CHƯƠNG 26: SAU NÀY TÔI CHỈ XEM CÔ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans + Edit: Cam Duyên.

.


Hạ Tình Không cảm thấy có chút kỳ quái, thời điểm Mục Thần Hạo rời đi có nói rằng hắn đi sang bàn bên cạnh chào hỏi bằng hữu.


Hơn nữa, nếu Mục Thần Hạo tìm mình, hẳn là A Chính hoặc Bánh Bao sẽ đến nói cho nàng biết.


Nhưng Tình Không vẫn quyết định đi xem, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.


Nơi này là khách sạn năm sao cao cấp, nơi nơi đều có camera, Tình Không không tin có người dám ở nơi này làm điều xằng bậy với nàng.


Nhưng sau sự cố lần trước trên đường cao tốc, Tình Không vẫn có chút đề phòng.


Nàng sờ sờ chiếc nhẫn đầu rồng trên tay, chính là chiếc nhẫn Mục Thần Hạo cho nàng.


Nếu là đồ vật giống nhau như đúc, hẳn là nhẫn của nàng có cùng công năng giống của Mục Thần Hạo.


Nàng nhẹ nhàng sờ lên chiếc nhẫn, quả nhiên có một điểm lồi nhỏ, nhấn vào chắc chắn sẽ bắn ra viên đạn.


Trong lòng nàng lúc này yên tâm vài phần.


"Được, xin hỏi toilet đi bên nào?" Hạ Tình Không đứng dậy hỏi.


"Tôi dẫn đường cho tiểu thư." Người phục vụ cười nói.


"Cảm ơn."


Tình Không theo người phục vụ rời khỏi sảnh lớn, đi đến thang máy.


Tình Không ngạc nhiên hỏi, "Không phải mỗi tầng đều có toilet sao?"


Ánh mắt người phục vụ có chút né tránh, "Tầng một không có toilet ạ, Hạ tiểu thư cứ đi theo tôi là được rồi."


"Được." Hạ Tình Không nhìn ánh mắt người phục vụ, nhất định có vấn đề.


Tình Không nhớ lại lời Mục Thần Hạo nói, nếu phục vụ cho mời rượu cứ tự nhiên uống.


Điểm này thật sự rất kỳ quái.


Mục Thần Hạo sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này.


Vì thế Tình Không tiếp tục đi theo "tên phục vụ có vấn đề" vào trong thang máy, người phục vụ nhấn vào tầng 17.


Khách sạn này tầng 1 đến tầng 3 là đại sảnh yến hội, còn lại từ tầng 4 trở lên là phòng cho khách nghỉ ngơi.


Thang máy đang di chuyển, Tình Không nhìn bóng dáng người phục vụ, "Anh có chắc Mục Thần Hạo bảo tôi đến toilet tìm hắn?"


"A ... có thể tôi nhớ nhầm, Mục thiếu gia đang ở trong phòng chờ tiểu thư." Trên mặt người phục vụ đổ mồ hôi lạnh, rõ ràng là chột dạ.


Vừa nãy nàng có gặp một người, hắn ta chụp ảnh nàng, còn nói sẽ mang ảnh đưa đến phòng 1702 tầng 17.


Nhất thời bị ma quỷ ám, nàng liền đáp ứng hắn, bây giờ nàng có chút hối hận rồi.


Hạ Tình Không xoay xoay chiếc nhẫn đầu rồng, đợi cánh cửa thang máy mở ra tầng 17, nàng liền xử lý người phục vụ, xuống lầu tìm Mục Thần Hạo.


"Ting"


Đã đến tầng 17, Tình Không có chút khẩn trương, cánh cửa thang máy vừa mở ra, Tình Không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, là Bánh Bao.


Bánh Bao nhìn về phía Tình Không tươi cười, nhanh chóng đá vào bụng tên phục vụ, làm hắn ngã lăn ra đất, ôm bụng than vãn.


"Thiếu phu nhân, cô ra trước đi." Bánh Bao nhìn Tình Không nói.


Tình Không nhanh chóng chạy ra khỏi thang máy, Bánh Bao theo sau lôi tên phục vụ ra ngoài, dùng dây thừng trói hắn ta lại, còn khuyến mãi thêm một cú đánh đẹp như nơ con bướm.


Một loạt động tác tổng cộng chưa đến mười giây. Tình Không đứng bên cạnh sợ ngây người.


Cánh cửa phòng 1701 mở ra, Mục Thần Hạo cùng A Chính bước ra ngoài. A Chính giúp Bánh Bao đem tên phục vụ kia kéo vào phòng.


"Rầm" một tiếng, cửa phòng đóng lại.


"Sự tình như thế nào, mọi người đang làm cái gì?" Sau khi Tình Không vào phòng, xem vẫn không hiểu.


Mục Thần Hạo nhìn Hạ Tình Không, vẫy vẫy tay, "Lại đây xem, cô sẽ biết."


Tình Không đi đến bên cạnh Mục Thần Hạo, trước mặt hắn là màn hình laptop đang truyền đến hình ảnh.


Chiếc giường trong màn hình đấy giống y như chiếc giường trong căn phòng này.


"Mục Thần Hạo, không ngờ anh còn có sở thích xem trộm a."


"Cô cứ xem đi ... không phải tôi đã nói cho cô xem kịch sao." Mục Thần Hạo liếc nhìn Tình Không.


Vài giây sau, trên màn hình xuất hiện một cô gái, trực tiếp bị ném lên giường.


Đây không phải là em gái nàng, Hạ Tình Xuyên sao?


Tuy rằng không nhìn rõ mặt, nhưng Tình Không nhớ rõ trang phục dạ hội của Hạ Tình Xuyên, một chiếc váy dạ hội màu xanh lục.


Trên màn hình, Hạ Tình Xuyên nằm trên giường, toàn thân vặn vẹo mất tự nhiên, một tay cởi trang phục chính mình, tay còn lại lần tìm phía dưới váy.


"Cô ta bị hạ dược?" Tình Không liền có phản ứng, hành động này đáng xấu hổ, Tình Không xem có chút đỏ mặt.


"Ừm." Mục Thần Hạo gật đầu.


"Chuyện này do cô ta bày ra, cô ta muốn hạ dược thiếu phu nhân, nhưng đã bị tôi đánh tráo ly rượu rồi," Bánh Bao nhỏ nhẹ cười.


Trên màn hình xuất hiện vài người đàn ông, họ bắt đầu tháo dây thắt lưng.


"Đây chính là vị hôn thê của Mục Thần Hạo sao? Xinh đẹp thế này." Một tên tiến lên xoa nắn bộ ngực của Hạ Tình Xuyên, tà mị cười.


"Ta cũng chưa gặp qua cô ta, nhưng có vẻ đúng người, bằng không sẽ không bị đưa đến đây."


"Đúng vậy, ngươi xem bị hạ dược, bàn tay nhỏ này ... cả người ta rạo rực ...."


"Các ngươi đừng phí thời gian, nhanh đi, ta không nhịn được nữa rồi." Một tên nam nhân khác xua tay, nhanh chóng bò lên giường, một tay kéo Hạ Tình Xuyên lên, cởi bỏ khóa kéo chiếc váy dạ hội trên người cô ta.


Hạ Tình Xuyên cảm thấy sau lưng lạnh, thanh tỉnh vài phần, cô ta mở to mắt nhìn hai người đàn ông bên cạnh, vô cùng sợ hãi.


"Các ngươi là ai, cút đi, đừng chạm vào người ta."


...

Bốn người đàn ông cùng tiến đến, tiếp tục cởi bỏ hết váy áo, nội y ...


Thân thể như hoa tuyết lộ ra, càng làm cho những tên kia huyết mạch phun trào.


A Chính xoay người lại không hề xem, nhưng Bánh Bao rất có hứng thú nhìn chằm chằm màn hình.


Hạ Tình Không quay đầu nhìn thoáng qua Mục Thần Hạo, thấy hắn cũng chăm chú nhìn vào màn hình, nàng lập tức đem tay nhỏ che mắt Mục Thần Hạo, "Anh không được xem!"


"Vì sao?" Mục Thần Hạo quay đầu, hứng thú hỏi.


"Không vì lý do gì cả, anh không được xem." Tình Không hừ hừ nói.


Tuy rằng Tình Không đối với Mục Thần Hạo không có cảm tình, nhưng dù là nói vậy, nhưng thỏa thuận sau kết hôn đã ký kết, Tình Không có cảm giác Mục Thần Hạo là sở hữu của nàng.


"Cho tôi một lý do." Mục Thần Hạo nhẹ nhàng phất tay nàng ra.


"Anh không phải là hôn phu của tôi sao? Lại còn xem cô gái khác ân ái, thật là biến thái!" Tình Không thuận miệng nói bậy.


"Được, sau này tôi chỉ xem cô." Mục Thần Hạo nói nhỏ bên tai Tình Không, lời nói chi gian, tiếng hít thở nhẹ nhàng phun bên cổ Tình Không, làm Tình Không dâng lên một tia cảm giác nóng rạo rực.


Bên tai Hạ Tình Không đỏ ửng lên, nàng mắng, "Phi, cái đồ lưu manh."


Trong màn hình, cảnh ân ái vẫn còn tiếp diễn.


Yến hội sinh nhật Hạ Chính Hoa ... cũng nổ tung.


Thời khắc này, màn hình LED tại sảnh lớn yến hội cũng đồng bộ phát sóng trực tiếp hình ảnh từ căn phòng của Hạ Tình Xuyên.


.

Trans + Edit: Cam Duyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro