CHƯƠNG 28: CÒN CHẠM VÀO TÔI NỮA, TÔI SẼ KÊU LÊN ĐẤY !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans + Edit: Cam Duyên.

.


"Vì điều gì?" Hạ Tình Không quay đầu, kinh ngạc hỏi.


Mục Thần Hạo tránh đi ánh mắt tò mò của nàng, nhìn về phía trước, "Không vì cái gì cả."


"Ý của tiểu thiếu gia nếu không phải là cô thì sẽ không cưới, thiếu phu nhân nghe không hiểu sao?"


Bánh Bao nói lời này, làm bên tai Tình Không có chút ửng hồng.


"Cô nói bừa cái gì thế! Có tin tôi thật sự đem cô đi hấp bánh bao không?" Đôi mắt trong như nước của Tình Không hung hăng liếc Bánh Bao một cái.


Bánh Bao thè lưỡi không nói chuyện nữa.


Trò khôi hài này, đối với Hạ Tình Xuyên, Thẩm Diệu Ngọc hay Hạ Chính Hoa mà nói chỉ mới là sự khởi đầu, nhưng đối với Mục Thần Hạo và Hạ Tình Không, đã là kết thúc.


Đột nhiên trong không khí phát ra một âm thanh không mấy hài hòa "Ọc ọc".


Tình Không xấu hổ che bụng, là bụng nàng đánh trống.


Vừa rồi ở yến hội nàng còn chưa kịp ăn, chỉ uống chút rượu đã ra về.


Bánh Bao ngồi phía trước không nhịn được cười.


Bánh Bao cười làm Tình Không có chút ngượng, từ phía sau gõ đầu nhỏ Bánh Bao, "Cười cái gì, chưa nghe thấy bụng kêu bao giờ à!"


"Thực xin lỗi thiếu phu nhân, tôi không cố ý." Bánh Bao che miệng xoay người sang chỗ khác, nhưng vai vẫn còn run run, Tình Không vẫn cảm giác được, Bánh Bao vẫn đang cười a.


Trong lòng có chút buồn bực, Tình Không phồng phồng cái miệng nhỏ.


"A Chính, lái nhanh lên." Mục Thần Hạo nhẹ nhàng nhấp môi mỏng, khóe miệng mang theo ý cười.


"Vâng, thiếu gia." A Chính nói.


Sau khi nghe lệnh Mục Thần Hạo, A Chính nhanh chóng tăng tốc.


Hạ Tình Không đột nhiên không kịp phản ứng, cả người lao về phía trước.


Một bàn tay to nhanh chóng chắn trước ngực nàng.


Nhưng động tác của hắn vẫn không kịp, theo quán tính, đầu Tình Không vẫn phóng về phía trước.


Mục Thần Hạo không kịp nhìn nữa, trực tiếp đem bàn tay to lớn che trán Tình Không lại.


Trán nàng trực tiếp đâm vào thứ gì mềm mại ... là tay Mục Thần Hạo.


Tình Không duỗi tay xoa trán, có chút đau.


"Cảm ơn anh." Tình Không có chút miễn cưỡng nói.


Đôi mắt đen nhánh sáng trong của Mục Thần Hạo liếc nhìn Hạ Tình Không một cái, hắn thu tay lại, nhẹ nhàng lắc lắc, lực đạo quán tính làm bàn tay hắn tê rần.


"Cảm ơn là xong rồi?"


Tình Không tức giận nói, "Vậy anh còn muốn sao?"


"Tôi tưởng tôi muốn thứ gì liền có thứ đó."


Mục Thần Hạo học ngữ khí nói chuyệnc của Tình Không, làm nàng không nhịn cười được, "Đúng là được voi đòi tiên."


"Lúc nãy tôi cũng chưa nhập tiệc, lát nữa cô phải làm cơm cho tôi ăn." Mục Thần Hạo nhàn nhạt nói.


"Tôi làm cơm? Anh muốn ăn món gì?" Tình Không có chút nháo, không hiểu được vị Mục thiếu gia này, rõ ràng có đầu bếp của khách sạn năm sao ở nhà đợi lệnh, vì điều gì còn muốn nàng làm cơm.


Nàng làm cơm tuy rằng không khó khăn, nhưng không thể so sánh với đầu bếp, món ăn hương sắc đều hoàn hảo.


"Lần trước cô làm mỳ Ý rất ngon."


Tình Không bĩu môi, nguyên nhân tên gia hỏa này ghi hận lần trước Tình Không làm mỳ nhưng không cho hắn ăn a.


"Được thôi, tâm tình bổn tiểu thư hôm nay không tệ, liền đáp ứng yêu cầu này." Tình Không kiêu căng nói.


* Trans + Edit: Cam Duyên.


Nửa giờ sau, ô tô chậm rãi tiến vào biệt thự Mục gia.


Phòng bếp biệt thự Mục gia, đều có tất cả nguyên liệu.


Sau khi Hạ Tình Không xuống xe, nhanh chóng thay đổi trang phục, nàng mặc một chiếc váy tơ tằm, thắt tạp dề vào người, bắt đầu làm mỳ ngay.


Không phải vì Mục Thần Hạo yêu cầu nên nàng mới nhanh chóng làm, mà bởi vì nàng cũng đang đói.


Mỳ Ý cũng là một món ăn dễ thực hiện, không quá phức tạp.


Mục Thần Hạo cũng hứng thú ở phòng bếp ngắm nhìn Hạ Tình Không, đôi mắt trong sáng tràn đầy hương vị tò mò.


Hắn đột nhiên phát hiện, cô gái này xuống bếp cũng rất là có ý tứ.


Nàng cúi đầu, dáng vẻ nấu mỳ thật sự đẹp.


Sau khi nước sôi, Tình Không cho chút muối vào nồi nước, cho sợi mỳ vào nấu, sau lại cho thêm chút dầu quả trám, lại đem cà chua cùng hành tây cắt hạt lựu.


Ngay sau đó nàng xào cà chua cùng hành tây và một ít thịt băm, hương vị càng nồng đậm.


Bên trong phòng bếp tràn ngập hương thơm, Mục Thần Hạo cũng giác bụng mình đang réo gọi, chẳng qua bị âm thanh xào thịt lấn át thôi.


Mục Thần Hạo cảm thấy may mắn khi Tình Không không nghe được âm thanh này, bằng không hắn lại bị trêu chọc.


Vài phút sau, Tình Không có một ít sốt cà chua, một ít gia vị vào, tiếp tục xào. Chỉ cần cho mỳ vào đĩa, thêm sốt là có thể thưởng thức rồi.


Hạ Tình Không chuẩn bị bày biện món ăn, lại cảm giác được có người sau lưng ôm chầm lấy nàng.


Tình Không quay đầu nhìn lại, một khuôn mặt tuấn tú đập vào mắt nàng.


Ngón tay thon dài của Mục Thần Hạo nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt Tình Không.


"Buông tôi ra, không phải anh muốn ăn mỳ sao? Làm cái gì vậy?" Cảm thụ được hơi thở nguy hiểm, Tình Không nhẹ nhàng giãy giụa."


Mục Thần Hạo đột nhiên dùng sức, đẩy Tình Không đến vách tường, một bàn tay to lớn nhẹ nhàng ôm eo nàng, một bàn tay khác cố định khuôn mặt nàng.


Mục Thần Hạo chậm rãi tiến sát Hạ Tình Không, ánh mắt thanh triệt ôn nhu nhưng thực mãnh liệt.


Chóp mũi hắn hô hấp một hơi thở ấm áp.


"Mau thả tôi ra, anh có tin tôi dùng đũa cắm chết ..." Tình Không vẫy vẫy tay đang cầm đôi đũa.


Nàng còn chưa dứt lời, môi đã bị che lấp, động tác của Mục Thần Hạo thực nhẹ nhàng, làm nàng cảm thấy môi hắn ấm áp, thật thoải mái.


Giờ phút này đầu óc Tình Không trống rỗng, tay cũng không còn sức lực, làm rơi đôi đũa xuống đất.


Căn phòng an tĩnh, có thể nghe thấy nhịp thở, Mục Thần Hạo luyến tiếc rời môi nàng, đôi mắt sáng ngời chỉ thấy dấy lên dục hỏa nhè nhẹ.


Đôi mắt ám muội, bàn tay Mục Thần Hạo nhẹ nhàng vuốt tóc nàng. Hắn biết làm thế nào mới đúng, chỉ là một nụ hôn nhàn nhạt, khiến cho hắn không cách nào kềm chế.


Trong không khí ngập tràn hơi thở ái muội, Tình Không còn chưa phản ứng, bàn tay còn lại của hắn từ bên hông nàng nhè nhẹ tự do vuốt ve ...


"Mục Thần Hạo, tên vương bát đản này, anh còn chạm vào tôi nữa, tôi sẽ kêu lên đấy!"


.

Trans + Edit: Cam Duyên. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro