Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[*Vì cả hai đã kết hôn nên mình sẽ thay đổi xưng hô thành "anh - em" nhé]

Đọc truyện tại: nghiatrenmatchu.wordpress.com

Hai gia đình dường như đang thương lượng chuyện khác sau lưng, Chu Thính Hà cũng không quan tâm lắm. Việc công chứng tài sản trước hôn nhân cũng đã được hoàn tất.

Trên thực tế, cô không thực sự muốn chuyển đến nơi ở mới, nhưng bố mẹ cô, chú Thẩm và dì Hứa nhất quyết muốn họ chia thành một gia đình nhỏ. Hai người họ không thiếu nhà hay xe, gia đình hai bên cũng kiên quyết phải mua thêm một căn nhà. Ngay cả lễ vật hứa hôn và của hồi môn truyền thống cũng được chuẩn bị sẵn.

Nếu Chu Thính Hà không biết đây là hôn nhân sắp đặt, cô sẽ nghi ngờ liệu có phải bốn vị trưởng bối đã thực sự coi cô và anh như vợ chồng thực sự rồi chăng.

Chu Thính Hà thực ra không thích sống trong một căn nhà quá lớn, sau này chỉ có cô và Thẩm Hủ Sam sống ở đó thì thật là lãng phí. Theo sự nài nỉ của cô, cô và Thẩm Hủ Sam đã chuyển đến một căn biệt thự nhỏ ba tầng không lớn lắm.

Chu Thính Hà không có thời gian chuyển đi ngay vì bận công việc.

Thẩm Hủ Sam sắp xếp nhà mới trước cô một tuần. Về phần nội thất, Chu Thính Hà cũng cho Thẩm Hủ Sam lựa chọn, cô vẫn có chút tin tưởng vào gu thẩm mỹ của Thẩm Hủ Sam. Hơn nữa anh cũng biết một số sở thích của cô, Chu Thính Hà không lãng phí thời gian của mình vào việc sắm đồ nội thất. Cô nhờ trợ lý cá nhân xử lý những việc nhỏ nhặt khác.

Vào thời điểm cô bắt đầu chuyển đồ đạc đến ngôi nhà mới, trong nhà đã có chút không khí gia đình.

"Phòng ngủ chính cho em. Phòng ngủ và phòng thay đồ ở trên tầng hai, phòng thay đồ ở phía đông phòng ngủ, còn phòng của anh ở phía tây."

Thẩm Hủ Sam mở cửa phòng ngủ ra: "Anh đã nhờ người thay giường và nệm rồi, nhưng chưa xếp xong đồ dùng cá nhân của em."

"Được rồi, chiều nay em đã thuê người đến giúp, anh không cần lo đâu." Chu Thính Hà biết thói quen của Thẩm Hủ Sam, đã lâu rồi không quen với cảm giác có người chăm sóc cho mình. Không có ý định thuê người ở, có chăng chỉ là quản gia đến lo liệu nhà cửa và thu xếp dọn dẹp.

Những đứa trẻ từ các gia đình giàu có khác thường đi du học để nâng cao trình độ học vấn. Tuy nhiên, Thẩm Hủ Sam ra nước ngoài để tích lũy kinh nghiệm. Gia đình anh chỉ chịu trách nhiệm chi trả học phí chứ không chi một xu phí sinh hoạt.

Ngay cả số tiền anh tích góp trước đó cũng bị đóng băng. Sau đó gia đình Thẩm giao cho anh một công ty nhỏ bị phá sản và để anh tự lo cho mình ở nước ngoài.

Hai năm đầu, Chu Thính Hà có chút lo lắng anh không có tiền ăn, nên mỗi tháng đều lén lút gửi tiền. Sau khi Thẩm Hủ Sam quen rồi, tất cả mọi việc đều phải tự mình làm, kể cả nấu nướng, dọn dẹp. Anh không phải loại người cần người khác chăm sóc.

"Không sao đâu." Anh cúi đầu xem thời gian, sắp đến giờ ăn trưa. Thẩm Hủ Sam thường tự mình nấu ăn.

Chỉ là hôm nay anh và Chu Thính Hà bận việc chuyển nhà, không có thời gian rảnh nên đã thuê người giúp việc tạm thời đến chuẩn bị bữa ăn.

Chu Thính Hà nhìn căn nhà một lượt từ trên xuống dưới. Hôm nay cũng vừa hay là ngày tốt mà họ đã chọn, sau khi dọn dẹp sơ qua và ăn trưa, họ quyết định cùng nhau đi làm thủ tục để lĩnh giấy chứng nhận.

Chu Thính Hà và trợ lý đã xem trước, cô cũng biết đại khái quy trình lĩnh giấy đăng ký kết hôn.

Sau khi xuống xe đến văn phòng đăng ký, cô nhận ra mình thực sự có chút lo lắng. Kết hôn là một sự kiện trọng đại trong đời đối với nhiều người.

Chu Thính Hà vô thức nắm chặt hai tay vào nhau, ngón trỏ và ngón cái của tay trái liên tục xoa bóp đầu ngón tay phải. Đây là hành động vô thức của cô khi căng thẳng.

Thẩm Hủ Sam cúi đầu nhìn theo động tác của cô, anh đưa tay để tách tay cô ra, "Đừng căng thẳng."

Lòng bàn tay của Thẩm Hủ Sam lớn hơn cô, có thể bao bọc cả bàn tay, hơi ấm từ lòng bàn tay anh truyền đến mu bàn tay cô.

Chu Thính Hà hít sâu mấy hơi, mỉm cười nói: "Vậy chúng ta vào thôi."

"Ừ." Thẩm Hủ Sam buông tay ra. Anh cũng đi theo Chu Thính Hà, hít một hơi thật sâu về phía mà Chu Thính Hà không nhìn thấy, lòng bàn tay đang căng thẳng siết chặt, có lẽ đã nó đã bị anh nhéo.

Thời gian này không phải là lúc cao điểm để tổ chức đám cưới, sắp đến lượt họ rồi.

Nếu Alpha và Beta kết hôn thì thủ tục sẽ phức tạp hơn so với BB và AO. Còn nếu cặp đôi mới cưới là Alpha và Omega, nhân viên thường sẽ chỉ kiểm tra sự phù hợp về pheromone của họ và đảm bảo rằng Omega là tự nguyện. Các cặp BB thậm chí còn đơn giản hơn, chỉ cần cả hai bên đều đăng ký hợp pháp thì có thể đăng ký kết hôn.

Còn nếu là Alpha và Beta, trước tiên nhân viên sẽ kiểm tra xem Alpha có thực hiện bất kỳ hành vi đánh dấu với người bạn đời không, đồng thời Alpha và Beta sẽ được tách thành hai phòng và được nhân viên hỏi rất nhiều vấn đề. Ví dụ, cuộc hôn nhân có xuất phát từ mong muốn cá nhân hay không, đó có phải là tình yêu đích thực hay bị ép buộc không.

Suy cho cùng thì trên thế giới này thực sự có rất ít cặp đôi AB. Nếu không thì cũng là một Alpha có sức mạnh tinh thần tương đối thấp sẽ kết hôn với Beta khi không thích ứng với Omega nào. Nếu một Alpha có sức mạnh tinh thần gần như cao nhất như Thẩm Hủ Sam kết hôn với Beta, người đăng ký kết hôn sẽ phải xác nhận liệu Alpha có bị ép kết hôn hay không.

Chu Thính Hà cảm thấy quy định này có hơi vớ vẩn. Alpha vốn đã là người nắm giữ quyền lực chính trong xã hội này, làm sao một Beta có năng lực uy hiếp Alpha đứng đầu cưới mình chứ?

Sau khi tra hỏi, lại trình ra một vài giấy tờ cần thiết.

Hai người vẫn có chút ăn ý, trước đó đã chụp rất nhiều ảnh chung. Vì thế ảnh chứng nhận của họ được chụp khá nhanh. Sau khi thủ tục hoàn tất, Chu Thính Hà và Thẩm Hủ Sam chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp.

"Giấy đăng ký kết hôn nhớ giữ cẩn thận nhé." Chu Thính Hà vô thức nói. Con dấu trên đó vẫn còn rất mới. Đầu ngón tay cô chạm vào con dấu chạm nổi.

"Anh sẽ giữ kỹ." Thẩm Hủ Sam đứng ở bên cạnh trả lời cô.

Câu tiếp theo của Chu Thính Hà thực ra là "Bởi vì sau khi ly hôn sẽ dùng", nhưng cô liếc thấy Thẩm Hủ Sam đang nhíu mày nhìn cô, cuối cùng cũng không nói ra câu này. Dù sao hôm nay bọn họ cũng mới kết hôn, nói chuyện ly hôn sớm như vậy có hơi xui xẻo.

Cô chỉ có thể tiếp lời Thẩm Hủ Sam nói: "Em cũng sẽ bảo quản kỹ."

"Đã đến giờ ăn tối rồi. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta trở thành đối tác hợp pháp, cùng ăn tối nhé?" Thẩm Hủ Sam đứng bên cạnh cô, kéo gần khoảng cách.

Nếu cả hai nắm tay nhau thì trong mắt người ngoài, họ thực sự là một cặp đôi yêu nhau đến lĩnh giấy kết hôn.

"Được, nhưng ăn gì giờ? Anh chọn đi." Cô cười.

Vẫn như trước, khi đến căn-tin của trường ăn tối,nếu hôm đó không đặc biệt muốn ăn món nào thì Chu Thính Hà sẽ thường nhờ Thẩm Hủ Sam giúp cô chọn.

"Bạn anh mở một một chuỗi cửa hàng gần đây. Chúng ta đến đó ăn đi." Thẩm Từ Sơn suy nghĩ một lúc, sau đó Chu Thính Hà theo Thẩm Hủ Sam lên xe.

Xe mới chạy ra ngoài được hai phút thì điện thoại trong túi Chu Thính Hà đổ chuông không ngừng, cô liền bắt máy.

Thẩm Hủ Sam nghe không rõ bên kia đang nói gì, Chu Thính Hà cau mày gật đầu đồng ý. Khoảng một phút sau, cô cúp điện thoại, quay đầu nhìn Thẩm Hủ Sam với vẻ mặt xin lỗi.

"Sao vậy? Có chuyện gì à?"

"Công ty có chuyện đột xuất, em phải tới đó ngay, có thể không ăn tối được với anh rồi."

"Chuyện gấp vậy sao?" Thẩm Hủ Sam nhẹ thở dài, "Được, vậy anh đưa em về công ty trước." Anh vừa nói vừa lái xe, chọn điểm đến mới.

Hệ thống của xe nhanh chóng thay đổi điểm đến và chọn lộ trình nhanh nhất đến công ty của Chu Thính Hà.

"Ngại quá." Chu Thính Hà nhẹ giọng nói, cô thực sự có chút áy náy.

Đã hứa sẽ ăn tối với Thẩm Hủ Sam, nhưng bây giờ vì công việc nên ngay cả thời gian ăn tối cũng bị gián đoạn.

"Không sao. Nếu em đang vội thì cứ lo việc của mình trước đi." Thẩm Hủ Sam nói với cô: "Vậy tối nay..."

"Chắc em sẽ về nhà sau khi xong việc. Em gọi đồ ăn mang về sau. Anh ăn tối trước đi."

Chu Thính Hà cầm túi xách lên, tạm biệt Thẩm Hủ Sam rồi đi lên phòng làm việc.

Cô là người không thể ngừng làm việc, mắt đã mỏi sau hơn hai giờ. Chu Thính Hà dụi dụi mắt, vỗ cổ mấy cái,gục trên bàn cho đến khi trợ lý Lưu bước vào.

"Tổng giám đốc Chu, cô ăn tối chưa?" Trợ lý Lưu cẩn thận đánh thức cô dậy, biết Chu Thính Hà vẫn chưa ăn tối.

Chu Thính Hà ngơ ngác tỉnh lại, ngồi thẳng dậy: "Vẫn chưa, tôi gọi đồ ăn. Tôi buồn ngủ quá." Cô dọn bàn rồi nhặt túi lên: "À, tôi không lái xe tới đây. Muốn mượn xe của cô về nhà."

"Được ạ." Trợ lý Lưu đáp lại rồi tiễn Chu Thính Hà lên xe.

Cô liếc nhìn Chu Thính Hà đang buồn ngủ rồi nói: "Tổng giám đốc Chu định về nhà nào?"

Trợ lý Lưu đương nhiên biết Chu Thính Hà và Thẩm Hủ Sam đã kết hôn, cũng biết cô mới chuyển đến nhà mới.

Và bất động sản của Chu Thính Hà không chỉ giới hạn ở những thứ này. Cô còn có một căn nhà cách công ty chưa đầy một kilomet, nhưng đó là một căn hộ nhỏ có diện tích chưa đến 100 mét vuông. Nếu làm việc đến sáng thì cô sẽ quay về ngôi nhà nhỏ này.

Chu Thính Hà cẩn thận suy nghĩ, công ty vừa lúc bị kẹp giữa nhà trợ lý Lưu và nhà Thẩm Hủ Sam, nếu để trợ lý đưa cô về nhà Thẩm Hủ Sam thì có hơi xa. "Chúng ta về chung cư đi."

"Vâng ạ."

Chu Thính Hà đặt đồ ăn trên đường về nhà. Vừa trở về căn hộ nhỏ, cô đã mơ màng đi tắm. Chu Thính Hà không ngủ trưa vì bận di chuyển và lãnh chứng, bây giờ buồn ngủ đến nỗi không mở nổi mắt. Cô để điện thoại ở chế độ im lặng, đặt báo thức rồi lặng lẽ leo lên giường ngủ tiếp.

Khi đồng hồ báo thức reo lần thứ tư, Chu Thính Hà cuối cùng cũng chịu dậy. Cô có chút khó chịu tắt chuông, vuốt tóc rồi bật đèn ngủ trong phòng. Vừa nhấc máy lên, hàng loạt cuộc gọi nhỡ hiện lên. Một cuộc gọi là từ người giao hàng, ba mươi sáu cuộc gọi còn lại đều là của Thẩm Hủ Sam.

Chu Thính Hà thở phào nhẹ nhõm. May là người gọi điện không phải là trợ lý của cô, nếu vì công việc mà gọi hàng chục cuộc thì Chu Thính Hà sẽ tưởng rằng công ty mình sắp toang rồi.

Cô mở ứng dụng đặt hàng, người giao hàng đã đặt đồ ăn trước cửa nhà, Chu Thính Hà phát hiện ra người giao hàng cũng đã gửi cho cô một tin nhắn——

[Cô Chu, trước cửa nhà cô có một người đàn ông lạ, hình như đang ngồi ở cửa. Hãy cẩn thận.]

Chu Thính Hà nhìn tin nhắn này, sợ đến mức bàn tay cầm điện thoại run lên. Cô nhìn nữ nhân viên giao hàng Beta này, đúng thật là rất kỹ tính.

Khi bước ra khỏi phòng, cô tìm thấy một cây gậy bóng chày, cầm áng chừng trong tay, nghĩ rằng như vậy là đủ để phòng thủ.

Một bên nhanh chóng gọi điện cho Thẩm Hủ Sam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro