Chương 9: Thiên Y học phủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sát thủ phái đến giết Vân Khinh đều bị Lạc Thiên Mộc, Lạc Mục Cận cùng Lạc Phong giải quyết, Kiều Liên Y bị ném vào hình lao, Oanh Diệp may mắn chỉ bị phế thiếp trở thành nha hoàn nhưng không liên lụy đến Lạc Viêm Thuần

Chuyện cũng giải quyết xong, người người cùng lúc kéo đến cũng cùng lúc trở về. Lạc Duật trong lòng có chút không yên nhưng vẫn nhanh chóng rời đi. Trong tiểu viện chỉ còn lại duy nhất Vân Khinh, lồng ngực âm âm đau nhức, tứ chi run rẩy, mồ hôi đầm đìa trên trán, tóc đen bết lại, khí lực bạo phát không kịp khống chế hại nàng thổ huyết. Toàn thân vô lực ngã xuống nhưng lại không thấy đau, Vân Khinh lúc này mới khó khăn nâng mắt liền nhìn thấy Vân Tâm, nha đầu này từ đầu đến cuối đều bị Vân Khinh giấu bên trong tư phòng không cho ra ngoài, chỉ chờ mọi chuyện xong xuôi mới để nàng xuất hiện

"Vân Tâm..." cổ họng khô khan, trong miệng mùi máu thơm nồng khiến Vân Khinh không thể lên tiếng: "Tiểu thư, người nội thương" nhìn thấy nàng khó chịu Vân Tâm hội đau lòng, tiểu thư làm sao lại như vậy quật cường, đủ biết bao năm qua nàng đã phải như thế nào cố gắng

"Không được để người khác biết" Vân Khinh chật vật đứng dậy, rõ ràng là không có sức nhưng vẫn miễn cưỡng chống đỡ, nàng chính là không muốn nha đầu Vân Tâm lo lắng

"Nhưng mà tiểu thư..."

"Không cần lo lắng, ta chỉ..." còn chưa nói xong đầu óc đã ập đến một trận choáng váng, lần nữa vô lực ngã xuống sau đó trực tiếp ngất đi

Hai ngày sau...

Gió khẽ thổi qua, lướt nhẹ bên đôi gò má hồng hào, vài tia nắng nhỏ nghịch ngợm nhảy múa trên hàng mi đen nhánh

Đôi mắt lam khẽ mở, Vân Khinh sau hai ngày hai đêm hôn mê cuối cùng cũng chịu tỉnh, thân thể tràn đầy năng lượng tuy rằng vẫn còn đau nhức nhưng đã không có vấn đề trở ngại gì

"Phu nhân, tiểu thư tỉnh lại a" Vân Tâm nhìn thấy Vân Khinh có chuyển động liền hô lên

"Khinh nhi" Mộ Tư Nguyệt nước mắt ngắn dài tiến đến ngồi xuống cạnh giường, tay lớn nắm lấy tay nhỏ

"Nương, người tiều tụy, là ta hại người vất vả lo lắng rồi" nhìn thấy nữ nhân trước mặt tiều tụy không ít khiến Vân Khinh trong lòng bất giác áy náy: "Không vất vả, cái gì cũng không vất vả. Ngươi tỉnh lại liền tốt, tỉnh lại liền tốt a"

Vân Khinh sau khi tỉnh lại liền đến chỗ của Lạc Duật, đêm đó nàng bất tỉnh rõ ràng đã cảm nhận được khí tức trên người hắn, cũng có thể nói, hắn sau khi rời đi đã một lần nữa quay lại, như vậy hắn hẳn đã biết nàng có vấn đề

"Gia gia"

"Đã tỉnh rồi sao? Như thế nào, thân thể đã tốt hơn?"

"Ân"

"Được rồi, không phải có chuyện muốn nói sao, mau ngồi xuống đi"

"Gia gia, ta làm sao mới có thể như các người mạnh mẽ?"

Thật ra vấn đề này bọn hắn cũng muốn hỏi qua nàng, hiện tại cũng đã đến lúc. Lạc Thiên Ngạo giải thích qua cho nàng hiểu rõ về tình hình gia tộc trong 10 năm nay, còn hỏi nàng có hay không muốn đến chỗ Lạc phủ tu luyện, đảm bảo nàng không quá ba năm liền có thể trở nên cường đại. Vân Khinh không cần đến thời gian suy nghĩ đã ngay lập tức gật đầu đồng ý

Lạc Phi Thanh lúc biết nàng muốn đi theo các gia gia tu luyện liền ai oán trừng mắt, phụ tử bọn hắn chỉ mới thân thiết lại bị mấy cái lão đầu này lừa đi nhưng hắn cũng không có ý phản đối, dẫu sao cũng đã đến lúc nàng đến Lạc phủ gặp qua lão tổ tông

Không mất quá nhiều thời gian, ngày hôm sau Vân Khinh đã cùng bọn người Lạc Duật lên đường

Cùng lúc đó, tại Ma giới cũng xảy ra không ít chuyện. Ma Thần mất tích, Ma giới loạn thành một mớ mấy ngày liền không yên
.
.
.
Thoáng cái vậy mà đã trôi qua ba năm...

Cũng giống như mọi năm, Thiên Y học phủ lại tổ chức khảo hạch. Người đến đăng ký mỗi năm đều rất đông đúc nhưng mà số lượng nhận vào lại không có bao nhiêu, bởi vì điều kiện nhận người rất khắc nghiệt, năm nay có lẽ cũng không khác gì

Trôi qua nửa ngày, người bị loại thì nhiều mà người nhận vào cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, hết thảy đều là một bọn quái nhân, mười mấy tuổi không phải huyền phong sư cũng là huyền giai sư, huyền lực kém cỏi nhất cũng là kim quang. Trại khảo nghiệm cũng bị mấy tên quái nhân này hất tung không ít lần, cho nên bọn họ quyết định không căng trại nữa để tránh tổn thất vật liệu

"Lãm Nguyệt. Huyền lực kim quang, huyền phong sư trung cấp. Thông qua, tiến nhập Võ Môn" người tiến vào là thứ nữ Lãm gia, nữ tử 15 tuổi, thân vận tố y, thanh ti đen tuyền tùy tiện thắt dài, ngũ quan linh động, hài hòa như nước

"Tịch Minh Ân. Huyền lực tử quang, huyền phong sư đình phong. Thông qua, tiến nhập Võ Môn" người tiến vào là trưởng tử Tịch gia, khí khái nam tử 15 tuổi không quá kiêu ngạo, thân vận lục y, thanh ti búi cao, dung mạo khôi ngô anh tuấn

"Hàn Tử Đình, Hàn Tử Ngọc. Huyền lực lam quang, huyền phong sư trung cấp. Thông qua, tiến nhập Võ Môn" người tiến vào là hai cái song sinh Hàn gia, nữ tử 14 tuổi, thân vận điệp y, thanh ti một lam một tím lạ mắt, dung mạo giống nhau như nước, tính tình vui vẻ hòa đồng cùng đáng yêu

"Lãnh Hàn Nhi. Huyền lực tử quang, huyền giai sư đình phong. Thông qua, tiến nhập Võ Môn" người tiến vào là một nữ tử 13 tuổi vận phấn y, thân phận bí ẩn không xác định, còn nhỏ như vậy đã có thực lực hảo mạnh mẽ a. Dung mạo thập phần yêu nghiệt, không biết nên dùng từ ngữ nào để diễn tả cho hết vẻ đẹp trên người nàng, phong hoa tuyết đại, không gì có thể so sánh, so với hai cái song sinh Hàn gia còn muốn đáng yêu hơn

"Người tiếp theo"

Người tiến đến một thân vận lam y sạch sẽ phiêu động, trên đầu đội đấu lạp che đi dung mạo, dáng vóc nhỏ nhắn nhìn qua liền biết chỉ là một tiểu nam tử 13 tuổi. Người kia tay đặt lên thạch đầu vận khí thử một lúc, đợi thạch đầu phát ra hồng quang sau đó ngay lập tức rút tay, người phía sau không cần nhìn cũng biết tiểu tử này bị loại là điều không cần bàn cãi. Huyền lực màu đỏ đại lục này đương nhiên nhiều vô kể, so với phế vật cũng không có sai biệt. Loại huyền lực như vậy lại dám đến Thiên Y học phủ khảo nghiệm, này không phải là muốn làm trò cười cho thiên hạ. Còn chưa kịp cười người kia đã lên tiếng: "Ta muốn khảo nghiệm tinh thần lực"

"Chính là thạch đầu bên cạnh"

Người kia đi đến bên cạnh, tay đặt lên thạch đầu, tinh thần lực chỉ mới vận ra còn chưa đến 1/5 thực lực liền 'oanh' một tiếng kèm theo bạo phong. Đấu lạp trên đầu người kia rơi xuống, để lộ dung mạo nửa phần yêu nghiệt, ngọc thụ lâm phong, tóc đen tùy tiện vấn cao đỉnh đầu, dưới tay người kia chỉ nhìn thấy một đám bột: "Ách, cái kia... thật ngại quá ta hội đền cho các ngươi" người kia cũng thật không biết chỉ vận một phần nhỏ tinh thần lực liền biến thành như vậy bột phấn. Người người xung quanh hết thảy đều khiếp sợ một trận, cục đá đó cứng cỡ nào chứ, người khác không biết nhưng mấy lão giả kia nhất định phải biết rất rõ, cường giả trời sinh toàn lực đánh một kích cũng chỉ có thể đánh vỡ một góc nhỏ

Hiện tại vỡ nát trước mặt, nói cách khác tinh thần lực của người kia vượt qua phạm vi cục đá kia có thể tiếp nhận. Ngoài khả năng trở thành thiên tài huyền sư, nàng càng thích hợp trở thành một luyện dược sư hơn

"Xin hỏi cao danh quý tánh"

"Vân Khinh"

"Ngươi là người của Vân gia?"

"Các ngươi hiểu lầm, ta là đến từ Lạc gia" quả thật như vậy, nàng cùng Vân gia gì đó nửa phần cũng không liên quan. Chỉ là mới 3 năm không gặp, thực lực của nàng đã tăng lên không ít

"Vân Khinh. Thông qua, tiến nhập Dược Môn"

"A, vậy mà có thể thông qua. Có phải hay không là có vấn đề?"

"Phải a, lẽ nào là gian lận"

Bên dưới hỗn loạn một đám người, mấy lão đầu tức giận vung tay đập bàn quát lớn một tiếng

"Các ngươi hết thảy đều im miệng cho ta. Người đến, kẻ nào có thể khiến thạch đầu nát vụn như hắn ta lập tức cho thông qua"

"Ngươi có thể tiến vào rồi"

Vân Khinh lạnh nhạt xoay người nhanh chóng rời đi. Cổ quái bộ pháp vừa chớp mắt đã không thấy nhân, tốc độ so với tiễn còn nhanh hơn, một chút tàn ảnh cũng không để lại làm cho người phía sau vô cùng kinh ngạc

Bên trong học phủ rộng lớn không gì tả nổi, xung quanh hoa cỏ đủ loại xinh đẹp tựa như tiên cảnh, hương thơm nhẹ nhàng mê người. Đáng tiếc trong mắt Vân Khinh nơi này chẳng là cái gì, bởi vì những thứ này so với Lam Điện một phần cũng không bằng, nàng cũng chẳng có nhã hứng để ngắm nhìn. Tốc độ vẫn như vậy không đổi tiến thẳng vào bên trong

Đi cũng được nửa canh giờ Vân Khinh lúc này mới nhận ra nàng vẫn chỉ quanh quẩn có mấy chỗ, thì ra bị lạc rồi, nàng vậy mà lại bị lạc ở cái này nho nhỏ học phủ chưa đến một nửa Lam Điện đi. Này nếu để kẻ khác biết được thật không biết đào nơi nào lớn một cái hố để trốn a

"Tiểu nha đầu chết tiệt lại dám đánh ta. Ngươi chán sống"

'oanh' nam tử vận y phục Võ Môn vung tay xuất chưởng cấp đến người một tiểu nha đầu, nhưng mà một chưởng kia còn chưa đến đích đã bị đánh bật trở ra, khói bụi mù mịt một khoảng. Sau đó mọi người lại thấy bên cạnh tiểu nha đầu kia xuất hiện một tiểu tử lam y, tay trái phất phất xua đi khói bụi

"Chúng ta là hoa mắt đi, tiểu tử kia vậy mà đỡ được một chưởng của Gia Cát sư huynh"

"Tiểu tử chán sống, lại dám xen vào chuyện của bổn thiếu gia?"

"Thật ngại quá, ta chỉ là muốn hỏi đường" ta dựa vào, nàng có thể tìm cái lý do nào khác nữa hay không đây. Vừa rồi nhìn thấy một đám người ức hiếp một tiểu nha đầu khiến nàng không tự chủ chạy đến, rõ ràng là muốn xen vào lại nói thành đến hỏi đường

"Ngươi lập tức cút sang một bên cho bổn thiếu gia" Gia Cát Diệc Phi trên mặt lộ rõ tức giận quát

"Làm sao đây, ta hiện tại lại muốn xen vào. Ta đây cảm thấy chướng mắt các ngươi đông người như vậy lại chỉ đứng nhìn hắn ức hiếp một tiểu cô nương tay chân yếu đuối"

"Muốn chết" Gia Cát Diệc Phi một lần nửa vung tay nhưng lần này lại xuất ra song chưởng đánh về phía Vân Khinh, mà nàng trên mặt không chút biến sắc, mắt lạnh liếc qua, tay trái quạt hai cái đã có thể đánh bật song chưởng. Lúc này không ngoại trừ Gia Cát Diệc Phi mà cả những kẻ có mặt đều kinh hách, hai mắt trừng lớn, miệng há to không có cách nào ngay lập tức đóng lại. Thiên a, bọn hắn thật muốn chọc mù đôi mắt này, tiểu tử này làm sao lại trâu bò như vậy, Gia Cát Diệc Phi rõ ràng là huyền hồn sư sơ cấp, là một trong 20 người mạnh nhất Võ Môn của Thiên Y học phủ nha, vậy mà tiểu tử kia chỉ quạt tay hai cái đã nhẹ nhàng đánh bật song chưởng của hắn, thật không thể tin nổi

"Ta muốn hỏi đường nào đến Dược Môn?" bọn hắn có thể nhận thấy thái độ của Vân Khinh, rõ ràng chính là khinh thường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro