Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Thính Hà quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, tránh ánh mắt của anh vài giây, cô nói: "Hôm nay không phải cá tháng tư."

Lòng bàn tay anh vẫn ôm lấy cổ tay cô, "Tôi không đùa đâu." Anh dừng lại, nhẹ nhàng nói: "Có khi nào tôi lừa cậu chưa?"

Nghe được giọng điệu của Thẩm Hủ Sam quả nhiên không phải chuyện đùa, Chu Thính Hà chậm rãi quay đầu lại nhìn anh, lông mày vô thức nhíu lại.

Cô có chút khó xử nói: "Cuộc liên hôn này chỉ là cuộc hôn nhân giả có hiệu lực pháp lý, không cần phiền tới cậu."

"Nếu đã là giả, tại sao với tôi thì không được, mà với những người không thân thiết thì được?" Thẩm Hủ Sam nói như thể đang ứng phó với từng câu từng chữ một.

"Hiệu lực hôn nhân là năm năm, có nghĩa là cậu không thể kết hôn với người bạn đời tương lai thực sự của mình trong năm năm này."

"Thính Hà, cậu biết hiện tại tôi đang độc thân mà, mười tám năm trước cậu luôn ở bên nhau, đương nhiên hiểu rõ tình hình của tôi. Mấy năm nay tôi chưa có bạn đời. Rõ ràng là trong năm năm tới cũng sẽ không xuất hiện người bạn đời thực sự như cậu nói." Tay của Thẩm Tự Sam vẫn chưa buông ra.

Ngược lại, Chu Thính Hà lúc này có chút nôn nóng, lời nói của anh chẳng có tí logic nào.

Đọc truyện tại: nghiatrenmatchu.wordpress.com

Dù khi còn nhỏ chơi trò gia đình, Thẩm Hủ Sam vẫn luôn đóng vai mẹ cô. Bây giờ đã lớn rồi, trong cuộc hôn nhân này cô không thể chơi trò gia đình nữa, họ phải đóng vai vợ chồng.

Hơn nữa, anh ấy hiện đang ở độ tuổi trẻ trung và sung sức nhất, và một cặp vợ chồng AO bình thường sẽ có đứa con đầu lòng trước tuổi ba mươi.

Thẩm Hủ Sam là con trai một, tuy không có ngai vàng để thừa kế nhưng gia đình họ lại có một khối tài sản lớn. Theo lý mà nói, Thẩm Hủ Sam có thể sẽ có con trong vài năm tới .

Đối với Chu Thính Hà, cuộc liên hôn này vốn là một cuộc hôn nhân giả, vi phạm pháp luật. Chưa nói đến việc sinh con cho anh, hai người thậm chí còn không xác lập quan hệ vợ chồng thực sự hay có quan hệ tình dục.

Nếu liên hôn với cô thì chỉ lãng phí thời gian mấy năm này thôi, quan trọng nhất là Thẩm Hủ Sam sẽ gặp được một Omega có pheromone tương thích cao với anh. Cô không muốn trở thành vật cản trong chuyện yêu đương của anh. .

Chu Thính Hà bình tĩnh lại: "Liên hôn cũng là hôn nhân hợp pháp. Quyết định của cậu đột ngột quá rồi đó. Ý kiến của chú Thẩm và dì Hứa thì sao?"

May mà cô đột nhiên nhớ ra nếu Thẩm Hủ Sam kết hôn thì vẫn sẽ ảnh hưởng đáng kể đến gia đình họ, anh có thể sẽ không tự mình quyết định được.

Thẩm Hủ Sam không biết vì sao cúi đầu cười nói: "Bố mẹ tôi cùng bố mẹ cậu thảo luận xong rồi, bây giờ chỉ còn thiếu ý kiến của cậu thôi."

Vừa nói, anh vừa dùng ngón cái vuốt nhẹ vài cái nơi động mạch của cô, "Chỉ là tôi không biết cậu có bao nhiêu thiện cảm với người mình chọn, tôi không chắc mình sẽ nhận được điểm số cao trong trái tim của cậu, thế nên bây giờ mới hỏi cậu."

Giọng điệu của anh nghe có vẻ bình tĩnh, nhưng không hiểu sao Chu Thính Hà lại cảm thấy anh đang ấm ức. Cô bối rối nhìn đi chỗ khác. Cô nhớ lại điểm mình đã bí mật đánh giá cho Thẩm Hủ Sam đêm đó.

Trong lòng Chu Thính Hà nhất thời có chút bối rối: "Tôi, tôi về nói chuyện với bố mẹ và anh trai đã."

"Cậu và tôi quen nhau lâu như vậy, thậm chí còn là thanh mai trúc mã. Cho dù chúng ta kết hôn theo thỏa thuận, người khác cũng sẽ không cho rằng cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ vì lợi ích. Hai nhà đã có hợp tác kinh tế từ trước, và tôi cũng đáp ứng được tất cả các yêu cầu mà cậu đưa ra cho đối tượng liên hôn. Có thể cân nhắc kỹ một chút về tôi được không?"

Thẩm Hủ Sam nghiêng người đối diện với cô, "Nếu cậu thực sự không thích tôi, vậy không chọn tôi cũng không sao cả."

Thẩm Hủ Sam dùng giọng ấm áp nhẹ nhàng nói với cô, lời nói của anh giống dỗ dành hơn là thương lượng.

Nếu bố mẹ anh và nhà họ Chu đã bàn bạc rồi thì việc Chu Thính Hà từ chối sẽ khiến cô trông hơi không thức thời.

Và những gì Thẩm Hủ Sam nói có vẻ đúng. Cuộc hôn nhân của họ thực sự không gây sốc với công chúng, và hai gia đình mối quan hệ kinh doanh quan trọng.

Cô dùng ngón tay cái bên trái nhấn mạnh vào tay mình, đầu óc đang quay cuồng. Mục đích chính của cuộc hôn nhân này là giúp cô thoát khỏi bị phạt khi một Beta ở độ tuổi thích hợp không kết hôn và sinh con, và mục đích thứ hai là thúc đẩy hợp tác kinh doanh.

Thẩm Hủ Sam vừa trở về tiếp quản toàn bộ công việc kinh doanh của gia đình, thực sự cũng cần một chút trợ giúp từ bên ngoài.

Cô ngẩng đầu liếc nhìn Thẩm Hủ Sam, chỉ cảm thấy trên lông mày anh hiện lên một tia cảm xúc mà cô không hiểu nổi.

Chu Thính Hà vốn là người ưu mềm mỏng, bây giờ cô cảm thấy trong lòng rối bời, cô chậm rãi tránh khỏi tầm nhìn: "Tôi không có ý nói là tôi không thích cậu."

Cô rất thích Thẩm Hủ Sam bởi vì anh ấy là bạn tốt nhất của cô, giống như cô thích bố mẹ và anh trai mình, cũng giống như cách cô thích người bạn thân khác của mình, Đới Hiểu Chu.

Thẩm Hủ Sam nghe được lời nói của cô, ngón tay vô thức dùng chút sức. Chu Thính Hà mãi mới nhận ra anh vẫn đang nắm cổ tay mình.

Cô rút tay lại, cuối cùng cũng thoát khỏi lòng bàn tay anh. Khi cô đang định cúi xuống nhặt chiếc điện thoại rơi trên đất thì Thẩm Hủ Sam đã nhanh chóng nhặt điện thoại lên trước cô.

"Vậy tôi sẽ về bàn bạc với gia đình. Hợp đồng tiền hôn nhân cũng cần được soạn lại." Chu Thính Hà lấy điện thoại di động từ tay Thẩm Hủ Sam.

"Được, dạo này tôi rảnh, bất cứ khi nào cậu đưa ra quyết định xong, có thể đến gặp tôi." Thẩm Hủ Sam nghiêng đầu nhìn Chu Thính Hà. Cô chỉ cúi đầu nhìn điện thoại, sau đó chậm rãi gật đầu.

"Ừm."

Biệt thự nhà họ Chu, lầu một đều sáng đèn, gần đây cả nhà cũng không bận rộn lắm, cả gia đình ngoài Chu Thính Hà đều khá thư thái."

Bố mẹ Chu ban đầu dự định đi du lịch để tránh nóng mùa hè, nhưng vì cuộc liên hôn quan trọng của Tiểu Hà nên chuyến đi đã bị hoãn lại.

Chu Thính Hà vừa về đến nhà, liền chạy về phòng gọi luật sư Hà, sau khi gọi điện, cô bước ra khỏi phòng, đứng ở mép lan can tầng ba nhìn bố mẹ và anh trai đang đợi cơm tối ở tầng một.

Chu Gia Văn nhanh chóng bắt gặp ánh mắt của cô, đẩy kính lên, cảm thấy có gì đó không ổn.

Sau đó Chu Thính Hà đi xuống tầng dưới và ngồi xuống bên cạnh ghế sofa, ba người còn lại ngồi trên ghế sofa đối diện cô.

"Thì ra mọi người đã sắp xếp xong chuyện liên hôn rồi, tại sao còn muốn con chọn lại?" Chu Thính Hà hôm nay trang điểm rất nhạt, nhưng lại bắt chéo chân, trông còn mạnh mẽ hơn lúc đàm phán hợp đồng.

"Tiểu Hà, không phải như con nghĩ đâu. Chẳng phải phụ huynh nhà nào cũng nói chuyện với chúng ta rồi sao? Chỉ là Thẩm gia đến hơi muộn. Không phải Tiểu Sam mới về sao? Thời gian khá gấp rút mà."

Ứng Linh mỉm cười nói, bà biết rõ con gái mình, bà có thể thấy Chu Thính Hà không thực sự tức giận.

Chu Thính Hà nhìn bố cô một cái, Chu Hoành gật đầu: "Mẹ con nói thật mà."

Cô lại liếc nhìn anh trai mình.

Chu Gia Văn cũng gật đầu: "Bố mẹ đều nói thật."

Cô cúi đầu ôm trán thở dài: "Nói sớm hơn không phải sẽ tốt hơn sao? Con lại lãng phí thêm một tuần của mình." Lẽ ra cô có thể dành một tuần để nghỉ ngơi, nhưng cuối cùng lại dành cả tuần để hẹn hò với hơn hai mươi người Alpha mà cô hoàn toàn không hứng thú."

Ứng Linh đưa tay sờ sờ đầu cô: "Vậy ý của Tiểu Hà là?"

Cô chớp mắt nói: "Thẩm Hủ Sam không có ý kiến gì, con cũng không có ý kiến ​​gì, nếu không có vấn đề gì thì đợi con soạn xong thỏa thuận tiền hôn nhân, rồi cùng cậu ấy làm thủ tục công chứng tài sản trước hôn nhân, sau đó tìm thời gian để đăng ký kết hôn."

Rồi năm năm sau ly hôn.

Chu Thính Hà suy nghĩ một chút, thỏa thuận trước đó phải bỏ thôi. Sự khác biệt giữa Thẩm Hủ Sam và các đối tượng xem mắt khác là rõ ràng, thỏa thuận trước đó coi như không có giá trị.

"Tuy nhiên, có thể phải mất một thời gian để hoàn tất thỏa thuận", cô nói thêm.

Sau khi trở về nhà, Thẩm Hủ Sam cảm thấy có chút bất an, khiến anh ngay cả ăn tối cũng ăn không nổi.

Tiểu Hà sẽ nghĩ gì về mình, Tiểu Hà sẽ đưa ra quyết định như thế nào, liệu Tiểu Hà sẽ có ứng cử viên tốt hơn...

Thẩm Hủ Sam ngồi ở trên giường cầm lên một con thỏ bông đặt ở đầu giường, đây là do Chu Thính Hà đưa cho anh. Ngón tay mảnh khảnh của anh nhẹ nhàng đặt lên tai con thỏ bông, vuốt nhẹ lên lông của nó.

Nếu không phải vì phải hoàn thành công việc ở nước ngoài trước khi quay lại, anh cũng không sẽ trở lại sau hai tuần kể từ khi nghe tin Chu Thính Hà muốn bàn chuyện kết hôn với người khác.

Và một khi trở về Trung Quốc, anh có thể đếm không xuể người mình có thể kết hôn. Vô số gia đình đã cố gắng dùng Omega để thu hút anh. Chuyện này thật ngớ ngẩn.

Đến lúc anh đẩy từng người một ra và xử lý từng người một, xem ra Tiểu Hà của anh đã có đối tượng rồi.

Tiếng chuông điện thoại trên bàn cắt ngang dòng suy nghĩ của anh, Thẩm Hủ Sam cẩn thận đặt con búp bê về chỗ cũ.

Thấy cuộc gọi là của Chu Gia Văn, Thẩm Hủ Sam vội vàng nghe máy. Anh nghe được ý kiến ​​​​của Tiểu Hà từ chỗ của Chu Gia Văn, "Được, em biết rồi."

Bàn tay cầm điện thoại của anh không khỏi run lên một chút, "Cám ơn anh."

Anh đặt điện thoại trở lại bàn, đưa tay cầm lên một bức ảnh trên bàn chụp Chu Thính Hà đang họp ở công ty cách đây không lâu.

Thẩm Hủ Sam dùng đầu ngón tay chạm nhẹ lên khuôn mặt cô trên bức ảnh.

-

Trong phòng riêng của một nhà hàng gần khu biệt thự. Ánh đèn trong phòng được chiếu sáng thành từng hàng, khiến chiếc vòng cổ của Chu Thính Hà tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn.

Thẩm Hủ Sam đang ngồi bên cạnh giúp cô rót trà. Anh đứng dậy cầm lấy ấm trà, hơi cúi người xuống, trà nóng từ từ chảy ra khỏi ấm.

Từ hướng của Chu Thính Hà có thể nhìn thấy các tuyến (pheromone) lờ mờ trên cổ anh.

"Thẩm Hủ Sam, cậu thật sự nghĩ kỹ rồi hả?" Cô nghiêng đầu nhìn anh.

Thẩm Hủ Sam khẽ cười một tiếng, "Thính Hà, cậu nghĩ tôi là người dễ dàng nuốt lời như vậy sao?"

Cô vô thức lắc đầu, vội vàng cầm tách trà lên nhưng đầu ngón tay nóng đến mức co lại.

"Không bị bỏng chứ?" Thẩm Hủ Sam nắm lấy tay cô, tay cô vừa mềm mại vừa non nớt, ngón tay đã đỏ bừng vì bỏng.

Chu Thính Hà vội vàng rút tay ra khỏi tay Thẩm Hủ Sam, lắc đầu: "Không sao, không sao." Tay trái không bị thương che lấy bàn tay phải bị bỏng, chuyển chủ đề: "Nói chuyện chính trước đi."

"Vì chúng tôi khá thân thiết nên nếu liên hôn, người ngoài có thể nghĩ chúng ta thực sự là vợ chồng. Vì vậy phải diễn tốt vai vợ chồng trước mặt người khác."

"Được." Thẩm Hủ Sam nhanh chóng đáp lại, anh thực sự muốn mọi người biết vợ hợp pháp của mình là Chu Thính Hà.

Chu Thính Hà sờ sờ cổ, "Nhưng cậu biết không, cậu là Alpha, sau khi kết hôn sẽ có thời kỳ nhạy cảm, còn tôi thì không, tôi thậm chí không có pheromone hay tuyến (pheromone), trong kỳ mẫn cảm không thể xoa dịu cậu được."

Thẩm Hủ Sam vô thức liếc nhìn gáy cô, chỉ có làn da trắng nõn mịn màng, trong chốc lát lại mỉm cười, "Không sao, trong thời kỳ nhạy cảm tôi thường uống thuốc ức chế."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro