Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thẩm Hủ Sam tìm cậu làm gì vậy?" Đới Hiểu Châu có chút tò mò.

Chu Thính Hà lắc đầu, "Không có gì, có lẽ anh muốn kiểm tra xem tớ đã ăn tối chưa thôi."

Nhưng cô vẫn cảm thấy có chút lo lắng. Tại sao Thẩm Hủ Sam lại gọi cô vào lúc này? Theo kinh nghiệm nhiều năm quen biết, giọng điệu vừa nãy của anh rất kỳ lạ.

Nhưng Chu Thính Hà không thể nói rõ có lạ ở chỗ nào. Hơn nữa Thẩm Hủ Sam chỉ nói với cô vài câu, cũng không nói gì quan trọng. Cô đành phải gạt nỗi lo lắng này sang một bên, cùng Đới Hiểu Châu quay trở lại quầy bar.

Thấy Chu Thính Hà dần dần không quá khó chịu với sự huyên náo nữa, Đới Hiểu Châu bắt đầu mắng bạn trai cũ cặn bã của cô ấy.

"Đang yên đang lành lại yêu đương AB cái gì chứ, đúng là ngu ngốc mà."

"Ngu quá, đúng thật là, ngu thiệt chứ. Mình chỉ biết Alpha có thân hình tốt và thể lực tốt, quên mất rằng họ sẽ chết nếu không có Omega trong thời kỳ nhạy cảm.

"Thật sự, nếu kiếp này mình lại yêu Alpha thì mình là chó. Mình không thể chịu nổi việc anh ta đánh dấu người khác trước mặt mình. Mình thực sự muốn giết anh ta."

Chu Thính Hà vừa an ủi vừa sờ đầu cô ấy, nhấp một ngụm rượu trong tay.

Nhanh chóng uống hết ly cocktail trong tay: "Hết cách rồi, ai bảo bản chất của con người là động vật chứ. Sinh sản là hành vi đã được khắc sâu trong gen."

Cô cười nói: "Nhưng không sao đâu. Beta chúng ta là người ít bị ảnh hưởng nhất. Hãy để A và O có con với nhau đi."

"Đúng vậy, bọn họ là động vật chỉ biết động dục thôi!" Đới Hiểu Châu vừa uống vừa khóc, uống hết ly này đến ly khác.

Chu Thính Hà vốn tưởng rằng cô ấy sẽ có thể buông bỏ mối quan hệ này sau khi ra nước ngoài hơn một tháng, nhưng không ngờ rằng cô ấy vẫn còn canh cánh trong lòng.

Cô chưa từng yêu đương nên thực sự không thể hiểu được tâm trạng của Đới Hiểu Châu. Chu Thính Hà cũng đã từng nghi ngờ liệu mình có thiếu hụt hormone cần thiết để cảm thấy rung động trong quá trình yêu đương hay không. Cô đã lớn lên mà chưa bao giờ cảm thấy rung động với ai. Cũng chính vì điều này mà cô có thể yên tâm chấp nhận cuộc hôn nhân này, bởi vì cô cảm thấy mình sau ba mươi tuổi sẽ không yêu ai, vì vậy tốt nhất cô nên hoàn thành kế hoạch kết hôn của đất nước càng sớm càng tốt.

Đới Hiểu Châu khóc mệt rồi liền nằm ở một bên tiếp tục khóc.

Chu Thính Hà đã uống hết ly cocktail trong tay, cô vẫn cảm nhận được rõ ràng mùi vị hơi khó chịu của rượu. Không biết vì sao cô lại muốn tiếp tục uống.

Cô quay người cầm ly rượu Đới Hiểu Châu gọi lên, nhưng vừa uống một ngụm đã ho sặc sụa, khóe mắt chảy ra vài giọt nước mắt: "Cay quá."

"Hì hì, nóng quá, mấy anh đẹp trai trên sân khấu nóng bỏng quá." Đới Hiểu Châu ở bên cạnh trả lời.

Chu Thính Hà ôm trán, lo lắng xoa xoa tay: "Hiểu Châu, kỳ thực tớ có chuyện muốn nói."

Cô ấy nhanh chóng ngồi dậy, duỗi thẳng người, cau mày nói: "Sao vậy? Có chuyện gì?"

Đới Hiểu Châu nhìn thấy cô cau mày trong ánh sáng mờ mịt: "Sao sắc mặt nghiêm túc như vậy?"

Chu Thính Hà nhìn chung quanh, tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Tớ thấy Thẩm Hủ Sam gần đây cư xử có chút kỳ lạ."

"Cậu cùng anh ta mấy năm không gặp, cậu không thích ứng được cũng là bình thường mà? Tớ và anh ta càng chẳng liên lạc gì, tớ càng không rõ."

Chu Thính Hà lắc đầu, "Gần đây tớ có hơi nghi ngờ anh ấy."

"Cậu nghi ngờ cái gì? Nghi ngờ anh ta cắm sừng cậu hả?"

Đới Hiểu Châu chỉ thuận miệng nói ra câu này, không ngờ Chu Thính Hà đột nhiên im lặng. Cô quay đầu liếc nhìn Chu Thính Hà, "Không, đừng đùa chứ, có thật không?"

Chu Thính Hà cúi đầu nghịch ngón tay, sau đó lắc đầu, "Mối quan hệ của chúng tớ bề ngoài là vợ chồng, cho dù anh ấy có bạn tình ở bên ngoài, tớ cũng không tính là bị cắm sừng."

"Cậu và anh ta không phải đã ký hôn ước sao? Kết hôn chưa đầy một tháng, anh ta đã làm điều gì có lỗi với cậu rồi?!"

Đới Hiểu Châu có chút kích động, nói càng lúc càng to, mặc dù tiếng nhạc trong quán bar rất lớn, nhưng những người bên cạnh khi nghe thấy giọng nói của cô ấy cũng không khỏi liếc nhìn. Chu Thính Hà vội vàng giơ tay che miệng cô ấy lại, cũng may ánh sáng ở đây rất tối nên người xung quanh không nhìn rõ bộ dáng của bọn họ.

"Đúng là trên thỏa thuận, trong mối quan hệ hợp tác này anh ấy và tớ không thể phản bội nhau về mặt tình cảm. Nhưng vì anh ấy là Alpha, sẽ có thời kỳ nhạy cảm nên chỉ yêu cầu anh ấy không đánh dấu vĩnh viễn người khác thôi, đánh dấu tạm thời vẫn được."

Thỏa thuận ban đầu của Chu Thính Hà không bao gồm đánh dấu tạm thời, nhưng luật sư của cô tin rằng điều này đi ngược lại với bản năng của cơ thể con người. Nếu lúc đó đệ đơn ly hôn, Chu Thính Hà cho dù có thỏa thuận cũng sẽ không hợp lý. Hơn nữa, hai người họ đang có một cuộc hôn nhân trên hình thức. Chu Thính Hà không còn cách nào khác ngoài việc thay đổi bản thỏa thuận tiền hôn nhân lần thứ ba.

"Tại sao cậu lại nghi ngờ anh ta? Có bằng chứng gì không? Tớ rất có kinh nghiệm, lập tức tìm ra bằng chứng rồi ly hôn! Nhất định phải ly hôn! Dù sao thì nhiệm vụ của cậu cũng đã hoàn thành."

Đới Hiểu Châu có chút say, gần đây cô ấy ghét tất cả Alpha nam, trong lòng có chút tức giận và kích động.

"Không có chứng cứ gì cả, tớ chỉ thấy lạ thôi, tớ đã ngửi thấy mùi pheromone của anh ấy cách đây không lâu, chắc hẳn gần đây anh ấy đang trong giai đoạn nhạy cảm. Nhưng anh ấy nói với tớ rằng đang đi công tác, tuần này không về nhà."

Chu Thính Hà bất an nắm lấy vạt váy của mình mà yếu ớt nói.

Sau đó cô tiếp tục cầm ly rượu thượng hạng do Đới Hiểu Châu gọi lên, nhấp vài ngụm.

"Mà mỗi lần anh ấy gọi cho tớ, giọng điệu đều có chút kỳ lạ." Chu Thính Hà thở dài.

Đới Hiểu Châu vỗ bàn, "Tìm chứng cứ, tớ có rất nhiều thông tin liên lạc của thám tử tư, cậu có muốn không?"

Chu Thính Hà thấy cô có vẻ nghiêm túc, nhanh chóng xua tay nói: "Quên đi, tớ chỉ nói miệng vậy thôi, nhỡ anh ấy thật sự đi làm thì sao."

Không phải Chu Thính Hà không tin tưởng Thẩm Hủ Sam, cô ấy chỉ không tin tưởng Alpha trong tình yêu hay hôn nhân giống như Đới Hiểu Châu.

Trước khi kết hôn, Chu Thính Hà được biết cặp đôi AB có tỷ lệ ly hôn cao nhất cả nước, gần như 100%... Hầu như không có cặp đôi AB nào đi đến cuối cùng. Alpha luôn có lý do để ngoại tình. Do giai đoạn nhạy cảm của họ, họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc đánh dấu một Omega, và hầu hết họ sẽ đánh dấu họ vĩnh viễn.

Vì chế độ hôn nhân hiện tại là một vợ một chồng, luật pháp là để bảo vệ Omega mong manh nên trong trường hợp này, cặp đôi AB phải ly hôn, còn Alpha phải trở thành vợ chồng với Omega. Xung quanh Chu Thính Hà đã có những cặp đôi vì chuyện này mà ly hôn, mặc dù lúc yêu họ rất mặn nồng. Vì vậy, dù thế nào đi chăng nữa, cô cũng không thể thuyết phục bản thân rằng một Beta có thể gắn bó cả đời với một Alpha.

Nhưng cô vẫn hối hận khi nói ra những nghi ngờ của mình, Chu Thính Hà cho rằng cô có thể hơi say, với lại Đới Hiểu Châu vừa mới kể lại câu chuyện bị cắm sừng của cô ấy một cách sống động. Ngay cả Chu Thính Hà cũng bắt đầu có những suy nghĩ lung tung.

"Hay là trong thời kỳ mẫn cảm lần tới, sẽ quan sát anh ấy cẩn thận hơn." Chu Thính Hà mỉm cười cắt ngang chủ đề.

-

Mười phút sau khi nói chuyện với Chu Thính Hà xong, Thẩm Hủ Sam đứng dậy khỏi ghế sofa, bước ra khỏi phòng, quyết định muốn quay về nhà.

Ngôi nhà này nằm ở ngoại ô, cách nhà họ khá xa. Khi anh về đến nhà thì trời đã tối hẳn và biệt thự cũng tối om, ngoại trừ ánh đèn ngoài cửa, trong nhà không có một ngọn đèn nào được bật lên.

Vậy là Chu Thính Hà vẫn chưa về nhà.

Thẩm Hủ Sam đơn giản thu dọn phòng mình, tắm nước lạnh.

Phản ứng sinh lý của Alpha trong giai đoạn nhạy cảm bị suy yếu do tác dụng của thuốc, nhưng tâm trạng của anh không được cải thiện do tác dụng của thuốc ức chế.

Anh vẫn rất bất an, cảm giác này lên đến đỉnh điểm khi anh phát hiện Chu Thính Hà vẫn chưa trở về nhà.

Anh đứng dậy đi đến phòng thay đồ trên tầng hai, vốn là một căn phòng kiểu hành lang, ở giữa có cửa trượt, một bên là quần áo của Chu Thính Hà, một bên là của Thẩm Hủ Sam.

Thẩm Hủ Sam đứng trước tủ quần áo của cô, Chu Thính Hà hầu như mặc cùng một phong cách đồ tây, thỉnh thoảng khi không đi làm cô sẽ mặc nhiều quần áo bình thường hơn. Cô có rất nhiều đồ ngủ, bao gồm quần, váy, những bộ đồ đơn giản và dễ thương.

Thẩm Hủ Sam đứng trước tủ quần áo của cô, thất thần vài giây, sau đó đưa tay cầm lấy một chiếc áo sơ mi dài tay, trên đó có mùi nước giặt còn có mùa của Tiểu Hà.

Sau khi hấp thu mùi hương của cô, Thẩm Hủ Sam có chút hài lòng, nhưng như vậy còn chưa đủ.

Một Alpha đang trong thời kỳ nhạy cảm với bạn tình sẽ có ham muốn có tổ ấm an toàn. Điều anh cần là được bao quanh bởi mùi hương của Chu Thính Hà.

Thẩm Hủ Sam chậm rãi ngồi xổm trên sàn, mở cửa tủ ra, cuộn tròn ngồi trong góc tủ.

Đọc truyện tại: nghiatrenmatchu.wordpress.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro