CHƯƠNG 29: SÁT THỦ PHỤC KÍCH BẮN LÉN.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans + Edit: Cam Duyên.

.


Trong nháy mắt, toàn bộ không khí lãng mạn bị nàng phá hỏng, Mục Thần Hạo bất đắc dĩ nhìn Hạ Tình Không, "Cô thật có tài nghệ phá hỏng bầu không khí."


"Anh mới phá hư bầu không khí, mau bỏ tay ra khỏi người tôi."


Tình Không có chút sinh khí, người đàn ông này động một tí liền đùa giỡn với nàng.


"Nếu tôi không bỏ thì sao?"


Mục Thần Hạo căn bản không muốn bỏ tay ra, bàn tay to của hắn vẫn thám hiểm trên người Tình Không.


"Buông ra! Tên mặt dày không biết xấu hổ này! Nơi này không có người, chúng ta không cần giả vờ ân ái."


Khuôn mặt nhỏ tiếu lệ của Tình Không hỗn loạn mất kiên nhẫn, có thể bởi vì chuyện của Hạ Tình Xuyên, hôm nay tâm trí Hạ Tình Không có chút phiền loạn.


Ánh mắt ôn nhu của Mục Thần Hạo thay đổi, càng xiết chặt hông nàng, ôm nàng vào lòng ngực, càng lúc càng ôm chặt hơn.


Hạ Tình Không ngẩng đầu liếc mắt một cái, bị dọa đến hoảng sợ rồi.


Ánh mắt Mục Thần Hạo lạnh như băng đao, làm Tình Không không rét mà run.


Hắt gắt gao nhíu mày, đáy mắt tràn đầy cảm xúc không vui, "Cô nói lại lần nữa."


Tình Không có chút sợ hãi, nhưng tính tình nàng vẫn quật cường, "Tôi nói anh bỏ tay ra!"


Nàng bỗng cảm giác thân người mình nhẹ bỗng, Tình Không bị bế lên, cảm giác mất điểm tựa làm nàng nhẹ giọng hét lên một chút, đôi tay theo bản năng ôm lấy cổ Mục Thần Hạo.


Tình Không ngẩng đầu, nhìn Mục Thần Hạo với ánh mắt trầm ngâm, há miệng thở dốc, trong lúc nhất thời quên mất muốn nói gì.


"Oa". Tình Không liền bật khóc.


Đôi mắt giống như lúc nàng ngủ đã rơi lệ rồi, Mục Thần Hạo có chút xiêu lòng.


Nàng khóc nên cả khuôn mặt cũng ửng hồng, Mục Thần Hạo bế nàng lên ghế, "Được rồi, đừng khóc nữa bà vợ của tôi, coi như tôi sai, được chưa?"


Tình Không nghẹn ngào, nước mắt vẫn tiếp tục lăn trên má, "Cái gì coi như anh sai rồi, vốn dĩ anh chính là người sai, anh còn nói nếu tôi không đồng ý thì không được chạm vào người tôi."


"Được được, tôi không chạm vào cô."


Không biết vì sao, vừa thấy cô gái nhỏ này mau nước mắt, Mục Thần Hạo liền có chút nhói trong lòng.


Tình Không nhẹ giọng nức nở, đôi mắt linh động còn liếc nhìn Mục Thần Hạo một cái.


Mục Thần Hạo ôm trán, "Sao lại còn khóc, chẳng phải tôi đã bỏ tay ra khỏi người cô rồi sao?"


"Anh không phải muốn ăn mỳ Ý sao? Tôi đã làm cho anh mà anh lại không ăn, anh xem, nguội lạnh cả rồi." Tình Không chỉ chỉ bếp bên cạnh, thức ăn còn chưa có bày ra đĩa.


"Tôi ăn, ai bảo không ăn chứ."


Tình Không đứng dậy, cầm lấy đôi đũa, lấy hết mỳ trong nồi, chia vào hai đĩa.


Một đĩa nhỏ dành cho nàng, đĩa to lớn còn lại dành cho Mục Thần Hạo, phần ăn của hắn đặc biệt lớn, ước chừng có một ký mỳ trên đĩa.


"Này, tôi mặc kệ, anh phải ăn hết." nàng đẩy đĩa mỳ về phía Mục Thần Hạo.


Mục Thần Hạo nhướng mày, cầm lấy chiếc đũa, không nói lời nào, tập trung dùng bữa.


Hạ Tình Không chống cằm nhỏ, ngồi một bên nhìn Mục Thần Hạo ăn mỳ, nước mắt cũng đã không còn rơi nữa, nàng cũng chậm rãi thưởng thức bữa ăn.


Điều ngoài ý muốn của Tình Không đó là Mục Thần Hạo thật sự ăn hết toàn bộ đĩa mỳ, thật sự là một ký mỳ!!


* Trans + Edit: Cam Duyên.


Ban đầu nàng nghĩ muốn A Chính cùng Bánh Bao thử tay nghề nàng, nên mới làm nhiều như vậy.


"Anh ăn nhiều vậy ... có tức bụng không?" Tình Không giả vờ hỏi.


"Vẫn còn tốt."


Sau khi ăn xong, Mục Thần Hạo buông đũa, cầm lấy khăn giấy ưu nhã lau đôi môi mỏng gợi cảm.


Phảng phất giống như bữa ăn này thật lịch sự tao nhã.


Tình Không phát hiện dáng vẻ ăn cơm an tĩnh của Mục Thần Hạo, trông thật soái.


Bờ môi hắn cong cong lên, góc cạnh khuôn mặt, kết hợp với đèn thủy tinh lộng lẫy sáng ngời trong phòng, làm Tình Không có chút lóa mắt.


Trong phút chốc, Tình Không cảm thấy, đúng thật là gả cho Mục Thần Hạo cũng không phải chuyện xấu gì.


Nhưng cảm giác ấy nhanh chóng lướt qua.


Từ nhỏ Tình Không đã tôn trọng chuyện tự do hôn nhân, nàng đã từng thề, tương lai chính mình phải gả cho bạch mã hoàng tử.


Đến giờ này mộng ước cũng tan biến.


Chờ đến khi điều tra rõ sự tình của mẹ ruột, Tình Không liền phải li hôn với Mục Thần Hạo.


Kết hôn lần hai, Tình Không cũng không dám hy vọng mình có thể gả cho người đàn ông tốt, chỉ cần một người bình thường sống cùng nàng nửa phần đời còn lại.


Một bàn tay to phất phất trước mặt nàng, "Suy nghĩ chuyện gì thế?"


Tình Không thất thần, "Không có gì."


"Ừm, không có gì vậy cô ngủ sớm chút đi, tôi còn có chuyện cần đến công ty một lát." Mục Thần Hạo nhàn nhạt mở miệng.


Trời đã tối như vậy còn muốn đến công ty? Tình Không vốn dĩ muốn hỏi, nhưng không thể nào mở lời.


Nàng giống như không có tư cách hỏi chuyện hắn.


"Gần đây công ty có thu mua một lô đất hoang của cổ đông, mọi thủ tục bàn giao đã hoàn tất, đêm nay chỉ cần ký hợp đồng."


Không chờ Tình Không hỏi, Mục Thần Hạo liền trả lời thắc mắc của Tình Không.


Tình Không tuy rằng không hiểu lắm chuyện thương nghiệp, nhưng từ lâu có nghe qua tên tuổi Mục thị.


Mục thị khống chế toàn bộ mạch máu kinh tế, chính trị của thành phố SH này, cho nên thu mua một mảnh đất đối với người khác là quá khó, nhưng với Mục thị giống như mua một món đồ chơi.


Ngón tay Mục Thần Hạo nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, tiếp tục nói, "Lô đất này ở Đông Hải, tôi dự tính khai phá thành làng du lịch lớn nhất thành phố SH, phát triển thu hút khách du lịch."


Mục thị mấy năm gần đây luôn chú trọng về mảng du lịch, đã thu mua rất nhiều vị trí thích hợp để xây dựng làng du lịch.


Cho nên vị trí đắc địa này, Mục thị nhất định phải có được.


Mục Thần Hạo đứng dậy, xoa xoa đầu nhỏ Tình Không làm tóc nàng rối lên, "Được, tôi phải đi rồi, ngủ sớm chút đi, có việc gì cứ gọi Bánh Bao."


Tình Không gật gật đầu, khẽ ừ một tiếng.


Mục Thần Hạo nói xong liền nhanh chóng lên xe ô tô. A Chính ngồi ghế lái nhìn thế nào cũng thấy sắc mặt Mục Thần Hạo không ổn, liền hỏi, "Thiếu gia bị sao thế? Không thoải mái ở đâu?"


Mục Thần Hạo nhàn nhạt gật đầu, "Ừm, giúp tôi tìm một ít thuốc tiêu hóa."


*


Tình Không không có suy nghĩ nhiều, nhanh chóng trở về phòng ngủ, lăn lộn cả một ngày, nàng đã thấm mệt.


Nhưng chưa đầy một giờ sau, Bánh Bao liền gõ cửa.


"Thiếu phu nhân, không ổn rồi, tiểu thiếu gia bị sát thủ phục kích bắn lén.


.

Trans + Edit: Cam Duyên. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro