không giống mùi nước hoa, rất có khả năng mùi hương từ trên người Mục Thần Hạo tỏa ra.


Hạ Tình Không giận dữ "Anh buông tôi ra, anh như thế nào liền dục cầu bất mãn?"

(Dục cầu bất mãn: Nghĩa đen: muốn mà không được thỏa mãn; Nghĩa bóng: ám chỉ tình dục không được thỏa mãn)


"Hạ gia không phải chủ ý đem cô đưa đến bên tôi, còn không phải đúng ý nguyện của cô sao? Cô có dám nói rằng cô không nghĩ tới là tôi muốn cô..?" Khóe miệng Mục Thần Hạo nở nụ cười trào phúng, làm Tình Không thực khó chịu.


Cái gì chủ ý? Nghĩ muốn cái gì?


Nếu có thể, Tình Không liền muốn không quen biết nam nhân này.


Tự đại! Tự luyến! Cực kỳ biến thái lại còn bị hội chứng ảo tưởng! Cái gì tiếp cận? Cái gì chủ ý?


Nghĩ đến đây, Tình Không rất có hứng thú hỏi, "Mục Thần Hạo, tôi nói điều này, có phải từ nhỏ anh đã chịu quá nhiều tổn thương, nên luôn nghĩ người khác tới hại anh?"


"Đúng vậy."


Thấy Mục Thần Hạo gật đầu, Tình Không lại càng hứng thú hơn, "Vậy anh có thể nói cho tôi nghe một chút không, trước kia tôi từng học qua tâm lý học, nói không chừng có thể giúp anh.."


Khóe miệng Mục Thần Hạo nở một tia diễn ngược tươi cười, ánh mắt sâu thẳm nhạy bén nhìn Tình Không hỏi, "Thật chứ?"


"Ừ." Tình Không gật đầu trông như gà con mổ thóc.


Mục Thần Hạo trực tiếp xoay người, đè lên thân người nhỏ nhắn của Hạ Tình Không, hơi thở nguy hiểm của hắn tràn ngập căn phòng.


Mục Thần Hạo cảm nhận trước ngực mềm mại, cả người hắn khô nóng lên, một lực hấp dẫn quá lớn trước mặt hắn.


Nữ nhân xinh đẹp hắn gặp qua không ít, nhưng cô gái giống như Tình Không, có thể làm hắn bộc phát niệm tưởng này, hắn quả nhiên chưa từng gặp qua.


Bàn tay to lớn của Mục Thần Hạo xoa xoa đôi gò bồng mềm mại của Tình Không, "Tôi thiếu thốn tình cảm, cô giúp tôi đi."


Tình Không dùng sức tránh né, nàng có thể cảm nhận được dưới thân có vật nhỏ cứng cứng chạm vào.


Trong nháy mắt, bên tai Tình Không đỏ bừng.


Nhìn dáng vẻ thẹn quá hóa giận của Tình Không, Mục Thần Hạo phá lệ tâm hình tốt hẳn lên.


"Anh mau bỏ tôi ra." Tình Không cả giận nói.


"Không phải cô nói muốn giúp tôi sao?"


"Anh..."


*


Bên ngoài có tiếng gõ cửa.


Mục Thần Hạo lúc này mới chậm rãi rời khỏi Hạ Tình Không, đạm nhiên nói, "Vào đi."


Vài giây sau, A Chính bước vào, nhìn thấy quần áo Tình Không có chút lộn xộn, tức khắc có chút minh bạch vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, "Như vậy ... có phải tôi đến không đúng lúc ... vậy lát nữa tôi quay lại sau..."


Tình Không đang muốn giải thích, Mục Thần Hạo lại chen ngang, "Được."


... Trans + Edit: Cam Duyên.


Tình Không chớp mắt, cạn lời với Mục Thần Hạo, nam nhân này thật là đê tiện.


"Không cần đâu, A Chính, có chuyện gì cậu cứ nói a!" Tình Không vội vội vàng vàng ngăn cản A Chính, nếu A Chính ra ngoài, tên gia hỏa này lại tiếp tục thú tính quá độ thì nàng biết đối phó như thế nào, nên nhớ kỹ, nàng bây giờ đang ở trong nhà người khác.


A Chính thoáng nhìn Mục Thần Hạo, Mục Thần Hạo gật gật đầu, lúc sau A Chính mới cất lời.


Không ai để ý đến khóe miệng Mục Thần Hạo mang theo một tia cười nham hiểm.


"Tiểu thiếu gia, chuyện mà anh căn dặn, toàn bộ đã chuẩn bị thỏa đáng." A Chính cung kính nói.


"Được, đưa cho cô ta."


A Chính mang một chồng giấy tờ đưa cho Hạ Tình Không. Nàng có chút ngỡ ngàng, liền mở ra xem, trên văn kiện là năm chữ to đùng "Thỏa thuận sau kết hôn."


"Mục Thần Hạo, đây là cái gì?"


"Không đọc được? Thỏa thuận sau kết hôn."


Tình Không đã quen với thái độ lãnh đạm của Mục Thần Hạo, trực tiếp làm lơ lời nói của hắn, bắt đầu đọc văn kiện trong tay.


Mục Thần Hạo tiếp tục, "Tôi biết cô là con gái mà sau này Hạ gia mới tìm về, cho nên cô đối với Hạ gia nhất định không có cảm tình."


"Đúng, vậy sao đó thì?"


"Vậy tại sao cô lại đồng ý kết hôn?" ánh mắt sắc bén của Mục Thần Hạo nhìn Hạ Tình Không.


"Bởi vì nhà anh có tiền, gả cho anh có gì là không tốt chứ? Ăn sung mặc sướng!"


Câu trả lời như vậy, Mục Thần Hạo tất nhiên không tin.


"Hạ tiểu thư, nếu muốn hợp tác phải tỏ thành ý chứ."


Việc Thẩm Diệu Ngọc phái người ám sát nàng trên cầu lớn, hai ngày nay mạng lưới tình báo của Mục gia đã điều tra rõ ràng.


Cho nên Mục Thần Hạo cũng biết được Hạ Tình Không không phải do Hạ gia cố ý phái tới tiếp cận hắn.


Tuy nhiên hắn vẫn thích xem nàng nổi nóng, trông giống mèo con, đặc biệt có ý tứ.


"Vậy anh nói cho tôi biết vì điều gì mà anh muốn kết hôn với tôi, anh là Mục Đại thiếu gia, muốn cô gái nào mà không chiếm được? Tại sao lại là tôi?"


Thương nghiệp của Hạ gia đang trong thời kỳ khó khăn, Mục gia rõ ràng có thể ngồi xem mặc kệ, vì cái gì phải đáp ứng cùng Hạ gia liên hôn?


Tình Không từ nhỏ đã quen với nhân tình ấm lạnh, dù giúp đỡ nàng một tay cũng tính là giúp đỡ.


Đừng nói là đưa than ngày tuyết.


"Nói cho cô biết cũng không sao, thứ nhất mẹ ruột cô với ba tôi từ nhỏ cùng lớn lên, quan hệ cực tốt, hôn ước khi xưa, ba tôi vẫn cố chấp muốn thực hiện, bởi vì ba tôi đã hứa hẹn với mẹ cô."


"Nhưng tôi không tin anh là đứa con ngoan ngoãn nghe lời cha."


"Chính xác, cô đoán đúng rồi."


"Là vì điều gì?"


"Tôi đâu cần nói cho cô biết, cô cầu xin tôi đi! ... Trong thỏa thuận viết rõ ràng, cô tự mình xem đi, tôi cho cô thời gian một ngày, sau khi ký tên liền chính thức có hiệu lực."


"Anh!" Tình Không cố nén cơn giận.


"Mẹ cô đối xử với tôi rất tốt, tôi vẫn thực cảm kích, năm đó Hạ gia đột nhiên tuyên bố dì ấy bệnh cấp tính mà chết, tôi cảm thấy thực kỳ quặc, tôi vẫn luôn hoài nghi dì ấy không chết. Cùng cô kết hôn, tôi cũng xem như con rể Hạ gia, muốn thâm nhập điều tra sâu hơn lại càng thuận lợi."


Mục Thần Hạo bâng quơ nói, nhắc đến Nạp Lan Tuyết, dì Tuyết của hắn, Mục Thần Hạo không kềm chế được, chân mày có chút giãn ra.


Tình Không nhìn biểu cảm của Mục Thần Hạo, biết hắn ta không nói dối, trong tâm lý học cũng có nghiên cứu chuyên sâu về biểu cảm.


"Đúng lúc tôi cũng là vì chuyện này, chi bằng chúng ta hợp tác đi, nhưng tôi có 2 yêu cầu."


Tình Không tiếp tục đọc lướt thỏa thuận, có chỗ viết, Mục Thần Hạo sẽ giúp Hạ Tình Không điều tra sự tình của mẹ ruột cô, cũng sẽ giúp Hạ Tình Không điều tra Thẩm Diệu Ngọc, sau khi chân tướng sự việc minh bạch, liền ly hôn.


Đương nhiên sau khi ly hôn, Mục Thần Hạo sẽ cho Tình Không một ngàn vạn, đảm bảo nửa đời sau nàng không lo chuyện cơm áo.


Tình Không tự nhiên không thích bị người mình không yêu trói buộc cả đời, nàng tạm thời đáp ứng hôn ước cũng vì muốn kiểm chứng sự tình một chút, nhưng hắn lại quấy rối sinh hoạt bình thường của nàng, thậm chí muốn hắn phải trả giá đắt.


"Nói."


"Thứ nhất, anh không được động vào tôi! Sau khi kết hôn chúng ta không được phát sinh quan hệ. Thứ hai, tôi không ham một vạn kia của anh, tôi có tay chân lành lặn, tự nuôi sống bản thân được."


.

Trans + Edit: Cam Duyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro