Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đọc truyện tại: nghiatrenmatchu.wordpress.com

Có lẽ cảm giác được Chu Thính Hà đang nhìn mình, Thẩm Hủ Sam đặt nĩa xuống, quay lại nhìn cô.

Chu Thính Hà lặng lẽ thu hồi ánh mắt. Thẩm Hủ Sam đã ăn xong rồi, cô có lăn tăn cũng chẳng ích gì.

"Miếng này cũng không ăn hết hả?" Thẩm Hủ Sam hỏi cô.

Cô đành lắc đầu: "Miếng này ăn hết, ăn hết được." Để chứng tỏ cho Thẩm Hủ Sam quả thực cô có thể ăn hết chiếc bánh, cô cầm nĩa lên ăn thêm hai miếng. Thẩm Hủ Sam mới không hỏi thêm câu nào nữa.

Chu Thính Hà cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Đã lâu rồi cô không liên lạc với anh. Cô thực sự cảm thấy bầu không khí giữa hai người có chút kỳ lạ.

Một ngày mơ hồ trôi qua như vậy, nhà họ Thẩm và nhà Chu rất thân với nhau nên họ đưa Chu Thính Hà về nhà trước.

"Vậy con vào nhà đây, tạm biệt mọi người." Chu Thính Hà vẫy tay rồi xuống xe.

Nhưng cô không ngờ Thẩm Hủ Sam cũng đi xuống.

Cô dừng lại quay đầu nhìn anh, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu thắc mắc tại sao Thẩm Hủ Sam cũng xuống xe. Rồi cô nhìn thấy trên tay anh có một hộp quà bằng nhung tỏa sáng dưới ánh trăng.

"Cái này tặng cậu." Thẩm Hủ Sam đưa cho cô.

Anh thường xuyên tặng quà cho cô, Chu Thính Hà đã quen rồi, cô tự nhiên nhận lấy chiếc hộp từ tay Thẩm Hủ Sam: "Cái gì vậy?"

"Bây giờ mở ra xem đi."

Cô mở ra thấy một đôi bông tai hồng ngọc. Sưu tầm đá quý thô và trang sức đá quý là một trong những sở thích hiếm hoi của Chu Thính Hà, bởi vì cô thích tất cả những thứ sáng bóng.

Chu Thính Hà không có yêu cầu gì về thiết kế và cũng không quá kén chọn nhưng lại rất khó tính về chất lượng của những viên đá. Dù không ở trong một căn phòng sáng sủa và rộng rãi nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy hai viên đá có chất lượng cao như thế nào.

"Rất đẹp." Cô lấy đôi khuyên tai ra và lắc chúng trước đèn đường. Viên đá chính trên khuyên tai là một viên hồng ngọc ánh sao, và viên đá phụ được khảm là hồng ngọc màu máu bồ câu.

Đôi bông tai phát ra hiệu ứng quang học đặc biệt dưới ánh sáng và những viên đá quý phản chiếu ánh sáng giống như ngôi sao mười hai tia tương đối hiếm. Cô khá thích những viên đá sáng bóng này.

"Thích là được."

"Muốn đeo lên cho cậu xem không?" Chu Thính Hà cầm điện thoại lên, màn hình đen của điện thoại phản chiếu khuôn mặt cô và đôi bông tai trên tay cô.

"Được, để tôi đeo lên cho cậu." Thẩm Hủ Sam lại gần, lấy chiếc khuyên tai trong tay cô, dùng đầu ngón tay véo vành tai nhỏ của cô, giúp cô đeo lên. Đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Hủ Sam giúp cô đeo trang sức. Mặc dù đã lâu không làm nhưng bàn tay của Thẩm Hủ Sam vẫn quen thuộc.

Thẩm Hủ Sam cao hơn cô rất nhiều, anh cúi đầu cẩn thận giúp cô đeo khuyên tai. Chu Thính Hà không dám cử động, cô chỉ lặng lẽ chờ anh. Tai cô rất nhạy cảm, rất nhanh cảm nhận được hơi ấm từ đầu ngón tay và hơi thở ấm áp của anh.

"Xong rồi." Thẩm Hủ Sam nói.

"Đẹp không?" Chu Thính Hà lắc đầu đưa hai tai cho anh xem.

"Đẹp." Dưới ánh trăng, Thẩm Hủ Sam dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cô.

"Được rồi, cũng muộn rồi, cậu cũng về đi, tôi vào nhà đây." Chu Thính Hà sờ dái tai, quay đầu nhìn anh.

"Tiểu Hà!" Cô còn chưa kịp đưa tay ra thì mẹ cô đã đột nhiên bước ra khỏi biệt thự.

Bà nheo mắt, nhìn rõ ràng người trước mặt Tiểu Hà chính là Thẩm Hủ Sam, có chút kinh ngạc, "Tiểu Sam trở về khi nào? Đã đến trước cửa nhà rồi sao không vào ngồi đi."

Chu Thính Hà liếc nhìn mẹ rồi nhìn Thẩm Hủ Sam, sau đó nhìn lại thấy xe của Thẩm gia đã rẽ về tầng một nhà họ.

Thấy Thẩm Hủ Sam thật sự muốn theo mẹ cô vào nhà, cô nhanh chóng đưa tay ngăn cản, sau đó đi đến phía sau Thẩm Hủ Sam, đặt hai tay lên vai anh, đẩy về phía biệt thự nhà anh.

Tiện quay lại nói với mẹ: "Mẹ, người ta vừa đi đường xa về, đến bố mẹ họ còn chưa gặp được mấy, chẳng phải mẹ đang làm phiền người ta sao? Mẹ biết mấy người trẻ luôn thấy phiền phức khi phải trò chuyện với trưởng bối mà. Thẩm Hủ Sam phải về nghỉ ngơi rồi, mẹ đừng làm phiền người ta nữa."

Anh kinh ngạc nhìn cô, đang muốn giải thích với mẹ Chu Thính Hà, nhưng không biết cô lấy đâu ra sức đẩy anh về phía nhà anh, anh cũng không thể làm trái lời Chu Thính Hà.

Thẩm Hủ Sam đành phải cười nói với Ứng Linh: "Dì Ứng, khi nào có thời gian cháu lại tới thăm dì."

"Được được được, Tiểu Sam về nhà nghỉ ngơi trước đi." Sau đó bà nhìn Chu Thính Hà kéo anh đi được nửa đoạn đường luôn rồi.

Chu Thính Hà và Thẩm Hủ Sam dường như nói vài câu, sau đó vẫy tay rồi chạy trở lại.

"Mẹ, vào nhà thôi, còn nhìn gì ở đây thế?"

"Không, mấy năm nay chúng ta không gặp nhau nhiều, mẹ cảm thấy Tiểu Sam hình như cao hơn rất nhiều." Ứng Linh ngây người nói.

Chu Thính Hà nhăn mày, bọn họ sẽ có một thời kỳ trưởng thành sau khi phân biệt giới tính thứ cấp. Thẩm Hủ Sam ra nước ngoài du học lúc mười tám tuổi, đã hơn năm năm kể từ khi ấy. Việc anh cao lên là điều đương nhiên, nhất là khi anh là một Alpha phát triển nhanh.

Sau khi về nhà, cô nằm xuống ghế sofa ở tầng một, chỉ thấy bố đang ngồi trong phòng khách.

Chu Thính Hà yếu ớt lắc chân. Hôm nay cô dường như không làm gì cả, nhưng lại cảm thấy rất mệt mỏi, không biết tại sao cả ngày lại cảm thấy căng thẳng.

Cô ngồi trên ghế sofa nhìn quanh, có lẽ Chu Gia Văn vẫn chưa về, bố mẹ cô đã ăn tối rồi, đang ngồi ở phòng khách.

Ứng Linh liếc nhìn Chu Hoành, dùng cánh tay chọc chọc ông. Ông đẩy kính lên, ho hai lần như hắng giọng.

Chu Thính Hà chống tay ngồi dậy, chăm chú nhìn bố mẹ cô: "Có chuyện gì cứ nói. Đều quen nhau hơn 20 năm rồi, hai người đang giấu giếm điều gì vậy?"

"Tiểu Hà, đây là danh sách được chọn lọc lại rồi." Ứng Linh đưa tài liệu trên tay cho cô.

Chu Thính Hà liếc nhìn, nhớ tới cuộc liên hôn mà bố mẹ cô nhắc tới hai tuần trước. Hiện nay đất nước đang làm mọi cách để tăng tỷ lệ sinh. Việc khuyến khích Omega sinh con là chưa đủ, thậm chí còn không bỏ qua cho những Beta nữ có khả năng sinh sản.

Thậm chí còn có luật yêu cầu Beta phải kết hôn trước khi bước sang tuổi ba mươi. Nếu không kết hôn sẽ bị phạt hành chính, không phải nhà Chu không có khả năng nộp phạt, mà là nếu không kết hôn, Chu Thính Hà sau này sẽ không được hưởng nhiều phúc lợi xã hội, cũng sẽ không có thể mua một số bảo hiểm, hoặc thậm chí tham gia kỳ thi công chức.

Vì thế hiện nay có rất nhiều hiện tượng hôn nhân Beta.

Thậm chí có một số ngành công nghiệp xám trong khu vực tư nhân, chuyên cung cấp dịch vụ kết hôn Beta và ly hôn sau khi pháp luật yêu cầu phải chung sống ít nhất 5 năm để tránh bị nhà nước phạt.

Đối với những cô gái như Chu Thính Hà sinh ra trong gia đình giàu có và quyền lực, phần lớn sẽ chọn kết hôn nếu không có người yêu và không có ý định kết hôn thực sự. Vừa tránh bị phạt, còn có thể thúc đẩy sự phát triển của doanh nghiệp gia đình.

Những cặp đôi may mắn có thể trở thành bạn tốt và sau khi ly hôn họ vẫn có thể cùng nhau hợp tác những dự án mới.

Vì vậy, để đảm bảo rằng Chu Thính Hà sau này có thể được hưởng phúc lợi xã hội bình thường như những công dân bình thường, liên hôn với gia tộc khác là cách tốt nhất.

Thông thường người kết hôn đều là Beta nam và Beta nữ. Tuy nhiên, nhà Chu có địa vị cao, Chu Thính Hà là con gái duy nhất, người đứng đầu hiện tại của nhà Chu, Chu Gia Văn, lại là anh trai thân thiết của Chu Thính Hà, tìm được một vài người bạn đời Alpha cho Chu Thính Hà cũng không khó.

Phải biết rằng, Alpha có nhiều lựa chọn nghề nghiệp hơn Beta và địa vị xã hội của cũng cao hơn rất nhiều.

Chu Thính Hà không phản đối điều này, yêu cầu duy nhất của cô là người kết hôn phải đẹp trai, ít nhất phải ở bên nhau năm năm. Cô không thể chấp nhận cuộc hôn nhân với một Alpha xấu xí.

Vì vậy, danh sách Ứng Linh đưa cho cô đã được Chu Gia Văn duyệt qua một lần, bà và Chu Hoành duyệt qua lần thứ hai. Mặc dù đã lọc ra hai lần, nhưng số lượng người trên danh sách vẫn rất nhiều.

Vì vậy, Chu Thính Hà phải trải qua ba vòng sàng lọc, sau đó mới gặp gỡ trò chuyện như những người bình thường, gặp mặt trò chuyện.

"Được rồi, tối nay con về phòng sẽ xem qua." Chu Thính Hà cầm lấy tập hồ sơ mẹ đưa cho.

"Tiểu Hà, con cảm thấy thế nào về Thẩm Hủ Sam?" Đã qua thời kỳ mẫn cảm, tinh thần của Ứng Linh dường như tốt hơn, bà đỡ đầu hỏi Chu Thính Hà.

Chu Hoành đang lật xem thông tin trong tay, những thông tin này hoàn toàn giống với những gì Ứng Linh đưa cho Chu Thính Hà vừa rồi. Toàn bộ thông tin cá nhân là những Alpha chất lượng có ý định liên hôn.

"Thẩm Hủ Sam, cậu ấy là một người rất tốt. Không phải ngày nào mẹ cũng khen cậu ấy trước mặt con sao? Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?" Chu Thính Hà ngồi mệt lại nằm ra sofa, cầm điện thoại lướt.

"Ý mẹ là con thấy nó trông như thế nào?"

"Hả?" Chu Thính Hà có chút kỳ quái, cười nói: "Mẹ, vừa rồi mẹ không thấy sao? Mẹ hỏi con làm gì?" Cô không nghĩ nhiều, có điều tối nay mẹ cô hơi lạ.

Trông như thế nào? Chu Thính Hà thực ra có chút bối rối. Cô và Thẩm Hủ Sam đã quen nhau quá lâu, cô thực sự không thể đánh giá chủ quan về vẻ ngoài của anh, nhưng anh có dáng người rất đẹp.

Alpha nam có lượng mỡ trong cơ thể thấp bẩm sinh và có dáng người cao khỏe mạnh.

Theo phản ứng của bạn cùng lớp và bạn bè thời cấp hai, Thẩm Hủ Sam hẳn là kiểu người rất đẹp trai...

"Không có gì, mẹ hỏi linh tinh thôi." Ứng Linh lại chọc vào cánh tay Chu Hoành.

Chu Hoành cũng lên tiếng: "Tiểu Hà, con hãy dành thời gian xem những người phía trên và chọn một người. Sau đó chúng ta có thể sắp xếp một cuộc gặp mặt hoặc gì đó."

"Được ạ." Chu Thính Hà nhìn lại bố mẹ mình từ trên ghế sofa, luôn cảm thấy hôm nay họ cư xử rất kỳ lạ.

Tắm rửa xong, Chu Thính Hà vừa kéo ghế đến bàn làm việc vừa lau mái tóc dài ướt đẫm. Căn phòng của cô rất rộng, ngoài việc nghỉ ngơi, cô còn chuyển thẳng khu vực làm việc vào phòng ngủ.

Cô mở tập tài liệu bằng vài đầu ngón tay ướt. Bật máy tính, tay phải cầm chuột mở một bảng tính và bắt đầu gõ điên cuồng.

Phải mất gần nửa giờ để điền thông tin vào.

Cô nhìn những con số dày đặc trên bảng tính, có phần hài lòng, sau đó điền công thức đã thiết kế sẵn và kéo xuống để được một dãy số mới. Sau đó sắp xếp lại theo thứ tự, "Xong".

Chu Thính Hà nhấn phím enter. Đây là danh sách đánh giá của cô dành cho người mà cô dự định kết hôn. Các mục được chia nhỏ bao gồm khoảng mười mục như ngoại hình, khả năng làm việc, quyền lực và cấp độ tinh thần của Alpha. Chu Thính Hà cho mỗi mục một trọng số và tính điểm tổng cho mỗi người dựa trên thuật toán trọng số.

Người có số điểm cao nhất là con trai thứ hai của nhà họ Vương, với tổng điểm là 86,7. Chu Thính Hà dự định sẽ gặp nhau theo thứ tự điểm. Ít nhất một ngày phải gặp gỡ ba ứng viên thì vào tuần sau sẽ hoàn tất việc này.

Dù gì cô cũng là doanh nhân, tư duy kinh doanh ngấm trong máu, cô phải sử dụng phương pháp khoa học nhất để chọn ra ứng viên phù hợp nhất trong thời gian sớm nhất.

Cô nhẹ nhõm vỗ tay , đột nhiên có tiếng gõ cửa. Chu Thính Hà tưởng là người làm mang sữa nóng đến, nhưng khi mở cửa ra lại là anh trai mình.

"Anh? Có chuyện gì thế?"

Chu Gia Văn có thị lực rất tốt, liếc nhìn màn hình máy tính sáng rực trong phòng Chu Thính Hà rồi nói: "Muốn coi em chọn đối tượng xem mắt đến đâu rồi."

Chu Thính Hà mở cửa, cho anh xem màn hình, Chu Gia Văn nhìn theo động tác của cô, hơi cau mày.

"Em đã sàng lọc những người dưới sáu mươi điểm. Chúng ta sẽ xem tình hình của những người còn lại sau khi gặp nhau." Chu Thính Hà giải thích với Chu Gia Văn.

"Ừ, mấy ngày tới có thể anh sẽ bận." Anh mỉm cười, "Nghe nói Thẩm Hủ Sam về rồi."

Chu Thính Hà ngồi tựa lưng vào ghế gật đầu: "Ừ, về hôm nay."

"Cậu ấy, vẫn chưa có đối tượng phải không?"

Cô lắc đầu, "Không có, hôm nay cậu ấy nói với em là đang độc thân. Không biết khi nào cậu ấy mới gặp được người có pheromone có thể tỉ lệ phù hợp hơn 90%..."

Chu Thính Hà vừa nói vừa lắc đầu, cảm thấy Thẩm Hủ Sam không muốn yêu đương cho lắm.

Hầu hết các cặp đôi Alpha và Omega đều có tỷ lệ pheromone phù hợp rất cao, của bố mẹ Chu Thính Hà lên tới 96%, tỷ lệ pheromone phù hợp giữa anh trai cô và chị dâu tương lai cũng là 95%.

Vì vậy, Chu Thính Hà cũng đồng ý rằng pheromone của vợ/chồng tương lai của Thẩm Hủ Sam hẳn là rất thích hợp với anh.

Tay cầm cốc sữa nóng của Chu Gia Văn khựng lại: "Thẩm Hủ Sam cũng khá được mà nhỉ?"

Anh nâng cằm nhìn vào bàn máy tính: "Tính điểm của cậu ấy thì sao?"

"Hả?" Chu Thính Hà có chút kinh ngạc. Hôm nay hai nhà có tâm sự gì sao? Mọi người đều nhắc đến anh trước mặt cô.

Thẩm Hủ Sam hoàn toàn không được xếp vào danh sách vì quyết định liên hôn đã được đưa ra từ hai tuần trước, hôm nay Thẩm Hủ Sam mới về.

Hơn nữa, Thẩm Hủ Sam là con trai duy nhất của Thẩm gia, sau khi tốt nghiệp anh trở về thừa kế tập đoàn gia đình mình. Trong khi cô đã tốt nghiệp, làm một năm ở cơ sở và một năm ở cấp quản lý, chỉ bận rộn với một công ty con sắp được niêm yết trên thị trường

Nhưng nhìn thái độ của anh trai, Chu Thính Hà có chút khéo léo thêm một dòng vào bảng tính, không biết là ý đồ riêng hay là do Chu Thính Hà quen biết Thẩm Hủ Sam mà số điểm anh đạt được lại không ngờ. Cao một cách đáng ngạc nhiên – 93,8.

Chu Thính Hà nhìn điểm này, đột nhiên bất đắc dĩ cười lên. Chu Gia Văn tò mò muốn xem những con số phía trên, nhưng cô lập tức xóa đi dòng chữ đó, "Quên đi, em xem đại ấy mà."

Sau đó cô chỉ vào con trai thứ hai của nhà họ Vương: "Chúng ta bắt đầu xem mắt từ anh ta đi."

Chu Gia Văn có chút hiểu ý vỗ vỗ vai cô: "Uống sữa rồi súc miệng, chuẩn bị đi ngủ đi."

Sau đó anh bước ra khỏi phòng Chu Thính Hà.

Kể từ khi phân hóa, Chu Thính Hà vô thức tránh tiếp xúc quá gần với Thẩm Hủ Sam, dù khi còn nhỏ họ có thân thiết đến đâu, khi lớn lên họ cũng không còn là những người cùng một thế giới nữa.

Chu Thính Hà nhìn chằm chằm vào đôi bông tai hồng ngọc vừa mới tháo ra đặt trên bàn, ngơ ngẩn một lúc.

Trong lúc đó, Chu Gia Văn đã đi đến hành lang, cầm điện thoại di động lên gọi điện. Trên máy hiện "Thẩm Hủ Sam".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro