( Quyển 2) Chương 21:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 21:

"P'Kom? Tại sao anh ta lại gọi cho mày... Tao không cho phép mày quay lại làm việc cho họ." It phàn nàn khi Day cúp máy.

Day nói: “Anh ấy không yêu cầu tao quay lại làm việc. Anh ấy chỉ có một số công việc muốn bàn với tao thôi. Vì vậy, tao đã đề nghị anh ấy đến nhà tao vào ngày mai." It cau mày.

"Tốt nhất là mày nên nói sự thật." It nói đúng lúc Kim bước ra khỏi bếp. Anh đã rửa xong bát đĩa.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Kim hỏi.

"Không có gì... Ừm... Kim, anh có muốn xem phim không? ...Ở chỗ Day có rất nhiều phim." lt hỏi vì thấy bây giờ đã hơi muộn.

"Chắc chắn rồi." Kim trả lời.

"Được, để tao đi xem phim trên lầu. Mày có muốn xem gì không, Day?" It quay sang hỏi người yêu.

"Mang phim xuống tầng dưới đi. Để Kim chọn thứ gì đó cho chúng ta xem." Day nói. It đứng dậy và ngay lập tức bước vào phòng ngủ.

“It thực sự cư xử như một đứa trẻ vậy." Kim mỉm cười nói sau khi It bước lên lầu.

"Cậu ấy chỉ cư xử như một đứa trẻ khi ở bên tôi. Khi cậu ấy khuất bóng tôi, cậu ấy đi khắp nơi... Cậu ấy luôn tìm kiếm rắc rối và khiến tôi đau đầu." Day nói lại nhưng anh đang mỉm cười.

"Vậy cậu thích nhìn It như thế này phải không?" Kim hỏi. Day quay lại nhìn Kim.

"Đúng... Cậu ấy là người đầu tiên và duy nhất khiến tôi yêu nhiều như vậy." Day nói một cách nghiêm túc. Kim cảm thấy nhói ở ngực, nhưng anh biết mình phải giữ cảm xúc đó cho riêng mình.

"Thật tốt. Bây giờ cậu nói từ yêu dễ dàng hơn rồi. Cậu chưa bao giờ nói những lời đó trước đây." Kim mỉm cười nói. Anh không cố tỏ ra mỉa mai.

"Đó là vì It. Ngày xưa tôi không giỏi lắm với từ đó. Tôi chưa bao giờ nói từ yêu thương với ai. Bây giờ, tôi nghĩ cuộc đời quá ngắn ngủi... Chúng ta không biết khi nào mình sẽ chết. Nếu có điều gì băn khoăn thì chúng ta nên nói thẳng trước khi quá muộn. Hơn nữa, nếu tôi không nói lời này thường xuyên thì sẽ khiến cậu ấy càng tổn thương hơn." Day nói. Điều này khiến Kim nhận ra Day yêu It đến nhường nào. Kim thở dài.

" Khi nào tôi mới tìm được một người thực sự yêu tôi như cách cậu yêu It đây?" Kim hỏi với giọng điệu hơi nghiêm nghị.

"Tại sao anh phải suy nghĩ nhiều về điều đó? Mọi chuyện sẽ xảy ra khi chúng phải xảy ra. Có thể là ngày mai hoặc ngày kia. Một người thực sự yêu anh thậm chí có thể xuất hiện mà anh không nhận ra." Day nói với an ủi bạn mình. Anh không muốn Kim suy nghĩ quá nhiều về chuyện này.

“Tao tới đây.” giọng It vang lên khi cậu chạy xuống cầu thang.

"Này, đừng chạy!" Day lập tức mắng cậu. Nụ cười của cậu biến thành một cái cau mày.

"Mày không cần phải làm vẻ mặt đó. Nếu bị ngã cầu thang, mày sẽ làm gì?" Day hỏi khi nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt người yêu.

“Tao sẽ đau." It mỉa mai trả lời. Kim không nhịn được cười. It đặt hộp DVD vào giữa bàn trong phòng khách.

"P'Kim, anh có thể chọn bất kỳ bộ phim nào anh muốn xem." It nói với Kim. Kim mở hộp DVD chọn phim xem trước khi lấy phim ra. Day nhìn thấy bìa phim rồi mỉm cười nhìn It.

"Chúng ta cùng xem phần này nhé. Tôi chưa xem phần 2." Kim nói. Anh đưa cuốn phim cho It. It nhìn nó trong khi cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc. Cậu quay lại nhìn khuôn mặt người yêu. Kim nhìn thấy và nhìn đầy nghi ngờ.

The Last Exorcism Phần II.

“Tiếp tục đi. Cho phim vào." Day nói.
Thật khó để phàn nàn vì cậu đã biết rằng mình đã cho phép Kim chọn phim. lt bước tới chỗ đầu DVD. Day
thức dậy để tắt đèn.

"Sao mày lại tắt đèn?" It hỏi Day ngay khi thấy đèn đã tắt.

“Nó sẽ mang lại cho chúng ta bầu không khí giống như rạp chiếu phim." Day nói.

“Tao biết mày làm điều này để trêu chọc tao, Day.” It hét vào mặt người yêu.

"Chuyện gì vậy?" Kim bối rối hỏi.

“Không có gì." It nhanh chóng nói trước khi Day có cơ hội mắng cậu trước mặt Kim. Một tiếng cười thoát ra khỏi miệng Day. It chạy đến ngồi cạnh Day ngay lập tức. Kim ngồi ở đầu kia của ghế sofa. Day và It ngồi ở phía bên kia. It chọn ngồi giữa Day và Kim.

Đột nhiên...

"It... đau quá... buông ra." Day nói với giọng nhấn mạnh khi It cắn vào cánh tay trên của Day. It giận dữ thả anh ra.

"Tao biết mày đang trêu chọc tao." It nói với giọng khó chịu.

"Vậy mày có muốn xem thể loại khác không?" Day hỏi.

“Cậu không thích thể loại phim này à?” Kim hỏi ngay khi nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

“Chúng ta có thể đổi nó.” Kim nói.

"Không cần đâu... Không sao đâu... Tôi chỉ khônghợp với thể loại phim này lắm, nhưng nếu tôi xem cùng người khác thì có thể xem được." It nói, không muốn làm Kim xấu hổ.

“Nhưng tôi không nghĩ rằng một người đẹp như P'Kim lại thích xem những bộ phim như thế này... giống như Day." It nói với giọng trầm ở cuối.

“Lúc đầu tôi không thích lắm. Ngày xưa Day hay xem những phim như thế này nên dần dần cũng quen. Dạo này tôi khá thích xem những phim như thế này.” Kim nói mà không cần suy nghĩ. It mỉm cười nhẹ trước khi quay lại nhìn TV khi bộ phim bắt đầu. Day lắc đầu nhẹ. Anh nắm lấy đầu It và kéo nó về phía mình để dựa vào anh.

' Khi nào mày mới ngừng suy nghĩ quá nhiều... chúng ta đã nói về anh ấy rồi phải không?' Day thì thầm nhẹ nhàng với It vì anh biết It đang suy nghĩ về những gì Kim vừa nói.

' Tao chỉ nghĩ về chuyện đó một chút thôi.' Day đáp lại rồi mỉm cười nhẹ vì biết Day vẫn đang quan tâm đến cảm xúc của mình. Anh lúc nào cũng như thế này. Sự im lặng bao trùm khi ba người họ ngồi xem phim. lt chuyển từ ngồi xem phim sang rúc vào lòng Day. Cậu ôm một chiếc gối trong tay trong khi Day vòng tay qua cổ It suốt thời gian đó.

Đột nhiên...

It nhảy lên khi những cảnh đó thật đáng sợ.

“Hehe." Day cười thầm trước phản ứng của It.

"Có gì mà buồn cười vậy?" It lặng lẽ hét lên.

“Tao đang cười nhạo những người sợ phim kinh dị nhưng vẫn chọn xem chúng." Day nói đùa. Kim mỉm cười vì anh có thể nghe thấy họ.

“Hãy ngồi im xem phim đi." It đáp lại người yêu trước khi xem phim cho đến khi kết thúc.

“Dậy đi tắm đi It.” Day nói với It sau khi bật đèn lại. Kim cũng lên phòng Night để tắm. It nhìn vào khuôn mặt của Day trước khi mỉm cười nhẹ nhàng.

"Haha... Cùng đi tắm đi." It nhẹ nhàng nói.

“ Mày có thể lên trước.” Day nói.

"Chà... Chúng ta thậm chí không thể tắm cùng nhau một chút sao?" It hét lên một chút.

"Sợ à?" Day hỏi lại ngay.

“ Mày đã biết rồi mà còn hỏi làm gì?” It ngập ngừng nói. Day lắc đầu trêu chọc trước khi ôm cổ lt.

“Tao có thể lên cùng mày.” Day nói trước khi dẫn It khóa cửa vào nhà trước khi đưa cậu vào phòng ngủ.

“Đi tắm đi.” Day nói sau khi vào phòng ngủ.

“Hay là mày muốn tao tắm cùng mày?” Day hỏi.

"Nếu mày có thể hứa rằng mày sẽ không làm gì khác ngoài việc tắm... thì tao muốn mày tắm cùng tao." It nói bằng giọng nhẹ nhàng. Mặt cậu hơi đỏ. Day khẽ mỉm cười.

"Chúng ta đã đi xa đến mức này rồi. Tại sao bây giờ mày lại xấu hổ về điều này?" Day hỏi lại.

"Tao không giống mày, Day." It cãi lại.

“ Mày có muốn tắm cùng tao không?” It hỏi lại.

"Ừm, đi thôi." Day trả lời trước khi cả hai cùng tắm.
.
.
.

Sáng hôm sau...

Khi họ cùng nhau tắm trong phòng tắm tối qua, Day không chỉ tắm như anh đã hứa. Day đã rút hết năng lượng của It. Cậu kiệt sức và ngủ thiếp đi ngay sau khi cơ thể được làm sạch. Buổi sáng, lt vẫn còn đang ngủ say. Về phần Day, anh dậy sớm như thường lệ. Anh đắp chăn cho It rồi đi xuống nhà làm bữa sáng.

“Cậu dậy sớm vậy.” Kim vừa mới ngủ dậy đi xuống lầu lấy nước trong bếp. Anh phát hiện Day đang ở trong bếp chuẩn bị đồ ăn.

“Tôi quen rồi.” Day trả lời ngắn gọn. Kim đi rót nước vào cốc để uống.

“Còn It thì sao?” Kim hỏi về It.

“ Cậu ấy vẫn chưa tỉnh.” Day nói. Kim gật đầu xác nhận.

“Ừ, hôm nay anh định đi đâu?” Day hỏi Kim khi anh quay lưng lại để nấu ăn xong.

"Tôi không đi chơi. Tôi mang theo một số công việc để làm. Còn cậu thì sao?" Một lúc sau Kim hỏi Day.

“Lúc đầu tôi định đi đến cửa hàng, nhưng bây giờ lại có người đến bàn chuyện làm ăn với tôi nên bây giờ tôi không đi được." Day nói lại. Kim lại gật đầu. Anh không nghĩ đến việc hỏi thêm gì nữa vì nghĩ đó là việc của bạn mình.

"Có điều gì tôi có thể giúp cho cậu không?" Kim hỏi mình vì không muốn bạn phải tự mình làm mọi việc.

"Không, anh không cần làm gì cả, anh cứ đi tắm đi. Tôi nấu cơm xong rồi sẽ lên lầu đánh thức It. Đi tắm rồi xuống ăn cơm với chúng tôi." Day nói với Kim. Kim đi tắm. Về phần Day, sau khi chuẩn bị xong mọi việc, anh vào phòng ngủ đánh thức người yêu.

"It...dậy đi ăn sáng rồi về phòng ngủ tiếp nhé." Day nhẹ nhàng lay lay cánh tay It. lt khẽ mở mắt ra nhìn Day.

“Tao buồn ngủ quá, Day." It nói với giọng ngái ngủ.

"Đứng dậy rửa mặt đi, bây giờ xuống ăn cơm, nếu không sẽ đau bụng. Ăn xong có thể về ngủ tiếp." Day lại nói.

"Nếu tao ăn sáng rồi lại đi ngủ sẽ bị trào ngược axit. Tao không thể ngủ thêm một chút nữa sao?" It hỏi với giọng cầu xin.

"Tuỳ ý mày. Tao nấu cháo tôm. Nếu tao và Kim ăn hết cháo tôm thì đừng phàn nàn với tao. Tao sẽ không làm thêm gì cho mày ăn nữa đâu." Day cố đe dọa khiến It mở miệng nhìn Day một cách giận dữ.

"Chết tiệt... được thôi, tao sẽ dậy." It chậm rãi trả lời trước khi ngồi dậy.

"Mày làm tao đau nhức khắp người. Tao đã bảo mày cứ tắm cùng tao thôi mà. Mày hứng quá rồi." It càu nhàu trước khi đứng dậy và lặng lẽ bước vào phòng tắm. Day lắc đầu mỉm cười. Anh ngồi đợi It để họ cùng nhau xuống lầu.

"Day này, tao không cần tắm nữa. Bây giờ tao không thể rửa mặt và đánh răng được." It gọi ra khỏi phòng tắm.

“Ok, như mày mong muốn." Day nói. lt nhanh chóng bước ra ngoài với một nụ cười trước khi cậu bắt đầu tỉnh dậy một chút.

“Tao đã sẵn sàng.” It nói trước khi mời Day đi xuống cầu thang cùng cậu.

"P'Kim, anh ấy tỉnh chưa?" It trầm ngâm hỏi.

"Anh ấy tỉnh rồi. Có lẽ anh ấy vẫn đang tắm. Chúng ta hãy đợi để chúng ta có thể ăn cùng nhau." Day nói trước khi họ bước tới ngồi đợi ở bàn bếp.

"Tao sẽ lấy nó cho mày. Ngồi xuống đi." It nói với Day.

“Ừm, mày có thể cho cơm vào bát nhưng tao có thể cho tôm vào, mày biết đấy." Day nói.

"Tao biết." It nói với một nụ cười đáp lại. Cậu múc cháo ra bát cho cả ba người. Không lâu sau, Kim bước xuống trong bộ trang phục mới.

"P'Kim, đi ăn thôi." It nói và mời Kim. Anh mỉm cười trước khi ngồi xuống ăn sáng cùng họ.

"Vậy bây giờ anh định làm gì?" Day hỏi bạn mình.

“Tôi sẽ ngồi trên lầu và làm một số công việc.” Kim trả lời. Day gật đầu. Sau khi ăn xong, Kim tình nguyện rửa bát lần nữa. Day đưa It lên lầu để tắm.

Reng... reng... reng... reng...

Điện thoại của Day đổ chuông. Day ngay lập tức nhận cuộc gọi khi nhìn thấy số gọi đến.

"Anh đang ở đâu... anh vẫn đến à? Nhà tôi ở ngay bên kia..." Day vừa nói vừa chỉ đường đến nhà mình và ấn định thời gian trước khi cúp máy.

"Ai đã gọi vậy?" It vừa ra khỏi phòng tắm hỏi.

"P'Kom đang đưa Khum Kamol tới đây. Mày định xuống lầu hay ngủ tiếp?" Day hỏi.

"Tao xuống lầu." It lập tức nói.

"Hả? Tại sao? Không phải mày nói mày buồn ngủ sao?" Day hỏi lại.

"Không, rao không buồn ngủ. Tao sẽ cùng mày xuống. Nếu tao phát hiện ra mày và anh ta đang bí mật dàn xếp cho thấy mày sẽ quay lại làm việc cho
anh ta, tao sẽ không bỏ qua." It nói. Như một vấn đề của thực tế. Day đứng dậy và đi về phía It. Anh xoa đầu cậu qua lại.

“Tao sẽ không làm việc cho ngài ấy nữa." Day mỉm cười nói trước khi đi tắm. Về phần It, cậu mặc quần áo và đợi Day. Sau khi Day tắm xong, anh mặc quần áo. Sau đó, hai người xuống lầu đợi ông chủ cũ của Day ở phòng khách.

“ Day, P'Kim làm nghề gì?” It tò mò hỏi.

“Nếu tao không nhầm thì anh ấy đang làm kế toán. Tao tin rằng đó là điều anh ấy đã nói với tao khi bọn tao ở bữa tiệc tốt nghiệp.” Day trả lời. It gật đầu đồng ý. Hai người ngồi xem TV một lúc. Chẳng bao lâu sau, họ nghe thấy tiếng ô tô lao tới và dừng lại trước hàng rào.

"Tao đoán họ đã ở đây." Day nói trước khi bỏ đi. It cũng đứng dậy đuổi theo. Day đi ra mở cổng.

"Xin chào ông Kamol. Xin chào P'Kom." Day giơ tay tỏ lòng kính trọng với Kamol, sếp cũ của anh, cùng với cấp dưới thân cận là Kom.

"Xin chào, Khun Kamol. Xin chào, P'Kom." It cũng giơ tay tỏ lòng kính trọng với cả hai người đàn ông.

"Ừm... Ở đây cậu ổn chứ?" Kamol mỉm cười hỏi.

"Tôi ổn." It trả lời với một nụ cười.

“Tôi nghĩ tốt hơn chúng ta nên vào trong nhà để nói chuyện.” Day nói, mời họ vào nhà trước khi bước vào nhà. Kom bước tới bảo tài xế đợi một lúc rồi theo mọi người vào trong nhà.

“Đây là một ngôi nhà đẹp." Kamol nói sau khi nhìn nhanh vào bên trong ngôi nhà.

“Ngôi nhà này được mua bằng số tiền tôi kiếm được khi làm việc với ngài.” Day nói lại. It đi rót cốc nước cho Kamol, biết rằng có lẽ cậu nên làm như vậy.

"Thực ra, cậu có thể mua một căn nhà lớn hơn nếu quay lại làm việc..." Kamol vừa nói vừa nhìn It, người lúc này đang ngồi với vẻ mặt căng thẳng.

" Ừm... Tôi còn chưa nói xong mà cậu đã cau mày rồi." Kamol mỉm cười nói khi nhìn thấy khuôn mặt của It.

“Tôi sẽ không để Day quay lại làm việc cho anh đâu." It nói ngay.

"Tôi biết. Tôi chỉ đùa thôi. Tôi muốn biết cậu sẽ làm gì." Kamol nói với It khiến anh mỉm cười một chút.

" Ngài muốn tôi làm gì?" Day hỏi lại, muốn biết lý do Kamol lại tìm đến mình. Khuôn mặt của It trở lại cau mày.

“Tôi muốn cậu tìm ai đó cho tôi.” Kamol nói. Biểu cảm của It bây giờ chuyển sang hơi bối rối.

"Đó là ai? P'Kom nói đó là người tôi biết." Day hỏi lại.

"Ừm... Cậu biết cậu ấy rất rõ, người này đã mấy ngày nay trốn tôi rồi, tôi một mực tìm cậu ấy nhưng hình như không thấy cậu ất ở đâu cả. Cho nên, tôi muốn đến và hỏi cậu về cậu ấy. Trong trường hợp cậu biết người này có thể đã đi đâu." Kamol nói lại.

"Nếu cấp dưới của ngài thậm chí còn không thể tìm thấy anh ta thì làm sao tôi có thể tìm thấy anh ta, thưa ngài?" Day cau mày hỏi trong khi cố gắng nghĩ xem chính xác Kamol đang tìm kiếm ai.

“Lúc đầu là tôi tự mình để mắt đến cậu ấy. Sau đó, hai ngày trước, tôi đột ngột phải bay sang Hàn Quốc... nên tôi để nhân viên trông chừng cậu ấy hộ tôi, nhưng cấp dưới của tôi đã bất cẩn và lạc mất." Kamol giận dữ nói với cấp
dưới của mình.

Kamol nói lại: “Ngay khi tôi điều tra cậu ấy thì tôi phát hiện ra rằng cậu ấy là người quen cũ của câu."

"Người đó có thể là ai? Tôi không nghĩ anh ấy biết hiện ra rằng anh ta là người quen cũ của anh.

"Người đó có thể là ai? Tôi không nghĩ anh ấy biết nhiều người như vậy." It nói sau một lúc.

"Ồ, người này tên là gì?" Day tò mò hỏi khi nghe thấy tiếng ai đó đang bước xuống cầu thang. It cũng nghe thấy nên quay lại nhìn thì thấy một bóng dáng gầy gò.

"P'Kim, anh có cần gì không?" It hỏi vì nghĩ Kim đang muốn thứ gì đó. Kim, người đang nhìn chằm chằm vào phòng khách, sững người. Mặt anh tái
nhợt.

"Anh..." Kim lập tức gọi điện cho sếp.

"Kim!" Kamol gọi to tên của người gầy gò đồng thời đứng dậy. Đôi mắt của Kim mở to khi anh nhận ra người đó là ai. Bóng dáng gầy gò nhanh chóng chạy lên cầu thang trong khi Kamol đuổi theo.

"Day... chuyện gì đang xảy ra vậy...?" It ngạc nhiên hỏi. Day quay lại nhìn ngay.

“Vừa rồi cậu ấy chính là người mà tôi muốn cậu tìm.” Kom nói.

"Chết tiệt. Nghiêm túc đấy à?" Day nhẹ chửi thề trước khi nhanh chóng theo họ lên lầu. It cũng chạy theo anh. Khi Day bước vào phòng ngủ của Night nơi Kim ở, anh nhìn thấy Kamol đang ôm Kim.

"Buông tôi ra!! ...Khun Kamol... Tôi bảo anh buông ra mà." Kim vẫy tay điên cuồng, cố gắng thoát khỏi bàn tay mạnh mẽ đang giữ chặt cổ tay anh.

"Thưa ngài, dừng lại. Chuyện này là sao vậy?" Day nhanh chóng can thiệp đồng thời kéo Kim đứng đằng sau.

“Đưa Kim cho tôi, Day.” Kamol nói với giọng nghiêm khắc.

"Trước tiên hãy nói cho tôi biết... làm sao ngài biết Kim?" Day hỏi lại.

"D... Day... cậu có biết anh ta không?" Kim hỏi.

“Khun Kamol là sếp cũ của tôi." Day quay sang nói với bạn mình.

“Day, tôi đã bảo cậu đưa Kim cho tôi mà.” Kamol lặp lại. It, người đang đứng trước mặt anh, bắt đầu nhận ra điều gì đó.

"À, anh định đưa P'Kim đi đâu?" It hỏi nhanh. Bây cậu anh đang lo lắng cho Kim.

“Tôi sẽ đưa cậu ấy về nhà." Kamol nói.

"Tôi không đi! Tôi có nhà riêng." Kim phản đối ngay.

"Vậy anh sẽ đưa em về sống cùng anh!!" Kamol đáp lại khiến It cũng giật mình không kém Kim. Day và Kom đã quen với giọng nói to của anh ấy rồi.

"Chuyện gì đang xảy ra giữa ngài và Kim vậy? Tôi sẽ không thể cho phép bạn tôi đi cùng ngài cho đến khi tôi biết." Day nói. Anh không muốn gặp bất kỳ rắc rối nào với sếp cũ của mình, nhưng Day cần biết thêm về hai người đó. Kamol thở dài nặng nề.

"Tôi tới kéo vợ về nhà, có chuyện gì vậy?" Kamol nói xong, mọi người đều im lặng. Day lập tức quay lại nhìn Kim. Kim lắc đầu chậm rãi.

"Không... điều đó không đúng, Day... Anh ta đang nói dối." Kim nói với giọng mỉa mai.

"Tôi không nói dối ... Day. Cậu biết rất rõ thói quen của tôi." Kamol nói với giọng nghiêm túc.

“Vậy... anh định làm gì P'Kim?” It hỏi lại.

“Bình thường cậu làm gì với vợ mình?” Kamol nói với It. It đi về phía Day.

"Day... Chúng ta nên làm gì đây... Tao sợ anh ấy sẽ làm tổn thương Kim." It lo lắng nói.

“Tao sẽ không làm gì cả.” Day bình tĩnh nói. Đôi mắt của Kim mở to ngay khi nghe anh nói.

"Day, cậu định để anh ta đưa tôi đi dễ dàng như vậy sao?" Kim ngay lập tức hét vào mặt bạn mình. Day nhìn Kim một lúc.

"Kim... Tôi nghĩ vấn đề này là giữa anh và anh ấy. Tôi nên biết rõ nhất." Day nói trước khi quay sang Kamol.

"Thưa ngài, tôi có thể nhờ ngài một điều được không? Tôi muốn yêu cầu ngài đừng làm điều gì quá khắc nghiệt với anh ấy." Day hỏi.

"Tôi hứa." Kamol trả lời với giọng nghiêm túc.

Day nói: “Kim, tôi đang nói với cậu rằng bạn cần quay lại với ngài ấy... nếu cậu có điều gì muốn nói, hãy nói trực tiếp với ngài ấy."

Kim mím môi lại một chút. Đôi mắt anh run rẩy khi nhìn Kamol. Kim do dự một lúc trước khi nhận ra điều đó là không thể tránh khỏi.

"Ừm... đi thôi!" Kim hét lên trước khi thu dọn đồ đạc và cho vào túi. Kom đi nhặt và giữ cho anh. Kamol kéo cổ tay Kim cùng đi xuống cầu thang.

“Tôi không nghĩ Kim sẽ ở đây." Kamol quay sang Day sau khi để Kim lên xe của mình.

"Thưa ngài, xe của Khun Kim đậu trong gara. Tôi vừa nhìn thấy." Kom nói vì nhận thấy xe của Day đã giấu rất kỹ.

“Tôi có thể để nó ở đây bây giờ được không?” Kamol hỏi Day.

" Ừm." Day đáp lại.

"Sao cậu lại làm bộ mặt đó thế, It?" Kamol mỉm cười hỏi It trước khi cau có với anh.

“Anh định làm gì Kim?” It hỏi.

“ Cậu lo lắng cho Kim phải không?” Kamol hỏi lại.

"Đúng rồi, P'Kim... làm sao anh ấy có thể chống lại anh được?" It nói.

"Nếu cậu thực sự lo lắng đến vậy thì để Day đưa cậu đến nhà tôi đi. Cậu sẽ thấy tôi chăm sóc cậu ấy tốt như thế nào. Như vậy, cậu sẽ thấy thoải mái hơn, được không?" Kamol trìu mến nói với It.

"Ok... Tôi sẽ bảo anh ấy làm việc đó." It trả lời trong khi Day vẫn đứng yên. Kamol lên xe và ngồi ở phía sau cùng Kim.

"Nào. Tôi sẽ gọi và kể cho cậu nghe về chuyện đó." Kom nói với Day. Anh biết Day đang lo lắng về điều đó. Day gật đầu đồng ý. Kom cũng lên xe. Sau khi xe của Kamol lái đi, It quay lại nhìn Day.

"Day, tại sao mày lại để Kim đi cùng anh ta?" It tò mò hỏi. Day thở dài một hơi.

“Trong suốt thời gian làm việc với ngài ấy, tao chưa bao giờ nghe ngài ấy gọi ai là vợ...bất kể đối tác của anh ấy là ai..." Day bình tĩnh nói.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro