( Quyển 2) Chương 12:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 12:

"Con có chắc chỉ có thế thôi không?" Ba It hỏi lại.

"Vâng." Day trả lời ngắn gọn.

"Có chuyện gì với ba vậy Day? Papa, con đã nói với ba là không được lấy bất cứ thứ gì từ công ty của ông ấy mà." It kiên trì khẳng định những gì đã nói với ba trước đó.

"Chuyện này, ba nhất định phải hỏi Day về mình. Con muốn làm gì? Ba để con lựa chọn." Ba lt nói với Day. It ngay lập tức quay sang nhìn người yêu của mình.

"Day, mày sao thế? Mày sẽ không nhận bất cứ thứ gì từ nhà máy của cậu ta phải không?" It hỏi Day suy nghĩ của anh.

"Tại sao tao lại không?" Day hỏi ngược lại khiến It trở nên bối rối.

"Mày biết chính xác tại sao. Tại sao mày vẫn hỏi tao điều này?" It hỏi với giọng u ám.

"Chúng ta không thích cậu ta cũng không sao. Công việc kinh doanh của chúng ta mới là quan trọng. Chúng ta phải đặt lợi ích tốt nhất cho cửa hàng của mình lên hàng đầu." Day nói khiến It bắt đầu bĩu môi khi nghe điều này.

"Được rồi, Day.  Ba biết dù sao thì con cũng sẽ nói như vậy."  Ba của It nói với giọng bình tĩnh. Day không gặp rắc rối bởi điều này chút nào.

" Ôi, ông chiều con rể quá rồi đó.” Mẹ It  trêu. Ba It cười nhẹ không nói gì. Day chở ba mẹ It về nhàn Họ ngủ lại nhà ba mẹ cậu.

"Tại sao mày làm điều này?" It hét lên ngay khi họ bước vào phòng ngủ cũ của cậu.

"Mày đang nói về cái gì vậy?" Day bình tĩnh hỏi trong khi cởi bỏ bộ vest.

“Tao đang nói về việc mày đồng ý nhận sản phẩm từ nhà máy của Mac.” It đáp lại. Day mỉm cười một chút trước khi ngồi xuống chân giường. Anh nhìn lt chằm chằm một lúc.

"Khi điều hành doanh nghiệp, chúng ta phải chú ý và làm hài lòng ai nhất?" Day hỏi thẳng thừng. It khẽ nhíu mày.

"Khách hàng." It đáp lại.

“Hừm... đúng rồi... tao phải chăm sóc và làm hài lòng khách hàng là trên hết.” Day lại nói. It tiếp tục nghĩ về điều này trước khi đôi mắt cậu hơi mở to.

"Day, mày dự định làm cái gì?" It hỏi lại, tự hỏi liệu người yêu của mình có kế hoạch gì không.

"Tao không định làm gì cả. Tao chỉ muốn biết liệu nhà máy của họ có cung cấp những sản phẩm chăm sóc khách hàng tốt hơn hay không." Day trả lời một cách thờ ơ. It nhìn khuôn mặt người yêu một lúc.

"Tao nghĩ rằng mày chắc chắn đang nghĩ đến việc làm gì đó khác, Day." It tin vào trực giác của mình. Day khẽ mỉm cười.

“Đừng để tâm trí mày băn khoăn nữa.” Day cười nói khi đi về phía phòng tắm để tắm và thay quần áo.

"Mày đang làm gì thế?" It hỏi sau khi tắm xong thì thấy Day đang ngồi xuống, mở laptop trên bàn Nhật dưới sàn.

“Tao cần xem xét thị trường chứng khoán của cửa hàng một chút, mày có thể đi ngủ trước.” Day nói với đôi mắt dán vào màn hình máy tính.

“Nhưng tao muốn mày đến ngủ với tao." It nói với giọng cầu xin.

"Tao sẽ làm trong giây lát thôi." Day trả lời.

“Được thôi.” It đáp trước khi đi bôi kem lên mặt để có thể đi ngủ. Thân hình bé nhỏ lăn qua lăn lại. Cậu không ngủ được. Cậu đầy lo lắng.

"Mày đã xong chưa, Day?" It hỏi người yêu của mình, người vẫn đang làm việc ở chỗ cũ.

“Để tao kiểm tra lại, một lần nữa... mày có thể đi ngủ trước.” Day nói với cậu lần nữa.

"Nhanh lên." It lại nói trước khi nằm xuống chờ Day. Nửa giờ trôi qua. It vẫn không ngủ được. Cậu ngồi dậy và nhìn vào lưng Day với vẻ mặt ngái ngủ. Day hiếm khi ngủ.

“Day." It gọi người yêu bằng giọng đáng thương.

"Hừm... có chuyện gì vậy?" Day trả lời, nhưng anh không quay lại nhìn It.

"Tao buồn ngủ." It đáp lại.

"Tao đã bảo mày đi ngủ trước rồi. Nếu mày buồn ngủ, mày không cần phải đợi tao." Day nói. Mắt anh vẫn dán vào tài liệu trước mặt.

“Bây giờ tao không ngủ được." It lại nói.

"Mày buồn ngủ, nhưng ngủ không được hả? Hay là ngủ một mình không được?" Day cười nhẹ hỏi, nhưng anh vẫn không quay lại nhìn It.

It bắt đầu bĩu môi. Mắt cậu bắt đầu run rẩy khi cậu lấy gối, cậu bò xuống giường và ngồi trên sàn phía sau Day. Khi Day nhận ra It đã ngồi xuống sàn phía sau mình, anh không nói gì. It nhìn vào lưng Day trước khi tiến lại gần hơn. Cậu ngồi tựa đầu vào lưng Day.

"Day... đi ngủ đi... tao buồn ngủ... Nếu mày không ngủ với tao và ôm tao, tao sẽ không thể ngủ được." It nói, đặt cằm lên vai Day. Day khựng lại một chút khi anh cảm thấy sức nặng của It đang dựa vào lưng mình. Anh cười nhẹ. Một lúc sau, anh có thể cảm nhận và nghe thấy tiếng It ngáy nhè nhẹ. Day thở dài.

"...nếu mày cứ cầu xin tao như thế này quá thường xuyên thì làm thế nào tao có thể hoàn thành mọi việc đây?" Day lẩm bẩm một mình trước khi từ từ quay về phía It. Anh ôm đầu cậu để khỏi ngã.

“Mình thực sự cần ngủ một chút.” Day tự nhủ.

"It... làm ơn... đi ngủ đi, bây giờ... Tao cũng đi ngủ." Day lay nhẹ It để đánh thức cậu. Mắt It hơi mở to.

"Mày sẽ đến ngủ với tao chứ?" It khẽ hỏi.

"Tao đi ngủ đây. Dậy đi." Day nói với cậu lần nữa. It ôm gối và lại bò lên giường. Day đã tắt máy tính của anh. Anh tắt đèn phòng ngủ và đèn ngủ. Sau đó, anh bò lên giường để ngủ cạnh It. Bóng người nhỏ bé ngay lập tức di chuyển về phía Day. Day ôm chặt người yêu. Bây giờ It đã chìm vào giấc ngủ sâu. Day cười thật tươi với người đang ôm mình. Anh hôn nhẹ lên trán It.

"Chúc ngủ ngon." Day nói trước khi từ từ nhắm mắt lại. Anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sau It.
.
.
.

"Tao đói. Sáng nay chúng ta làm gì cho bữa sáng?" It hỏi khi cậu chạy xuống cầu thang với Day theo sau anh. Sau khi thức dậy vào sáng hôm sau, họ tắm rửa và thay quần áo.

"Cứ chạy xuống cầu thang như thế, con sẽ ngã đấy." mẹ It mắng con trai. Tuy nhiên, bà không quá coi trọng.

"Mẹ, Day vẫn chưa phàn nàn về việc con làm việc đó. Thấy không?" It nói lại với một nụ cười.

"Tại sao tao phải phàn nàn? Mày sẽ học được lý do mày bị thương là do mày chạy cầu thang đấy." Day nói thẳng thừng khiến nụ cười của lt biến thành một cái cau mày. Mẹ cậu bắt đầu cười.

"Ha ha, ngồi chờ đi. Món cháo tôm yêu thích của con đã được mẹ làm xong rồi." Mẹ It nói.

"Con giúp mẹ." Day đến giúp mẹ lt.

"Được! Mẹ đi tìm ba." mẹ It đưa cái muôi cho Day trước khi bước ra gọi chồng vào ăn sáng cùng cả nhà.

"It." Day gọi tên người yêu của mình. It đang ngồi ở bàn, đọc một tờ báo.

“Hừm." It trả lời. Đôi mắt cậu dán chặt vào tờ báo suốt thời gian đó.

"Lại đây lấy bát đi. Muốn ăn thì phải giúp nhau. Không nên chỉ ngồi chờ được phục vụ như một đứa trẻ nữa." Day nói với giọng hơi gay gắt.

"Được rồi ... Mày không cần phải dữ dội như vậy." It trả lời trước khi đứng dậy lấy một cái bát. Cậu đợi Day để cơm vào bát cho anh và hai bát nữa cho ba mẹ cậu. Ba mẹ It quay lại nhà bếp. Họ nhìn người con và mỉm cười.

' Dạo này It cư xử tốt hơn trước, dù vẫn còn hơi tự cao.' mẹ It nhẹ nhàng nói với chồng.

' Hì. Bà cứ nuông chiều thằng bé thì tốt hơn hãy làm quen với điều đó. Đó là vì Day.' Ba của It đã nói lại.

"Mẹ, ba. Mẹ ngồi xuống và ăn khi thức ăn còn nóng đi." It cười nói trước khi dọn cháo cho ba mẹ. Cậu ngồi ăn cùng mọi người trước khi đi kiểm tra tiệm.

"Nhìn này. Trông nó không ngầu lắm sao?" cậu bé hỏi trong khi It và một số thợ máy ngồi trong cửa hàng để xem cuốn tạp chí xe hơi trên tay lt.

"Chà, nó trông đẹp đấy, nhưng tao chỉ chơi ô tô thôi. Tai không thực sự hứng thú với xe máy lắm." It nói.

"Chà, đó là bởi vì cậu chưa bao giờ đến Lễ hội mô tô Bangkok. Hôm nay có một lễ hội ở Central World. Cậu nên mời Hia Day đi cùng. Tất cả các mô tô đều đẹp. Tôi đã đến đó một lần rồi." chàng trai trẻ nói lại. It nghĩ điều này hơn một phút trước khi đưa lại cuốn tạp chí cho cậu bé.

"Tao nên mời anh ấy đi." It nói trước khi bước vào văn phòng của Day. It từ từ mở cửa và thấy Day đang ngước nhìn cậu.

"Có chuyện gì vậy It?" Day hỏi.

"Ờ... Hôm nay mày có làm gì không?" It cố gắng hỏi trước.

"Tao đang giặt đồ." Day trả lời một cách mỉa mai.

"Ai'Day, tao đang hỏi một cách tử tế." It nói trước khi quay người rời đi ngay lập tức.

"Gì thế? Mày không thấy tao đang làm việc à? Sao mày còn hỏi? Mày muốn gì?" Day hỏi lại. It vội chạy đến đứng cạnh Day ngay lập tức.

"Day... à... tao muốn đến Central World." It hỏi. Day khẽ nhíu mày.

"Mày muốn tới đó làm gì?" Day hỏi lại. It nhanh chóng nghĩ ra một cái cớ.

"Chà... chúng ta có thể kiếm một số công việc kinh doanh ở đó. Mày đã bao giờ làm việc với mô tô chưa? Tao muốn đi ngang qua và xem xét những chiếc mô tô." It nói.

"Xe mô tô? Tại sao muốn đi xem?" Day hỏi lại.

"Tao muốn đi kiểm tra thị trường xe mô tô để xem liệu đó có phải là thứ mà chúng ta có thể xử lý được hay không. Tao nghĩ cửa hàng của chúng tôi nên mở rộng thị trường của mình sang cả xe mô tô. Ngày nay, mọi người không chỉ lái ô tô, phải không?" It nói tất cả cùng một lúc. Day ngây người
nhìn It.

"Hừm, tao không thể tin được là mày lại nghĩ ra một ý tưởng như thế này." Day trêu chọc người yêu. It ngay lập tức bĩu môi.

"Tao thích ý tưởng này, tao đi có được hay không? Tao tới mời mày cùng đi, nếu mày không muốn đi với tao thì tao có thể tự đi." It trầm giọng nói.

"Chúng ta có thể tiếp tục và đi. Tao thấy có cơ hội mang lại nhiều doanh thu hơn. Đó là lý do tại sao tao đồng ý đưa mày đi." Day nói trước khi đứng dậy và lấy chìa khóa xe. lt ngay lập tức nở một nụ cười rộng mở với anh.

"Đợi đã. Mày cần phải nói với Papa chúng ta sẽ đi đâu. Ba có thể giám sát thợ máy khi chúng ta đi vắng." Day nói với It trước khi anh nhanh chóng nói với ba mình rằng họ sẽ đi đâu. Day chở It thẳng đến Central World. Sau khi đỗ xe, cả hai tiến vào bên trong sự kiện. It sáng lên khi cậu tìm thấy thứ gì đó mà cậu thích. Có rất nhiều người đã đến sự kiện này.

"Chúng ta nên bắt đầu tìm ở đâu trước?" It quay sang hỏi người đứng cạnh mình.

“Chúng ta hãy quay lại và nhìn vào các tên thương hiệu trước." Day nói lại trước khi nhìn vào các thương hiệu xe máy được trưng bày. Cho dù đó là Honda, Harley-Davidson, Triumph, KTM, Suzuki, Kawasaki, Yamaha, Tiger, Stallions, MV, Agusta, LML, Victory, Zero Engineering hay North Star, mọi chiếc xe họ nhìn vào đều mê mẩn. Ngay cả Day cũng quan tâm đến chúng, nhưng anh không muốn lấy bất kỳ thứ gì trong số chúng. It, mặt khác, bây giờ muốn sở hữu một cái.

"Day... Mày nghĩ chiếc nào là đẹp nhất?" It hỏi.

"Mỗi chiếc đều đẹp theo cách riêng của nó bởi vì mỗi chiếc xe mô tô đều có những nét độc đáo riêng." Day trả lời. It cắn môi.

"Chà, nếu là mày, mày muốn mua cái nào?" It thử hỏi lại.

"Tao sẽ không mua nó... tao có một chiếc ô tô rồi. Tao sẽ làm gì với một chiếc mô tô chứ?" Day bình tĩnh đáp lại khiến It có chút tức giận.

"Nói một cách giả thuyết, nếu mày có thể sở hữu bất kỳ thứ gì trong số chúng, mày sẽ chọn cái nào?" lt hỏi Day trong khi nhìn những chiếc mô tô một chút.

"Tao thích phong cách thể thao, nhưng nó phù hợp hơn để đua trên đường đua. Nếu không chỉ để đua, sẽ thú vị hơn nếu có phong cách thể thao và bán du lịch. Nó có thể lái quãng đường dài hơn." Day nói trong khi nghĩ cho chính mình.

"Mày đang nghĩ giống tao. Tao cũng thích phong cách thể thao và du lịch. Nó rất tuyệt, mày có nghĩ vậy không?" It nhảy lên đồng ý với Day khi nhận ra anh cũng thích phong cách giống mình. Day nhìn vào mặt It một lúc.

"Tao có một câu hỏi nghiêm túc... Mục đích của việc mời tao đến đây là gì?" Day hỏi. It đóng băng một chút.

"Không có gì. Tao chỉ muốn xem. Không có gì khác... Nào. Nhìn cái này đi." It nhanh chóng chuyển chủ đề trong khi kéo tay Day để nhìn chiếc xe Suzuki. Những cô gái xinh đẹp ăn mặc lòe loẹt lập tức đi về phía hai người họ.

"Mô tô này là GSX1300R Hayabusa. Nó có động cơ mạnh mẽ với dung tích lớn hơn. Được trang bị động cơ bốn xi-lanh Suzuki Hayabusa mới được phát triển để vận hành vượt trội và có mô-men xoắn cực đại ở mọi tốc độ." cô gái xinh đẹp cố hết sức giải thích trong khi vuốt ve chiếc xe để giải thích các tính năng của nó. Dáng người mảnh khảnh chăm chú lắng nghe vì cậu quan tâm đến chiếc xe này.

"Ừ... hừm." Day cố hắng giọng. It quay lại nhìn.

"Nó là gì?" It hỏi lại. Day nhìn It mà không rời mắt.

"Mày thực sự đến để xem xe, hay mày muốn đến để ngắm những người phụ nữ xinh đẹp?" Day bình tĩnh hỏi.

"Mày điên à..." It vội nói trước khi quay sang cười khẩy với cô gái xinh đẹp đang nói về tính năng của chiếc xe với những người đi ngang qua xem.

"Tao đang nghe cô ấy giải thích." It đáp lại.

"Tao thấy mày đang nhìn chằm chằm. Tao nghĩ mày muốn một cô gái xinh đẹp." Day nói lại. It thở dài nhìn người yêu ghen tuông.

"Tao khát nước. Chúng ta đi tìm chỗ nào đó uống nước đi." lt nói trước khi hai người tìm kiếm một khu ẩm thực. It ngồi và nhìn vào tờ quảng cáo.

“Mọi chiếc xe ở đây đều trông rất ngầu.” It cười nói trước khi liếc nhìn Day một chút.

"Sao vậy?" Dáng người cao to ngồi trước mặt người yêu nãy giờ hỏi khi cứ thấy It lén lút với mình. It hút đồ uống qua ống hút và xoay nó quanh cốc của mình trong khi tranh luận về cách nói với Day.

"Chỉ là... chỉ là..." It ấp úng. Day tựa lưng vào ghế trong khi khoanh tay nhìn It mà không rời mắt.

"Nói đi." Day nói với cậu bằng một giọng nghiêm khắc.

“ Tao muốn có một chiếc xe mô tô, Day." It khẽ nói giống như một đứa trẻ muốn xin tiền na mẹ để mua một món đồ chơi. It không quan tâm, mặc dù vậy.

"Xe nào?" Day hỏi lại.

"Chiếc xe chúng ta đang xem, Judy. Tao thích GSX1300R Hayabusa, Day." It nói với giọng hơi vui vẻ. Cảm giác không kéo dài lâu.

"Mày biết mấy thứ này giá bao nhiêu sao?" Day hỏi lại.

“Hơn tám nghìn một chút." It nói bằng một giọng nhỏ nhẹ, tránh giao tiếp bằng mắt với Day khi anh tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu.

"Mày muốn tao làm gì?" Day yêu cầu It trả lời.

"Mày phải đưa tao đi chơi trên đó ... mày có thấy nó trông tuyệt vời như thế nào không?" It nhanh chóng nói.

"Nếu mày chỉ muốn có nó vì nó trông bắt mắt thì mày sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để có được nó." Day nói lại. It cau mày.

“ Mày nói như vậy có nghĩa là mày sẽ không cho phép tao mua nó phải không?” It cố ý hỏi.

"Mày có nghĩ là cần thiết không? Hừm... tám nghìn có thể được sử dụng vào nhiều cách khác, It." Day cảnh cáo cậu một cách gay gắt.

"Có tiền trong tài khoản của tao. Tao có thể mua nó bằng tiền của mình." It nói về số tiền ba mẹ cậu chuyển vào tài khoản của cậu mỗi tháng kể từ ngày cậu chào đời. Cậu giữ cái này cho những trường hợp khẩn cấp.

"Chà, cứ làm đi... nếu mày lấy số tiền tiết kiệm mà ba mẹ cho để phòng trường hợp khẩn cấp để mua một chiếc xe vì mày thấy nó đẹp thì đây sẽ là món đồ cuối cùng mày nhận được từ họ. Tao sẽ nói với ba để đưa tài khoản ngân hàng của mày cho tao, rồi mày sẽ lấy chiếc xe mày đã mua để tự kiếm tiền được không?" Day nghiêm nghị nói. It biết Day không hài lòng với cậu lúc này.

"Chà, đó là điều tao muốn. Vậy mày muốn tao làm gì?" It giận dữ hỏi.

"Chà, hãy tự kiếm tiền. Đừng sử dụng số tiền mà ba mẹ mày đã làm việc chăm chỉ để kiếm được hoặc thu nhập mà mày nhận được từ Chonburi mà mày sẽ nhận được hàng tháng. Nếu mày không thể nghĩ ra và tự mình kiếm để mua thì tao không cho phép mày làm như vậy, It." Day kiên quyết nói. It hiểu Day đến từ đâu, nhưng mong muốn có được thứ mình muốn của cậu còn lớn hơn thế này.

ltt nói: “Trước khi tao có thể kiếm đủ tiền để mua nó, một mẫu mới sẽ ra mắt."

"Mày có thể lấy tiền và sử dụng nó để mua một chiếc mới. Vấn đề là gì? Nó không khó lắm đâu" Day nói lại.

"Ừm, tao muốn mẫu này... tao cũng muốn sớm thôi... tao sẽ đi hỏi ba tao." It bướng bỉnh nói.

"Nếu tao không cho phép mày làm điều đó, ba cũng sẽ không giúp mày. Đừng quên,  ba giao cho tao phụ trách xử lý tất cả các vấn đề tài chính. Cho dù ba mày muốn mua cho mày thứ gì, ông ấy vẫn phải đến hỏi ý kiến của tao trước." Day nghiêm khắc nói vì ba của It thực sự tin tưởng Day đến mức đó. Ông đặt anh kiểm soát tất cả tài chính của họ. Ông thực sự tin rằng Day sẽ có thể tiêu tiền một cách hợp lý.

“ Hừm." It không thể tranh luận với Day về điều đó nữa. Cậu chỉ có thể càu nhàu.

"Mày bao nhiêu tuổi rồi, It? Tại sao mày lại bắt tao phải dạy mày như thế này? Đây không phải là món đồ chơi trị giá một trăm hay hai trăm baht." Day phàn nàn.

"Ừm... tao sẽ không hiểu đâu. Đừng phàn nàn nữa." It nói với giọng mỉa mai. Day lắc đầu ngán ngẩm.

"Đừng để tao tìm ra ai là người đã cho mày ý tưởng sáng tạo để mua một chiếc xe mô tô. Tao sẽ tát và đánh gục họ." Day đe dọa.

"Mày điên à? Chuyện này tao tự nghĩ ra. Mấy thằng khác chả khiến tao hứng thú gì với chuyện này gì cả." It cãi lại vì sợ cấp dưới sẽ gặp rắc rối với Day.

"Tao sẽ không mua nó. Tao sẽ không bao giờ muốn thấy mày mua một chiếc xe nữa." Day gay gắt nói. It ngồi cau mày, không tranh cãi gì thêm.

"Ồ, này, It và Day. Hai người đang làm gì vậy?" Giọng của Nick vang lên khi đi về phía hai người cùng với Neil.

"Chà, mày đang làm gì ở đây?" Day hỏi.

“Tao đến để xem xe.” Neil trả lời vì anh quan tâm đến những thứ như thế này là điều bình thường.

"Hừm... cũng vậy." Day nghiêm mặt nói. Nick quay sang nhìn người bạn thân nhất của mình.

"Vậy tại sao mày lại cau mày? Có chuyện gì với cậu ấy vậy, Day?" Nick tò mò hỏi.

"Mày nghĩ sao? Bạn của mày muốn một chiếc xe đạp trị giá hơn 8 nghìn. Tao đã nói với cậu ấy rằng cậu ấy sẽ tự trả tiền cho nó." Day nói mà không cần quan tâm. It nhìn người yêu của mình và lườm anh một cách dữ dội.

"Ồ, It. Mày thật dũng cảm khi đề nghị Day mua cho mày một chiếc xe mô tô. Ngay cả tao cũng biết điều đó thật nực cười. Haha." Nick nói trong khi cười
phá lên với Day.

"Nick, mày có thể đưa vợ tao qua đó được không?" Day hỏi khiến Nick không nhịn được cười.

"Có phải âm thanh đó phát ra từ miệng của mày không Day?" Nick nói lại, không cảm thấy tức giận. Cậu và Day thích chế nhạo nhau thường xuyên.

"Chúng ta tiếp tục xem đi?" Neil hỏi trong khi tìm một người bạn để nói chuyện về chiếc xe. Day nhìn lt.

"Nick, hãy đi bộ với tao và xem xét những chiếc xe." It nói với người bạn của mình trước khi kéo tay Nick để rời đi cùng nhau. It đi về phía Day, lắc đầu giận dữ trước khi đi theo Day và Neil. Họ đi loanh quanh và trò chuyện về xe trong khi giữ khoảng cách ngắn với It và Nick.

"Này... It... Nick... ai đi cùng mày? Đừng nói với tao là hai người đi cùng nhé?" một giọng nói vang lên. Điều này khiến It quay lại nhìn người vừa chào đón mình.

“Ở đằng kia.” It hất đầu về phía Day và Neil, những người đang đi về phía anh.

"Này Nan, mày có thể đến xem xe với chúng tôi." Day chào đón trong khi It lúng túng quay mặt đi khỏi Day.

"Vâng, Hia... Dù sao thì em cũng muốn đến và xem xung quanh." Nan nói với một nụ cười trước khi nói về những chiếc xe mô tô một lúc.

"Vậy sao, Neil? Anh có muốn kiếm thêm thu nhập bằng cách đến trường đua của em không?" Nan nói khiến It im lặng lắng nghe.

"Làm gì?" Neil hỏi.

"Chà, ngay bây giờ, chúng tôi có một số đứa trẻ mới. Những đứa trẻ này đến với tiền. Chúng tổ chức các cuộc đua hầu như mỗi ngày. Tiền đặt cược cũng rất cao, Hia...hãy đến và đánh bại những đứa trẻ đó. Đuổi chúng đi." Nan nói với một nụ cười.

"Hả? Tao không muốn bắt nạt trẻ con." Neil đáp lại.

"Tại sao hia gọi đó là bắt nạt? Hãy coi đó chỉ là kiếm tiền dễ dàng." Nan trả lời.

"Rất vui được gặp. Chúng ta hãy đi kiếm gì đó để ăn đi." Day thuyết phục, biết rằng It chắc chắn đang đói. Anh đã nghe lỏm được It phàn nàn với Nick về điều này lúc trước.

"Thôi nào. Hehe." Nan nói với một tiếng cười khúc khích nhẹ. Họ đi bộ đến khu ẩm thực để ngồi và ăn.

' Nan... tao có thể hỏi mày một chuyện được không...' It bí mật thì thầm với Nan khi đi phía sau Day và Neil.

"Sao vậy?" Nan bối rối hỏi lại.

' Nói nhỏ, làm ơn... ờ... tao muốn biết về các cuộc đua xe hơi. Họ đặt cược bao nhiêu vào vị trí đầu tiên?' It hỏi lại.

' Là một trăm nghìn. Đôi khi có thể hai trăm nghìn. Nó tăng lên mỗi ngày họ cạnh tranh. Tao không biết những đứa trẻ này lấy tiền từ đâu ra nữa.' Nan nói mà không chú ý lắm.

' Hừm... hehe... Đừng nói hia là tao hỏi. Anh ấy sẽ đến gặp tao và nói điều gì đó với tao một lần nữa.' It vội vàng cảnh báo Nan. Nan gật đầu đồng ý.

' Ừm.' Nan trả lời. It nghĩ về bản thân mình về một cái gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro