( Quyển 2) Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 3:

It không cãi lại anh chút nào. Day vẫn im lặng. trên đường trở về chung cư. It bước thẳng vào mà không đợi Day. Vì họ đang đi dạo cùng nhau nên Day không nói gì với cậu về điều đó. Thang máy dừng ở tầng của Neil và Nick trước.

"Mày đi đâu?" Day khẽ hỏi, nắm lấy cổ tay It trước khi cậu có thể bước ra khỏi thang máy.

"Đi tìm Ai'Nick." It trả lời ngắn gọn.

“ Mày có mang bánh theo không?” Day hỏi lt. Cậu cau mày với Day trước khi đưa hộp bánh cho anh.

“Mời mày mang cái này lên phòng.” Sau khi đưa hộp bánh cho Day, It lập tức bước ra khỏi thang máy. Day lắc đầu và mỉm cười trước khi nhấn nút tầng của mình. Dáng người cao ráo mang bánh lên đi tắm. Khi xong việc, anh thay quần áo trước khi rút điện thoại ra để gọi cho các nhân viên tại địa điểm Chonburi. Nói xong, Day vào ngồi làm việc trong văn phòng nhỏ của mình. Anh đợi một túc để It quay lại.

Reng... reng... reng...

Điện thoại của Day reo. Bóng người cao lớn lôi điện thoại ra xem. Anh chấp nhận cuộc gọi.

"Cái quái gì xảy ra lần này vậy?" Day ngay lập tức cho biết.

[ Cậu ấy không gây rắc rối gì cả, nhưng tao muốn nhờ mày đến đón vợ mày. Cậu ấy ngủ trên ghế sofa trong phòng khách của tao được một lúc rồi. Nick sẽ không ngừng phàn nàn vì mày không đến đón vợ mày đi. Thế là tao phải gọi mày đến đây. Mày làm gì mà nhạy cảm thế này?] giọng bạn thân của Day vang lên.

"Cậu ấy khiến mình trở nên nhạy cảm thế này. Tao chưa làm gì cả." Day trả lời.

[ Chắc chắn phải có lý do. Nếu không, tại sao cậu ấy lại nhạy cảm như vậy? Tao không biết mày trêu chọc vợ mình như vậy là tốt hay xấu. Mày biết tính nhút nhát của cậu ấy rất dễ lây lan. Nó luôn khiến cậu ấy như thế này. Cậu ấy thậm chí còn chưa ở đây nửa tiếng trước khi cậu ấy ngất đi như một thây ma.] Neil nói đùa.

"Ừm, tao sẽ xuống." Day nói trước khi kết thúc cuộc gọi. Bóng dáng cao lớn đã hoàn công việc của mình trước khi rời khỏi phòng để đi đón It từ phòng của Neil. Khi It như thế này và không biết đi đâu, cậu thích chạy đến phòng của Neil và Nick. Cậu làm điều này vì Day sẽ đến với cậu. Cậu không dễ bị lừa đâu.

Ding Dong...

Day bấm chuông cửa phòng của Neil và Nick. Cánh cửa mở ra trước khuôn mặt cau có của Nick.

"Mày luôn muốn làm cậu ấy khó chịu như thế này mọi lúc. Tai thậm chí không thể có thời gian riêng với Neil mà những khoảnh khắc ngọt ngào của bọn tao không bị gián đoạn." Nick càu nhàu.

"Vậy điều đó có nghĩa là mày khó chịu với It. Mày không khó chịu với tao phải không?" Day vừa nói vừa bước vào phòng Nick.

"Tao cũng khó chịu với mày. Nếu mày không làm điều này, liệu cậu ấy có đến với tao không? Nhưng tao phải đứng về phía bạn của mình, giống như mày
của bạn đứng về phía mày." Nick nói, quay sang nhìn Neil một cách hung dữ.

"Tại sao mày lại nổi giận với tao, đồ lùn?" Neil nói với người yêu của mình với một nụ cười.

"Chà, mày luôn đứng về phía Day." Nick nói, nhưng không to lắm. It vẫn đang ngủ say trên ghế sofa phòng khách.

"Thỉnh thoảng tao vẫn đứng về phía bạn của mày." Neil cố đáp lại Nick, nhưng cậu chỉ cau mày.

"Ha. Day, xem mày đã làm gì kìa? Giờ thái độ tồi tệ đã lan sang anh chàng thấp bé của tao." Neil nói khiến Nick bước đến và đập vào tay anh một cách thất vọng. Day bước tới ghế sofa và ngồi xuống chỗ trống gần It.

"It, It, mày về phòng đi." Day lay người yêu và nhẹ nhàng nói với cậu.

“ Ưm, ô...” It rên lên khó chịu khi mở mắt ra và thấy Day đang gọi mình. It nhắm mắt lại và lật người lại. Điều này cho Day biết rằng It vẫn còn khó chịu với anh.

"Tại sao mày lại làm phiền những tên khốn này? Tại sao mày không quay lại ngủ trong phòng của chúng ta?" Day hỏi.

“Đó là việc của tao.” It nói với giọng nghèn nghẹn vì mặt cậu vẫn úp vào ghế sofa.

"Mày định ngủ ở đây hay trở về phòng?" Day khẽ hỏi.

"..." It im lặng. Neil và Nick bước vào phòng ngủ của họ để cho Day và It có chút riêng tư. Day rướn người hôn lên mái tóc mềm mại của It.

“Đừng khó chịu nữa và trở về phòng đi.” Day nhẹ nhàng nói bên tai It.

"Nếu mày không còn khó chịu nữa, tao sẽ gọi cho P'Tai và nói với anh ấy rằng tao đã đổi ý về việc đến cửa hàng vào ngày mai." Day nói để cho It biết rằng anh sẽ đến cửa hàng vào ngày mốt. Câu nói của anh khiến It ngay lập tức quay lại nhìn về phía anh.

"Mày ngày mai không đi cửa hàng sao?" It hỏi.

"Con chó nào không muốn tao đi vậy?" Day hỏi. It cau mày.

"Tai không phải là một con chó." It cãi lại. Day cười nhẹ.

“Tao đã gọi cho anh ấy và nói với anh ấy rằng tao sẽ đến cửa hàng vào ngày mốt, tao phải chiều vợ tao bằng cách đưa cậu ấy đi xem phim." Day nói khiến lt cắn môi một chút. Cậu không cho phép mình cười dù trong lòng đang hân hoan.

"Mày có chắc là mày thực sự không phải đến cửa hàng vào ngày mai?" It hỏi, chỉ để chắc chắn. Day gật đầu. Khuôn mặt của It nở một nụ cười trước khi cậu giơ tay và quàng chúng quanh cổ Day để thể hiện sự cảm kích.

“Chúng ta có thể xem World War Z vào ngày mai.” It nói với giọng cầu xin.

"Mày thực sự sẽ xem nó? Tại sao? Mày không thích thể loại phim này." Day hỏi lại.

"Có rất nhiều người khác ở cửa hàng nói rằng họ đã xem. Tao không ngại xem." It nói.

"Vậy thì hãy cho tao một phần thưởng." Day nói. It nhăn mũi một chút.

“Không." It nói ngay.

“Nếu mày không cho, thì tao sẽ lấy nó.” Day nói trước khi cúi xuống và hôn nhẹ lên môi It, nhưng không quá xâm phạm.

Chụt...

"Này, này... thật là một cảnh ngọt ngào. Bây giờ hãy lấy cảnh này quay lại để phát nó liên tục trong phòng riêng của mày đi." giọng nói trêu chọc của Nick vang lên khiến It phải đứng dậy ngay lập tức.

"Chơi à? Nói chuyện gì vậy? Hai bọn tao có làm gì đâu. Bọn tO chỉ nói chuyện với nhau thôi mà." lt nhanh chóng cáo lỗi vì cậu đã làm bạn mình xấu hổ. Cậu biết bạn mình không để ý vì phần tựa lưng của ghế sofa đã chắn mất tầm nhìn.

"Ồ... tao chắc các mày sẽ chết. Hai bọn mày, quay lại đi." Nick nói đùa.

"Chúng ta có thể trở lại bây giờ chứ?" Day hỏi. It gật đầu.

"Chúng ta có thể quay lại. Chủ phòng đang đuổi chúng ta ra ngoài. Ồ, Nick. Đừng quên, chiều mai chúng ta sẽ đi xem phim." It lại nhắc bạn mình.

"Ok, tao biết." Nick trả lời trước khi đưa Day và It ra khỏi phòng. Day đưa It trở lại phòng của họ.

"Đi tắm đi. Hôm nay mày ở cửa hàng làm việc cả ngày, mồ hôi đầy người rồi. Đừng bảo với tao là mày muốn ngủ luôn nhé." Day nói. It kéo áo Day trước.

“Tao đói.” It nhẹ nhàng nói.

"Không phải mày ăn no rồi sao?" Day hỏi lại.

"Đó chỉ là bánh... không phải cơm. Tao đói." It nói lại.

"Được rồi, đi tắm đi. Tao sẽ làm đồ ăn cho mày." Day vừa nói vừa xoa nhẹ đầu It trước khi bước vào bếp. It đi tắm và thay quần áo. It mỉm cười vì cậu hài lòng với kết quả ngày hôm nay. It muốn có Day bên cạnh mỗi ngày. Cậu muốn cậu làm cho anh hạnh phúc thay vì khiến anh phải cau mày thường xuyên.
.
.
.

"Day, nhanh lên." Giọng của It to hơn khi Day đi về phía chiếc giày của anh.

"Mày định đi đâu mà vội thế? Mới 11 giờ thôi." Day vừa nói vừa xỏ giày.

"Tao muốn kiểm tra thời gian, trước. Mấy giờ chiếu phim?" It nói.

"Nick và Neil đã sẵn sàng chưa?" Day hỏi lại.

"Họ đang ở dưới nhà, đang đợi trong xe." It trả lời ngay lập tức. Day lắc đầu trước sự nhiệt tình như trẻ con của It trong khi cậu nghĩ rằng anh không có thời gian để đưa It ra ngoài trong những ngày này. Mỗi lần anh làm điều này, It sẽ rất phấn khích. Họ hầu như không bao giờ đi chơi xa nữa, trừ những lần đi xem cửa hàng ở Chonburi. Mặc dù, điều đó giống như đi làm hơn là đi chơi. Sau khi mặc quần áo xong, họ đi thang máy xuống gặp Neil và Nick ở bãi đậu xe

"Chúng ta đi bao nhiêu xe?" Neil hỏi. Nick và It quay sang nhìn nhau cười.

"Chúng ta không xe riêng được không?" It hỏi, Day quay lại nhìn It dò hỏi.

"Vậy thì chúng ta sẽ đến đó bằng cách nào?" Day hỏi.

"Chúng ta có thể bắt taxi đến ga tàu. Sau đó, chúng ta có thể đi tàu. Tao đã không đi tàu lâu rồi." It nói.

"Day, con mày bao nhiêu tuổi rồi? Cậu ấy đang khóc đòi lên tàu." Neil trêu chọc.

"Chết tiệt, Neil, vợ mày cũng giống như tao. Nick cũng muốn đi tàu." It đáp. Neil quay lại nhìn vào mặt Nick. Thân hình mảnh khảnh gật đầu đáp lại. Neil cười khúc khích trước khi chọc vào mũi Nick.

"Mày bao nhiêu tuổi rồi, cậu bé?" Neil trêu chọc người yêu.

Đột nhiên!

"Ối! Buông tao ra, lùn. Đau quá." Neil kêu lên khi Nick cắn vào ngón tay của Neil trước khi từ từ thả ra.

"Nếu mày đối xử với tao như một đứa trẻ, mày sẽ bị cắn đứt ngón tay." Nick nói, nhưng không nghiêm túc.

"Tất cả chúng ta đều đồng ý đi taxi và đi tàu phải không?" Day hỏi lại.

"Đúng!!" It và Nick gần như đồng thanh trả lời.

"Vậy thì đừng phàn nàn. Tao không muốn nghe mày phàn nàn sau đó rằng mày mệt mỏi." Day vẫn là anh.

"Tao chắc chắn sẽ không phàn nàn." It trả lời trước khi Day bước tới trước căn hộ và gọi taxi ở một nhà ga gần đó.

"Tao tưởng mày sợ đi taxi?" Nick hỏi người bạn của mình. Sau khi lên xe, Neil ngồi phía trước với tài xế. Day, It và Nick đều ngồi ở hàng ghế sau.

"Không, tao không sợ... Có rất nhiều người ở đây với tao." It nói ngay sau đó, và họ đến nhà ga xe tửa. Bốn người họ xuống xe và đi bộ đến nhà ga xe lửa. Họ đã mua một vé đến Siam.

' Nó giống như đưa trẻ em đi du lịch. Tao không biết phải nghĩ gì về nó đúng không?' Neil thì thầm với Day khi họ đi theo It và Nick đang dẫn đường.

' Hehe. Thỉnh thoảng chúng ta có thể để họ làm theo cách của họ.' Day nói lại với một nụ cười nhẹ. Dù đi theo sau It nhưng anh vẫn không hề rời mắt khỏi cậu. It đã làm điều tương tự. Cậu thường liếc nhìn lại Day theo thời gian. Nếu cậu nhận thấy họ đang đi quá xa Day, cậu sẽ dừng lại và đợi anh.

Hôm nay trường học nghỉ học, rất nhiều thanh thiếu niên cũng chờ đợi để lên tàu. Nhiều ánh mắt đổ dồn về phía cả hai với vẻ thích thú. Có lẽ là do ngoại hình và dáng người của họ. Họ thường nổi bật.

"Làm sao vậy? Sao không cười?" It dừng lại trước mặt Day để hỏi.

"Không có gì." Day trả lời.

"Ồ, đúng rồi. Tao quên mất mày không thích đám đông." It trầm ngâm nói khi nhìn quanh và thấy nhiều thanh thiếu niên đang nhìn Day với vẻ thích thú. It biết Day không thích đến những nơi đông đúc.

"Cố lên. Sẽ không lâu nữa đâu." It nói. Day khẽ mỉm cười trước khi đưa tay lên và xoa nhẹ đỉnh đầu của It.

“Nếu không chịu nổi, tao đã về phòng từ lâu rồi.” Day nói khiến It cười. Một tiếng kêu có thể được nghe thấy từ một nhóm cô gái trẻ đứng gần đó.

' Họ đang la hét về cái gì vậy? Có ai nổi tiếng ở đây không?' It thì thầm với Day trước khi quay lại nhìn xung quanh để tìm một người nổi tiếng.

' Không có ai ở đây. Có lẽ họ chỉ đang buôn chuyện với nhau thôi.' Day đã nói với cậu vì vậy It phớt lờ họ. Họ đợi tàu điện dừng lại. Day nắm lấy tay lt và dẫn cậu vào trong. lt nghe thấy tiếng kêu nhẹ phía sau họ. Khi họ bước vào, không có chỗ ngồi. Day kéo It đứng cùng anh trong góc. Nick và Neil đi theo để ở gần. Day đứng phía sau It với cánh tay ôm eo cậu. Nó đã giữ được mức tăng cao. Cậu để ngỏ cái phía trên chúng cho Day bám vào. lt dựa vào Day và thì thầm với anh.

' Day, mày có nghĩ rằng nhóm cô gái trẻ kia đang nói về chúng ta không?' It thì thầm khi nhìn vào nhóm phụ nữ mà cậu đang nói đến. Day hơi nhướn mày và nhìn vào mắt It. Cậu nhận thấy nhóm phụ nữ nhanh chóng đảo mắt đi cùng một lúc.

' Tao không quan tâm. Họ có thể nhìn vào Nick và Neil. Ai sẽ quan tâm đến chúng ta nào?' Day vừa nói vừa gật đầu với Nick và Neil. It quay lại nhìn trước khi cau mày. Vì Neil cao hơn Nick nên anh đang bám vào lan can phía trên họ. Nick đứng đối mặt với Neil trong khi nắm lấy áo sơ mi của Neil. Họ đang nói chuyện vui vẻ, không quan tâm đến việc ai nhìn thấy họ.

' Tao nghĩ chắc chắn họ đang nhìn Neil và Nick.' It thì thầm đùa giỡn. Cậu nói về những điều ngẫu nhiên với Day, nói một cách nhẹ nhàng. Khi đoàn tàu dừng lại, cơ thể của It nghiêng về phía Day nhiều hơn. Day đứng yên, chống đỡ cơ thể cậu.

Tách...

Một âm thanh lớn phát ra từ một chiếc máy ảnh. Điều này khiến Day quay lại nhìn trước khi thấy một nhóm cô gái trẻ nhanh chóng quay mặt đi. Họ buôn chuyện cho đến khi đến ga Siam. Bốn người phải xuống ở nhà ga này. Day biết hôm nay sẽ có rất nhiều người ra ngoài nên cậu nắm chặt tay lt. Ngay khi cánh cửa mở ra, anh kéo It ra ngoài. Họ ngay lập tức bước đến nhóm cô gái trẻ. Tất cả đều ngơ ngác khi nhóm của It kéo theo Neil và Nick.

"Nong." Day gọi nhóm cô gái trẻ. Cô gái quay lại nhìn trong khi làm một khuôn mặt bối rối.

"Vâng, Phi?" một trong những cô gái trả lời.

"Tôi vừa thấy bạn chụp một bức ảnh của chúng tôi. Cái đó là về cái gì vậy?" Day thấp giọng hỏi, để nhóm cô gái trẻ không mất mặt.

"Này, mày đang đi quá xa rồi, Day. Hãy hỏi một cách tử tế. Mày đang làm cho họ trở nên tái nhợt. Hãy để tao xử lý việc này." Nick vội vã ngắt lời Day khi đứng phía sau anh.

"Xin lỗi, Nong, bạn của anh là kiểu người không quan tâm đến việc làm thế nào để đi qua người khác. Là em đã chụp ảnh của họ phải không?" Nick nói trước khi hỏi.

“Ừm..." Cô gái khẽ đáp.

"Tại sao em chụp ảnh của bọn anh?" It nghi ngờ hỏi.

"Là... Bởi vì... " Thiếu nữ do dự nghĩ ra một cái giải thích thỏa đáng.

"Hai người là người yêu phải không? Cả anh và Pho này nữa phải không?" một cô gái trẻ khác quyết định lên tiếng khi chỉ ra Day và It, Nick và Neil là các cặp đôi.

"Hả, đừng nói với anh em là một hủ nữ nhé?" Neil hỏi.

"Vâng, Phi." nhóm cô gái trẻ gần như đồng thanh đáp.

"Cái gì?" Day hỏi ngắn gọn.

"Hì, tao sống với nhóc lùn này lâu lắm rồi nên biết rõ mấy chuyện này. Em gái này là fangirl Yaoi mà." Neil nói đùa.

"Cô ấy là gì? Giải thích cho tao đi. Tao đang bối rối." giọng It ngay lập tức vang lên vì tò mò.

"Hủ nữ, một fangirl Yaoi, là một người phụ nữ thích ship đàn ông đi với đàn ông khác, đồ ngốc." Nick kêu lên.

"Vâng, đó là lý do tại sao bốn bọn em nhìn các anh. Các anh rất dễ thương với nhau, nhưng bọn em không chắc các anh quan hệ thế nào cho đến khi các anh lên tàu. Sau đó, bọn em chắc chắn rằng các anh là một đôi. Vì vậy, em đã bí mật chụp ảnh các amh vì rm nghĩ các anh trông dễ thương. Em xin lỗi." một trong những phụ nữ trẻ nói, có vẻ tội lỗi. It thở dài.

"Đó là tất cả?" It thở dài sau khi hiểu ra tất cả.

"Mà này, các em không thấy việc bọn anh đang làm là kỳ quặc sao? Các em thấy ai đó là đàn ông, nhưng lại muốn anh ta có quan hệ với một người đàn ông khác?" It hỏi lại.

"Không, không có gì lạ cả. Anh hãy nhìn xung quanh đi. Có rất nhiều cặp đôi, giống như anh vậy. Dạo này cũng không có gì lạ đâu." Cô gái trẻ cười nói.

"Nhưng lần sau, nếu các em muốn chụp ảnh ai đó, tốt hơn hết là nên xin phép nhé em gái." Day nói với giọng điềm tĩnh.

"Xin lỗi ạ." một cô gái khác trong nhóm thấp giọng nói.

"Đừng mắng em ấy, Day." It nói vì ít nhất các cô gái đang ủng hộ tình yêu của họ. Hầu hết mọi người sẽ chán ghét họ.

"Tao không trách mắng các em ấy. Tao chỉ cho các em ấy một số lời khuyên." Day nói.

“Nếu không còn việc gì khác, chúng ta sẽ đi chứ." Nick nói.

"Đợi đã!" Day gọi tên trước khi nhóm cô gái trẻ định rời đi.

"Vâng, Phu?" nhóm cô gái trẻ quay lại hỏi.

"Em có thể gửi cho anh bức ảnh em chụp được không? Em có thể gửi nó cho anh. Anh sẽ làm một bản sao." Day nói, khiến nhóm cô gái trẻ mỉm cười ngay lập tức. Cô gái trẻ nhanh chóng gửi bức ảnh cho Day trước khi ra về cùng bạn bè.

"Chết tiệt, Day. Tao tưởng mày định nói gì khác. Tại sao mày lại xin một bản sao của bức ảnh họ đã chụp?" It nói khi cậu bước vào trung tâm mua sắm.

"Trông có vẻ tự nhiên." Day nói, đưa điện thoại cho It. Day đặt nó làm hình nền của mình. It nhìn nó và mặt đỏ bừng. Cậu cười bến lẽn.

"Ồ, Nick, tao cũng thấy họ chụp ảnh hai bọn mày. Mày không muốn lấy một bản cho mình sao?" It cố hỏi Nick.

"Không. Hai bọn tao đã chụp rất nhiều ảnh cùng nhau rồi. Tao có tất cả. Tao có rất nhiều ảnh. Tao thậm chí có một số tấm hình bọn tao không mặc quần áo." Nick nói đùa. Đôi mắt của It mở to khi cậu quay lại nhìn Nick và Neil.

"Đừng tin anh chàng lùn này. Cậu ta đã thuyết phục tao làm điều đó. Cậu ta biến thái như mày nói." Neil cười nói.

' Day, mày có nghĩ Nick đang nói thật không?' It thì thầm với Day.

' Tại sao? Mày có muốn chụp một số bức ảnh không? Chúng ta đã làm điều này trước đây. Đó là khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên.' Day nói lại với It.

"Chết tiệt, Day!! Tại mày bạn lại nói ra điều đó?" It trừng mắt nhìn người yêu của mình, cảm thấy hơi xấu hổ. Mặc dù đó không phải là một câu chuyện hay, nhưng bây giờ nó đã là quá khứ. It không nói bất cứ điều gì khác về nó. Day chỉ biết cười nhẹ trước khi bước vào rạp xem lịch chiếu.

"Chúng ta xem bộ phim chiếu lúc 1:30 nhé?" It quay sang hỏi Nick. Day và Neil đã sẵn sàng chiều chuộng người yêu của họ.

"Sẽ tốt thôi. Bây giờ là buổi trưa. Chúng ta hãy đi ăn đi, sau đó chúng ta sẽ xem phim." Nick đồng ý.

"Vậy thì hãy mua vé trước." It nói trước khi quay sang Day và xoè bàn tay của mình ra.

“Đưa tao ít tiền." It nói, kéo giọng. Day lắc đầu trước sự kiêu ngạo của người yêu trước khi đưa ví cho cậu.

"Tao sẽ ngồi xuống một chút." Neil nói.

"Mày có thể đi và ngồi trước. Tao sẽ đứng đây và đợi họ." Day nói lại. Neil cười nhẹ.

"Cậu ấy sẽ không đi đâu cả. Mày thực sự quan tâm đến cậu ấy. Ngồi đây đi. Mày có thể nhìn thấy cậu ấy từ đây." Neil hất đầu về phía chiếc ghế dài gần đó. Day đồng ý bước đến ngồi đợi It. Cậu thỉnh thoảng quay sang nhìn Day, mỉm cười với anh.

"Tao nghi ngờ rằng tao sẽ phải đưa cậu ta ra ngoài thường xuyên hơn." Day nói một cách thờ ơ.

"Tại sao?" Neil hỏi lại, nhìn It đang ở trong tầm nhìn của Day.

"Cứ nhìn cậu ta đi." Day gật đầu với It. Neil biết ý của bạn mình.

"Ha ha, tao đã nói rồi, cậu ấy giống như một đứa trẻ, hiện tại mày nhất định phải nuôi lớn một đứa trẻ giống như cậu ấy." Neil cười nói.

"Tao không thể tưởng tượng trước đây cậu ta như thế nào. Một người hay tán tỉnh, từng ngủ và lừa dối phụ nữ. Cậu ta đã đi đâu? Giờ cậu ta chỉ biết cầu kỳ và tự cho mình là trung tâm." Day nói.

"Có lẽ vì mày mà cậu ấy đã thay đổi và trở thành người như mày mong muốn." Neil nói.

"Tao nghĩ vậy." Day thừa nhận, cảm thấy hãnh diện. Chẳng mấy chốc, It và Nick bước tới, tươi cười cầm vé trên tay.

"À, đây." It trả lại Day chiếc ví của mình, Day đã cầm và cất đi.

" Được rồi, chúng ta trước tiên kiếm gì đó ăn trước đi. Chúng ta còn một tiếng rữa nữa." Nick nói.

“Tao muốn ăn Sushi." It lập tức đề nghị.

" Mày đưa ra đề nghị như thế này, mày có nghĩ rằng bất kỳ ai trong bọn tao sẽ có thể ăn bất cứ thứ gì khác không? Chồng của mày sẽ chiều theo mày." Nick trêu chọc. It quay sang nhìn Day. Day gật đầu chấp nhận. It mỉm cười hài lòng trước khi bước đến cửa hàng Sushi gần nhất. Khi bước vào nhà hàng, họ ngay lập tức ngồi xuống gọi món.

"Tại sao mày lại mất quá nhiều thời gian để chọn một cái gì đó?" Day hỏi khi thấy It ngập ngừng lật đi lật lại menu.

“Có rất nhiều thứ muốn ăn, nhưng lại sợ không ăn hết.” It nhỏ giọng nói.

"Nếu mày muốn ăn gì thì cứ gọi đi. Tao sẽ giúp mày ăn, nhưng đừng gọi quá nhiều. Tiền không dễ kiếm đâu." Day ra lệnh khiến It phồng má.

"Tao biết." It nhanh chóng trả lời trước khi gọi món mình muốn. Dah không gọi bất cứ thứ gì.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro